Chương 96: Đi Thanh Vân Môn


- Con còn nhớ ước hẹn ba năm với Nhạc gia không, ba năm trước môn chủ đã phái ta đi với con xuống đó thu xếp, với tình hình tu luyện của con hiện tại thì có rất nhiều cơ hội để trước ba mươi tuổi đột phá tới Đấu hoàng.

Liệt Sơn nói.

Ước hẹn ba năm, Dích Thiến trong lòng liền nhớ tới ánh mắt của thiếu niên kia ba năm trước đây, ánh mắt giống như là dã thú khiến cho người khác cảm thấy bất an, có lẽ mình nên xin lỗi hắn, nhưng một tên phế vật như vậy, hắn làm sao có thể xứng đôi với mình.

Dịch Thiến mỉm cười nói:

- Liệt sơn hộ pháp, tâm ý của sư phụ tiểu nữ hiểu rõ mà, tiểu nữ sau đó sẽ tiến vào trong mật thất mà bế quan tu luyện.

- Ừ.

Liệt Sơn lại nói tiếp:

- Môn chủ đối với con kỳ vọng rất lớn, cho một mình con ở Đình viện để tu luyện, con chính là người có thiên phú tốt nhất trong một nghìn đệ tử của Thanh Dương môn, nhất định không được phụ kỳ vọng của môn chủ.

- Dạ.

Dịch Thiến lại cất tiếng mà ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Một con chim từ trên không bay qua, Dịch Thiến lẩm bẩm nói:

- Nhạc Thành, ngươi từ khi còn bé ta đã rất thích ngươi, nhưng chỉ trách ngươi là phế vật, ngươi đã không xứng với ta rồi, chúng ta đã cách nhau rất xa, xa thật xa.

Ở trong sơn động hậu sơn của Nhạc gia, thanh mang tràn ngấp, hô hấp toán thân của Nhạc Thành bao trùm cả cơ thể, trong người của Nhạc Thành cũng đã xuất hiện biến hóa.

Một lát sau, Nhạc Thành liền thở ra một làn khí, hai mắt mở ra, trong mắt hiện ra hai sợi tinh quang ngưng tụ thật lâu không tiêu tán, đôi mắt đen này thâm sâu vài phần.

- Rốt cuộc mình cũng đã đột phá tới Thai Tức trung kỳ, bây giờ chống lại một tam tinh đấu vương cũng không có vấn đề gì, nếu dùng cả pháp khí thì có thể chống lại cả một ngũ tinh đấu vương.

- Thời gian cũng không còn nhiều lắm.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau đó hắn liền cởi bỏ cấm chế mà đi ra khỏi sơn động.

Sau khi tới đại viện của Nhạc gia, Nhạc Thành thiếu chút nữa đã tưởng mình đi nhầm chỗ, khắp nơi đều rực rỡ, xem ra tốn không ít sức lực.

- Chủ nhân, người đã xuất quan rồi.

Khiếu Thiên hổ chạy tới, Nhạc Thành xuất quan, Khiếu Thiên Hổ cũng cảm giác được.

- Chủ nhân, thực lực của người hẳn là tiến bộ của không ít, thuộc hạ nhìn thấy khí tức của người so với trước lúc bế quan mạnh hơn rất nhiều.

Tử Điện Mãng nói.

- Ừ, gần đây đã đột phá một chút, Nhạc gia tốt chứ.

Nhạc Thành hỏi hai người.

- Bẩm chủ nhân, Nhạc gia gần đây không có chuyện gì xảy ra, bất quá hôm nay Thác Ni Tư cùng với Đổng Đại Ngưu đã đi ra ngoài huấn luyện.

Tử Điện Mãng nói.

- A.

Nhạc Thành cất tiếng nhìn thấy Nhạc Tử Phong và Nhạc Tử Sơn đang trò chuyện với hai đại ca của mình thì tiến tới sau đó trở về gian phòng.

Sáng sớm hôm sau cả Nhạc gia trở nên náo nhiệt, bởi vì hôm nay chính là ngày luận võ của nhóm người Đổng Đại Ngưu và dong binh đoàn của Nhạc Hạc và Nhạc Long, không ít người nghe thấy tin tức thì chờ mong, nghe nói hôm nay tỉ thí tổng cộng năm nội dung, mỗi một nội dung bất kể bên nào chiên thắn đều được thưởng một viên đan dược tứ phẩm và năm trăm kim tệ tiền thưởng.

Một viên đan dược tứ phẩm cũng có giá trị năm trăm kim tệ, cộng lại cũng được một nghìn kim tệ.

- Các ngươi nghe lão tử ta nói cho kỹ, nếu như ai chiến thắng thì sẽ phát tài, nhưng nếu như thua thì đại nhân sẽ không tha cho ta, ta cũng sẽ không tha cho các ngươi, lúc đó sẽ khai đao mười tên tiểu đội trưởng trước.

Đổng Đại Ngưu hướng về phía hai trăm thủ hạ của mình nói:

- Theo lời nói của đại nhân, những người tiến bộ hai cấp trong ba tháng nay sau khi trận đấu kết thúc sẽ đi qua phía Thác Ni Tư tổng quản mà nhận tiền thưởng.

Đại viện của Nhạc gia lúc này đã có thể dung nạp hơn nghìn người cho nên cuộc tỉ thí cũng có thể sắp xếp trực tiếp ở đại viện Nhạc gia. Mang theo mọi người đến đông đủ, Nhạc Thành cùng Nhạc Long, còn có Nhạc Tử Sơn Nhạc Tử Phong đều đến đại viện của Nhạc gia. Tiền thưởng này Nhạc Thành nói ra Nhạc Long và Nhạc Hạc đều hoảng sợ, tam đệ này thật hào phóng, một nghìn kim tệ đã là giá trị của cả Nhạc gia lúc suy tàn.

- Đại nhân, tất cả đã chuẩn bị xong.

Trông thấy nhóm người của Nhạc Thành, Thác Ni Tư lập tức mỉm cười.

- Ừ, vậy thì bắt đầu đi.

Nhạc Thành đợi sau khi tất cả người của Nhạc gia ngồi xuống thì hướng về Nhạc Long và Nhạc Hạc nói:

- Đại ca, nhị ca hai người xem làm sao thì tốt.

- Chuyện này tam đệ cứ sắp xếp đi.

Nhạc Long khẽ cười, hắn cũng biết người mà tam đệ huấn luyện không thể chống lại dong binh đoàn của mình.

- Được rồi, chọn những người thực lực đông cấp, năm người đấu với năm người là được.

Nhạc Thành mỉm cười nói, sau đó lập tức tuyên bố quy tắc trận đấu cho Thác Ni Tư.

- Triệu Ngũ, ngươi bước lên trận đầu đi.

Nhạc Long nói với dưới đài, ngay sau đó một thân hình cao lớn mặc áo màu đen bước ra, tay càm trường thương.

- Triệu Ngũ, bát tinh đại đấu sư, xin chỉ giáo.

Thân hình cao lớn của Triệu Ngũ đã sớm bước lên lôi đài.

- Lưu Ma Tử, ngươi bước lên cho ta.

Đổng Đại Ngưu nói với một đại hán khổng lồ phía sau, đại hán này cũng có tu vi bát tinh đại đấu sư, tuy nhiên hắn mới chỉ đột phá mà thôi, hai tháng trước hắn chỉ mới có tu vi lục tinh đại đấu sư.

Đại hán khổng lồ nhảy lên trên đài, trong mắt hiện ra một vẻ nóng bỏng.

Hai người đánh giá một chút rồi động thủ, tuy nhiên binh khí trong tay của hai người đều có đầu gỗ, trận đấu này tối đa cũng chỉ bị thương, không thể ảnh hưởng tới nhân mạng.

Ở trên đài khí thế ngất trời, Nhạc Thành cùng với người của Nhạc gia cũng hứng thú quan sát, cuối cùng sau ba trăm hiệp, Triệu ngũ của hắc ảnh dong binh đoàn đã chiến thắng.

Lạt ma tử chán chường đi xuống đài, không chỉ không lấy được tiền thưởng mà còn bị Đổng Đại Ngưu mắng cho một trận.

Sau đó hai người tu vi Đại Đấu sư lại ra đối chiến, lần này Đổng Đại Ngưu chiến thắng, hắn cao hứng tới thất thần một hồi lâu.

Đối với trận đấu của các đại đấu sư, Nhạc Thành không quan tâm, sở dĩ hắn muốn cho người của Đổng Đại Ngưu và Hắc Ảnh dong binh đoàn đối chiến với nhau là muốn nhìn ra xem trong hai trăm người này có người nào có thiên phú hay không, để mình có thể bồi dưỡng thành thế lực tinh nhuệ nhất.

Năm cuộc tranh tài trôi đi, người của Đổng Đại Ngưu thắng hai trận, người của Hắc Ảnh Dong binh đoàn thắng ba trận, đối với thành tích này Nhạc Thành đã rất hài lòng, dù sao Hắc Ảnh Dong binh đoàn cũng ở trong Quỷ Uyên mà được huấn luyện, Đổng Đại Ngưu chỉ mới huấn luyện hai tháng nay mà được như vậy cũng đã không dễ dàng.

Dựa theo hứa hẹn của Nhạc Thành, mỗi người chiến thắng cũng nhận được một viên đan dược tứ phẩm và năm trăm kim tệ, năm người chiến thắng cao hứng hồi lâu mới hồi phục được tinh thần.

Sau đó Nhạc Thành móc ra hai thanh kiếm đưa cho Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong, rồi hai thanh trường thương cho Nhạc Long và Nhạc Hạc, những binh khí này Nhạc Thành dụng tâm luyện chế.

Bốn người theo từ miệng của Thác Ni Tư thì biết được mỗi binh khí này giá trị thấp nhất cũng là hai vạn kim tệ, tất cả đều hít một hơi lạnh rồi vội vàng thu vào trong người.

Sau đó Nhạc Thành lấy ra không ít đan dược đưa cho bốn người, đây cũng là những đan dược tăng cường thực lực, hơn nữa cũng là đan dược tứ phẩm, không chỉ vậy mà còn có hai viên đan dược ngũ phẩm.

- Cha, con dự định hai ngày nữa sẽ đi tới Thanh Dương môn.

Nhạc Thành nói với Nhạc Tử Sơn.

- Thành Nhi, với thực lực hiện tại của con, ta cũng không lo lắng, chỉ là con tới Thanh Dương môn thì cần phải cẩn thận một chút, dù sao Thanh dương môn cũng không phải là một môn phái tầm thường.

Nhạc Tử Sơn nói.

Đối với ước hẹn ba năm với Thanh Dương môn, Nhạc Thành có rất nhiều cảm khái, nếu như Dích gia biết Nhạc Thành có thực lực hiện tại thì chắc chắn sẽ hối hận không kịp, tuy nhiên Dịch gia đã mang tới rất nhiều tổn thương cho Nhạc Thành, ngay cả cái mạng thiếu chút nữa cũng không còn, bây giờ Thành nhi đã lớn lên, những chuyện này cũng chỉ có thể để cho nó đối mặt.

- Tam đệ, có muốn để chúng ta đi cùng với đệ hay không?

Nhạc Long và Nhạc Hạc cất tiếng nói, bọn họ đối với chuyện xảy ra trước kia với Nhạc Thành thì đều tức giận vô cùng, hận không thể tới đòi công bằng với Dịch gia.

- Không cần đâu đại ca nhị ca, hai người mau trở về Quỷ uyên đi, tiểu đệ cũng có chuyện cần hỗ trợ.

Nhạc Thành nói.

- Tam đệ, có chuyện gì đệ cứ nói đi.

Nhạc Long nói.

Nhạc Thành nói:

- Ta muốn xin đại ca và nhị ca đưa bọn người Đổng Đại Ngưu tới quỷ uyên, cho bọn họ tôi luyện ở đó một phen.

Nhạc Thành xem xong trận đấu thì biết rằng bọn người Đổng Đại Ngưu nếu như không trải qua chém giết thì vô phương trở nên bén nhọn.

Mình cần phải có một lực lượng tinh nhuệ chân chính.

Cho nên Nhạc Thành liền chọn trong hai trăm người này một trăm người tiến vào trong Quỷ uyên mà phát triển.

Ba ngày sau, Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng Thác Ni Tư, Trần Bưu bốn người rời khỏi Nhạc gia mà đi về phía Thanh vân môn, đi tới giữa đường Nhạc Thành ngồi ở trên lưng Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng cũng quấn quanh đầu của nó, về phần Thác Ni Tư thì hơi khổ cực một chút.

Thanh Dương môn cách xa Lập Anh Trấn một khoảng lớn, cần phải có lộ trình hai tháng, may mà mọi người đều phi hành ở trên không trung, mặc dù tốc độ của Thác Ni Tư không phải là hanh nhưng sau hai mươi ngày bọn họ cũng đã tới.

- Đại nhân, chỉ còn cách ước định của người có ba ngày, chúng ta nên tiến vào thôi.

Thác Ni Tư nói với Nhạc Thành.

- Chỉ còn ba ngày.

Nhạc Thành nhìn về phía thung lũng phía trước mà lẩm bẩm:

- Dịch Thiến, Nhạc Thành ta đến đây, ngươi sẽ phải hối hận.

- Nhạc Thành nói:

- Ba ngày này ta dự định bế quan, các ngươi làm hộ pháp cho ta.

Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng cùng mở ra một lối tới sơn động, Nhạc Thành bố trí một đạo cấm chế sau đó một lần nữa bế quan, trải qua ba ngày, Nhạc Thành đã đem tu vi của mình củng cố lên một chút.

Ngưng kết thủ ấn, Nhạc Thành một lần nữa để Vạn Thú Lô lên trên người, hai luồng Vô Thượng chân hỏa rót vào trrog đó, sau khi tiến vào Thai Tức trung kỳ, uy lực của Vô Thượng Chân Hỏa đã mạnh hơn rất nhiều, trước kia muốn luyện chế vật phẩm Vô Thượng Chân Hỏa rót vào trong Vạn Thú Lô chỉ biến thành màu hồng mà giờ đã đỏ bừng, trong sơn động ánh lên một mảng nóng bỏng.

Với sự biến hóa của Vạn Thú Lô, Nhạc Thành cũng tiến nhập vào trong đó không ít vật liệu mà rèn luyện, đồng thời các loại thủ ấn cũng biến ảo không ngừng.

Ba ngày sau, Nhạc Thành gỡ bỏ cấm chế, trong mắt hiện ra một ánh sáng lấp lóe, cả người khí tức cũng biến hóa, trong ba ngày này tu vi của Nhạc Thành đã từ từ tiến bộ.

- Chủ nhân, thực lực của người tại sao lại tiến bộ nhanh như vậy.

Tử Điện Mãng nghi ngờ nói.

- Đi thôi, chúng ta đi về phía Thanh Dương môn, hôm nay ta muốn biết một chút về họ.

Nhạc Thành lập tức mỉm cười, sau đó thân hình biến đổi trên không trung, lần này Khiếu Thiên Hổ cùng với Tử Điện Mãng chuyển sang hình người.

Hôm nay khí trời rất tốt mặt trời sáng sớm đã hiện lên từ đường chân trời, đối với Dịch Thiến mà nói, hôm nay là một ngày đặc biệt, hôm nay nàng sẽ từ hôn nhà trai.

- Dịch Thiến, con chuẩn bị xong chưa, chúng ta nên xuất phát.

Trong đình viện của Dịch Thiến, Liệt Sơn liền thúc giục.

Dịch Thiến hiện tại đã có địa vị rất cao, nàng không chỉ là đệ tử duy nhất của môn chủ mà là người có thiên phú tốt nhất trong vòng một trăm năm của Thanh Dương, môn, dưới hai mươi tuổi đã trở thành đấu vương, Thanh Dương môn trước kia cũng chỉ có một người có được thiên phú như vậy.

- Được rồi Liệt Sơn hộ pháp.

Hồng y nữ tử Dịch Thiên từ từ đi ra, ba năm, hôm nay cuối cùng cũng đã tới.

- Chúng ta đi thôi, môn chủ hi vọng hôm nay con giải quyết toàn bộ chuyện của Nhạc gia, chỉ là ta lo lắng tên phế vật Nhạc gia kia không dám tới.

Liệt Sơn nói.

- Aizzz.

Dịch Thiến hơi thở dài một hơi rồi nhìn bầu trời, cũng không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì.

- Đại nhân, Thanh Dương môn thật là lớn!

Thác Ni Tư nhìn công trình của Thanh Dương môn mà nói.

Nhạc Thành mỉm cười nói:

- Là rất lớn, chỉ là trong mắt của ta cũng chỉ là một Thanh Dương môn nho nhỏ mà thôi.

Tiếp cận tới gần Thanh Dương môn, trong lòng Nhạc Thành liền cảm thấy phức tạp.

- Thác Ni Tư, ta muốn ngươi chuẩn bị một vạn kim tệ.

Nhạc Thành nói với Thác Ni Tư, trong mắt hiện ra một vẻ phức tạp.

Thác Ni Tư nói:

- Đại nhân, dựa theo sự phân phó của đại nhân đã chuẩn bị xong rồi.

Đại nhân muốn một vạn kim tệ, Thác Ni Tư cảm thấy nghi hoặc.

- Đại nhân, phía trước chính là trung tâm của Thanh dương môn, chúng ta xuống thôi.

Nhạc Thành mỉm cười nói:

- Không cần khách khí với họ, trực tiếp bay lên là được.

Ở trên Thanh Dương môn là một thạch bình rất lớn, trên thạch bình có đến mấy trăm mấy nghìn, nếu như muốn chứa hai nghìn người cũng không có vấn đề gì.

Hôm nay là ngày đặc biệt, không ít đệ tử trẻ tuổi cũng nghe nói đến. Chuyện từ hôn của Dịch Thiến sư muội dĩ nhiên không ít người chú ý. Ở trong Thanh Dương môn, số người theo đuổi Dịch Thiến phỏng chừng tới vài trăm người, không ít người nghe nói Dịch Thiến đã có hôn phu tuy nhiên bọn họ vẫn không bỏ cuộc.

Nhưng nghe nói hôm nay Dịch Thiến tỉ thí từ hôn, tất cả mọi người đều sáng ngời mà chú ý, ở trên thạch bình đã có gần một nghìn đệ tử, mà các hộ pháp cũng đến xem náo nhiệt.

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương #96