Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠
Hermes cùng mọi người đang ngỡ ngàng thì Death tiến tới trước mặt Hermes,
chẳng biết móc đâu ra cây thước, vừa nói vừa gõ vào đầu Hermes
“Dám tấn công ta nè, vong ơn phụ nghĩa nè” cùng với kèm theo tiếng “ui da”
không ngừng vang lên, bên kia thì đám người Sakura mặt ngố đứng đó nhìn
Đánh đã rồi Death liền quay qua nhìn đám trẻ nói
“Chào các em, chị là Death, sư phụ của Hermes” Death mặt dày nói mà chẳng hề
để ý đến tuổi của mình
Hermes thì đang ôm đầu ngồi đó, thấy vậy liền đáp trả
“Hừ, không biết xấu hổ, tuổi đủ làm bà nội người ta mà dám xưng chị, thật
không biết ngài….” chưa nói dứt lời thì một tàn ảnh xuất hiện, một phát đá vào
người Hermes khiến hắn từ mặt đất bay lên cao, sao đó chỉ nghe “hự, hạ, bốp…”
vang lên liên tục, rốt cuộc đám người cũng thấy sự đáng sợ của Death, không
ngừng lau mồ hôi, dường như chịu không nổi Hermes liền tạo ra lớp chắn ngăn
cản công kích của Death, nhân cơ hội nhảy xuống núp sau lưng mọi người không
ngừng kêu rên “đau quá à” mà ôm đầu ngồi đó
“đáng đời” Death nguýt mắt liếc xéo Hermes
Death không quan tâm đến Hermes mà ngồi xuống 1 cái ghế, hướng về phía đám trẻ
nói
“Ngồi xuống đi”
Lúc này đám người Sakura mới tỉnh hồn, rối rít ngồi xuống ghế, sợ người tiếp
theo ăn đòn sẽ là mình, Death thì chẳng bận tâm đến chuyện đó, cầm lên ly trà
uống một ngụm
“ừm, lúc nãy các em đang nói gì ấy nhỉ”
“dạ…dạ em hỏi Hermes là 2 loại trái cây sao Tomoyo lại không được ăn cái kìa…”
Sakura ấp úng nói
“ừm…” Death nhìn về phía Tomoyo, Hermes cảm thấy có gì đó không ổn đinh đến
ngăn cản thì tự nhiên Death đưa tay về phía Hermes, một đợt cuồng phong kéo
Hermes dính vào tường, còn Death thì không ngừng ngó nhìn Tomoyo cùng trong
tay, hơi chút bất ngờ, không ngờ tên nhóc này lại lấy ra thứ quý hiếm thế này,
nhìn khá lâu làm Tomoyo có chút ngượng ngùng
“ừm…thật ra 2 loại trái cây này không cùng một loại, tác dụng cũng cách biệt 1
trời 1 vực, không ngờ thằng nhóc này lấy ra cho em, haha” vừa cười vừa nói
Death khiến cả đám đầu óc không hiểu gì, thấy cả đám vẫn không hiểu cho lắm
liền nói tiếp
“Đây là Tâm La, một loại chỉ xuất hiện ở đỉnh nhánh cây thế giới, rất quý giá,
người không có sức mạnh ăn vào sẽ rất có ích, đặc biệt loại trái cây này rất
ôn nhu, không hề mãnh liệt như trái Thần Kỳ, nó giúp một người bình thường tạo
cơ sở, tạo ý thức hải càng thêm rộng lớn, nói thế này cho dễ hiểu, ăn vào Trái
Thần Kỳ các em học một quyển sách dầy sẽ mất 1-2, nhưng Tâm La thì khác, ăn
xong chỉ cần nhìn qua là nhớ toàn bộ, hơn nữa còn lý giải toàn bộ kiến thức
trong đó, 2 loại này giá trị cách nhau rất xa, trái Thần Kỳ so với trái Tâm La
chỉ là kiến so với voi thôi, đã hiểu chưa?”
Sakura, Lee cùng Kero nhìn về trái cây trên tay mình, lại nhìn về phía trái
cây trên tay Tomoyo, hơi có chút không hiểu, Tomoyo thì hơi ngỡ ngàng nhìn vế
phía Hermes, trong khi Hermes lại chẳng dám nhìn chỉ biết cúi thấp đầu, Death
thấy thế liền thở dài, thiệt thòi mang tiếng Sáng Thế Thần người thừa kế, ngay
cả tình cảm của mình cũng không dám nói, Death chỉ biết lắc đầu nhìn về phía
Tomoyo
“Không hiểu sao? Muốn biết tại sao Hermes lại đưa em cái này, trong khi lại
đưa cho 3 bạn đó cái kia không?”
“Đừn..” Hermes muốn ngăn cản nhưng lại bị ép dính vào tường, hai tay không tự
chủ được bị điều khiển che miệng lại không nói được tiếng nào, Tomoyo cùng Lee
hơi nhận ra điều gì đó, mặt hơi đỏ
“Tại sao vậy?” Sakura đơn thuần hỏi khiến Tomoyo mặt càng đỏ hơn
“Đơn giản là cậu ta thích Tomoyo, hiểu chưa cô bé ngốc” Death gõ vào đầu
Sakura 1 cái khiến cô bé ôm đầu kêu đau, Hermes dùng hết sức bú sữa mẹ gỡ ra 2
tay hét lên
“Trời ơi sao lại nói ra vậy chứ hả” Death cười ha hả hất tay 1 cái, Hermes
liên từ trên vách tường bay xuống như diều đứt dây, té xuống dưới chân Tomoyo,
đắn đo 1 chút Tomoyo liền đỡ hắn dậy
“Có sao không?”
“Không….không sao”
“Ha ha, vẻ trấn định lúc đầu gặp ta đâu mất rồi hả, Hermes?” Death nâng cằm
Hermes châm chọc nói
Lúc này Sakura mới từ vẻ ngẩn người tỉnh lại, gãi gãi má không biết nói gì,
Kero cũng 1 mặt ngốc xệ ở nơi đó, Lee thì chu môi nói
“Thiệt thòi mình còn tưởng bạn đối xử với bọn mình tốt lắm, hóa ra là đối với
Tomoyo là tốt nhất”
“Không…không phải mà, tất cả là tại ngài gây họa hết” Hermes thẹn quá hóa giận
lao về phía Death tay đấm chân đá nhưng lại không chúng 1 cái nào càng khiến
hắn thẹn hơn, đánh mãi hơn 5 phút cũng không chúng hắn đứng thở hổn hển, lại
tiếp tục lao về phía Death, Sakura thấy không ổn lắm liền thì thầm với Tomoyo
“Tomoyo à bạn mà không nói gì là 2 người họ gây nhau đến mai luôn đó”
“Ngon lắm, cám ơn bạn nha, Hermes” Tomoyo cắn một miếng trái Tâm La, sau đó
cười nói, tiếng nói của Tomoyo khiến Hermes đột nhiên ngớ người, đang ở trên
không lao về phía Death thì đứng lại, sau đó té cái rầm, Tomoyo thấy vậy liền
che miệng cười
Hermes lấy lại bình tĩnh, lấy ra một vòng cổ hình mặt trăng, trên mặt có một
vòng xoáy giữ màu trắng và đen, kết hợp với sợi dây màu trắng bạc không biết
làm từ cái gì, kết hợp cùng mặt dây chuyền nhìn rất mỹ lệ, cúi thấp đầu tiến
lại phía Tomoyo
“Cái này…..tặng bạn, hi vong bạn sẽ thích”
“Mình thích lắm, cám ơn Hermes” Tomoyo cười nói, đeo lên sợi dây chuyền, chỉ
thấy một lớp hào quang màu bạc bao trùm lấy Tomoyo, hình thành một lớp chắn vô
hình cùng một luồng sinh mệnh vòng xoáy lao về phía mặt sợi dây chuyền, Death
thấy thế giật mình nói
“Oa, Linh Tuyền ? thật ngưỡng mộ em nha Tomoyo, cái này trên đời chỉ có 1 cái
thôi, thằng nhóc này xem như có tâm”
“Linh Tuyền? Đó là cái gì?” Kero thấy vẻ bất phàm của sợi dây liền hỏi
“Linh Tuyền là dòng chảy sinh mệnh của vũ trụ, nó đi đến đâu là nơi đó liền sẽ
sản sinh ra sinh linh, chỉ cần linh hồn vẫn còn, em sẽ mãi mãi giữ được tuổi
thanh xuân, hơn nữa nó còn giúp người sở hữu mãi mãi không bị bất kỳ sức mạnh
nào gây hại, tất nhiên nếu như Linh Tuyền cạn kiệt lúc đó nó mới mất tác dụng,
cái này lúc đi Iternity đã đưa cho thằng nhóc này, không nghĩ tới hắn lại đưa
cho em. A….cô ta đến rồi, thôi, chị phải đi rồi, thằng nhóc này giao cho em,
nhờ em chăm sóc nó dùm chị, ở đây nó chỉ có một mình thôi” nói xong Death liền
mở ra thông đạo không gian đi vào liền biến mất, không giải thích gì về “cô
ta” là ai
Kero thán phục sức mạnh của Death, hướng về phía Sakura và Lee nói
“Chị ấy thật mạnh, mình chưa hề thấy ai mạnh như vậy, chị ta mở ra không gian
để di chuyển, ngài Clow Reed cũng có thể nhưng sẽ kiệt sức, hơn nữa cũng chỉ
mở ra được khoảng chén cơm to vậy thôi, chị ta lại mở lớn hơn cánh cửa, mà lại
nhìn rất dễ dàng”
Hermes thấy Death rời đi mới thở phào nhẹ nhõm, hướng về phía Lee cùng Sakura
nói
“2 bạn về nhớ luyện tập theo cách mình nói, rất nhanh bạn sẽ nắm giữ được sức
mạnh của mình và trái Thần Kỳ mang tới” Hermes không lo về Tomoyo, bởi trái
Tâm La sẽ từ từ cải tạo linh hồn cùng cơ thể của cô bé, hơn nữa tăng thêm sức
mạnh to lớn gấp mấy chục lần Sakura cùng Lee, nhưng cần thời gian hơi lâu
Khi cả đám nói chuyện xong, Hermes tiễn ra tới cửa thì Tomoyo đột nhiên vẫy
vẫy Hermes lại gần, thì thầm vào tai hắn
“Cám ơn bạn nha, mình cũng rất thích bạn đó, Hermes” nói xong liền hôn nhẹ vào
má phải của Hermes sau đó chạy mất, bỏ mặc Hermes đang ngớ người ở phía sau,
khi chạy ra ngoài cổng quay lại chỉ thấy Hermes đang nhảy cẫng lên trước cửa
không ngừng khua tay múa chân, nhìn thấy Tomoyo đang nhìn hắn liền a một tiếng
đóng cửa lại, Tomoyo thì cười trộm rồi chạy về phía Sakura và Lee, nhìn về
phía Tomoyo Sakura cầm lên 2 tay của Tomoyo chụm lại với nhau, sau đó mắt sáng
ngời
“Ngưỡng mộ cậu quá, không ngờ Hermes lại thích bạn đó, Tomoyo, hihi” Tomoyo
thì đỏ mặt ậm ừ, Sakura thì hồn nhiên chọc ghẹo
Hôm sau, lễ hội thể thao trường Tomoeda cũng đến, trong khi cả đám đang chuẩn
bị thi chạy xa, thì Hermes lại đang ngồi trên sân thượng, cầm máy quay phim
hướng về phía Tomoyo không ngừng cười ngây ngô, cũng không biết qua bao lâu,
những cánh hoa hồng từ trên trời rơi xuống, hắn mới nhớ tới hôm nay có thẻ bài
Flower xuất hiện, hoa càng lúc rơi càng nhiều che kín cả sân trường, lúc này
hắn nhắm ngay về phía Sakura quay phim, Sakura và Tomoyo ngồi lên cây trượng
bay lên cao, trên mái nhà một cô gái váy hồng tóc cột thành 2 cái sừng 2 bên,
kéo Sakura vào khiêu vũ, khi mà Sakura biến cô gái thành thẻ bài thì Tomoyo la
lên quên đem máy quay phim, lúc này Hermes mới từ trên sân thượng nhảy về phía
đó, cầm trong tay máy quay phim đưa về phía Tomoyo
“Cho bạn nè, mình có quay lại hết rồi đó” hắn nhìn xung quanh, gom lại vài
bông hoa, những cánh hoa liền biến thành một đóa hoa cẩm chướng, ném về phía
Tomoyo la lên “Chụp nè Tomoyo” sau đó liền chạy mất
Tomoyo đưa tay chụp lấy, cầm lên thấy 1 đóa cẩm chướng màu tím rất đẹp, sau đó
mở lên máy quay phim, toàn bộ cảnh chiến đấu của Sakura đều ở trong đó, không
sót 1 chi tiết nào, Sakura nhìn thấy có gì đó khác liền chỉ vào
“Nhìn này, hình như phía trước còn 1 đoạn nữa, đoạn băng mới được 1 nửa à”
Hiếu kỳ, Tomoyo liên tua đoạn băng lại từ đầu, chỉ thấy từ lúc bước vào trường
đến lúc chiến đâu, tất cả đều là đặc tả (quay cận cảnh vẻ mặt) Tomoyo, Tomoyo
ngượng ngùng cùng chút ngọt ngào hiện lên trên mặt, Sakura thì gãi gãi má khóc
thầm “Sao 2 người giống nhau dữ vậy trời”