Chương 167: Lão Gia Này, Ngươi Thật Hung Ác ...


Lần này người dự thi của Đấu Khí học viện đều toàn bộ được Nhạc Thành chọn từ Phá Quân vệ, ngoài hắn , Nạp Duy tư và chúng nữ thì ba người còn lại đều có tu vi bát tinh đấu vương và thất tinh đấu vương.

Trên đài tuyên bố vòng tỷ thí thứ nhất bắt đầu, một thanh niên anh tunấ mặc hoa phục đi lên trên đài, ánh mắt tựa như khinh thường nhìn đám người Đấu khí học viện.

- Mới là ma pháp sư cấp năm mà thôi.

Nhạc Thành nhìn thanh niên mặc hoa phục kia rồi lập tức nói với một người của Phá Quân vệ bên cạnh.

- Vòng thứ nhất ngươi tiến lên, chỉ có thể thắng chứ không thể thua.

Người này chính là một trong ba người Đấu vương mà Nhạc Thành chọn lựa, đánh bại một Ma pháp sư cấp năm không phải là điều gì lớn.

- Vâng doanh chủ.

Người này cất tiếng đáp, sau đó đấu khí của hắn ngưng tụ thành đôi cánh, tung mình lên trên đài.

- Véo.

Chưởng mang trong tay của hắn ngưng tụ, đấu khí bắt đầu tràn ngập.

- Phụt phụt.

Thanh niên mặc hoa phục liền cảm nhận thấy khí tức nồng đậm, sắc mặt của y liền hơi thay đổi, một mảng hoàng mang lập tức tràn ngập ra bên ngoài.

- Mạn Thiên Cuồng ảnh.

Hoa phục thanh niên của Ma pháp học viện liền vung tay lên, uy lực của ma pháp thổ hệ cấp năm vô cùng lớn bổ ra giữa không trung.

- Ấn Thiên Chưởng.

Một nồng đậm đấu khí ngưng tụ xung quanh, trên không trung, một chưởng ấn xuất hiện, tấn công về phía thanh niên mặc hoa phục.

Ấn Thiên chưởng chính là đấu kỹ địa cấp sơ giai, uy lực vốcùng cường hãn, chỉ có một số người có thiên phú vô cùng mới có thể tu luyện.

- Ầm.

Chiêu thứ nhất hai người dùng cứng đối cứng, lập tức hai luồng lực lượng va chạm vào nhau, dây dưa trong nháy mắt sau đó là một thanh âm phá hủy truyền tới, một mảng lực lường cường hãn tản ra.

Thân hình ở trên không trung được rút lui mấy bước, hoa phục thanh niên của Ma pháp học viện mấy bước sau mới giữ vững được thân hình, vừa mới một chiêu hắn đã không chịu nổi.

- Kiệt Nhĩ Sâm, người này của Ma pháp học viện các ngươi dường như không được tốt lắm.

Nhìn thấy phe mình một chiêu chiếm ưu thế, Hàn Giang Đào dĩ nhiên không bỏ qua cơ hội đả kích.

- Hừ, chỉ mới một chiêu mà thôi, lão gia hỏa này ngươi gấp cái gì.

Kiệt Nhĩ Sâm trừng mắt nhìn Hàn Giang Đào, hai người đã tranh cãi với nhau mấy chục năm rồi mà vẫn không thôi.

Một chiêu đã chiếm thượng phong, hai cánh đấu khí ở trên không trung được kéo lê thành một đường vòng cung, ở trong Quỷ Uyên tôi luyện, tốc độ công kích của người này đã lên rất nhiều lần.

Sau đó một mảng chưởng man lại một lần nữa tấn công về phía thanh niên hoa phục, thân ảnh cũng không hề dừng lại, một lần nữa lao từ trên xuống, tiến tới cạnh đối thủ.

Nhạc Thành nhìn hai người đánh nhau giữa không trung, trong lòng biết rõ phe mình nhất định sẽ chiến thắng, kỳ thực thực lực của hai người chênh lệch v ớinhau cũng không lớn, chỉ là kinh nghiệm cùng với kỹ xảo công kích thì hoa phục thanh niên kia không thể so sánh, Đấu khí học viện hai năm lại phá người vào trong Quỷ Uyên tôi luyện, mặc dù bị tổn thất một số người nhưng những người còn lại qua sinh tử mà tôi luyện thì kinh nghiệm và kỹ xảo đã tăng lên không ít.

- Xoẹt.

Hoa phục thanh niên ngăn trở chưởng mang, vẫn chưa hồi phục lại tinh thần thì toàn bộ công kích đã tới bụng của hắn.

- Phụt phụt.

Hoa phục thanh niên đã bị đánh bay đi mấy chục thước, phòng ngự của ma pháp sư vốn không bằng với đấu sư, một ngụm máu tươi từ người của hắn thổ ra, ngã trên mặt đất, trận đấu này Đấu khí học viện đã chiến thắng.

- Phá Quân vệ tất thắng.

- Phá Quân vệ tất thắng.

Hai trăm người của Phá Quân vệ thấy phe mình chiến thắng thì liền hò reo, bọn họ toàn bộ đều có tu vi Đấu vương, tiếng vang rầm trời, Kiệt Nhĩ Sâm nghe vậy thì kỳ quái:

- Lão gia hỏa này, đấu khí học viện của các ngươi đã đổi tên rồi sao?

- Đây là khẩu hiệu của Đấu khí học viện chúng ta mà thôi, Kiệt Nhĩ Sâu ma pháp học viện của các ngươi lần này không được tốt lắm thì phải.

Trận đấu này Đấu khí học viện đã chiến thắng, tâm tình của Hàn Giang Đào đã trở nên tốt hơn rất nhiều, chuyện Nhạc Thành thành lập Phá Quân vệ Hàn Giang Đào cũng nghe nói, không ngờ Phá Quân vệ lại được hoan nghênh như vậy.

- Còn tới chín trận nữa, ngươi gấp cái gì.

Kiệt Nhĩ Sâm trừng mắt nhìn Hàn Giang Đào.

Sau khi chiến thắng, mọi người liền hô vang, sau đó mọi người khi dứt tiếng hô liền lui lại sau lưng của Nhạc Thành.

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh đánh nhau đặc sắc như vậy cũng kích động, một số người thì lại ủ rũ, mỗi trận đấu giữa hai học viện này đều được đặt cược một số tiền rất lớn.

Mỗi lần đặt cược này là một con số kim tệ rất lớn.

Những người ủ rũ này chính là những người đặt ma pháp học viện thắng cuộc, bởi vì hai lần trước ma pháp học viện đều chiến thắng nên tám phần mười mọi người đều chọn ma pháp học viện.

Sau đó chính là vòng thứ hai, một nữ tử mặc đồ màu trắng mỹ mạo tiên ra, nữ tử này có tu vi ma pháp sư cấp năm sơ kỳ, kết quả Nhạc Thành phái ra một bát tinh Đấu vương, dễ dàng đánh bịa nàng.

Trận đấu thứ ba, Ma pháp học viện phái ra một ma pháp sư cấp năm là một thanh niên áo xanh, hiện tại đấu khi học viện tu vi thấp nhất là bát tinh đấu vương, Nhạc Thành liền phái một bát tinh đấu vương đó lên, đồng thời qua năm chiêu đã dễ dàng đánh bại đối thủ.

Thấy đấu khí học viện toàn thắng, không ít người xem liền lớn tiếng mắng, bọn họ nghĩ thầm có phải ma pháp học viện và đấu khí học viện đã thông đồng lẫn nhau hay không mà lại thua thảm như vậy.

Tất cả mọi người của Đấu khí học viện lúc này đã tăng sĩ khí lên cao ngất, Phá Quân vệ đã chính thắng xâm nhập vào nhân tâm.

- Lão gia hỏa, ngươi thật hung ác, ngươi dùng những người thực lực mạnh nhất đối phó với những người tu vi yếu nhất của chúng ta là có ý gì?

Kiệt Nhĩ Đặc thua liền ba trận, sắc mặt liền trở nên khó coi.

- Lão bất tử này, đây chỉ là ba đệ tử yếu nhất của chúng ta mà thôi, ta không vô sỉ như ngươi đâu.

Hàn Giang Đào không khách khí với Kiệt Nhĩ Sâm.

Liên tục chiến thắng ba trận Hàn Giang Đào đã cười tươi như hoa, mà Nhạc Thành, Nạp Duy Tư, Tư Mã Yên Nhiên vẫn chưa xuất hiện, ba người này mà ra trận thì chắc chắn không có vấn đề gì.

Cuối cùng hôm nay đã có thể báo thù.

- Hừ.

Kiệt Nhĩ Sâm dĩ nhiên không tin lời của Hàn Giang Đòa, lập tức nói với người bên cạnh:

- Mau cho Yến Hiểu Kỳ sớm lên trường, lần này chúng ta phải thắng.

Vòng thứ tư bắt đầu, Ma pháp học viện liền có một thân ảnh đi lên trên đài, một mỹ nữ vô cùng xinh đẹp.

- Trận này ta đi thôi

Nhìn thấy mỹ nữ uyển chuyển kia đi lên trên đài, Tư Mã Yên Nhiên liền nói với Nhạc Thành, không đợi Nhạc Thành trả lời đã tiến lên trên đài.

- Cái này.

Sắc mặt của Nhạc Thành liền trở nên bất đắc dĩ, hắn nhìn thấy rõ ràng Tư Mã Yên Nhiên đã có một vẻ ghen tuông, nữ nhân ăn giấm chua chính là thứ đáng sợ và nguy hiểm nhất.

- Biểu ca, phải làm sao bây giờ?

Tô Hân Nhiêm à Nhạc Kiều đều bất đắc dĩ nhìn Nhạc Thành.

- Nhìn rồi hãy nói.

Nhạc Thành bất đắc dĩ đành phải chờ đợi, nếu hai nữ nhân này thật sự quá đáng thì mình phải tiến lên ngăn lại.

Một số nam nhân nhìn thấy Tư Mã Yên Nhiên thì đôi mắt sáng rực lên. Yến Hiểu Kỳ cũng thu hút chú mục của rất nhiều người.

Hai nàng ở giữa sân đánh giá nhau một lúc.

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương #167