Chương 311: Dục Hỏa Phượng Hoàng.


- Chẳng lẽ sẽ biến hóa thành ma thú phượng hoàng?

Nhìn thấy biến hóa như vậy, Nhạc Thành cũng chấn động, hiện tại Tứ Sí Ma Ưng ngoại trừ có bốn cái cánh thì những địa phương khác tâm tính cũng giống hệt phượng hoàng.

Lúc này lông vũ đã hoàn toàn che đậy thân hình của Tứ Sí Ma Ưng, thân hình của Tứ Sí Ma Ưng bắt đầu hiện lên một ngọn lửa nóng bỏng, giống như là phượng hoàng vậy.

- Thật là khó có thể tưởng tượng nổi.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, hắn cuối cùng cũng đã minh bạch, Tứ Sí Ma Ưng và Thần hoàng tộc có lẽ bởi vì hình thái tương tự cho nên sau khi ăn Phá Chướng đan vào được tinh huyết của phượng hoàng hỗ trợ, cải biến huyết dịch trên người của mình.

Bao phủ một mảng lông nóng bỏng, thân hình của Tứ Sí Ma Ưng lúc này đã rộng tới sáu trăm thước, so với Thanh Bối Ma Ngưu thì còn lớn hơn.

Nhìn thấy Tứ Sí Ma Ưng biến hóa quỷ dị, Thanh Bối Ma Ngưu và bốn con Địa Ma Lang cũng kinh ngạc không thôi, thật không ngờ tứ sí ma ưng lại biến thành hình thái phượng hoàng, thực lực trên người cũng tăng vọt không ít.

- Xoẹt.

Bốn cánh của Tứ Sí Ma Ưng rung lên trên không trung, một luồng khí tức chấn động, nó khôi phục bản thể nhân hình từ trên không trung rơi xuống trước mặt Nhạc Thành.

- Đa tạ chủ nhân.

Tứ Sí Ma Ưng quỳ gối trước mặt Nhạc Thành, sau khi tiến hóa, nó càng thêm cảm kích Nhạc Thành.

- Được rồi, chúng ta cũng nên xuất phát.

Nhạc Thành mỉm cười nói.

- Xoẹt.

Tứ Sí Ma Ưng bay lên trên trời, Nhạc Thành nhảy lên trên người của nó, lập tức đoàn người biến mất trên không trung.

Ở phía bắc của Huyền Thiên đại lục chính là Hồ Điệp Cốc, Hồ Điệp cốc cũng giống như Cuồng Sư môn đều ở trong một cái thành rất lớn, mà xung quanh đó chính là hải vực, có rất nhiều đảo, mỗi đảo có diện tích lớn.

Hải đảo này bốn phương tám hướng vây quanh một cái đảo lớn, ở giữa chính là vùng đất trung tâm của Hồ Điệp Cốc, có khoảng trăm vạn người sống ở đây.

Từ Cự Thạch Thành tới Hồ Điệp Cốc phải tốn ba tháng lộ trình, Nhạc Thành khoanh chân trên người của Tứ Sí Ma Ưng mà tu luyện, tranh thủ thời gian đột phá tới Nguyên Anh trung kỳ, chân khí của hắn lúc này vận chuyển, một thanh sắc quang mang bao phủ, Nhạc Thành cũng tiến nhập vào trạng thái tu luyện.

Hải đảo này cũng không có diện tích quá lớn, kiến trúc thanh nhã.

Trên hải đảo, lúc này có một cô gái xinh đẹp mặc hoa phục đang ngắm nhìn kiến trúc phía trước , cô gái này mặt như hoa sen, lông mày như liễu, da trắng như tuyết, mái tóc đen nhánh, kiều mỵ không thôi.

- Xoẹt.

Ở giữa không trung, một bóng hình xinh đẹp khác lại bay xuống bên cạnh nàng.

- Trầm sư tỷ, cốc chủ nói sáng mai tỷ đến thung lũng một chuyến, có chuyện cần nói với tỷ.

Cô gái này nói với cô gái mặc hoa phục.

- Sư muội, phiền bẩm với cốc chủ, ngày mai ta sẽ trở về.

Cô gái mặc hoa phục cất tiếng trả lời, ánh mắt hiện ra một vẻ khó xử, tựa hồ như đã sớm biên tin tức vậy, chỉ là nàng cũng không biết phải làm gì khác.

- Trầm sư tỷ, ta thấy dường như sư tỷ không vui, chẳng lẽ tỷ đối với vị trí cốc chủ không thèm để ý?

Cô gái kia cất tiếng nói.

- Sư muội, nếu như có thể lựa chọn, ta tình nguyện không làm thần nữ.

Cô gái hoa phục cất tiếng nói.

- Sư tỷ, đã trở thành thần nữ có hàng nghìn đệ tử cam tâm tình nguyện nghe lệnh, tại sao tỷ lại không cao hứng?

Cô gái kia hâm mộ nói.

- Aizzz, ta thật không hi vọng ngồi lên trên vị trí cốc chủ.

Cô gái hoa phục cất tiếng thở dài.

- Nhưng mà chúng đệ tử ở trong thung lũng vẫn hi vọng tỷ lên làm cốc chủ, hiện tại chỉ có Trầm Sư tỷ là người thích hợp nhất.

Cô gái này cất tiếng nói.

- Muội xem đi, Triệu Sư tỷ và Lưu sư tỷ mặc dù tính tình không tốt lắm nhưng cũng là kiệt xuất trong đám đệ tử.

Hoa phục cô gái lập tức nói.

- Trầm sư tỷ, tỷ cũng biết Lưu Sư tỷ và Triệu Sư tỷ đã sớm muốn gây khó khăn cho đám người chúng ta, nếu bây giờ họ mà ngồi lên vị trí cốc chủ thì nhất định sau này sẽ không bỏ qua cho chúng ta.

Cô gái đến sau thở dài nói.

- Đúng rồi, cốc chủ nói ngày mai tỷ trở về thung lũng.

Cô gái đến sau cất tiếng nói.

- Được rồi, ta biết, các ngươi không cần phải quá lo lắng, muội đi trước đi, ta sáng ngày mai sẽ trở về.

Cô gái hoa phục cất tiếng nói.

- Được rồi, Trầm sư tỷ, muội đi trước, tỷ nhất định phải lên làm cốc chủ đó.

Cô gái đến sau cất tiếng nói, sau đó thân ảnh lập tức quỷ dị biến mất.

- Cốc chủ, ta thật sự không muốn.

Hoa phục cô gái nhìn lên trên không trung, sau đó lập tức thở dài một hơi.

Ở trong chỗ sâu của hải vực, một lục y nữ tử hiện tại đang khoanh chân ngồi, toàn thân tràn ngập khí tức cường hãn, bao phủ một luồng sáng xanh.

Lục y nữ tử này tóc mai hé lộ, làn da trắng mịnh nhu hòa, bờ môi anh đào nhỏ nhắn, hai sợ tóc bên cạnh càng hiện ra vẻ phong tình mê người.

Mà đặc biệt nhất chính là đôi mắt vũ mị mê hồn của nàng.

- Xùy.

Một lúc sau hô hấp càng trở nên dồn dập, chỉ thấy lục y nữ tử này đột nhiên bay lên trời, sau đó hóa thân cự mãng sáu cánh, xoay tròn ở trên không trung.

Ở cách xa đó một chút, gầ nghìn con cự mãng phủ phục dưới mặt đất, cũng xoay tròn trên không trung, nhưng nhìn bộ dáng thỉ nhỏ hơn rất nhiều.

- Ầm.

Đúng lúc này một luồng điện mang vô cùng lớn bổ về phía cự mãng.

Thân hình của cự mãng bao phủ một quang mang nồng đậm, cố gắng chống lại địa lôi điên dại, tuy nhiên mỗi một đường địa lôi bắn tới lại khiến cho thân hình của nàng không kìm được mà trở nên run rẩy.

Sau nửa canh giờ, địa lôi cuối cùng cũng tạm đình chỉ oanh kích, trên mặt đất xuất hiện điên mang lập lòe.

Ở giữa không trung, cự mãng tựa hồ như đã trở nên suy yếu, khí tức đã trở nên yếu đi rất nhiều, điều này khiến cho mọi người xung quanh lo lắng không thôi.

- Ầm.

Một khủng bố địa lôi khác lại tiếp tục hung hăng bắn lên người của cự mãng.

-Thịch.

Một tiếng nổ mạnh vang lên, thân hình của cự mãng bị luồng điện đánh bay vài trăm thước, đập vào dãy núi.

-o0o-

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương #311