Xung Đột (1)


Người đăng: baodn89@

Diệp Minh mệt mỏi đứng dậy bấm vào túi đồ, hắn vẫn còn một túi quà nhỏ nha,
nhìn túi quà hắn lại một phen tự sướng phát :
-Hố hố cái này mà mở ra các thần cấp võ công, hay super saiya thì hắn vô địch a..
Diệp Minh tay run run ấn mở gói quà, ánh sáng vàng chói loá rồi vụt tắt. Diệp
Minh hồi hộp đợi hệ thống tuyên án, thanh âm hệ thống không chút cảm tình vang
lên:
-Chúc mừng ký chủ đạt được võ kỹ “Bao Búa Kéo” X1 bản.
Diệp Minh mặt đơ ra, đứng im tại chỗ không biết phải làm gì. Hắn đã hết sức
lực để gào thét rồi, hai tay vô lực cầm bản cõ kỹ xem phần giới thiệu.
Võ kỹ: Bao Búa Kéo
Giới thiệu: võ công của sogoku sử dụng lúc còn là trẻ trâu, uy lực có thể đả
thương luyện khí trung kỳ
Phẩm cấp : Hoàng cấp trung giai
Diệp Minh nở nụ cười đắng chát tự nhủ:
- Hazzz võ kỹ cũng được a, mặc kệ đi có sài là được rồi ạ, nhiều người chả có
quần để mặc kia kìa
Nói xong Diệp Minh ấn vào học tập kỹ năng,một Vệt sáng bắn ra nhập vào não hải
của hắn các ký tự kắc sâu vào não không thể quên. Mọi việc xong xuôi, hắn men
theo đường mòn đi tìm xem thử có thôn trang nào không, mà ở nhờ hắn cũng éo
phải là người rừng làm sao có thể qua đêm trên rừng được chứ. Đi khoảng 2 canh
giờ trời đã nhá nhem tối,Diệp Minh nhìn thấy một thôn trấn đèn đuốc rực rỡ đủ
màu sắc, có nhiều người mang y phục tơ lụa, tay mang đủ loại binh khí, Có
nhiều người trải sạp ra đất bán đủ loại đồ vật, yêu đan, binh khí.... Vì trấn
này gần Cửu Hoa sâm lâm nên tu Chân giả tụ tập tại đây đông đúc, Diệp Minh đi
dạo chung quanh một lúc thì hắn thấy đằng xa có người gây rối, nên chạy đến
xem. Đến nơi hắn thấy một nhóm người đang cãi nhau, tay lăm lăm mã tấu... Á
nhầm là vũ khí, chuẩn bị giao đấu, một nữ tữ mang cung trang màu xanh có đôi
mắt to tròn ngập nước, khuôn mặt nhỏ nhắn mang nét tinh nghịch, lao ra giữa
hùng hổ trợn mắt quát :
-Vạn Trùng Cốc các ngươi thật hiếp người quá đáng, các ngươi muốn đối đầu với Phi Ưng môn ta sao?
Phía đối diện có 3 tên nam tử mang trang phục màu đen, trên người đeo trang
sức kì dị, tên nam tử đứng đằng trước,Có làn da nâu chai sạn, khuôn mặt âm
trầm, trên má có một vết sẹo từ mang tai kéo dài đến cằm, hắn mỉm cười nhìn nữ
tử bằng ánh mắt dâm uế nói :
- Mộ Dung Tuyết Nhi ngươi đừng tưởng ngươi là con gái Môn chủ Phi Ưng môn mà
hống hách, Cùng đều là cửu phẩm tông môn thôi ngươi ra bộ tiểu thư cái gì?
Hắn nói xong nhìn chằm vào Mộ Dung Tuyết Nhi thầm nghĩ “ Ngươi mà rơi vào tay
ta, thì ta sèlam cho ngươi biết thế nào là cảm giác dục tiên dục tử, đưa ngươi
lên thăng đỉnh vu sơn.. Ha ha”. Mộ Dung Tuyết Nhi liền tiến lên rút bội kiếm
trên eo thon, chỉ vào tên nam tử nói :
- Trương Miêu ngươi rõ ràng là làm loạn, cướp yêu đan của tu sĩ còn dám ở đâu
mắng chửi lão nương, Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là kiếm pháp của Phi Ưng
môn.

Nói xong, Mộ Dung Tuyết Nhi lao thẳng về phía nam nhân tên Trương Miêu mà vung
kiếm. “keng” Ánh đao chớp loé, kiếm đao va chạm bắn ra tia lửa. Sau một kích
hai người lùi lại vài bước, Mộ Dung Tuyết Nhi tay cầm kiếm như tê dại, Dù biết
luyện khí Ngũ tầng và luyện khí lục tầng chênh lệch một tiểu cảnh giới, Nhưng
nàng vẫn kiên quyết lao lên xuất kiếm. Trương Miêu cười lớn Nói:


  • Ha ha tiểu mỹ nữ ngươi không có khả năng đánh thắng ta. Bồi ta một đêm ta
    sẽ tha mạng cho..

Nói xong hắn bắn mình lên vung đao, Một đao quang xanh lá bắn ra. “Đường lang
trảm” võ kỹ: hoàng cấp sơ giai, Đao quang nhanh như chớp lao về phía Mộ Dung
Tuyết Nhi. Trong lúc nguy cấp Mộ Dung Tuyết nhi vung kiếm, một dải quang mang
bắn ra va chạm với đao quang “Ầm” hai đạo quang mang va chạm với nhau, gây ra
một làn sóng xung kích khiến người xung quanh té ngã, còn hai người trong cuộc
thì bắn về hai phía, Trương Miêu đập trúng một xạp hàng phun máu, hắn gượng
dậy vẻ mặt khó tin bật thốt :
- Võ kỹ hoàng cấp thượng phẩm, Sao có thể như vậy được.
Diệp Minh đang loay hoay gỡ vài miếng rau dính trên mặt xuống. Thì bỗng có một
bóng đen lạo vụt đến “Bùm” hắn nằm trên đất và bị vật gì đó đè lên người, Mặt
thì bị thứ gì đó mềm mại kẹp vào, hắn cựa quậy hét lớn:
- Á.... ngộp thở.... Cứu... ngộp thở quá, Tiên sư cha nhà nó. Tên nào đè lão
tử đứng dậy màu. Lão tử sắp hết Oxi.
Chợt một thanh âm nữ tử vang lên:
-Ưm.....


Tu Chân Giới Saiya - Chương #2