Tiến Về Nước Anh


Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠

“Chuẩn bị 1 chút rồi đi thôi” Eriol nói với đám người

Đã 1 tuần trôi qua, bọn họ đã dần thích ứng được với hiện tại, đối với họ mà
nói, chiến đấu là cách hiệu quả khiến họ vơi đi chút nỗi đau trong lòng

Gần như toàn bộ bọn họ đều biết bay, chỉ riêng Lee và Mizuki là không thể, cho
nên Kero và Spinny phải chở họ đi, nếu giữ nguyên tốc độ, họ phải mất hơn 14
tiếng

“Được rồi, xuống dưới nghỉ ngơi 1 chút đi” bay hơn 2 tiếng, Eriol thấy mọi
người có vẻ mệt mỏi, nhìn thấy 1 ngôi chùa phía dưới, Eriol liền kêu mọi người
đi xuống

Ngôi chùa rất vắng vẻ, xung quanh cũng không có người, mọi người bay xuống mái
hiên nghỉ ngơi, Mizuki và Nakura đi xung quanh xem xét, Eriol lấy ra nước uống
mang theo đưa cho mọi người, Sakura cầm lấy khẽ nhấp 1 ngụm, thở ra 1 hơi, có
chút nghĩ ngợi lung tung

Lee ở 1 bên thấy cũng không tiện nói gì, hắn biết Sakura bây giờ vẫn còn đang
buồn, tuy là nỗi đau thông qua chiến đấu có vơi đi đôi chút nhưng sự thật vẫn
là sự thật, người thân của họ đã chết. Eriol nhìn 2 người Sakura và Lee khẽ
cười, tiến tới ngồi xuống đối mặt 2 người hỏi

“2 bạn có chuyện gì sao?”

2 người thấy Eriol tới hơi thất thần, khẽ lắc đầu, Sakura có vài điều thắc mắc
nói

“À đúng rồi Eriol, sao lúc nãy mình bay cảm thấy như bị rút đi thứ gì đó, bay
càng lâu cảm giác rất mệt mỏi, bạn biết tại sao không?”

“Cái này à, thực ra sử dụng thẻ bài là nhờ phép thuật, chính xác hơn là linh
hồn lực, bạn dùng lâu tất nhiên mệt mỏi rồi”

“Linh hồn lực?” Lee ở 1 bên nghe cảm thấy kỳ quái, không phải là phép thuật
sao?

“Linh hồn lực là lực lượng bổn nguyên của sức mạnh, giống như Sakura biến đổi
thẻ bài Clow thành thẻ bài Sakura cũng tiêu hao linh hồn lực vậy đó”

“Ý bạn là phép thuật chính là linh hồn lực?” Sakura nói

“Bạn hiểu như vậy cũng không sai, bạn thử cảm nhận xem hạt châu trong thức hải
của bạn đi”

Lee và Sakura thử cảm nhận làm theo, 1 lúc sau Sakura nói

“Nó đang xoay tròn, hình như đang hút thứ gì đó vào bên trong” Sakura nói ra
điều mình thấy, Lee cũng gật đầu bởi hắn cũng thấy giống Sakura

“Nó đang hấp thụ nguyên tố trong không khí để bổ xung linh hồn lực, bạn xem
thử hạt châu màu gì”

“Màu xanh lá” Sakura và Lee đồng thanh nói

“Ừ, thực ra linh hồn lực còn phân chia theo đẳng cấp nữa, tổng cộng có 7 tầng
F,E,D,C,B,A,S. mà trong mỗi tầng thì lại thêm đều có thể là F+,E+… hay S+”

“Tại sao lại thêm dấu + vào đó vậy Eriol? Nó có nghĩa gì?” Sakura hiểu kỳ hỏi

“Ví dụ như bạn đạt tới E, mà có thể thi triển ra 1 chút sức mạnh của D, thì
được gọi là E+, đơn giản vậy thôi” Eriol mỉm cười nói

“Vậy tại sao hạt châu trong thức hải bọn mình lại là màu xanh lá? Nó có nghĩa
gì?” Lee kỳ quái

“Thực ra thì linh hồn được phân chia theo màu sắc là đen trắng - xanh lá- xanh
dương - tím - vàng - cam - đỏ, tương ứng với từ F đến S, mà trong vũ trụ họ
gọi nó theo cách khác, từ thấp đến cao sẽ là Linh Giả - Linh Hải - Linh Tâm -
Linh Quang - Linh Khu - Linh Không và Linh Thần, các bạn ở độ tuổi này đã đạt
tới Linh Hải Cảnh là rất hiếm đó”

“Thế còn bọn họ?” Sakura chỉ về phí đám người Kero đang ngồi hỏi

“Họ sao? Họ không có cảnh giới, hay nói đúng hơn là họ không thể tiếp bộ được,
bởi vì ngài Clow Reed khi tạo ra họ, vì để họ không bao giờ chết đi đã cải tạo
lại linh hồn họ, họ sẽ không chết, nhiều lắm là ngủ say thôi, giống như Kero,
lúc nào cũng ở dạng tý hon, chủ yêu là để tiết kiệm linh hồn lực, nếu họ mất
đi linh hồn lực họ sẽ phải ngủ say để hồi phục lại, nhưng thời gian cũng khá
lâu, phải mất tới vài tháng”

“Thế còn bạn? Bạn cảnh giới là gì vậy? Còn…..hắn ta nữa” Lee buột miệng hỏi, 2
từ hắn ta nói rất nhẹ, không nói rõ là ai nhưng Sakura và Eriol hiểu Lee nói
đến ai

“Mình được kế thừa từ ngài Clow Reed cho nên mình đã là Linh Tâm Cảnh rồi. Mà
hắn ta……đã đạt tới Linh Không, hắn ta khủng bố hơn các bạn tưởng nhiều đó”
Eriol trầm giọng nói

“Linh Không….A cấp sao? Nếu thế chẳng phải chúng ta không thể thắng hắn?” Lee
thẫn thờ nói

“Yên tâm đi, không biết vì lí do gì, nhưng trước mắt hắn ta chỉ có thể sử dụng
sức mạnh ở D cấp thôi, nhưng không biết bao lâu hắn sẽ không bị cản trở mở ra
sức mạnh thực sự, cho nên nói chúng ta không còn nhiều thời gian đâu”

“Không biết Tomoyo bây giờ sao rồi” nhớ lại ngày đó Tomoyo bị bắt đi, Sakura
lại buồn, gục đầu xuống đầu gối mắt rưng rưng

“Bạn ấy không sao đâu, hôm đó bạn ấy được đôi cánh kia bảo vệ, đôi cánh đó rất
thần kỳ, hắn ta sẽ không làm được gì bạn ấy đâu, đừng lo lắng” Eriol an ủi nói

“Nhưng rõ ràng đôi cánh đó là do Hermes đưa cho Tomoyo mà, sao hắn ta lại
không làm được gì chứ” Lee khó hiểu hỏi

“Nếu như mình không nhầm, đôi cánh kia là 1 bảo vật, mà bảo vật thì sẽ nhận
chủ, có lẽ hắn ta cũng không ngờ bạn ấy lại nhận chủ với đôi cánh thành công”

Lúc này, Mizuki và Nakuru về đến nơi, thấy Eriol và 2 người Sakura đang nói
chuyện Mizuki tiến tới hỏi

“Có chuyện gì sao?”

“Không có gì đâu cô, mà cô có thấy điều gì lạ không?”

“Điều lạ? Em nhận ra điều gì sao?” Mizuki kì quái hỏi

“Em cảm thấy xung quanh có người, nhưng lại không xác định được ở nơi nào”
Eriol nói

Mọi người nhìn xung quanh, qua 1 lúc cũng không phát hiện cái gì, lúc này
Sakura đột nhiên quay lại nhìn về ngôi nhà phía sau lưng, như cảm nhận thấy gì
đó

“Hình như bên trong có người”

Yue và Nakuru nghe vậy liền tiến tới mở cửa, nhìn xung quanh, ngôi nhà cũng
nhỏ, chỉ khoảng 30 mét vuông, cũng không có nơi nào để trốn, kỳ quái Nakuru
liền quay về phía Sakura nói

“Đâu có ai đâu”

Sakura nghe vậy tiến vào, nhìn xung quanh quả thật không có ai, nhắm mắt lại
cảm nhận, 1 lúc sau liền chỉ xuống sàn nhà nói

“Bên dưới”

Nakura và Yue liếc nhìn nhau, nhìn xuống dưới sàn nhà, Yue ngồi xuống gõ gõ,
đến 1 nơi như bên trong trống rỗng, đưa tay lên đập xuống, 1 mảng lớn sàn nhà
bằng gỗ gẫy nát, nhìn vào bên trong, giống như 1 căn hầm nho, 5-6 người cả nam
lẫn nữ đang co rúc vào 1 góc, đôi mắt hoảng sợ nhìn lên trên, Yue quay qua nói
với Eriol

“Bên trong có người”

Eriol đi tới nhìn xuống, khẽ mỉm cười nói

“Không sao đâu, mọi người lên đây đi”

Mọi người bên dưới nhìn nhau, sau đó cắn răng leo lên trên, họ đi lên mọi
người mới nhìn rõ, là 5 người, 2 người là gái, khoảng 20-25 tuổi, 3 người là
trai, 2 người cũng giống 2 cô gái kia, còn 1 người là độ tuổi trung niên,
khoảng 30-35 tuổi

Người trung niêm nhìn đám người Sakura muốn nói điều gì nhưng nhìn thấy Kero,
Spinny thì giật mình hoảng sợ lùi lại phía sau, nhưng nhìn kĩ lại mới thở ra 1
hơi, nhưng vẫn kỳ quái nhìn Kero và Spinny

“Có chuyện gì vậy chú?” Eriol tiến tới mỉm cười hỏi

“Không….không có gì, chỉ là hơi giật mình, mà bọn cháu là ai vậy, kia….. 2 con
kia sao lại có cánh, 2 người kia cũng thế” người trung niên giọng run run chỉ
về phía đám người Kero

“Yên tâm đi, họ không làm hại ai đâu, mà ở đây xảy ra chuyện gì vậy, sao mọi
người lại trốn xuống dưới đó” Eriol cười nói

“Cháu không biết sao? Ác ma….ác ma đã tới, chúng đã giết sạch mọi người
rồi….chúng….” người trung niên kia run rẩy nói

“Ác ma? Ý chú là những bóng đen?” Eriol nghi ngờ

“Bóng đen? Không không, chúng còn đáng sợ hơn những bóng đen kia nữa, chúng
giống như động vật, chó, mèo, chim….nhưng chúng toàn thân lại chỉ có màu đen,
răng cùng móng vuốt dài đến đáng sợ, chúng đã ăn thịt rất nhiều người” vừa nói
người đàn ông kia mặt hoảng sợ hồi tưởng lại

“Không thể nào, ở đây chưa bị bóng tối che khuất, sao chúng có thể xuất hiện?”
Eriol càng nghi ngờ hơn

“Đúng….đúng là như vậy, nhưng thứ này lại khác, chúng đi dưới ánh mặt trời
bình thường như không có chuyện gì, khác với những bóng đen kia, chú nghe nói
những bóng đen kia chỉ cần gặp ánh sáng liền chết, sẽ bốc hơi, những chúng
không phải, lúc đầu mọi người tưởng chỉ là động vật bình thường, nhưng đột
nhiên chúng nổi điên lên, răng cùng móng vuốt mọc dài ra, chú tận mắt thấy rõ,
2 con chó màu đen cắn chết 1 người phụ nữ sau đó ăn sạch họ, ngày cả mẩu xương
cũng không chừa lại chút nào”

“Vậy làm sao chú thoát được?”

“Lúc đó bà xã chú bị chúng cắn chết, chú tức giận dùng 1 cây lao đâm chúng,
khi rút ra chúng đột nhiên chạy đi, chỗ vết thương bị đâm không ngừng bốc
khói, 1 lúc sau lại 1 đám quay lại không ngừng giết người, chú sợ quá liền
chạy đến đây, ngôi đền này do chú thiết kế nên chú biết có 1 căn hầm trú ẩn ở
đây, vào trong thì phát hiện 4 người họ” người đàn ông nói xong chỉ về phía 4
người thanh niên nói

Đúng lúc này, đột nhiên 1 mũi tên bay vế phía đám người, Eriol cảm thấy liền
hét lớn

“Coi chừng, nguy hiểm” Eriol đấy 4 người kia ra liền nhảy sang 1 bên né tránh,
mũi tên cắm vào trên tường hiện lên tường đạo khói đen dầy đặc, đám người quay
lại, trên nóc nhà phía xa, 1 người mặc áo đen đang đứng đó, tay cầm cung tên
nhìn về phía này, thấy đám người nhìn mình, hắn liền nhảy xuống, tiến tời cười
âm lãnh

“Không ngờ gặp các ngươi ở đây”

Eriol tiến tới đứng trước đám người, nhìn chằm chằm người áo đen đối diện mở
miệng hỏi

“Ngươi là ai?”

“Mới có vài ngày không gặp đã không nhận ra ta? Vậy để ta giới thiệu lại 1
chút, ta là số 5, thuộc hạ trung thành của Hermes đại nhân” ngươi áo đen cao
ngạo nhìn đám người nói

“Không thể nào, sao ngươi có thể đi dưới ánh sáng được chứ?” Lee gào lên nói

“Haha, vậy phải đa tạ Hermes đại nhân rồi, ngài đã tìm ra cách để bọn ta có
thể thoải mái đi lại mà không bị ảnh hưởng gì, đó chính là dùng thân xác con
người làm nha”

“Khốn kiếp” Lee nghiến răng nói

“Các ngươi đã ở đây thì cũng đừng đi nữa, xem ra ta sẽ được đại nhân khen
thưởng đây, haha, giết cho ta” câu cuối cùng người áo đen liền lạnh giọng nói

Dứt lời, từ mọi hướng đều đổ xô về 1 đám động vật, chó, mèo, lợn, đặc biệt có
1 con sư tử bờm đen, đôi mắt đỏ như máu, toàn thân nổi lên gân xanh dữ tợn
kinh khủng

Eriol biến sắc, quay lại nói

“Yue, Nakuru, Mizuki bảo vệ bọn họ, còn lại lên chiến”

Sakura và Lee cũng khó tin nhìn đám động vật kia, nhưng rất nhanh liền lạnh
mặt lại, rút ra vũ khí lao lên, Sakura lấy ra thẻ bài Shield bảo vệ mọi người
khiến cho bọn động vật công kích bị chặn lại, Lee dùng kiếm không ngừng đâm
chém lũ động vật nhưng không có tác dụng, rất nhanh chúng liền lại lao tới tấn
công, không có cách, Lee liền sử dụng bùa sấm sét, nhưng chúng cũng chỉ cháy
thịt bên ngoài, còn lại chẳng hề hấn gì, thấy vậy Lee liền quay sang hỏi Eriol

“Làm sao bây giờ?”

“Thử dùng sấm sét nhập vào kiếm xem” Eriol nãy giờ đứng quan sát liền nói

Lee thử theo cách của Eriol nói, đâm vào đám động vật, những con bị đâm chúng
liền kêu lên đau đớn sau đó bốc hơi biến mất

“Có tác dụng” Lee mừng rỡ nói

“Đừng vội mừng, chúng đông lắm” Eriol thấy Lee thành công giết địch liền dùng
quyền trượng bắn ra tia sáng về đám động vật, hơn 10 con liền bốc hơi biến mất


Từ Card Captor Bắt Đầu - Chương #26