Chương 126: Kế Hoạch Lớn. (Thượng) (1)


- Sợ chết, ai mà không sợ chết chứ?

Nhạc Thành nói:

- Nhưng mà ta không yên tâm để ngươi đi báo thù, ta muốn đi cùng ngươi giúp đỡ một chút.

- Ngươi tốt như vậy thật không bình thường chút nào, chẳng lẽ ngươi đã thay đổi tâm tính rồi sao

Yêu Huyên mỉm cười nói, dựa vào hiểu biết của nàng với Nhạc Thành, Nhạc Thành không có cái lợi thì tuyệt đối không làm./

- Aizzz..

Nhạc Thành thở ra một hơi nói:

- Ta nghĩ là ta có thể đã thích ngươi.

- Tên tiểu tử này, ngươi còn nói hươu nói vượn nữa thì đừng trách ta giáo huấn ngươi.

Yêu Huyên khẽ nói, trong giọng nói cũng không có bao nhiêu là tức giận, sau đó nàng tiếp lời:

- Ngươi đi cũng được, có hai con ma thú lục giai ở bên cạnh, ngươi muốn chạy trốn cũng không có vấn đề gì khó.

- Chúng ta rốt cuộc phải đối phó với người nào, ngươi nên nói cho ta biết trước để ta chuẩn bị tâm lý.

Nhạc Thành cất tiếng hỏi. Dù sao hắn cũng muốn ở Quỷ Uyên này nửa năm, đi giúp Yêu Huyên đối phó, mình có Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ thì cũng không xảy ra chuyện gì lớn.

- Hắn tên là Công Tôn Bảo, là đại trưởng lão của Dược môn, lục phẩm cao cấp Luyện dược sư, địa vị gần ngang với môn chủ trong Dược môn.

Yêu Huyên nói với Nhạc Thành.

Ba ngày sau bốn người Nhạc Thành đã xuất hiện ở trong Dược thành, trên đường đi, Nhạc Thành ngồi trên lưng Khiếu Thiên Hổ mà phi hành, về phần Đông Phương Lạc Nhan, nàng có thể tự mình phi hành, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn Khiếu Thiên Hổ một chút.

Đặc biệt là sau khi Đông Phương Lạc Nhan ngưng tụ hai cánh sau lưng mình thì Nhạc Thành giật mình, cánh của nàng thật sự là rực rỡ lóa mắt đủ mọi màu sắc.

Diện tích của Dược thành rất lớn, so với Cự Thành thì còn lớn hơn một chút, Dược thành cũng là nơi phồn hoa nhất, náo nhiệt nhất, cả Dược thành tất cả mọi nơi đều bán thuốc, có những thế lực không nhỏ tồn tại.

Bốn người đến Dược thành xong liền đánh giá sự phồn hoa của thành thị này, Dược thành kiến trúc vô cùng đồ sộ, xung quanh là các cửa hàng binh khí đan dược, tửu quán, cái gì cũng có nhiều vô số kể.

Mấy ngày nay từ trong miệng Yêu Huyên mà Nhạc Thành biết được rất nhiều chuyện của Dược Môn, trong Dược môn có không tí cao phẩm Luyện Dược sư, trong đó cũng có không ít ma pháp sư và Đấu sư cao cấp.

- Nhạc Thành, bây giờ chúng ta đi nơi nào?

Đông Phương Lạc Nhanh hỏi Nhạc Thành.

- Chúng ta bây giờ bị người của Hắc Ám Thần điện đuổi giết, cho nên chúng ta cần ít xuất hiện một chút, tìm một tửu điếm nhỏ là được rồi.

Nhạc Thành nói với Đông Phương Lạc Nhan, trên đường đi Nhạc Thành cũng đã hỏi thăm nàng nhưng mà Đông Phương Lạc Nhan với Thần hoàng tộc cũng không biết nhiều.

- Chúng ta tìm gì đo săn được không, ta đói bụng rồi, mấy ngày nay chưa ăn gì nữa.

Đông Phương Lạc Nhan lộ vẻ ủy khuất nói với Nhạc Thành, đôi mắt to mọng nước, tựa như là muốn rơi lệ vậy.

- Được, ngươi muốn ăn gì, ta dẫn ngươi đi ăn.

Nhạc Thành nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của Đông Phương Lạc Nhan thì bỗng nhiên cảm thấy hơi đau lòng, chỉ là đau lòng này không có tạp niệm gì, xuất phát từ đáy lòng.

Nhạc Thành hiện tại đã tiến tới Tích Cốc Kỳ, sau khi tiến vào Tích Cốc Kỳ, Nhạc Thành hiện tại không cần ăn uống. Đối với người tu chân mà nói, ngũ cốc ăn tạp sẽ khiến cho thân thể phát sinh uế khí, mà cơ thể mỗi người đều có tam trùng, tam trùng hấp thu những thứ đó tạo ra uế khí, sinh ra các dục niệm, dục niệm này sẽ ảnh hưởng đến việc tu hành, cho nên Nhạc Thành hiện tại không cần ăn uống mà có ăn cung là ăn những vật phẩm có linh khí thiên địa.

- Sao vậy?

Nhạc Thành thì thào hỏi, có vẻ Đông Phương Lạc Nhan có gì đó khó nói với mình.

- Ta muốn ăn đan dược, nếu có thể thì mua cho ta một chút đan dược cũng tốt.

Đông Phương Lạc Nhan thấy Nhạc Thành đáp ứng mình muốn ăn gì cũng được thì đột nhiên nở ra nụ cười, đôi mắt long lanh mọng nước chuyển động, vô cùng giảo hoạt.

- Cái gì, ngươi muốn ăn đan dược hoặc là linh dược?

Nhạc Thành mở to mắt nhìn Đông Phương Lạc Nhan, hắn chưa từng nghe nói có người nào muốn ăn những thứ này cho đỡ đói.

Đông Phương Lạc Nhan mở to hai mắt nhìn Nhạc Thành:

- Có vấn đề gì sao, ta ở Đấu khí học viện những người ở trong Đan dược hệ đều không cho ta luyện chế đan dược, ta ăn những dược liệu ở đó đến khổ, không có món nào ngon, viện trưởng nói ta đi theo ngươi sẽ có đan dược ăn, hắn nói toàn bộ học viện ngươi là người có nhiều đan dược nhất.

Nhạc Thành kinh ngạc nhìn Đông Phương Lạc Nhan, bây giờ Nhạc Thành mới hiểu rằng tại sao Hàn Giang Đào lại muốn Đông Phương Lạc Nhan đi theo mình, hắn lẩm bẩm nói:

- Lão bất tử, ngươi nhớ kỹ cho ta, Lạc Nhan ăn bao nhiêu đan dược của ta thì sau này khi trở về ta sẽ bắt ngươi trả lại gấp mười.

- Không có vấn đề gì, trên người của ta có đan dược, không cần đi mua.

Nhạc Thành bất đắc dĩ cười khổ, lấy ra ba viên tam phẩm đan dược cho Đông Phương Lạc Nhan.

- Nhạc Thành, tam phẩm đan dược ta phải ăn năm viên một ngày, tứ phẩm đan dược phải ăn hai viên một ngày nếu không ta sẽ vô cùng đói bụng.

Đông Phương Lạc Nhan nhìn ba viên tam phẩm đan dược của Nhạc Thành mà lộ vẻ ủy khuất, giống như là hài tử không có mẹ vậy.

Nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của Đông Phương Lạc Nhan, Nhạc Thành không thể không chửi Hàn Giang Đào trong lòng một lần nữa:

- Lão bất tử, ngươi thiếu ta nhiều rồi đó.

- Cầm lấy, số này cũng đủ cho ngươi ăn mười ngày.

Nhạc Thành đau lòng đưa cho Đông Phương Lạc Nhan một cái bình ngọc, bên trong có hai mươi viên tứ phẩm đan dược sơ giai.

- Chà, ngươi cũng không tệ lắm.

Đông Phương Lạc Nhan cầm lấy bình ngọc trong tay Nhạc Thành mà nói:

- Khó trách viện trưởng nói là ngươi nhất định sẽ cho ta ăn đan dược.

- Đi thôi, chúng ta tìm chỗ nghỉ chân.

Nhạc Thành bất đắc dĩ nhìn Đông Phương Lạc Nhan, trong lòng vẫn thầm mằng Hàn Giang Đào.

- Nhạc Thành, các ngươi mới đến Nhạc Thành sao?

Một thân hình xinh đẹp xuất hiện bên cạnh của Nhạc Thành, không phải Yêu Huyên là ai

- Tỷ tỷ, là tỷ sao, thật xinh đẹp.

Đông Phương Lạc Nhan thân mật cười với Yêu Huyên, nàng cũng nhận ra Yêu Huyên chính là người đánh bại hắc y nhân hôm trước.

- Tiểu nha đầu này, muội cũng thật xinh đẹp.

Yêu Huyên nói với Đông Phương Lạc Nhan, trong mắt hiện ra sự vui vẻ.

- Thế nào rồi?

Nhạc Thành hỏi Yêu Hyen, Yêu Huyên đã sớm tới Dược thành, tìm hiểu tin tức của Công Tôn Báo.

- Công Tôn Báo gần đây đã rời Dược thành, phải qua một thời gian mới trở lại.

Yêu Huyên nói.

Nhạc Thành nói:

- Vậy được rồi, chúng ta ở tại Dược thành, đợi đến khi Công Tôn Báo về thì chúng ta động thủ.

- Cũng chỉ có thể làm vậy, chỉ là ta hi vọng ngươi hiện tại có thể trà trộn vào Chu gia, Chu gia và Công Tôn gia có quan hệ không tệ, nếu Công Tôn Báo về thì người của Chu gia sẽ có tin tức nhanh nhất, hơn nữa người của Chu gia cũng dễ tiếp cận Công Tôn Báo nhất.

Yêu Huyên nói.

- Chu gia, làm sao ta trà trộn vào được?

Nhạc Thành nói:

- Ta vừa không biết người của Chu gia, muốn trà trộn vào người của Chu gia thì thật không dễ.

- Ngươi ngốc quá!

Yêu Huyên nói:

- Chu gia hiện tại đang mời chào luyện dược sư, chỉ cần có cấp độ trên tứ phẩm luyện dược sư là có thể lọt vô, chỉ là ngươi nên để Lạc Nhan đi cạnh ta, ngươi đi vào đó mang theo Lạc Nhan thì thật không tiện.

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương #126