:


Người đăng: vanhuynh

Sáng nay, Tiêu Phàm giống như mọi hôm.
Sáng dậy, tự vệ sinh cá nhân, sau đó tới nhà ăn chung để ăn điểm tâm.
Những đứa trẻ này ngoài 3 tuổi đều đã dc huấn luyện có thể cơ bản vệ sinh cho
mình, không cần người giúp . Nhưng cũng có vài đứa nhìn lem luốc, quần áo
xộc xệch.

Bữa sáng ở đây cũng không có gì đặc biệt, một cái bánh bao lớn, nhưng cũng
đủ no cho cả buổi sáng.

Sau bữa sáng chính là lúc nghe giảng khóa.

Cả đám tụ tập lại nghe các quản sự giảng giải . Dạy cho bọn chúng chủ yếu về
lịch sử hào hùng của môn phái là chính, nói về các bậc tiền bối trong lịch sử
đã mạnh mẽ như nào .... Như nào.
Sau đó là dạy cho bọn chúng một chút sơ giải về tu tiên giới, cái điều tối kị
, sau này khi gia nhập bạch kiếm phong phải chăn chỉ tu luyện .... Ba la ba la
...

Nội dung không nhiều lắm nhưng lặp đi lặp lại mấy băn trời, đã hắc sâu nhớ kĩ
vào đầu bọn nhỏ . Hình thành tư duy quán tính bản năng.

Tiêu Phàm nặc dù đã thuộc làu làu rồi, nhưng vẫn chăm chỉ lắng nghe . Bởi vì
thỉnh thoảng các chấp sự giảng một chút chuyện mới, không năm trong các bài
giảng trước . Đối với cô nhi mà nói muốn có được tri thức duy nhất từ các quản
sự này . Tiêu Phàm không giống những đứa trẻ khác, hắn đã sống 2 kiếp người ,
biết tầm quan trọng của tri thức.

Những đứa trẻ khác cảm thấy nhàm chán về những kiến thức này. Còn hắn nghe
càng nhiều, càng cảm thấy hiểu biết rõ thêm.

Hơn nữa, ở cuối buổi chấp sự còn sẽ trả lời 1 số câu hỏi, những đứa trẻ nào
chăm chú nghe giảng, thái độ học tập tốt sẽ được phép ra câu hỏi.

Tất nhiên, Tiêu phàm luôn là một trong những đứa trẻ đó.

Hôm nay cũng vậy, sau khi hết phần giảng bài, chấp sự cất tiếng hỏi.
- hôm nay giảng tới đây . Bây giờ ta sẽ trả lời 3 câu hỏi của các ngươi .
Trần Ninh, Tiêu phàm, Đống Ti . 3 người các ngươi có gì muốn hỏi không.

Tiêu Phàm và 2 người kia là những đứa trẻ chăm chú nghe giảng nhất trong buổi
hôm nay.

Trần Ninh là người trang đặt câu hỏi trước.
- Chấp sự đại nhân . Lần trước nghe ngài giảng về pháp bảo . Xin hãy kể cho
bọn con về pháp bảo ạ.
Hôm nay giảng bài là Lý khôi chấp sự, người đã hơn 60 tuổi, nghe các chấp sự
khác nói chuyện, Lý khôi đạt luyện khí tầng 8, có 4 linh căn . Đời này vô
vọng trúc cơ vì vậy xin ra làm ngoại môn chấp sự . Làm người cũng không khó
tính, cũng không phải dễ tính . Năm xưa cũng đã từng xông phía thiên hạ, tìm
kiếm cơ duyên, hiểu biết khá nhiều.

Lý chấp sự bưng chén trà lên nhấp 1 ngụm, sau đó nhìn về xa săm, hồi tưởng
lại, Sau đó chậm rãi kể.
- năm xưa ta cũng giống như các ngươi, rất háo hức.
Tiêu Phàm cũng tập trung lắng nghe.
Lý chấp sự tiếp tục kể.
- pháp bảo à . Đây là thứ bảo vật của các tu sĩ cao giai . Muốn sử dụng thấp
nhất phải đạt cảnh giới kết đan kì . Ta cũng không biết nhiều nắm, nhưng cũng
đã từng một lần thấy két đan chân nhân sử dụng.
Đó là cách đây khoảng 30 năm, trong một lần xâm nhập rừng U Minh Hạ . Ta vô
tình đi lạc vào lãnh địa của kim giáp ngạc . Đó là yêu thú cấp 4, tương đương
với trúc cơ hậu kì của nhân loại chúng ta, lúc đo ta mới luyện khí tầng 5 ,
thậm chí khi nhìn thấy con yêu thú đó, ta còn không có dũng khí để bỏ chạy.
Tưởng chừng mạng ta kết thúc từ đó, nhưng có một tiền bối đang tìm bích nê
thảo đi ngang qua, mà bích nê thảo lại dc con kim giáp ngạc, ngài ấy chỉ
vung tay lên, 1đạo kiếm quang hơn trăm mét lóe lên, cả khu vực đầm lầy bị
chia làm 2 nửa . Vết nứt rộng hơn mười mét, sâu không thấy đáy . Thật đáng sợ
.

Kể tới đây, Lý chấp sự khuôn mặt tràn đầy hướng tới ,miệng nói sợ hãi, nhưng
ánh mắt tràn đầy khát vọng.
Mấy đứa nhóc cũng bị ảnh hưởng, ánh mắt không tự chủ phiêu lãng, mơ ước ngày
sau mình có thể đạt như vậy . Ngay cả tiêu phàm cũng không ngoại lệ.
Hắn hiểu nhiều hơn, 1 chiêu kiếm chém dài hơn trăm mét kiếm quang, chỉ sợ
một kiếm có thể chẻ ngang một ngọn núi nhỏ.

Không biết sinh thời ta có thể đạt được cảnh giới này không . Tiêu Phàm thầm
nghĩ.


Tu Chân Giới Cường Hóa Đại Sư - Chương #2