- Đại nhân, không có vấn đề gì.
Thác Ni Tư mỉm cười nói, ma pháp lực chuyển động quanh người. Thân ảnh của hắn như thiểm điện kiếm mang trong tay hướng về phía Vân Phách, đối với một tam tinh Đấu vương và một tứ tinh Đấu Vương, Thác Ni Tư không coi ra gì.
- Đại ca, nhị ca đừng cho Hoàng gia và Tiền gia còn có La gia chạy thoát.
Nhạc Thành nói với Nhạc Long và Nhạc Hạc, đồng thời cầm Âm Dương Kiếm trong tay, đánh về phía tam đại gia tộc, lần này Nhạc Thành dự tính rằng sẽ làm cho tam đại gia tộc có một giáo huấn vĩnh viễn.
- Giết.
Nhạc Long khôi phục tinh thần lại, vừa rồi biểu hiện của Nhạc Thành khiến cho hắn thấy Nhạc gia có tương lại, liền ra lệnh cho dong binh đoàn phía sau lưng mình, nhanh chóng lao về phía đám người trong tam đại gia tộc.
Từng tiếng ngựa dồn dập vang lên, mọt trăm con ngựa công kích về phía người của Tam đại gia tộc, loại tràng diện này đối với Dong binh đoàn đã là chuyện thường ngày.
- Các huynh đệ, giết cho ta.
Đổng Đại Ngưu nhìn thấy người của dong binh đoàn khí thế uy phong thì cũng không chịu thua kém. Đòa người của dong binh đoàn thực lực so với hai trăm người của mình thì thực lực thấp hơn nhưng khí thế thì mình không thể bì nổi.
Nhìn thấy đám người hắc ảnh dong binh đoàn tiến lên, Đổng Đại Ngưu cũng hét lớn một tiếng dẫn đường tấn công, Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong thấy hai người như vậy cũng nắm binh khí của mình mà vọt lên.
Người của tam đại gia tộ thấy Hắc ảnh dong binh đoàn và thủ hạ của Đổng Đại Ngưu thì bắt đầu ào ào bỏ chạy.
Nhạc Thành cầm kiếm quang trong tay, đánh bại một tam tinh đại đấu sư sau đó cũng bắt đầu đánh giá chiến trường.
Đổng Đại ngưu chống lại Hoàng Huy, Nhạc Long cùng với Nhạc Hạc tấn công hai người tứ tinh đấu linh của Nhạc gia, Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong thì đấu với hai gia chủ của La gia và Tiền gia. Về phần mấy đấu linh của Đổng Đại ngưu và Dong binh đoàn thì cũng đấu với đấu linh của tam đại gia tộc.
Nói tóm lại, Nhạc gia bây giờ số Đấu Linh so với tam đại gia tộc cộng lại thì còn nhiều hơn, về phần Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng, hai lục giai ma thú được Nhạc Thành phân phó không tỏ ra thực lực chân chính nên đành phải giả làm nhất tinh Đấu Linh.
Đặc sắc nhất chính là cuộc chiến trên không trung, từng tanhnh âm phá hủy khổng lồ đến mấy chục dặm xung quanh cũng nghe thấy. Thác Ni Tư chống lại hai cao thủ đấu vương vẫn không bị rơi vào thế hạ phong cơ hồ còn chiếm thượng phong.
Thác Ni Tư mặc dù chiếm thượng phong nhưng muốn giết hai người thì thật không dễ dàng, hai cao thủ đấu vương liên thủ quả là không dễ đối phó.
- Nhạc huynh, ta tới.
Ở biến giới chiến trường một lần nữa lại xuất hiện mười người, xem trang phục thì chính là người của Yến gia.
Yến gia gia chủ nghe nói tam đại gia tộc tụ tập người vây Nhạc gia thì vộ vàng hoảng sợ, mặc dù biết ba con của nhạc gia bây giờ đều trở về nhưng thực lực của Hoàng gia quá mạnh.
Yến Nhân Hùng không có thời gian nghĩ nhiều nhanh chóng tham gia vòng chiến, có người của Yến gia gia nhập, tam đại gia tộc càng không phải là đối thủ, sau một lát tam đại gia tộc chưa còn tới một nửa, bị tổn thương trầm trọng.
Nhìn thấy người của Yen gia đã tới trong lòng Nhạc Thành rất cảm động, Yến gia quả nhiên là minh hữu kiên cố nhất của Nhạc gia.
- Ầm ầm.
Ở trên bầu trời không ngừng truyền tới từng đợt thanh âm bạo phá mặt đất cũng cát bay đá chạy, cuộc chiến của Đấu vương người bình thường không thể tham gia.
- Khiếu Thiên hổ.
Nhạc Thành nói với Khiếu Thiên Hổ cách đó không xa.
- Chủ nhân, có chuyện gì.
Khiếu Thiên Hổ vừa giết xong một nhất tinh đấu linh, nghe Nhạc Thành gọi mình thì nhanh chóng chạy tới.
- Giúp Thác Ni tư giết một đối thủ, không cần hóa bản thể.
Nhạc Thành nói với Khiếu Thiên hổ.
Nhìn cuộc chiến trên không trung giữa Thác ni tư và hai cao thủ đấu vương thì Nhạc Thành biết là chuyện không dễ dàng cho nên sai Khiếu Thiên Hổ đi đối phó với một người.
- Chủ nhân, yên tâm đi.
Khiếu Thiên Hổ cười lớn một tiếng, thân ảnh bỗng nhiên bay lên bầu trời, đao nắm chặt trong tay, bổ về phía Thác Ni Tư và tứ tinh Đấu Vương kia.
- Ầm.
Một tiếng ầm vang lên, trong kinh ngạc của tất cả mọi người, một đấu vương từ trên không trung ngã xuống mặt đất, nhìn Khiếu Thiên Hổ giống như không thể tưởng tượng được, lẩm bẩm nói:
- Ngươi… ngươi là cường giả Đấu hoàng.
- Thác Ni Tư, có muốn ta hỗ trợ không?
Khiếu Thiên hổ mỉm cười nhìn Thác Ni Tư phía trước.
- Khỏi cần, ta trước hết có thể giết hắn.
Thác Ni Tư giảm bớt một đối thủ thì áp lực bị giảm, lực công kích trong tay liền trở nên ác liệt.
- A.
Sau ba chiêu, Vân Phách đã bị Thác Ni Tư giết, Nguyên bảo tông ba đấu vương các cao thủ lần lượt bỏ mình, cảnh tượng này thật vượt quá ngoài tưởng tượng của mình.
- A, Khiêu Thiên cũng là cao thủ đấu vương.
Người của Nhạc gia nhìn Khiếu Thiên Hổ trên không trung không thể tin nổi. Bên người Nhạc Thành lại có thêm một cao thủ Đấu vương, đem cao thủ Đấu vương đến từ hoàng gia giết đi.
- Chạy mau.
Không biết ai là người đầu tiên trong tam đại gia tộc kêu lên câu này, tràng diện lúc này liền trở nên hỗn loạn.
- Bỏ đi, mọi người đừng đuổi theo.
Mọi người đang muốn đuổi theo thì bị Nhạc Thành ngăn lại.
- Tam đệ, tại sao không cho chúng ta đuổi theo?
Nhạc Long và Nhạc Hạc tới cạnh Nhạc Thành, bọn họ không hiểu tại sao không nên đuổi theo.
- Đại ca, nhị ca chúng ta trở về rồi hãy nói, chỗ này cũng không nên ở lâu thêm nữa.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Trong nháy mắt người của tam đại gia tộc đã trốn hết, mọi người liền quét dọn chiên trường, lần này tam đại gia tộc bị tổn thất thảm trọng, Đấu Linh cao thủ của bọn họ toàn bộ bị giết sạch.
Trong đại sảnh Nhạc gia, Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong… và những người trong tộc, còn có gia chủ Yến gia Yến Nhân Hùng cũng ở đây.
Yến Nhân Hùng nhìn thấy thực lực lớn của Nhạc gia thì cả kinh thẫn thờ hồi lâu, hai người là cao thủ Đấu vương, loại thực lực này ở Lập Anh trấn đúng là mạnh nhất, cộng thêm tổn thất thảm trọng của tam đại gia tộc này, ngoại trừ gia chủ trốn thoát thì những người khác đều không có thực lực chống lại Nhạc gia.
Khiếu Thiên Hổ cùng với Thác Ni Tư còn có Trần Bưu đứng ở phía sau lưng Nhạc Thành khiến cho Nhạc Tử Sơn cũng không dám ngồi xuống, một tứ phẩm luyện dược sư, một ma pháp sư cấp năm, một cao thủ đấu vương nhưng chỉ trung thành đứng sau lưng Nhạc Thành khiên cho ông không kìm được mà trừng mắt nhìn hắn.
- Nhạc huynh. Chúc mừng huynh, huynh có ba đứa con như vậy khiến tại hạ phải hâm mộ.
Yến Nhân Hùng nói.
- Yến huynh khách khí rồi, xin đa tạ Yến huynh trợ giúp cho Nhạc gia.
Nhạc Tử Sơn nói, nếu như không phải có Yến gia một mực hỗ trợ Nhạc gia, Nhạc gia đã sớm không vượt qua được.
- Với quan hệ hai nhà chúng ta thì Nhạc huynh làm vậy thì khách khí rồi, tiểu đệ hôm nay có chuyện muốn thương lượng với Nhạc huynh.
Yến Nhân Hùng nói.
- Yến huynh mời nói.
Nhạc Tử Sơn nói, nếu bây giờ Yến gia có chuyện muốn nhờ thì Nhạc Tử Sơn nhất định không từ chối.
Yến Nhân Hùng nhìn Nhạc Thành một chút rồi lập tức nói với Nhạc Tử Sơn:
- Tiểu nữ Yến Hiểu Kỳ đã hai mươi tuổi rồi, cũng đã ra mắt Nhạc huynh, tiểu nha đầu kia ở ma pháp học viện thiên phú cũng không tệ, Thời gian trước tiểu đệ thấy nó và Nhạc Thành thiếu gia rất hợp duyên cho nên tiểu đệ muốn đem nó gả cho tam thiếu gia Nhạc Thành, không biết huynh nghĩ thế nào?
- Cái gì?
Nhạc Thành là người đầu tiên kinh ngạc, không ngờ nhà gái lại đến cầu hôn.
- A.
Nhạc Tử Sơn cũng hơi sững sờ mà nhìn nhìn Nhạc Thành, Nhạc Thành ba năm trước đã bị Dịch gia từ hôn, Nhạc Thành sẽ ước hẹn ba năm, theo lý mà nói hôn ước của Nhạc Thành và Dịch Thiến vẫn chưa chính thức giải trừ, Yến gia Yến hiểu Kỳ Nhạc Tử Sơn biết rõ, tiểu nha đầu kia nếu thật sự thành thân với Nhạc Thành thì Nhạc Tử Sơn cũng không phản đối.
- Chuyện này… Nhạc Thành ý của con thế nào?
Nhạc Tử Sơn cũng không biết phải trả lời thế nào nhưng trong lòng thật ra cũng đồng ý, tiểu nha đầu Yến gia cũng không tệ, Yến gia vừa qua cũng hộ trợ Nhạc gia không ít, chỉ vào chuyện này Nhạc gia sẽ không cự tuyệt yến gia, huống chi Yến Nhân Hùng tự mình nói ra.
Người của Nhạc gia đều đưa mắt mà nhìn về phía Nhạc Thành, tất cả mọi người đều nở một nụ cười với hắn. Mọi người ở Nhạc gia cũng biết, bởi vì Nhạc Thành trước kia mang tiếng là phế vật, Dịch gia không muốn làm thông gia cùng với Nhạc gia cho mới tới từ hôn, đó là sự vũ nhục lớn với Nhạc Thành cho nên Nhạc Thành chỉ có thể lựa chọn tự sát. Cũng may là Nhạc Thành tự sát không thành công hơn nữa còn xảy ra biến hóa cực lớn, không còn là phế vật nữa mà trở thành thiên tài.
- Phì.
Ở sau lưng Nhạc Thành, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Trần Bưu, Thác Ni Tư, Đổng Đại Ngưu nhịn không được mà cười trộm, xem ra chủ nhân của mình khá được hoan nghênh, có người tới cầu hôn.
Nhạc Thành không kìm được mà quay đầu nhìn năm người một chút, sắc mặt của năm người liền biến đổi.
- Thiếu gia Nhạc Thành, chuyện này thiếu gia cảm thấy thế nào? Nếu không muốn thì cứ nói cho lão phu biết, tiểu nữ nhà ta có chỗ nào không xứng với Nhạc Thành thiếu gia?
Yến Nhân Hùng nhìn thấy năm cao thủ đằng sau Nhạc Thành gọi Nhạc Thành là đại nhân và chủ nhân thì cũng không dám gọi thẳng tên của hắn.
Nhìn thấy nét khó xử trên khuôn mặt của Nhạc Thành, Yến Nhân Hùng cũng không ôm bao nhiêu hi vọng, xem ra nữ nhân của mình chỉ có quan hệ mập mờ với Nhạc Thành mà thôi.
- Yến bá phụ, bá phụ cứ kêu thẳng tên của vãn bối, hai chữ thiếu gia này vãn bối không nhận nổi không phải vãn bối không đồng ý chỉ sợ Hiểu Kỳ không đồng ý.
Nhạc Thành mỉm cười nói, đối với Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành cũng không muốn cự tuyệt, nghĩ lại trước kia mình cũng đã ăn không ít đậu hũ của nang.f
- Cái này, Nhạc Thành thiếu…. Nhạc Thành hiền chất cứ yên tâm, lần trước Hiểu Kỳ trở về ma pháp học viện ta đã hỏi ý tứ của nó, Hiểu Kỳ đã đồng ý.
Thấy Nhạc Thành không cự tuyệt, Yến Nhân Hùng không kìm được mà vui mừng.
Bây giờ thực lực của Nhạc gia Yến Nhân Hùng đánh giá rất cao, ba vị huynh đệ của nhà họ Nhạc đều rất oai hùng và trẻ tuổi, đặc biệt là Nhạc Thành, có một ma pháp sư cấp năm, một tứ phẩm luyện dược sư, một cao thủ đấu vương làm người hầu, về sau tiền đồ nhất định không kém, Nhạc gia về sau cường đại thì nữ nhi của mình cũng được hạnh phúc.
- Mọi chuyện này để cho cha tiểu chất làm chủ là được.
Nhạc Thành nói với Nhạc Tử Sơn, dù sao cũng là nữ nhân, mình cũng không sợ nhiều người.
- Được rồi, Yến huynh chúng ta quyết định như vậy đi.
Thấy Nhạc Thành không phản đối Nhạc Tử Sơn cũng cao hứng, sau đó hai gia chủ liền thương nghị chuyện hôn sự khiến cho Nhạc Thành cảm thấy hơn buồn bực, đây chẳng qua cũng chỉ là đính hôn mà thôi, chưa phải là thành thân.
Sau khi nhường cho hai người thương nghị, Nhạc Thành cùng với Nhạc Long, Nhạc Hạc còn có bọn người Khiếu Thiên Hổ đi ra ngoài đại sảnh.
- Đại ca, nhị ca chúng ta nên xuất phát.
Nhạc Thành nói với Nhạc Long và Nhạc Hạc. Bọn họ muốn trừ tận gốc La gia và Tiền gia, sau đó sẽ từ từ để Hoàng gia chết trong sợ hãi.
- Được, chúng ta xuất phát, trước hết đem La gia và Tiền gia nhổ cỏ tận gốc.
Nhạc Long cất tiếng nói, trong mắt hiện ra một sát khí, lần này La gia và Tiền gia đối phó với Nhạc gia, chuyện này tuyệt đối không thể lưu.
- Đi.
Nhạc Thành dẫn đầu đoàn người nhạc gia mang theo đoàn người đi. Nhạc Tử Sơn và Yến Nhân Hùng vì thảo luận hôn sự của Nhạc Thành và Yến Hiểu kỳ cho nên không đi cùng.
Sau một thời gian cả ba quay về Nhạc gia.
- Các ngươi đi đâu mà lâu như vậy mới về, trên người sao lại có vết máu.
Nhìn thấy mọi người trở về đại sảnh, Nhạc Tử Sơn chăm chú mà nhìn, thấy trên người ba bọn họ có vết máu thì hoảng sợ.
- Không có chuyện gì đâu cha, chúng ta chỉ thiêu rụi nhà của La gia và Tiền gia mà thôi, từ nay về sau ở Lập Anh trấn cũng không còn hai gia tộc này nữa.
Nhạc Long cất tiếng nói, đối với việc thiêu rụi hai gia tộc, hắn coi giống như là chuyện hàng ngày vậy.
- Cái gì, các ngươi vừa mới tiêu diệt La gia và Tiền gia.
Nhạc Tử Sơn kinh hãi trừng mắt, Nhạc Tử Phong và Yến Nhân Hùng cũng cảm thấy khó tin.
Kỳ thật chuyện này cũng rất bình thường, cao thủ của La gia và Tiền gia đã bị chết sạch. Sở dĩ Nhạc Thành lúc đầu không đuổi theo vì sợ bọn họ chạy tứ tán, không thể truy đuổi hết.
- Cha, sáng ngày mai cha phái người tiếp thu sinh ý của hai gia tộc này là được rồi, Các cửa hàng của La gia và Tiền gia Nhạc gia chúng ta có bảy thành, Yến gia có ba thành, cha thấy thế nào?
Nhạc Thành cất tiếng nói với Nhạc Tử Sơn, Yến gia lần này hỗ trợ Nhạc gia, hơn nữa lại còn đính hôn với mình, Nhạc Thành tặng ba thành cửa hàng cho Yến gia cũng đúng.
- Ta đương nhiên không có vấn đề gì, Yến huynh huynh thấy thế nào?
Nhạc Tử Sơn phục hồi tinh thần hỏi Yến Nhân Hùng.
- Vậy đa tạ Nhạc huynh.
Yến Nhân Hùng phục hồi tinh thần lại, ba thành sinh ý cửa hàng chuyện này đối với Yến gia cũng không phải là một số lượng nhỏ.
Trong lòng Yến Nhân Hùng không khỏi cảm thấy tiếc hận cho Tiền gia và La gia, nếu như không có Hoàng gia giật dây thì bọn họ cũng không ngu ngốc đối phó với Nhạc gia, khiến cho cuối cùng chết không thể nhắm mắt.
Sau khi mọi người tản đi, Nhạc Thành quay trở về phòng của mình, đối phó với La gia và Tiền gia Nhạc Thành không để vào mắt, bây giờ việc duy nhất khiến hắn lo lắng chính là việc Hoàng gia có liên quan tới Nguyên Bảo tông.