Chương 145: Nếu Không Ngươi Sẽ Chết Thê Thảm. ...


Những chuyện này đủ khiên cho đám người Thác Ni Tư và Đổng Đại Ngưu thu xếp trong vòng mười ngày. Đối với những chuyện rườm rà này, Nhạc Thành dĩ nhiên là không có hứng thú hắn liền bế quan mà tu luyện.

Hai ngày sau khi Nhạc Thành quét sạch Bạo Phong dong binh đoàn thì hầu như các binh đoàn khác đều nhận được tin tức, đối với Phá Quân dong binh đoàn, bọn họ phải trợn mắt há hốc mồm.

Thực lực của Bạo Phong dong binh đoàn bọn họ ai cũng biết, có ba cường giả Đấu Hoàng tọa trấn, ngay cả những nhất lưu dong binh đoàn cũng không dám chọc vào.

Mười ngày sau, Nhạc Thành xuất quan, vừa mới ra khỏi, Nhạc Thành đã tìm tiểu ny tử Đông Phương Lạc Nhan.

- Nhạc Thành đan dược ngày hôm qua ta đã ăn sạch rồi.

Đông Phương Lạc Nhan trừng mắt nhìn Nhạc Thành, tựa hồ như là bị ủy khuất rất lớn vậy.

- Ta thiếu người.

Nhạc Thành có thể bất đắc dĩ nhìn tiểu ny tử này, nhìn thấy biểu hiện đáng thương của Đông Phương Lạc Nhan Nhạc Thành lại cảm thấy chính mìn mới ủy khuất, vô duyên vô cớ mỗi ngày phải mất mấy viên đan dược cho nàng, quả thực là tai họa.

Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, sau đó hắn lập tức nói với Đông Phương Lạc Nhan:

- Ta cho ngươi ba viên đan dược ngũ phẩm, ngươi giúp ta thu xếp.

- Đan dược ngũ phẩm, ngon hơn đan dược tứ phẩm, ngươi nói đi, ta sẽ giúp ngươi.

Đông Phương Lạc Nhan trả lời.

- Cái này... ta...

Nhạc Thành cười mà không giống như cười, do dự rồi nói:

- Ngươi cho ta một chút huyết dịch là được rồi, một chút là đủ, thế nào?

- Cái gì, ngươi muốn huyết dịch của ta làm gì?

Đông Phương Lạc Nhan nhìn Nhạc Thành giống như gặp quỷ:

- Thần Hoàng tộc chúng quản chế thân thể vô cùng nghiêm khắc nếu như có người dùng huyết dịch của Thần hoàng tộc thì nhất định sẽ bị cả Thần Hoàng tộc tủy nã.

- Cái gì, một chút huyết dịch thì có vấn đề gì sao?

Nhạc Thành buồn bực nói:

- Ta muốn luyện chế đan dược một chút, ngươi ăn xong đan dược rồi, về đấu khí học viện đi.

Nhạc Thành biết rõ tiếp cận huyết dịch của thần thú rất khó, vì thú tộc đối với thân thể của mình quản chế vô cùng nghiem khắc bọn họ có một cảm giác ưu việt về thân thể của mình, cho dù không phải là thần thú chính thức mà chỉ tiếp cận mà thôi, so với viễn cổ dị thú còn cường hãn hơn rất nhiều.

Lấy Đông Phương Lạc Nhan so sánh với Yêu Huyên thì thấy Yêu Huyên mặc dù là viễn cổ dị thú tiến hóa nhưng so với Đông Phương Lạc Nhan thì còn kém không ít, cho nên Nhạc Thành mới chú ý tới huyết dịch trên người của Đông Phương Lạc Nhan, Yêu Huyên thì không dùng được.

- Cái gì, ngươi không cho ta đan dược, ngươi muốn ta chết đói sao?

Đông Phương Lạc Nhan lộ ra một vẻ ủy khuất đáng thương, nước mắt trong veo như muốn nhỏ xuống.

- Ngươi đi báo cáo đi, ta muốn máu của ngươi để luyện chế đan dược, luyện chế không được thì ta cũng chết chắc rồi, ngươi đi báo cáo ta cũng không sợ.

Nhạc Thành lộ vẻ bất đắc dĩ vả ủy khuất nhìn Đông Phương Lạc Nhan.

- Ngươi… ngươi muốn huyết dịch của ta để luyện chế đan dược, không làm cái gì khác sao?

Đông Phương Lạc Nhan nhìn biểu lộ của Nhạc Thành mà mỉm cười.

- Ta chỉ luyện chế đan dược mà thôi, chứ không dùng làm thứ gì khác.

Nhạc Thành vụng trộm cười, xem ra chiêu thức này của mình khá có tác dụng.

- Vậy được rồi ta sẽ cho ngươi một chút huyết dịch, chỉ là ngươi không được cho những người trong gia tộc của ta biết nếu không ngươi sẽ chết vô cùng thê thảm.

Đông Phương Lạc Nhan nói.

- Tất nhiên, ta sẽ không để bọn họ biết.

Nhạc Thành khẽ mỉm cười nói, loại chuyện này nếu như để người của Thần Hoàng tộc biết thì sẽ rất phiền toái.

- Mặt khác, muốn huyết dịch của ta thì cần phải mười viên ngũ phẩm đan dược, về sau mỗi ngày phải cung cấp bốn viên tứ phẩm đan dược, máu của ta rất đáng tiền, ngươi không được chiếm tiện nghi.

Đông Phương Lạc Nhan hung hăng trợn mắt nhìn Nhạc Thành.

Đối với huyết dịch gia tộc, nàng dĩ nhiên là biết sự trân quý của nó nếu như không phải thích đan dược của Nhạc Thành thì nàng tuyệt đối sẽ không cho người khác, cái này chính là phạm vào đại kỵ của gia tộc.

- Cái gì, về sau mỗi ngày bốn viên đan dược tứ phẩm, hôm nay còn phải đưa cho ngươi mười viên đan dược ngũ phẩm?

Nhạc Thành thiếu chút nữa thì ngã ngửa, thầm nghĩ trong lòng:

- Cô gái này không biết đã ăn bao nhiêu đan dược, đây chính là kim tệ đó.

Nhạc Thành tính toán một chút, mười viên ngũ phẩm sơ giai đan dược ít nhất cũng phải là mười vạn kim tệ về sau mỗi ngày bốn viên đan dược tứ phẩm đã là gần ba nghìn kim tệ, cô gái này theo mình bốn tháng như vậy thì mình sẽ mất hơn ba mươi vạn kim tệ, công thêm mười viên đan dược ngũ phẩm, vậy mất tổng cộng là hơn bốn mươi vạn kim tệ.

- Được rồi, ta đáp ứng ngươi.

Nhạc Thành cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng, huyết dịch của Thần Hoàng tộc quả thật không chỉ có giá trị bốn mươi mấy vạn kim tệ, lần này mình buôn bán đã có lời, cái này dùng cho ma thú tiến hóa đã là chiếm đại tiện nghi.

- Còn kém không nhiều lắm.

Đông Phương Lạc Nhan mỉm cười cuối cùng mình cũng có thể ăn đan dược cải thiện.

Ngay lập tức, Nhạc Thành móc ra một bình ngọc, Đông Phương Lạc Nhan nhỏ một chút huyết dịch xuống cái bình ngọc đó.

- Nhiều một chút, nhiều hơn một chút nữa.

Nhạc Thành ở bên cạnh nói, đây chính là cơ hội lấy huyết dịch của Thần hoàng tộc, cơ hội như vậy thì nhất định phải chớp lấy, dù sao một chút huyết dịch đối với Đông Phương Lạc Nhan chắc chắn cũng không có gì tổn thương.

- Đủ rồi, huyết dịch ta cho ngươi đã nhiều rồi.

Đông Phương Lạc Nhan trợn mắt nhìn Nhạc Thành, người này quả nhiên là tham lam, làm như huyết dịch của Thần hoàng tộc là máu heo vậy.

- Đủ rồi, đủ rồi.

Nhạc Thành cao hứng tiếp nhận nửa bình huyết dịch nhỏ của Đông Phương Lạc Nhan mà nói, huyết dịch này đủ để luyện chế mười viên đan dược cho bọn Khiếu Thiên Hổ tiến hóa, lần này lợi nhuận đại phát rồi.

Sau đó lập tức Nhạc Thành liền hào phóng đưa cho Đông Phương Lạc Nhan một lọ đan dược, may là trước kia ở Công Tôn gia, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng lấy được không ít, vài ngày trước cũng thu được từ ba huynh đệ Tôn gia, nếu không thì Nhạc Thành cũng không biết lấy gì để nuôi tiểu ny tử này.

Rốt cuộc cũng có được huyết dịch thần thú trong tay, Nhạc Thành dự định sẽ thu thập một số tài liệu phụ trợ khác để luyện chế Phá Chướng Đan giúp cho Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Cửu Vĩ Linh Hồ tiến hóa. Đan dược này theo như Nhạc Thành tính toán thì phải là đan dược lục phẩm trung giai, phải chờ tới khi mình đột phá tới Kim Đan Kỳ mới có thể luyện chế được.

Bây giờ thực lực của Nhạc Thành chỉ có thể luyện chế đan dược lục phẩm sơ giai mà thôi, lục phẩm trung giai đan dược cần phải có linh hồn lực cường hãn, nếu không thì không cách nào luyện chế thành công.

Thu hồi huyết dịch thần hoàng lại, Nhạc Thành đi tới đại sảnh ở Phá Quân doanh, vừa vặn ở bên trong đã có một đám người.

Thác Ni Tư phục dụng Cửu Dương quả hiện tại đã đạt tới ma pháp sư cấp sáu đỉnh cấp chẳng bao lâu nữa sẽ đột phá tới ma pháp sư cấp bảy.

Đổng Đại Ngưu phục dụng Cửu Dương quả trong vòng mười ngày đã từ tứ tinh Đấu vương tiến lên trở thành lục tinh đấu vương, tốc độ này khiến cho Khang Minh và một số người khác phải trợn mắt, quả thực không thể tưởng tượng nổi, một người hai năm trước chỉ mới là nhất tinh đấu vương mà hiện tại trong vòng mười ngày đã đột phá nhị tinh, quả là biến thái.

Về phần Trần Bưu hiện tại cũng đã đột phá tới cảnh giới ngũ phẩm luyện dược sư cao cấp, tóm lại Cửu Dương đan đối với ba người có tác dụng vô cùng lớn, ba người đối với Nhạc Thành cũng ngày càng thêm trung thành.

Lần này Thác Ni tư cũng đã đạt tới ma pháp sư cấp sáu đỉnh cấp, Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ cũng ít khi dễ hắn hơn, quan hệ ba người hòa hợp hơn rất nhiều.

Chỉ có Cửu Vĩ Linh Hồ bình thường rất ít nói, đối với sự theo đuổi của Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ, nàng không để ý tới, tuy nhiên Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên hổ vẫn không bỏ cuộc.

- Chủ nhân.

- Đại nhân.

- Trại chủ đại nhân.

Nhạc Thành vừa tới đại sảnh thì một số người đã chạy ra đón tiếp.

Đặc biệt là những người chưa quen thuộc với Nhạc Thành, tuyệt đối không dám tỏ ra bất kính đối với hắn. Hiện tại Nhạc Thành đã lấy được sự tin phục từ họ, trẻ tuổi như vậy đã là cường giả đấu hoàng, từ đáy lòng bọn họ đã tôn kính hắn.

Nhạc Thành đi tới đại sảnh, mọi người sau đó phân ra mà ngồi, Yêu Cơ, Đông Phương Lạc Nhan cũng ngồi ở bên cạnh Nhạc Thành, đối với Thác Ni Tư, Trần Bưu, Đổng Đại Ngưu, thực lực ba người này tiến bộ thế nào Nhạc Thành có thể nhận ra tuy nhiên trong lòng hắn cũng có một số thỏa mãn, thực lực của mình tăng cường cũng không ít.

- Thác Ni Tư, Phá Quân doanh gần đây thế nào, chuyện của Bạo Phong dong binh đoàn xử lý tốt không?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi.

- Đại nhân.

Thác Ni Tư nói:

- Bạo Phong dong binh đoàn hiện tại chúng ta đã tiếp nhận toàn bộ, có mấy tiểu thế lực muốn phân một chén canh đã bị chúng ta đuổi đi, về phần những người bỏ trốn cũng có vài trăm, đầu hàng chúng ta thì có ba trăm người, trong đó tu vi đấu vương tám người, ma pháp sư cấp năm ba người.

- Ừ.

- Phá Quân Doanh còn gặp phiền toái gì nữa không?

Nhạc Thành cất tiếng hỏi.

- Không còn thưa đại nhân, những chuyện khác chúng ta đã xử lý tốt.

Thác Ni Tư nói.

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương #145