Chương 123: Hắc Y Nhân Khủng Bố. (2) ...


- Dị hỏa.

Nhìn thấy ngọn lửa ở bên trong Vô Thượng Khốn tiên pháp, Hắc y nhân vô cùng kinh ngạc, hắn ngoại trừ dị hỏa thì thứ gì không sợ, tuy nhiên dị hỏa hắc mang của hắn cũng hơi e ngại mà thôi, cũng chưa tới tình trạng này.

- Hóa ra Vô Thượng Chân hỏa thực sự có thể khắc chế hắc mang quỷ dị này.

Nhìn thấy vô thượng khốn tiên pháp của mình có hiệu quả, trong lòng Nhạc Thành liền vui vẻ.

- Có dị hỏa cũng vô dụng, thực lực của ngươi quá thấp.

Hắc y nhân một lần nữa tới gần, một bàn tay đen kịt khủng bố duỗi ra, đột nhiên hai tay biến thành hai con rắn đen bao bọc Vô Thượng Khốn tiên pháp của Nhạc Thành.

Vô số luồng đen do hắc mang tạo thành, quỷ dị khủng bố nhanh chóng bao trùm vô thượng khốn tiên tháp.

- Đáng chết.

Nhạc Thành thầm mắng một tiếng sau đó toàn bộ lửa nóng toát ra.

- Ti ti.

Một mảng tiếng vang lên, những sợi dây đen cuốn quanh Vô thượng Khốn tiên tháp đã bị cháy.

- A

Bộ râu màu đen của hắn bị Vô Thượng Chân hỏa đốt cháy, sau đó là tiếng kêu đau quỷ dị, giống như ở dưới mười tám tầng địa ngục vậy, vô cùng khủng bố.

Vô Thượng Chân Hỏa mặc dù khôg ngừng ở trog Vô Thượng Khốn Tiên tháp đốt cháy bộ râu màu đen tuy nhiên dường như bộ râu đó là vô cùng vô tận, đốt cháy mãi cũng không hết.

- Đáng chết.

Hắc y nhân thầm mắng một tiếng, đối với việc bộ râu màu đen bị cháy này hắn vô cùng đau lòng.

- Nhận lấy cái chết đi!

Hai tay của hắc y nhân vươn ra, hướng về phía Nhạc Thành mà công kích, thân ảnh không thể tưởng tượng nổi mà biến mất ngay tại chỗ.

- Nguy rồi.

Nhạc Thành liền biến sắc, hắn nhanh chóng bố trí một vòng chân khí, thủ ấn trong tay biến hóa, ánh sáng ngưng tụ, Phần Tiên Liệp Diễm cầu đã vung ra.

- Thình thịch.

Theo mấy tiếng nổ mạnh, thân hình của Nhạc Thành bị đánh bay mấy chục thước xuống mặt đất, quần áo toàn thân bị nghiền nát.

- Phụt.

Nhạc Thành há miệng phun ra một ngụm máu, sau đó lập tức đứng lên.

- Nhạc Thành.

- Biểu ca.

- Chủ nhân.

Chúng nữ, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng nhìn thấy Nhạc Thành phun ra máu tươi thì lập tức vọt tới gần hắn.

- Ta không sao, còn chưa chết đâu.

Hắc y nhân cũng chấn động thân hình, nhìn thấy Nhạc Thành vẫn có thể đứng lên, hắn liền cảm thấy kỳ quái, mình đã dùng tới tám thành lực lượng, ngay cả bát tinh Đấu hoàng cũng có thể giết chết, mà tên tiểu tử này có thể chống đỡ được.

- Hoàng long chi thể, đúng là hoàng long chi thể, đấu đế huyết mạch.

Hắc y nhân nhìn thấy Nhạc Thành như vậy thì lập tức hưng phấn không thôi:

- Khôn ngờ ngươi còn có hoàng long thân thể, ngươi nhất định là người của Nhạc gia, không ngờ người của Nhạc gia vẫn chưa chết hết, lại xuất hiện Hoàng long thân thể, thật là tốt quá, lần này ta đã thu lợi lớn, Thần hoàng tộc, đấu đế huyết mạch của Nhạc gia, thật là tốt quá.

- Đáng chết, ngươi dám làm chủ nhân bị thương.

Nhìn thấy vết máu trên người của Nhạc Thành, Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng cũng tức giận, trừng mắt nhìn hắc y nhân.

- Hú.

- Ngao.

Hai tiếng gầm gừ lớn trên không trung, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, một con rắn màu tím và một con đại hổ lớn xuất hiện.

- Bọn họ quả là ma thú, là ma thú cấp sáu, khó trách không sợ chúng ta.

Đông Phương Lạc Nhan nhìn Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng trên không trung mà nói.

- Đây hẳn là con mèo nhỏ và con rắn nhỏ, không phải chúng là ma sủng sao, sao bây giờ lại là ma thú cấp sáu?

Chúng nữ nhìn thấy Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ thì nhận ra chúng là hai con ma sủng đi theo bên cạnh Nhạc Thành, bọn họ cũng trợn mắt há hốc mồm.

- Đúng chết, vậy mà ta còn ôm chúng, còn phải tắm rửa cho chúng.

Sắc mặt Âu Dương Phiên Tình biến đổi lớn.

- Bọn chúng quả nhiên là hai con lục giai ma thú.

Tư Mã Yên Nhiên càng hoảng sợ, xem ra lần trước trợ giúp nàng chính là hai con lục giai ma thú, vậy mà nàng còn tưởng có cao nhân nào.

- Ti ti.

Tử Điện Mãng há ra cái miệng đỏ lòm, một luồng điện mang nhanh chóng phun về phía hắc y nhân, lập tức Khiếu Thiên Hổ cũng gào thét mà đánh về phía hắn.

Hia con lục giai ma thú xuất hiện, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh, đặc biệt là người của Kiêu Hùng bang và Tuyết Lam bang, bọn họ không dám động thủ với người của Phá Quân bang nữa, mà ngay cả Nạp Duy Tư cũng lộ vẻ hối hận.

- Hai con lục giai ma thú mà dám ngạo mạn trước bổn nhân.

Hắc y nhân hừ lạnh một tiếng, toàn thân bao bọc một mảng hắc quang, đột ngột hóa thành một quả bóng lập tức vọt tới giữa không trung. Tử Điện Mãng bổ vào quả bóng màu đen, cản trở nó một chút.

- Ầm ầm.

Hai tiếng nổ lớn vang vọng giữa không trung, chỉ thấy hai con ma thú đen kịt là Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên Hổ xuất hiện.

Thân hình của Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đánh về phía quả bóng màu đen, quả bóng cũng bị đánh bay mấy chục thước.

Khiến Thiên Hổ từ không trung ngã xuống, cả thân thể rớt xuống tạo thành một hố sâu, một cơn địa chấn lớn phát ra, giống như là động đất vậy.

- Chết tiệt.

Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đứng dậy, một lần nữa triển khai công kích.

- Các ngươi lui xuống trước đi.

Từ không trung truyền tới một thanh âm trong trẻo, sau đó một cô gái xuất hiện giữa không trung.

Chỉ thấy lục y nữ tử này phảng phất giống như là bóng nguyệt, bồng bềnh như tuyệt, giống như ánh mặt trời.

Bóng hình xinh đẹp trôi nổi giữa không trung, lộ ra một thân hình có lồi có lõm, quả là một vưu vật trời xinh.

- A.

Khiếu Thiên Hổ đối với cô gái này dĩ nhiên không lạ gì, ở thâm hải, nó đã bị cô gái này bắt.

- Ngươi rốt cuộc cũng đã tới, ngươi không đến thì ta sắp chết rồi.

Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên ở trên không trung, thân hình của nàng thật là vũ mị.

- Ta cố ý đó, ngươi không chết là được, ai bảo ngươi trước kia uy hiếp ta.

Yêu Huyên ngoảnh mặt nhìn Nhạc Thành, đôi mắt trừng lên.

- Ngươi là ai? Không ngươi là thất giai ma thú.

Cảm nhận được khí tức cảu Yêu Huyên, hắc y nhân rõ ràng trở nên khó coi.

- Thất giai ma thú thì là cái gì?

Yêu Huyên cất tiếng nói, sau đó bàn tay trắng vươn nhẹ ra, toàn thân nồng đậm một ánh sáng màu xanh, công kích về phía Hắc y nhân.

- Xoẹt.

Hắc y nhân ngưng tụ một hắc mang, nghênh hướng đòn công kích của Yêu Huyên.

- a, a....

Ánh sáng màu xanh do Yêu Huyên ngưng tụ nhanh chóng đánh tan hắc mang của hắc y nhân, tiếp tục công kích về phía hắn.

- Xoẹt.

Thân hình của hắc y nhân lại ngập tràn một hắc mang nữa, đồng thời nhanh chóng nghiêng người né tránh, Yêu Huyên công kích, hắn không dám ngạnh kháng.

Tuy nhiên tốc độ của Yêu Huyên tựa hồ như còn nhanh hơn cả hắc y nhân, bóng hình xinh đẹp của nàng như tia chớp lên xuống, một mảng sáng xanh công kích.

- A, a...

Thân hình của hắc y nhân ngã xuống mặt đất, tạo thành một cái hố sâu, một luồng máu tươi chảy ra.

- Chết tiệt, ta sẽ lại đến, các ngươi cứ chờ đó.

Theo thanh âm quỷ dị, một hình cầu màu đen biến mất, không còn dấu vết nào nữa, giống như là hắc y nhân chưa từng xuất hiện vậy.

Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương #123