Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠
“Chào các bạn” Sakura thở gấp mở cửa lớp nói to
“Hoan hô Sakura, vừa kịp lúc”
“Thầy giáo chưa tới mà”
Vài bạn nữ đứng ở cửa vỗ tay hoan hô vì Sakura vừa kịp giờ học
“Cám ơn trời!” Sakura mệt mỏi ngồi xuống sàn nhà
“Nhưng mà như vật dễ đi trễ lắm” Thầy Terada thình lình xuất hiện ở sau lưng
Sakura nói
“E…em chào thầy” Sakura ngại ngùng quay lại nói
“Ờ, thôi em về chỗ đi”
Khi cả lớp đều vào chỗ thầy giáo liên nói
“Hôm nay thầy có tin mới cho các em, cô Tsumi phụ trách môn toán hôm nay đã
xin nghỉ phép, cho nên trong thời gian này, cô Mizuki sẽ dạy lớp các em, mời
cô vào lớp” thầy Terada nói xong liền quay ra cửa
Ngoài cửa lớp xuất hiện 1 cô gái với mái tóc dài đỏ thắm, khuôn mặt rạng rỡ
hình trái xoan, thêm thân hình thon gọn như hút hồn các bạn học, cô ấy đi lên
bục giảng, quay xuống giới thiệu với mọi người
“Cô là Kaho Mizuki, rất vui được gặp các em”
“Á nè nè, cổ đẹp thiệt ha” Tomoyo ghé qua Sakura nói
“ừm” Sakura ngây ngốc gật đầu
Tiết học trải qua rất sinh động, Hermes cũng khá vui, không ai hi vọng giáo
viên mình là 1 người xấu xí cả, hơn nữa hắn biết, thời gian sau này sẽ rất thú
vị
Giờ ra chơi, Lee kéo theo Tomoyo, Sakura cùng Hermes ra 1 băng ghế, ngồi xuống
nói
“Cô Mizuki có gì đó lạ lắm, các bạn không thấy như vậy hả?” nhưng lúc này
Meiling từ xa chạy tới, ôm lấy cánh tay Lee
“Huynh hứa đi ăn trưa với muội đó, có nhớ hay không hả”
“Muội đợi huynh 1 chút đi, huynh đang nói chuyện quan trọng mà” Lee hơi bối
rối nói
“Chuyện gì mà lại quan trọng vậy?”
“Chuyện liên quan đến cô Mizuki đó” Tomoyo cười nói
“Cái gì hả! Vậy là có liên quan tới muội rồi” Meiling tức giận giơ nắm đấm
hướng về phía Lee
“Cái gì chứ, huynh đã nói là không liên quan gì tới muội mà” Lee gấp gáp nói,
sau đó đẩy Meiling ra, quay lại nói với đám người
“Mình thấy cô Mizuki có gì đó rất lạ, bạn không thấy như vậy hay sao?”
“Thiệt hả?” Sakura nghi ngờ nói
“Ừ, cô ấy phát ra rất nhiều năng lượng, chúng ta phải để ý mới được” Lee
nghiêm túc nói, nhưng lúc này phía sau có tiếng nói vang lên
“Như vậy sẽ phiền phức lắm đó”
Cả đám giật mình quay lại, Hermes thì đã cảm nhận được từ lúc nãy nên hắn cũng
không tỏ vẻ giật mình gì. Cô Mizuki 2 tay chống vào ghế đá, mỉm cười nhìn các
bạn, sau đó tiến tới nói
“Tên em là Lee Syaoran phải không? Em biết rồi đó, sắp tới cô sẽ phụ trách các
em môn toán, nếu em không cẩn thận, em sẽ gặp nhiều rắc rối với cô đó, nhớ rồi
chứ, đúng không Tomoyo, Meiling” cô Mizuki nói xong quay qua nháy mắt với
Tomoyo cùng Meiling, rồi quay về phía Sakura
“À, còn em là Sakura, đúng vậy không?”
“Dạ, cám ơn cô nhiều vì đã giúp em hôm qua” Sakura có vẻ rất vui
“Còn em là Hermes có đúng không, cô nghe kể về em rất nhiều đó” Cô ta nói xong
với Sakura, lại quay về phía Hermes mỉm cười nói
“Em chào cô” Hermes khẽ cúi chào mỉm cười đáp lại, Mizuki hơi khó hiểu nhìn
Hermes, cô ấy cảm thấy cậu ta có điều gì đó rất lạ nhưng không biết được lạ ở
điểm nào, cuối cùng cô Mizuki chào hỏi xong liền quay về phòng làm việc
Giờ nghỉ trưa kết thúc, Hermes quay vào lớp, vài bạn nữ và Sakura đang bàn tán
về cô Mizuki, nào là dễ thương, tử tế….lúc này Naoko nhắc đến việc cầu nguyện
ở đền Tsukimine, dường như Meiling cùng Sakura có ý định đến đó, Hermes tiến
tới nói với Sakura
“Đi đâu cũng được, nhưng nhớ dọn lớp xong rồi mới đi nhé, Sakura”
“Rõ ràng là việc của bạn sao lại bắt mình làm chứ” Sakura tức giận hét lên
“Vậy được thôi, trả mình cuộn băng đó đi rồi mình sẽ làm” Hermes nhún nhún vai
nói
“Hứ, làm thì làm” Sakura hứ
“Vậy cố lên nha, còn nhiều công việc lắm đấy, Sakura” Hermes chọc ghẹo nói
“Tức quá” nhìn bóng lưng của Hermes Sakura nghiến răng
Chiều hôm đó, Hermes cũng đi phía sau Sakura cùng Tomoyo, leo lên 1 cái cây
cao nhìn xuống dưới, lúc này khi Sakura, Tomoyo, Lee cùng Meiling gặp nhau,
đột nhiên 1 tiếng chuông vang lên, xung quanh xuất hiện 1 vòng mê cung cực
lớn, nhốt lấy đám người vào bên trong, Hermes từ trên cao nhìn thấy toàn bộ,
cũng không can thiệp gì, Tomoyo có đôi cánh cùng dây chuyền bảo hộ, hắn cũng
không lo lắng gì. Nhìn xung quanh thì thấy cô Mizuki đang đứng bên ngoài, nhìn
chằm chằm vào bên trong, trong khi đó Sakura và đám người đang cố gắng tìm lối
ra, sử dụng vào thẻ bài Clow cũng không thoát được, đột nhiên mê cung biến
đổi, hình thành nhiều bậc thang lên xuống, triệt để rối loạn phương hướng để
thoát ra, Hermes thấy thế, nhìn đồng hồ, không còn sớm nữa, lúc này mới nhảy
xuống, đi đến bên cạnh cô Mizuki
“Cô không định can thiệp sao?”
Giọng nói của hắn làm cô ấy giật nảy mình, ngơ ngác nhìn Hermes, tràn ngập khó
tin hỏi
“Em đến đây lúc nào vậy”
“Em đến từ lúc mọi chuyện chưa bắt đầu nữa, nếu cô không có ý định ra tay thì
cha mẹ mấy bạn sẽ rất lo lắng đó”
“Em….biết hết mấy chuyện này hả? Về Sakura, Lee đó?”
“Ngày đầu nhập học em đã biết rồi, cả cô và thứ cầm trên tay nữa”
“Vậy tại sao…”
“Em biết cô có ý tốt, em cũng muốn Lee cùng Sakura trưởng thành, nếu không có
chút khó khăn thì làm sao có thể mạnh lên được chứ” Hermes mỉm cười nói
Cô Mizuki nhìn hắn 1 chút, nghĩ nghĩ rồi nói
“Em đến đây chắc không phải chỉ để gặp cô thôi đâu đúng không? Để cô đoán xem,
vì Tomoyo sao?”
“Tại sao cô lại nghĩ thế?” Hermes hơi bất ngờ hỏi
“Cô thấy cách nhìn của em với Sakura, cùng Tomoyo hoàn toàn khác biệt, đối với
Sakura, em chỉ đơn giản là quan tâm, như là 1 người anh đối với em gái, còn
Tomoyo thì em lại rất để ý, có phải là thích cô bé đó không? Em lo lắng cho
Tomoyo hả?” Mizuki thấy Hermes biết tất cả, cũng không giấu diếm, mở miệng
trêu ghẹo nói
“Ha, cô chỉ đoán đúng 1 nửa thôi”
“1 nửa?”
“Cô không tin sao? Cô thử cảm nhận 1 chút Tomoyo xem”
Cô Mizuki hơi kinh ngạc, nhưng làm theo ý Hermes, nhắm mắt cảm nhận về phía
Tomoyo 1 chút bật thốt lên
“Sức mạnh này…..sao có thể?”
Lúc này phía trong Tomoyo bị sự thay đổi của mê cung đẩy lên cao, không cẩn
thận té xuống, Sakura và Lee muốn cứu thì phía sau lưng Tomoyo mọc ra 1 đối
cánh, bao bọc lấy Tomoyo nhẹ nhàng rơi xuống
“Tomoyo bạn không sao chứ?” Sakura và Lee chạy tới hỏi thăm
“Mình không sao” Tomoyo mỉm cười nói, đôi cánh phía sau lại biến mất như chưa
từng xuất hiện
“Meiling đâu rồi?” Lee nhìn xung quanh lo lắng nói
“Syaoran!”
Giọng của Meiling truyền từ trên cao xuống, lúc này Meiling đang đứng ở 1 nơi
rất cao, Lee muốn dùng phép thuật đưa xuống nhưng không có tác dụng, đành phải
tìm đường tới đó
Bên ngoài
Cô Mizuki thấy đôi cánh của Tomoyo rất kinh ngạc, cỗ sức mạnh mà đôi cánh mang
lại mạnh hơn cả cô khiến cô ấy không kinh ngạc không được
“Không lẽ….Tomoyo cũng có phép thuật?” Mizuki không tự tin nói
“Không, bạn ấy không có, đôi cánh đó là em lấy từ sư phụ cho bạn ấy, tuy rằng
không mang lại sức mạnh nhưng sẽ bảo vệ bạn ấy toàn diện, cho nên em cũng
không lo lắng gì nhiều” Hermes thản nhiên đáp
“Em làm cô khá ngạc nhiên đó Hermes”
“Muốn hiểu rõ em thì có nhiều thứ còn cần cô tìm hiểu lắm đó, trễ rồi, em về
đây” Hermes nói xong quay người bước đi, Mizuki nhìn về phía bóng lưng của
Hermes trầm tư. Gạt bỏ suy nghĩ trong đầu, cô ấy rất nhanh liền đưa các bạn
thoát khỏi đó, mê cung cũng bị Sakura thu phục, Lee có vẻ rất cảnh giác với cô
Mizuki
Phía xa, một bóng người đạp xe lao tới, đó là anh của Sakura, Toya Kinomoto.
Đến nơi, Toya chạy đến nói to đầy quan tâm
“Sakura, em làm gì mà giờ này chưa chịu về nữa?”
“Anh Toya biết không, tụi em đã bị lạc, là nhờ cô Mizuki và nhờ cổ giúp đỡ, cô
ấy đã tìm được đường ra cho tụi em đó” Sakura giải thích, vừa nói vừa chỉ về
hướng cô giáo, cô Mizuki quay lại làm Toya rất kinh ngạc, đứng ngơ ở đó, 1 lúc
sau mới thốt lên
“Kaho….”
“Toya mau lớn quá ta” cô Mizuki mỉm cười nói
Lúc này Meiling chợt hét lên rồi chạy vào trong đền, Sakura hiếu kỳ quay lại,
nhưng cũng hét lớn 1 tiếng đuổi theo
“Lá bùa của mình…”
“Đóng cửa mất rồi…” Sakura cùng Meiling ngơ ngác đứng đó rồi đồng loạt thở dài
1 hơi
Lúc này phía sau cô Mizuki tiến tới đưa cho 2 cô bé mỗi 1 người lá bùa “Nè cầm
lấy”
“A…em cám ơn cô”
“Em cám ơn cô Mizuki”
2 người đồng thanh nói
“Vậy là được như ý rồi phải không?” cô ấy cúi xuống mỉm cười
“Hở, làm sao cô biết tụi em muốn xin mấy lá bùa này?” Sakura tò mò hỏi
“Cô chỉ đoán thôi” Mizuki mỉm cười trả lời
Đưa mọi người ra đến cổng, Tomoyo thì có xe đợi sẵn, mỗi người đều đi về nhà,
cô Mizuki bỏ lại phía sau Toya đầy vẻ suy nghĩ cùng buồn bã