Chương 267: Bát Giai Ma Sủng


- Sao, ngươi cũng muốn có ma sủng sao.

Nhạc Thành trừng mắt nhìn Doanh Thi một cái, phát hiện cô gái nhỏ này có thể ép buộc được.

- Quên đi, ta không cần đâu, ta muốn ít nhất là bát giai ma sủng, ở đây mới chỉ là thất giai ma sủng, mang đi ra ngoài thật là mất mặt.

Doanh Thi hơi thở dài, bất quá ma sủng của ta bị người nhà bắt lại, ta chạy đi nó còn không có tới kịp, nếu không Tam tinh môn này ta nhất định hảo hảo giáo huấn chúng nó.

- Ngươi có bát giai ma sủng sao?

Nhạc thành kinh ngạc nhìn Doanh Thi, bát giai ma sủng có thực lực tương đương với đấu tôn cường giả, có thể có được bát giai ma thú làm ma sủng, cô nàng này thân phận cũng quá lớn, quả thực là dọa người mà.

- Điều này có cái gì kỳ quái đâu.

Doanh Thi nhìn Nhạc Thành nói:

- Nhưng nói về việc này, dù sao lần này đi ra ta cũng đều không có mang theo cái gì cả.

Sáu đầu thất giai ma thú lúc này quang mang đại thịnh, lập tức thấy thân hình Thanh bối ma ngưu chậm rãi đứng thẳng lên, lúc này quang mang quỷ dị hiện ra, dĩ nhiên là bất khả tư nghị rồi. Lúc này Thanh Bối Ma ngưu hóa thành một áo xanh thanh niên, thân hình tráng kiện có thể cùng so sánh với Khiếu Thiên hổ, trên đỉnh đầu còn có một cái tiểu giác nho nhỏ, nếu ai không nhìn kỹ rất khó có thể chú ý tới, thoạt nhìn, Thanh bối ma ngưu sắc mặt là một mảnh cháy đen.

Tứ sí ma ưng ở giữa không trung, tứ sí hóa thành tứ chi, lập tức cả người hóa thành một hoàng y nam tử, làn da mầu đồng là một mảnh cháy đen.

Bốn đầu ma lang cũng hóa thành bốn tên hắc y thanh niên, hơn nữa trên mặt bốn người cùng làn da cũng là một mảnh cháy đen, thoạt nhìn lại càng thêm đen, điều này cũng là do da lông trên người sáu đầu thất giai ma thú này chưa có khôi phục lại được.

- Chủ nhân.

Sáu đầu thất giai ma thú sau khi biến thành hình người lập tức cung kính đứng ở phía trước Nhạc Thành, trong lòng sáu người đều đối với chủ nhân có chút e ngại.

- Ân, các ngươi cùng với ta đi ra ngoài nói sau.

Nhạc thành nhìn chăm chú sáu người một cái, nói, lúc này trong tay thủ ấn đánh ra, lập tức tại hư vô xuất hiện một mảnh hào quang chợt lóe, tám người biến mất ở tại hư vô.

Trong sơn động chợt lóe lên, tám người nháy mắt hiện ra, Nhạc Thành trong tay thủ ấn biến đổi đem Hạo Thiên tháp thu vào mi tâm của mình.

Sáu người các ngươi tốt lắm, chỉ cần đối với ta trung thành, ta tự nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi, các ngươi biết thất biến ma linh quả rồi, chỉ cần các ngươi đến thất giai ma thú đỉnh, ta sẽ có biện pháp giúp các ngươi đột phá đến bát giai ma thú. Hơn nữa hiệu quả so với thất biến ma linh quả còn tốt hơn rất nhiều.

Nhạc Thành nhìn sáu đầu thất giai ma thú nói, vừa vặn trên người chính mình lần trước luyện chế mười khỏa phá chướng đan, bây giờ còn có sáu khỏa.

Sáu đầu thất giai ma thú thực lực đều bằng bát tinh đấu tông, trong đó Thanh bối ma ngưu còn cao hơn một chút, có thể chống lại mười tinh đấu tông. Có sáu đầu thất giai ma thú bên người, lần sau gặp phải trận vây công như vậy cũng không bị luống cuống chân tay như vậy.

- Có thể đột phá đến bát giai, điều này, đa tạ chủ nhân.

Sáu đầu thất giai ma thú nhất thời vui sướng lên, chúng nó có thể cảm giác được chủ nhân cũng không có lừa chính mình.

- Thanh bối ma ngưu, về sau ta gọi ngươi Thanh Ngưu, Tứ sí ma ưng, về sau ta gọi ngươi liệp ưng, về phần bốn ma lang các ngươi, về sau ta liền phân biệt gọi các ngươi là Thiên Lang, Địa lang, Huyền lang, Hoàng lang đi.

Nhạc Thành nhìn sáu đầu thất giai ma thú nói:

- Nơi này có chút đan dược, về sau các ngươi liền dùng tu luyện, dùng xong rồi lại đến tìm ta, chờ các ngươi đều đến thất giai ma thú đỉnh, thời điểm đó ta liền giúp các ngươi đột phá đến bát giai ma thú.

- Đa tạ chủ nhân.

Tiếp nhận đan dược trong tay Nhạc Thành, sáu người nhất thời kích động, hắn không nghĩ tới làm ma sủng lại còn có được ưu đãi như vậy, sớm biết như vậy, chúng nó sớm làm ma sủng rồi.

- Nhạc thành, ngươi thật sự có biện pháp làm cho ma thú đột phá sao, ta có bát giai ma sủng, ngươi giúp nó đột phá đến cửu giai được không, đến lúc đó mọi người biết ma sủng lợi hại của ta, mọi người trong nhà cũng sẽ không quản ta nữa.

Doanh Thi nhìn Nhạc Thành hưng phấn nói.

Nhạc Thành trừng mắt nhìn Doanh Thi một cái nói:

- Ngươi nếu là nữ nhân, ngươi gả cho ta, sau đó ta sẽ giúp ngươi.

- Ngươi hạ lưu vô sỉ, hừ.

Trong nhất thời vẻ mặt mặt hồng hào nhìn Nhạc Thành mắng, lập tức nhỏ giọng lẩm bẩm nói:

- Về sau ngươi đừng dọa ta nữa.

Cự Thạch thành cách chỗ Nhạc Thành đại khái là đấu tông cường giả toàn lực phi hành năm ngày, nếu ngồi trên phi hành ma thú bình thường, phỏng chừng là mười ngày. Cự Thạch thành tuy rằng tọa lạc tại Huyền thiên nội cách xa vạn lý, nhưng danh khí Cự Thạch thành toàn bộ huyền thiên nội ở top năm.

Cự Thạch thành diện tích vô cùng lớn, so với mười cái thành khác tựa hồ đều còn lớn hơn một chút, mà Cự Thạch thành dân cư náo nhiệt đến trình độ khủng bố, dân cư nếu bước đầu phỏng chừng, ít nhất là hơn mười triệu dân cư.

Điều này có được chính là bởi vì ở Cự Thạch trong có Cuồng Sư môn tồn tại, sau khi đại nhân tộc cùng tứ đại thú tộc biến mất, Cuồng Sư môn chính là Huyền thiên nội lục thực lực tối cường, phạm vi thế lực đã sớm bao phủ rất nhiều nơi ở huyền thiên nội lục rồi.

Cự Thạch thành có một cái sơn mạch liên miên bất tận, ở đó là một tòa kiến trúc thật lớn, mà nơi này chính là trụ sở của Cuồng Sư môn.

- Phụ thân, lần này cho ta đi thôi.

Cuồng sư nội môn lúc này có một hồng y nữ tử tuyệt mỹ đang vô cùng thân thiết ở bên cạnh người trung niên hán tử, hồng y nữ tử này có một đôi đồng tử trong suốt sáng ngời, mày liễu, lông mi thật dài hơi hơi rung động, làn da trắng nõn không tỳ vết lộ ra phấn hồng, đôi môi mỏng manh như hoa hồng mềm mại ướt át. Cả người tuyệt mỹ mang theo hơi thở kiêu hoành.

- Dao nhi, ngươi không phải vừa mới về sao, còn nói mệt mỏi, tại sao còn muốn đi ra ngoài như vậy.

Trung niên hán tử sủng ái đối với hồng y nữ tử nói.

- Nghe nói lần này trong thành xuất hiện cửu cấp ma pháp sư lưu lại bảo tàng, cho nên con cũng muốn tới kiến thức một chút, cha cho con đi thôi.

Hồng y nữ tử tiếp tục thân thiết làm nũng nói, hồng y nữ tử này tự nhiên chính là người bị Nhạc Thành chọc tới, chính là Cuồng Sư môn tiểu thư Lê Tiểu Dao.

- Vậy được rồi, ngươi đi gọi thêm vài vị hộ pháp đi, nhưng cũng không thể chạy loạn được.

Trung niên hán tử do dự một chút nói.

- Hảo, con nhất định nghe lời.

Lê Tiểu Dao nhất thời liền cao hứng lên, lập tức thân thiết hôn lên mặt người trung niên hán tử một cái, sau đó bỏ chạy ra khỏi đại sảnh.

- Tiểu tử chết tiệt, lần này ta nhất định phải tìm ra ngươi, nhất định phải đem ngươi bầm thây thành vạn đoạn mới được.

Lê Tiểu Dao sau khi đi ra khỏi đại sảnh nhất thời lẩm bẩm nói.

- Đứa nhỏ này.

Nhìn thân ảnh Lê Tiểu Dao biến mất ở tại đại sảnh, trung niên hán tử mỉm cười, lập tức nhìn về phía đối diện nói:

- Vào đi.

Trung niên hán tử chính là Cuồng sư môn môn chủ Lê Khôn Diệu, Cuồng Sư môn môn chủ, mấy năm nay Cuồng Sư môn dưới sự dẫn dắt của hắn phát triển càng ngày càng mạnh hơn.

- Môn chủ, ta thu được tin tức, quả thật là tại đoạn thiên nhai xuất hiện cửu cấp ma pháp sư kết giới, hơn nữa bảo tàng bị một hắc bào thanh niên chiếm được, nhưng hắc bào thanh niên này sau khi chiếm được bảo tàng thì vẫn không có lộ mặt ra, tựa hồ là chạy thoát rồi.

Một hoàng y lão giả đi vào nói.

- Là cửu cấp ma pháp sư kết giới bảo vật nhất định là một cái con số thật lớn, đối với Cuồng Sư môn chúng ta cũng rất trọng yếu, lần này lại xuất hiện ở tại địa bàn của Cuồng Sư môn chúng ta, vậy chúng ta nhất định phải nghĩ biện pháp lấy được mới được.

Lê Khôn Diệu nhìn hoàng y lão giả nói.

Là hắc bào thanh niên có được bảo tàng sau đó mất đi tung tích, như vậy khẳng định hắn tại phụ cận cũng không có rời đi xa, ta sẽ phái người ở phụ cận tìm kiếm, mà tại Lang thành chúng ta cũng phải đi một chuyến.

- Là môn chủ, ta lập tức phái người đi ra ngoài thành.

Hoàng y lão giả nói.

Lê Khôn Diệu nói:

- Hoàng trưởng lão, lần này tiểu thư cũng đi, ngươi báo cho tứ trưởng lão tự mình đi một chuyến đi, cũng thuận tiện bảo hộ tiểu thư cho tốt, lần trước không phải là nói trên đường trở về có người tập kích tiểu thư sao, để cho tứ trưởng lão bảo vệ tiểu thư, ta mới có thể yên tâm được.

- Ta đi an bài trước, môn chủ yên tâm, tiểu thư không có việc gì đâu.

Hoàng lão giả nói:

- Môn chủ, gần nhất chúng ta thu được một ít tin tức, nghe nói là Hắc Ám thần điện tựa hồ lại xuất hiện, chúng ta có sớm an bài hay không.

- Hắc Ám thần điện sao.

Lê Khôn Diệu sắc mặt hơi biến đổi, lập tức nói:

- Chúng ta cần phải lưu ý nhiều hơn một chút, Hắc Ám thần điện không phải là chỗ mà chúng ta có thể chống lại, sau khi người của Hắc Ám thần điện xuất hiện, tự nhiên tứ đại thú tộc cùng tứ đại nhân tộc kia cũng sẽ xuất hiện, chúng ta sẽ không tham gia vào là được.

Bên cạnh Lang thành, đoạn thiên nhai xuất hiện cửu cấp ma pháp sư kết giới, tin tức này được truyền ra, nhất thời làm cho vô số người chú ý, ngắn ngủn mấy ngày thời gian, toàn bộ Lang thành có gần mười vạn người tiến đến tìm hiểu tin tức về bảo tàng, mà càng nhiều người còn ở chung quang Lang thành tìm kiếm hắc bào nam tử, nghe nói hắc bào nam tử này chiếm được bảo tàng rồi vẫn còn luẩn quẩn nơi đó.

Bên trong mật thất của Tam Tinh môn, Quách Thiếu Ba nhìn trung niên hán tử hỏi:

- Ngươi có tin tức gì mới không?

- Môn chủ, hiện tại mọi người tìm kiếm hắc bào thanh niên kia, tựa hồ là vẫn không có tin tức gì.

Trung niên hán tử trả lời.

- Hảo, ta đã biết, có tin tức gì dị thường liền lập tức báo cho ta biết.

Quách Thiếu Ba nói:

- Ngươi trước đi ra ngoài đi.

- Vẫn không có tin tức sao, cũng đã đến nửa tháng rồi.

Sau khi trung niên hán tử rời đi khỏi mật thất, Quách Thiếu Ba hơi thì thầm.

- Quách môn chủ, lần này tính sai rồi, nếu ngươi sớm nói chuyện này cho chúng ta biết, ta tin tưởng bảo tàng sẽ không bị người cầm đi như vậy.

Ba cái thân ảnh màu đen giống như tia chớp xuất hiện ở tại mật thất của Quách Thiếu Ba.

- Tại sao lại là các ngươi, các ngươi vào bằng cách nào.

Quách Thiếu Ba nhìn đến ba người trước mắt, sắc mặt không khỏi biến đổi.

- Chúng ta muốn vào đâu mà chẳng dễ dàng sao, Tam Tinh môn lúc này tựa hồ không có mấy cường giả.

Đi vào mật thất ba cái Hắc y nhân đều mặc quần áo hắc bào, nhìn cũng không thấy rõ mặt, trang phục của bọn họ cùng với người của Hắc Ám thần điện giống nhau như đúc.

- Ba vị, ta nói rồi ta sẽ không cùng với người của Hắc Ám thần điện hợp tác đâu.

Sắc mặt của Quách Thiếu Ba trầm xuống, lập tức nói.

- Đối với cửu cấp ma pháp sư bảo tàng, Hắc Ám thần điện chúng ta cũng cảm thấy hứng thú, cho nên ngươi phải cùng chúng ta hợp tác, nếu không hậu quả ngươi biết, chính ngươi cũng nên lựa chọn đi. Nếu không phải ngươi có thực lực mười tinh đấu tông, đối với Hắc Ám thần điện hữu dụng, chúng ta cũng sẽ không cùng ngươi nói nhiều như vậy.

Chỉ thấy Hắc y nhân nói.

- Các ngươi…

Quách Thiếu ba bất đắc dĩ nhìn ba người trước mắt, thực lực của ba người này Quách Thiếu Ba đã thấy qua, hai cửu tinh đấu tông cùng một thập tinh đấu tông, lấy thực lực của chính mình cùng Tam Tinh môn hiện tại, căn bản không thể chống lại được.

- Hảo, bất quá đến lúc đó lấy được bảo tàng rồi, ta muốn một phần tư.

Quách Thiếu Ba nói.

- Không thành vấn đề, chỉ cần ngươi hợp tác là tốt rồi.

Một bên Hắc y nhân khặc khặc cười nói.

- Quách môn chủ, phiền toái ngươi hình dung ra bộ dáng của tên hắc bào thanh niên kia.

Một cái Hắc y nhân hỏi.

- Lão Bát, ngươi hoài nghi người này chính là tên ở huyền thiên đại lục sao?

Bên cạnh một cái Hắc y nhân xoay người hỏi.

- Ân, lão lục, ta cảm thấy lão Bát hoài nghi cũng có đạo lý, ta cũng có điểm cảm giác, nói không chừng chính là một người.

Một cái Hắc y nhân nói.

- Người này tuổi không ngờ nhìn qua hai mươi ba tuổi, trên nét mặt có chút lạnh lùng, một thân hắc bào, trong tay còn có một cái đại tháp kỳ quái, ngoài ra còn có mấy thanh kiếm rất là lợi hại.

Quách Thiếu Ba nói.

- Lão Thất, lão Lục, ngươi cảm thấy ra sao.

Nghe được Quách Thiếu Ba miêu tả, một Hắc y nhân quay sang hai người bên cạnh hỏi.

- Tựa hồ là theo tin tức chúng ta có được, không nghĩ tới người này còn dám tới huyền thiên nội lục như vậy.

Một cái Hắc y nhân nói.

- Khặc khặc.

Trung gian Hắc y nhân âm lệ cười lạnh nói:

- Lần này chúng ta có thể vì lão Cửu báo thù rồi.

Hai mươi ngày sau, Nhạc Thành chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí, lập tức mở hai mắt ra, đôi mắt tinh quang chợt lóe, thương thế trên người của hắn lúc này rốt cục cũng toàn bộ khỏi hẳn rồi.

- Tại sao còn chưa đột phá đến Nguyên Anh kỳ như vậy.

Nhạc thành lẩm bẩm nói, cảm giác tu vi của mình tuy rằng có thêm một tia tiến bộ, nhưng cách đột phá Nguyên Anh kỳ còn có một khoảng cách nữa, xem ra trong thời gian ngắn vẫn không có cách nào đột phá được.

- Chủ nhân, gần chỗ này có không ít người, chúng ta muốn hay không đổi chỗ khác đi.

Thanh bối ma ngưu nhìn Nhạc Thành nói.

- Thật không, chúng ta không nên tìm xa như vậy.

Nhạc Thành nói:

- Chúng ta cũng có thể đi rồi, các ngươi đều tự thu thập một chút, chúng ta trước rời đi nơi này.

- Chủ nhân, chúng ta làm gì bây giờ.

Tứ sí ma ưng nhìn Nhạc Thành hỏi:

- Chung quanh có không ít người đi tìm chủ nhân ngài.

- Doanh Thi, ngươi có biết Tam tinh môn ở nơi nào.

Nhạc Thành trong mắt một tia lãnh ý.

- Hình như là ở Tần Hoa thành, sao, ngươi còn muốn đi Tam Tinh môn sao?

Doanh thi kinh ngạc nhìn Nhạc Thành hỏi.

- Không sai, nếu không thì làm sao báo thù được cho ngươi.

Nhạc Thành nói, hắn dự đoán hiện tại Tam Tinh môn cũng không có cường giả nào nữa.

Một ngày sau, có bảy cái thân ảnh từ trên người Tứ sí ma ưng bắt đầu từ đoạn nhai nhảy ra, Nhạc Thành cùng Doanh Thi ngồi trên người Tứ sí ma ưng, Thanh bối ma ngưu cùng bốn đầu ma lang còn lại hóa thành hình người đi theo bên cạnh Tứ sí ma ưng, tất cả nhanh chóng đi về phía trước bay qua.

-o0o-

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương #267