Người đăng: PhongLai
Rời khỏi trà lâu với tâm trạng vui vẻ nhưng Kỳ Phong cũng biết, không gian
giam cầm của hắn có thể khoá lại tên An Sương Lâm bao lâu hắn còn không biết
vì từ khi tu vi tăng lên hắn cũng chưa lần nào thi triển nên không thể xác
định chính xác thời gian Sơ Khai Chi Địa giam cầm là bao lâu, hắn chỉ biết một
điều là phải lập tức rời đi nơi này càng nhanh càng tốt.
Kỳ thật Kỳ Phong cũng không muốn dây vào tên An Sương Lâm đó chỉ là hắn thì
muốn tránh phiền phức nhưng cái tên họ An cứ đem phiền phức đến cho hắn, Kỳ
Phong hắn là người nếu có thể tránh phiền phức hắn nhất định sẽ tránh. Không
phải hắn sợ hãi hay nhát gan yếu đuối mà hắn sống có quy tắt của hắn “người
không phạm ta ta không phạm người.”
Không trì hoãn tại nơi này thêm nữa, Kỳ Phong bước nhanh di chuyển vòng qua
vòng lại mấy con đường khác, lúc này hắn mới cảm thấy an tâm một chút là không
có người sẽ đuổi theo hắn, bây giờ Kỳ Phong mới có tâm tình nhìn ngắm xung
quanh.
Đi dạo một vòng hắn mua được thêm một ít hoả phù cùng bạo phù cấp thấp ở quầy
hàng của mấy vị tán tu cùng một Đan đỉnh nhỏ kèm hỏa thạch. Kỳ Phong biết hắn
không phải thuộc hỏa linh căn nên muốn học luyện Đan là cỡ nào khó khăn nhưng
nếu có thời gian hắn cũng muốn đi thử một chút biết đâu có thể luyện chế ra
Đan dược.
Thật ra Kỳ Phong hắn cũng không phải muốn mình trở thành một luyện Đan Sư được
người người biết đến mà chỉ là vì muốn thử đi luyện chế những Đan Phương phụ
thân truyền lại, một phần cũng là vì tài nguyên tu luyện của hắn qua ít cũng
chính vì vậy hắn căn bản không có sự lựa chọn mà bắt buộc bản thân hắn phải
không ngừng cố gắn.
Hắn không có người thân, ở thế giới này Kỳ Phong hắn là người cô độc chỉ có
thể dựa vào chính bản thân mình không ngừng cố gắn, dù vậy Kỳ Phong vẫn luôn
lạc quan, đây là thế giới tu chân cường giả vi tôn thì sao chứ, Kỳ Phong hắn
cũng không sợ. Hắn chỉ sợ bản thân một đường đi tới quá mức thuận lợi sẽ làm
hắn ỷ lại mà thôi, con đường đại đạo thênh thang phải trải qua sống gió người
ta mới thật sự trưởng thành không phải sao.
Đi được một lúc thì hắn thấy phía trước bị một nhóm người tụ tập ồn ào cản trở
lối đi. Tu sĩ sao lại đễ mất hình tượng như vậy nhỉ?
"Xin hỏi đạo huynh phía trước xảy ra chuyện gì sao lại có đông người tụ tập
như vậy." Kỳ Phong là muốn đi về phía trước chỉ là không biết phía trước có
chuyện gì xảy ra nên kéo một người đi ngược về phía hắn hỏi, hắn thật sự không
muốn quay lại đường cũ vì có khả năng lại phải giáp mặt với cái tên họ An
phiền phức mà hắn chạm mặt kia.
“Vị bằng hữu này phía trước là đệ tử Dịch Thần tông đang tranh chấp vật phẩm
với người của An gia nha, An gia là một trong tứ đại gia tộc, tán tu như ta và
ngươi không có khả năng chọc tới tốt nhất bằng hữu ngươi đừng có dây vào mà
mau tránh đi đi, ta không nói với ngươi nữa ta cũng phải đi rồi.
Kỳ Phong ôm quyền đa tạ, Kỳ Phong hắn không cần biết gia tộc họ An mạnh đến
đâu lại có thể làm mưa làm gió dưới chân Dịch Thần tông như vậy, hắn là không
thích người họ An, họ An tứ đại gia tộc thì hay lắm sao mà đi gây chuyện khắp
nơi, nếu vậy cũng thôi đi đã vậy giờ còn gây chuyện với sư huynh đệ đồng môn
của hắn hắn nhất định phải qua đó xem sao mới được.
Thì ra cả đám người rảnh rỗi đứng xem hai nữ tử tranh chấp một con Linh thú.
Nghe mọi người bàn tán thì hai vị nữ đệ tử này đều cùng nhìn trúng con linh
thú kia nhưng không ai chịu nhường ai nên mới xảy ra tranh chấp.
Phía sau hai vị nữ đệ tử này còn có nhiều người cường đại như vậy vây quanh mà
vẫn để cho hai người này náo loạn, mà trong hai vị cô nương này có một người
hắn biết, không phải ngũ sư tỷ La Giai Ân thì còn có thể là ai.
Đây cũng không phải việc Kỳ Phong hắn có thể giải quyết, tốt nhất hắn nên rời
khỏi đây thì hơn, chỉ là việc của con gái cứ để họ nháo hắn cũng không không
muốn tiếp tục ở lại đó xem náo nhiệt nên quay người rời đi.
Đi được một đoạn hắn bỗng nghe thấy tiếng nói quen thuộc truyền đến: "Muội
muội náo loạn ở đây là có chuyện gì?" Kỳ Phong không ngờ thực lực tên họ An đó
lại mạnh như vậy, dùng thời gian một khắc phá vở không gian giam cầm của hắn,
phải biết rằng thực lực hiện tại của hắn đã là rất mạnh vậy mà tên họ An có
thể dễ dàng thoát ra như vậy, xem ra hắn nên tránh xa tên họ An này càng xa
càng tốt a.
Cũng may mà hắn vừa lúc rời đi nếu không thì đã giáp mặt rồi, người này rõ
ràng cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài nhìn thấy như vậy, khả năng tu vi
người này còn cao hơn Trúc Cơ sơ kỳ đi, thì ra trên đời này không phải chỉ có
hắn mới biết che dấu thực lực nha.
Kỳ Phong biết người tu chân không hề đơn giản như biểu hiện bề ngoài, người
nào cũng có bí mật cần che dấu không muốn để người biết đến, Kỳ Phong hắn cũng
vậy không phải sao.
Hắn đi rồi cũng không biết tên họ An đó sẽ giải quyết chuyện này như thế nào,
với cái tính tình đại tiểu thư của ngũ sư tỷ lần này tên họ An lại gặp rắc rối
rồi đây. Mà đó cũng là việc của tên họ An không liên quan đến hắn hắn là suy
nghĩ quá nhiều rồi đi.
…….
Hiện tại thứ Kỳ Phong hắn thiếu chính là vũ khí phòng thân, hắn phải nhanh
chóng đi tìm nơi bán, trên đường hắn cũng đã trì hoãn không ít thời gian rồi,
ở thế giới này thực lực mạnh với hắn thật sự còn chưa đủ, linh lực dùng nhiều
rồi cũng sẽ cạn nhưng có vũ khí trong tay thì lại khác.
Kỳ Phong là người hiện đại, hắn có suy nghĩ rất thực tế, hắn cũng từng học
kiếm pháp chỉ là không giỏi nhưng nếu chăm chỉ rèn luyện hắn nghĩ nhất định
không tệ, vì thế hắn mới không đi Tàng Kinh Các trong tông môn tìm Kiếm Quyết,
hắn có sẵn tinh hoa mấy ngàn năm trong đầu sau phải cần thứ khác chứ.
Tìm được một nhà Bảo Khí Các Kỳ Phong không do dự bước vào, nơi này có đầy đủ
từ kiếm phổ thông cho tới linh kiếm, từ không có phẩm cấp đến cấp cao gì điều
có, Kỳ Phong hắn nhìn mà muốn hoa cả mắt.
Đây là linh kiếm nha, hắn mới thấy Kiến Huân sư huynh sử dụng linh kiếm, nơi
này nhiều kiếm thế này nên thế nào lựa chọn, Kỳ Phong hắn là muốn có một thanh
linh kiếm thuộc riêng về mình nha.
Ẩn sau mũ sa là ánh mắt mở to ẩn hiện tử quang đang loé sáng.