Tạ Đồng Tới Thiên Học Viện


Người đăng: ♚๖ۣۜKabigon♌♔

“ Muốn thừa kế di sản ta, đi ngay đến Thiên Đấu học viện cầm bí bảo tới !”
Trong đầu Tạ Đồng vang lên lời của gia gia, một mình đứng học viện truyền
thuyết hung hiểm nhất ở Long Đấu Đế Quốc.

“ Gia Gia, từ lúc này trở đi ta nhất định trở thành người vĩ đại nhất đấu giả,
để những người xem thường ta không dám ngẩng đầu nhìn.” Tạ Đồng quay đầu liếc
mắt nhìn con đường phía trước nói.

Thiên Đấu học viện danh tiếng mặc dù không tốt nhưng không hổ là học viện đấu
giả lớn nhất Long Đấu Đế Quốc, mười mấy thước tường cao, dầy khoảng năm sáu
thước, cổng chính thật cao và to, mười lăm tuổi Tạ Đồng mặc dù có hơn một
thước bảy còn lộ ra nhỏ bé.

“ Này, đứa bé áo đỏ kia, làm cái gì đấy? không có gì thì nhanh rời đi!”Giữ cửa
thủ vệ chú ý đến Tạ Đồng hướng về hắn hô to.

“ Đại Thúc, ta đến báo danh.” Tạ Đồng dừng lại suy nghĩ, hồi đáp.

“ Ta có già như vậy sao… hôm nay cũng là ngày cuối cùng lúc này là lúc nào còn
không mau trình diện. Tới đây lấy thư thông báo của ngươi ra.” Thủ vệ nói.

Tạ Đồng chậm rãi đi tới, từ trong túi đeo lưng móc ra một xấp giấy đưa tới.

“ Tạ Đồng, nam, mười lăm tuổi, người Long Thành, đặc biệt cho phép nhập học…”
thủ vệ đọc Tạ Đồng văn thư gật đầu một cái đem hàng rào sắt phía sau mở ra một
khe hở ý bảo Tạ Dồng đi vào.

“ Bên kia thấy cái bàn đó không đến đó có người an bài cho ngươi…”thủ vệ chỉ
xong phương hướng đem cửa sắt đóng lại cũng không nhìn Tạ Đồng.

Đi vào đại môn, Tạ Đồng theo thủ vệ chỉ phương hướng nhìn đường phố bên trên
quả nhiên có một cái bàn treo một tờ rách nát chữ viết ‘chỗ trình diện học
sinh mới’.

Tạ Đồng đi tới gần phía trước thấy cái bàn có một vị nam nhân đeo mắt kính
tướng mạo văn nhân.

“ Ngài khỏe, ta là tới trình diện. Là tìm ngày làm thủ tục sao?”Tạ Đồng cung
kính hỏi.

“ Nga, không phải là ta, lão sư tiếp đãi học sinh mới bây giờ có chuyện ngươi
có thể chờ một lát?”mắt kiềng nam nhân đỡ đỡ mắt kiếng lạnh nhạt nói.

“ Nga,cảm ơn. Ta sẽ đợi” Tạ Đồng không hiểu nói.

“ Không khách khí, nga, làm phiền ngươi cúi thấp đầu xuống tý.” Nam mắt kiếng
vẫn như cũ thản nhiên nói, khóe miệng mang theo vẻ mỉm cười.

“ Cúi đầu?” Tạ Đồng không rõ nhưng vẫn làm theo cúi thấp đầu.

Bá! Tạ Đồng cảm thấy sau ót chợt lạnh, phảng phất như bị thổi một hơi, vội
vàng lấy tay vừa sờ một chòm tóc đã rớt xuống trên tay, vội vàng ngẩng đầu
lên, chỉ thấy một khối bén nhọn đá vụn bị mắt kiếng kẹp ở giữa hai ngón tay.

“ Ta đi… đây là muốn giết người a! người nào a!”Tạ Đồng cả giận nói.

“ Làm phiền ngươi lần nữa hướng bên trái một bước…” nam mắt kiếng lạnh nhạt
thanh âm lại vang lên, lần này Tạ Đồng không có chậm chạp, vội vàng hướng bên
trái nhảy một bước dài.

Bành! Một viên màu xanh nhạt quang cầu bắn tới đem địa phương Tạ Đồng mới đứng
nổ tung một hố cạn, đá vụn văng khắp nơi, trúng gò má Tạ Đồng làm đau.

“ Cái này…” Tạ Đồng bối rối, cái này màu xanh quang cầu rõ rang là đấu khí đạn
trong truyền thuyết a ? bị đồ chơi này đánh trúng cũng không nói giỡn được.

“ Không nên hoảng hốt, cái này hai học sinh vẫn có phân tấc.” nam mắt kiếng
tiện tay đánh bay mấy khối đá vụn bay tới đồng thời bảo Tạ Đồng đứng sang một
bên nhìn.

Chỉ thấy cách đó không xa trên đường phố đang có hai người đánh nhau, một tên
hắc đại hán một tên cao gầy nam tử áo lam đấu chung một chỗ, áo lam nam tử
tránh né hắc đại hán hai tay thả ra màu xanh da trời đấu khí đạn, gặp phải
tránh không kịp liền cứng rắn hai tay đẩy ra đây chính là nguyên nhân mới vừa
rồi thiếu chút nữa ngộ thương đến Tạ Đồng.

“ Học viện đánh nhau ngoài đường không ai quản sao?”Tạ Đồng toát mồ hôi nói.

“ Đấy không phải bên cạnh có lão sư công chứng sao, học viện quy định học sinh
có thể lẫn nhau khiêu chiến địa điểm trừ học viện khu làm việc ra nơi nào đều
được thời gian tùy tiện, khiêu chiến lão sư cũng có thể…”nam mắt kính mỉm cười
giải thích “nhưng phải nhất định công bình khiêu chiến không thể lấy nhiều
thắng ít nếu không khai trừ.”

“ Như vậy à… xem ra lời đồn là thật.” Tạ Đồng tiếp tục xem, chỉ thấy hắc đại
hán chợt bay lên một cước cả đôi chân toát ra màu xanh da trời đấu khí, nhìn
qua uy lực không tầm thường quả nhiên đối diện áo lam nam tử mặc dù bày ra thủ
thế phòng ngự nhưng cũng bị đạp lăn mấy vòng đụng mặt xuống đá xong nằm đó
không đứng lên lập tức liền bị mang đi rồi.

“ Lợi hại… đó là đấu kỹ đi?” Tạ Đồng cặp mắt tràn đầy hâm mộ.

Hắc đại hán hắng tỷ võ, hướng về phía bên trên một người trung niên nam nhân
nhìn bọ họ đánh nhau thi lễ một cái, xoay người đi. Trung niên nhân kia xoay
người lại, mặc màu xanh da trời chế phục giáo sư, ngực trái thêu biểu tượng
màu đỏ “ Thiên Đấu” hai chữ.

“ Nha, vị này chính là giáo sư hôm này trực tiếp đãi, hắn sẽ giúp ngươi làm
thủ tục, ta đi trước hy vọng chúng ta có thể gặp lại.” Nam mắt kiếng ôn hòa
chào hỏi, hướng trung niên nhân cáo từ, mỉm cười nhìn Tạ Đồng một cái thẳng
rời đi.

“ Ta là Triệu Tinh Hải, hôm nay trực lão sư. Ngươi chính là học sinh mới bảo
danh?” trung niên nhân ngồi xuống tùy ý hỏi.

“ Đúng vậy lão sư, đây là thư thông báo.” Tạ Đồng lần nữa lấy văn kiện.

“ Nga, đặc biệt cho phép nhập học… Long Thành người Tạ Gia…” Triệu Tinh Hải
nhìn văn kiện nói.

“ Nga? Lão sư, người Tạ gia có cái gì đặc biệt sao?” Tạ Đồng nghe trung niên
nhân nói chuyện, tựa hồ đối với gia tộc mình có chút lý giải.

“ Không có gì, chẳng qua là đặc biệt cho phép nhập học không nhiều lắm đâu… ta
giới thiệu cho ngươi một cái, học viện chia làm Hợp Khí Tông, Thiên Địa Tông,
Ngũ Hành Tông, Thần Hành Tông mấy tông môn, ngươi đặc biệt cho phép nhập học,
có thể tự do lựa chọn một tông môn học tập.” Triệu Tinh Hải không có ngẩng đầu
đơn giản nói có thể lựa chọn mấy hạng mục.

“ Thật xin lỗi lão sư, lúc ta tới nghe nói có tông môn Phá Hư đường không nghe
ngày nhắc tới a.” Tạ Đồng nghi ngờ hỏi.

“ Phá Hư Đường?” Triệu Tinh Hải ngẩng đầu lên nhìn Tạ Đồng, cặp mắt tràn đầy
không hiểu bất quá nói:” đúng là có một,bất quá ngươi xác định muốn đi?”

“ Xác định!” Tạ Đồng không chút do dự trả lời.

“ Được rồi…” Triệu Tinh Hải lắc đầu một cái, ở thư thông báo Tạ Đồng điền lên
‘Phá Hư Đường’ mấy chữ, lại đánh them con dấu thở dài: “ đi đi, cầm thư thông
báo mình đi đến khu học viện đông nam năm nhất tìm Phá Hư Đường tông môn để
cho chỉ đạo lão sư cho người làm thủ tục nhập học.”

“ Tốt! tạ ơn lão sư!”Tạ Đồng nhận lấy văn kiện xách hành lý đi.

Nhìn Tạ Đồng đi xa, Triệu Tinh Hải lắc đầu thầm nói: “ ài, đúng là điên mà, để
cho hài tử báo danh tông môn… thật nhức đầu.”

Lại nói Tạ Đồng cao hứng cầm thư thông báo thuận lợi tới khu trường học.

“ Hợp Khí Tông…” Tạ Đồng xa xa liền thấy khu năm nhất một học đường lớn rộng
đứng vững trên đó là một kiến trúc nhà màu trắng cao lớn chừng mười mấy tầng
cáp xây dựng hoa lệ khí tượng uy nghiêm.

“ Nga, Thiên Địa Tông… Ngũ Hành Tông… oa thật là đẹp, thật khí phách…” Tạ Đồng
một bộ chưa từng thấy chuyện đời bộ dáng, than thở những tông môn dừng nào
khích phách, trong lòng suy nghĩ đại khái mình báo danh Phá Hư Đường cũng kém
không nhiều lắm đâu.

Nhưng là, đi từ đông sang tây tới tới lui lui đem trường học khu đi mấy lần
chân cũng đi mềm nhũn cũng không thấy chiêu bài ‘Phá Hư Đường’ đâu.

Kỳ quái à, chung quanh đây cao lớn kiến trúc tìm khắp thế nào không thấy phá
hư đường đây? Tạ Đồng chuẩn bị tìm người hỏi một chút.

“ Lão nhân gia, xin hỏi Phá Hư Đường đi như thế nào ạ?” hỏi đường tìm lão
nhân, Tạ Đồng vẫn có kinh nghiệm nhất định.

“ Phá Hư Đường? ừ à…” bị Tạ Đồng chặn hỏi lão nhân không khỏi sờ càm có gắng
suy tư “ Nga… !”

“ Nghĩ tới?” Tạ đồng cao hứng nói.

“ Không có…” lão nhân lắc đầu một cái.

“ Ta đi… ngài cũng không biết ta nên tìm ai à, lớn như vậy một học viện ngay
cả cái chỉ thị bài đều không có.” Tạ Đồng bất đắt dĩ nói.

“ Phá Hư Đường chưa từng thấy qua, Rách Đường ngược lại có chút ấn tượng…” Lão
nhân sờ càm nói.

“ Rách Đường?”

“ Đúng vậy, đang ở trường học khu phía sau kho hàng, những năm trước ta tới
nơi đó đưa món ăn trên có treo biển giống như viết hai chữ Rách Đường.” lão
đầu gật đầu nói khẳng định.

Đi xem một chút rồi nói, Tạ Đồng cũng lười chơi đùa hướng lão nhân cảm tạ, án
theo lão nhân phương hướng tìm đi.

Mặt trời dần trầm xuống sắc trời biến thành màu đen, Tạ Đồng đi vòng qua chỗ
kích thước khổng lồ phòng kho phía sau rốt cục thì tìm được lão nhân nói ‘Rách
Đường’.

Đây là tòa kiến trúc rách nát bằng gỗ ,cửa sổ giống như không phải làm bằng
thủy tính mà chỉ là hai cái lỗ lớn, cửa chính treo một khối mộc biển muốn rơi
loáng thoáng có thể nhận ra một chữ ‘Rách’, một chữ ‘Đường’, ở giữ hai chữ có
một cái động, trong động mọc ra năm cây cỏ dại.

“ Thật đúng là Rách Đường, thật là rách mà, đại khái không phải nơi này đi,
tìm một chút xem đi.” Tạ Đồng thật vọng đi.

Đang lúc Tạ Đồng xoay người đi,một trận gió thổi tới, cây cỏ trên biển bị thổi
nghiêng qua một bên lộ ra chữ phía dưới động có thể nhìn ra ban đầu là một chữ
‘Không’.

“ Rách Không Đường?” Tạ Đồng suy nghĩ một chút, vỗ cái ót: “ Ta đi… thật đúng
là nơi này.” Cái phá động địa phương nhất định là một chữ bên cạnh, tăng thêm
không phải là ‘ Phá Hư Đường’ sao!

Tạ Đồng ủ rủ cảm giác gia gia thế nào để cho ta báo tông môn rách nát như vậy,
vừa nhìn liền biết không ai học, Tạ Đồng nhìn cái này tông môn căn cứ thảm
trạng không khỏi than thở suy nghĩ tới gia gia dặn dò hay là đi xem một chút
đi.
Chi nha… Tạ Đồng đẩy cửa gỗ rách nát,lau trên tay một chút dơ bẩn, lần nữa lắc
đầu, cái này là cái rách địa phương gì à.

Đạp dát chi… vang dội trên sàn gỗ thời gian không còn sớm ánh mặt trời đã là
hoàng hôn toàn bộ trong phòng có thể thấy không rõ,Tạ Đồng chỉ có thể lục lọi
đi tới.

“ Có người sao?” Tạ Đồng hô “ Có người sao…”

Trừ mang theo mùi nấm mốc gỗ trong không khí còn thấy rõ mấy cái cây cột gỗ
mục nát trước mắt không có gì cả…

Thoạt nhìn là không sai… Tạ Đồng muốn rời đi, quay người lại phát hiện một đôi
lóe ra hàn quang cực lớn con ngươi đang ở sau lưng lạnh lùng nhìn chăm chú vào
hắn, mà mình lại một chút cũng không phát giác…

“ Ta…” Tạ Đồng sợ hãi lui về phía sau mấy bước, bành! Đạp gảy một khối mộc sàn
gỗ, đặt mông ngồi trên đất.

“Ngươi là người hay quỷ?” Tạ Đồng rút chân ra, lui về phía sau một bên hỏi.


Tu La Chiến Hoàng - Chương #1