Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠
“Bạn tới rồi hả Hermes” Hermes bước vào phòng học, Tomoyo quay sang mỉm cười
nói
“Chào các bạn, các bạn đang nói chuyện gì thế”
“Thì là giọng hát ở phòng nhạc đó, nghe nói mỗi tối mọi người đều nghe thấy có
người hát trong đó” Tomoyo giải thích
“À Hermes à, cái này cho bạn nè” Sakura lấy ra từ trong cặp 1 hộp cơm đưa cho
Hermes
“Hả?”
“Anh hai mình làm đó, nghe nói đêm qua bạn qua nhà mình, còn giúp ba mình làm
hồ sơ nữa nên ảnh bảo đưa cái này cho bạn, ba mình bảo tối nay bạn đến nhà
mình ăn cơm đó, cám ơn bạn nhiều nha”
“Không có gì đâu mà” Hermes gãi gãi đầu nói
“Ủa chuyện gì vậy?” Meiling hơi tò mò cúi xuống hỏi
“Không có gì, mà chuyện lúc nãy bạn nói là thế nào?” Hermes lắc đầu hỏi
“Chuyện là thế này, sau khi tập hát tới khuya, có 1 bạn đã để quên đồ trong
phòng dạy nhạc nên đã quay lại lấy. Vừa bước tới cửa phòng, bạn ấy bỗng nghe
có tiếng người hát, điểm lạ ở chỗ là…lúc đó không có ai trong phòng hết, vậy
mà bạn ấy lại nghe có tiếng hát” Chiharu giọng đầy bí ẩn kể, Sakura ở bên nghe
thì run rẩy toàn thân, sợ xanh cả mặt
Giờ học nhạc đến, cô giáo đàn 1 bài nhạc rất hay, bài Night Song, cả lớp đều
khen, nhưng lúc này Sakura đột nhiên bật dậy
“Cái gì! Đi ban đêm hả?!”
Cả lớp bỗng nhìn về phía Sakura, cô giáo nhìn xuống quan tâm hỏi
“Sakura, có chuyện gì vậy em?”
“Dạ…dạ không thưa cô….em sợ ban đêm….em sợ ban đêm….hê hê hê…em xin lỗi cô”
Sakura bối rối sau đó cúi đầu xin lỗi
“Thôi được rồi em ngồi xuống đi, có bạn nào muốn thử 1 chút không?” Cô giáo
nói 1 chút Sakura rồi quay về phía các bạn học hỏi
“Nè Hermes à, bạn lên thử đi” Chiharu quay xuống nói với Hermes
“Đúng rồi đó, bạn thử đi Hermes, lần trước bạn đàn hay lắm mà” Yamazaki cũng
tham gia đề cử
“Hermes, em lên đi” cô giáo thấy các bạn học nhiệt tình cũng gọi Hermes lên
Hermes đi lên, ngồi vào ghế, suy nghĩ 1 chút rồi nói với cô giáo
“Bài gì cũng được hả cô?”
“Ừ”
Hermes cũng không nói nhiều, nhớ lại 1 chút, tay chạm vào cây piano bắt đầu
đàn, âm nhạc vang lên, từng nốt nhạc như có ma thuật đi vào lòng người, gợi
lên 1 cảm giác ưu thương, bất đắc dĩ, tiếc nuối….như 1 đôi tình nhân tình cảm
sâu đậm nhưng không thể đến với nhau, tuy không có lời nhạc nhưng cả lớp học
đều cảm nhận được. Tiếng nhạc dừng lại, không 1 ai lên tiếng, dường như các
bạn học vẫn đang chìm đắm trong tiếng nhạc đó, lúc này cô giáo mới tỉnh lại,
lắc lắc đầu sau đó bắt đầu vỗ tay, lớp học cũng bắt đầu hoàn hồn, kiệt lực vỗ
tay thay lời khen của mình
“Hay lắm Hermes, bài này là bài gì vậy, sao trước kia cô chưa nghe qua?” cô
giáo hơi tò mò hỏi, bởi vì dậy nhạc nên cô biết đa số các bài hát nổi tiếng
“Dạ, thực ra hôm trước em có nghe 1 câu truyện rất hay nên dựa theo nó để
viết, cũng không biết thế nào” Hermes mặt dầy nói (bài này là bài 5cm/s, tự gg
nhé, ai đã đọc truyện 5cm/s thì nghe bài này sẽ rất có cảm xúc)
“Em giỏi thật, à Hermes à, chủ nhật tuần sau em có thời gian không?” cô giáo
suy nghĩ 1 chút rồi nói
“Dạ? Chi vậy cô?”
“Tuần sau em giúp Tomoyo đệm nhạc được không, cô nghĩ sẽ rất tuyệt đó”
Hermes hơi bất ngờ, quay xuống nhìn Tomoyo, cô bé hơi đỏ mặt nhưng vẫn mỉm
cười nhìn hắn, Hermes lấy lại tinh thần, nhìn cô giáo, khẽ khom người nói
“Rất vinh hạnh, thưa cô”
Tối hôm đó, Hermes tắm rửa một chút rồi đi đến nhà Sakura, nhấn chuông cửa
“Ba để con mở cho” Sakura từ trên lầu chạy xuống
“Bạn tới rồi hả Hermes, vào đi, ba mình chuẩn bị cơm tối sắp xong rồi đó”
“Cám ơn bạn nha Sakura” Hermes mỉm cười đi vào, tiến tới phòng bếp chào hỏi ba
của Sakura
“Em chào thầy”
“A…chào em Hermes”
“Thầy…..thầy sao?” Sakura ngạc nhiên hỏi
“À, là thế này, ba thấy Hermes rất hiếu học, cũng rất thông minh, nên ba cho
cậu ấy làm trợ giảng, đừng nhìn cậu ấy còn bé nhưng thực ra cậu ấy hiểu rất
nhiều đấy Sakura à” Fujitaka giải thích 1 chút cho con gái
“Mà anh Toya đâu rồi thầy? Em vào nãy giờ không thấy”
“Toya chắc cũng sắp về rồi đó, sắp đến lễ hội nên Toya khá bận rộn, a, hình
như về rồi kìa” Fujitaka nói rồi nhìn về phía cửa, lúc này Toya đi vào, đi sau
còn có Yukito, Toya vào nhà xoa xoa đầu Sakura, rồi nhìn về phía Hermes chào
hỏi
“Em đến rồi à, ngồi đi, để anh dọn cơm”
“Chào anh Toya, chào anh Yukito, để em giúp cho” Hermes mỉm cười nói rồi tiến
tới giúp dọn đồ ăn
“Ủa anh với Hermes thân nhau hồi nào vậy?” Sakura chỉnh lại đầu tóc của mình
rồi hỏi
“Cũng không lâu lắm, hơn nữa cậu bé rất ngoan, đâu có như em đâu….quái vật”
Toya chọc ghẹo
“Em không phải là quái vật”
“Biết rồi, quái vật”
Cơm nước xong xuôi, Hermes ngồi lại nói chuyện 1 chút, Sakura thì chạy đi pha
trà, lúc này Toya lên tiếng
“Hermes, em có nghe chuyện lạ xảy ra ở trường học em chưa?”
“Dạ có, em nghe người ta nói ban đêm có tiếng hát phát ra từ phòng dạy nhạc”
Hermes mỉm cười đáp
“Trường anh có mấy bạn tập luyện tới khuya, ngày đó họ nói nghe có tiếng hát,
mới đầu tưởng tiếng gió hú, nhưng nghe kĩ lại thì có người nào đó đang hát
thiệt” Toya thản nhiên nói
“Rồi mọi người chia nhau đi tìm, cuối cùng họ phát hiện tiếng hát xuất phát từ
phòng dạy nhạc của trường Tomoeda, hình như khoảng 10 giờ đêm thì phải, cho
nên mọi người mới đồn rằng trong trường của Sakura có ma” Yokito tham gia cuộc
nói chuyện, lúc này Hermes nghe tiếng bước chân liền nói
“Các anh đừng bàn chuyện này ở đây nha, hồi sáng Sakura nghe chuyện này đã rất
sợ hãi đó”
“Ha ha, nó mà sợ cái gì, ma sợ nó thì có” Toya cười ha hả nói
“ủa mọi người đang nói chuyện gì vậy?” Sakura mang trà ra, thấy mọi người hăng
say không biết chuyện gì tò mò hỏi, Toya tiến tới, thì thâm bên tai như có như
không nói
“Về con ma trong trường học của em đó”
“aaaaaaa đừng nói nữa mà” Sakura hét lên che lỗ tai, Toya cười cười thích thú
“Nhưng mà, anh nghe nói tiếng hát đó rất hay, anh cũng muốn nghe thử 1 lần cho
biết”
Nói chuyện thêm 1 chút Hermes cũng xin phép ra về, hắn cũng rất muốn nghe thử
giọng hát đó 1 lần xem có như đồn đại không, đêm hôm đó, Hermes mặc vào 1 bộ
đồ thể thao màu trắng, đến trường học xem thử, lúc này trường không 1 bóng
người, hắn vào phòng nhạc, cảm nhận 1 chút, nhìn vào phía bên trái cây đàn
piano, thấy 1 người con gái ở đó, cô ấy nhìn hắn nở nụ cười rồi biến mất.
Hermes nhìn lên trên nóc nhà, rồi sau đó đi lên sân thượng
Mở cửa sân thượng ra, vẫn là cố gái đó, đang ngâm nga 1 bài hát, bài này
Hermes biết, là Night Song, hắn ngồi xuống say xưa thưởng thức, không biết
rằng bên dưới đang có 5 thân ảnh đang trên hành lang
“Hình như…hình như là…” Sakura sợ hãi nhìn xung quay, gió thổi ngoài cửa như
trời sắp bão, trường học im lặng đến đáng sợ, Tomoyo thì đang quay phim xung
quanh, Kero đang cố cảm nhận xem có thẻ bài Clow gần đây không thì lúc này 1
cánh tay chạm vào vai Sakura
“aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa”
“aaaaaaaaaa”
“aaaaaaaaaa”
Cả 3 tiếng hét vang lên, Hermes nghe như có tiếng ai đó, cũng không để ý tiếp
tục ngồi nghe hát
Sakura la lớn rồi ngồi xổm xuống muốn khóc, do dự quay về phía sau
“Hả, là 2 bạn hả, haizz làm mình hết hồn”
“Bạn làm cho người ta sợ hết hồn thì có” Meiling bất bình nói
“Nè anh bạn nhỏ, lần này tụi mình tới trước rồi đó nha, đừng hòng dành giật
thẻ bài Clow với tụi này, thôi về nhà ngủ sớm đi” Kero bay lên, khoanh tay
trước ngực nói với Lee
“Nè, kêu ai là anh bạn nhỏ vậy hả?”
“Kêu vậy không được hay sao hả? Anh bạn còn chưa đủ 10 tuổi nữa mà, a…..có cả
người bạn bé nhỏ này đi chung nữa nè”
“Ý ngươi nói là ta không đủ sức có phải hay không hả” Meiling tức giận nói,
Lee đột nhiên quay sang, nghiêm túc
“Muội không đủ sức đâu,muội không có quyền năng pháp thuật gì hết, nếu có
chuyện gì xảy ra thì muội sẽ gặp nguy hiểm đó”
Meiling không phản bác được, nhưng rất nhanh liền tiến tới gần Tomoyo, ôm lấy
vai mà nói
“Vậy còn bạn ấy thì sao hả?”
“Hihi, nhiệm vụ của mình là quay phim mà” Tomoyo mỉm cười nói với Meiling
“Muội mua 1 cái máy quay phim là được chứ gì, lần sau muội sẽ….” Meiling oan
ức nói nhưng đột nhiên bị Lee ngăn cản
“Suỵt”
“Mấy bạn có nghe thấy gì không?” Sakura quay lại phía sau nhìn
“Trên sân thượng” Lee nghe phương hướng 1 chút rồi nói, sau đó cả đám đều chạy
lên sân thượng, nhưng vừa mở cửa ra, giọng hát liền biến mất, họ thấy Hermes
đang ngồi đó, lúc này Hermes thấy hát biến mất cùng tiếng sau lưng liền ngồi
dậy quay lại
“Ủa…sao mấy bạn lại đến đây?” Hermes kinh ngạc nói
“Mình cảm nhận được thẻ bài Clow nên đến, mà sao bạn….” Lee hơi bất ngờ
“À, hồi tối nghe anh Toya nói nên mình tò mò đến xem thử, không ngờ giọng hát
đó hay quá, mình thấy 1 cô gái đứng đó hát nên mình ngồi nghe lúc nào không
biết nữa, lúc các bạn lên thì cô ấy liền biến mất” Hermes ngượng ngùng gãi đầu
nói
“Có….có…có khi nào….là ma…ma…ma” Sakura sợ hãi lùi lại phía sau
“Coi kìa Sakura, bạn rất muốn thu âm giọng hát này mà, bạn nhớ không?” Kero an
ủi Sakura
“À..đúng rồi”
“Bạn thu âm giọng hát này để làm gì chứ?” Lee tò mò quay sang hỏi
“Thì có người muốn nghe giọng hát này mà, biết ai không? Đó chính là anh Yu….”
Kero muốn giải thích nhưng chưa nói hết câu liền bị Sakura nắm lấy ôm chặt
miệng không cho nói
“ahaha, tại giọng hát nghe hay nên mình muốn thu âm lại thôi”
Lee nhìn 1 chút Sakura liền quay đầu tiến lên nhìn xung quanh, Sakura thở dài
1 hơi không để ý đến Kero đang bị che miệng mũi mặt bắt đầu chuyển xanh, nhìn
thấy vẻ mặt Kero mới giật mình buông tay
“Xin lỗi nha Kero”
“Há…hà…phù…phù…chút xíu nữa chết lãng nhách rồi” Kero không ngừng thở hồn hển
nói, nhưng giọng hát kia lại vang lên kéo hết sự tập trung của mọi người
“Nếu mình không nhầm thì đây là thẻ bài Song, làm sao để nó xuất hiện đây?”
Lee chống cằm suy nghĩ
“Nhưng sao giọng nó giống Tomoyo quá vậy?” Sakura tò mò nói
“Thì thẻ bài Song bắt trước giọng hát hay nhất trường này mà” Kero giải thích
“Nhưng sao nó không bắt trước mình, mình cũng hát hay mà?” Meiling bất bình
hỏi
“Nếu mà nó bắt trước bạn thì nó đã bị ném khỏi bộ sưu tập thẻ bài Clow rồi”
Kero phán
“Nói gì hả?” Meiling tức giận gầm thét, giọng hát kia lại biến mất
“Mình có ý này, nếu như nó bắt trước giọng nói của Tomoyo, hay để Tomoyo hát
lại bài đó đi, Night Song đó” Hermes đột nhiên lên tiếng
“Ủa, sao bạn biết là bài đó?” Meiling kỳ quái hỏi
“Còn phải hỏi, đương nhiên là do sức mạnh của tình…”
“Bốp” Kero chưa dứt lời liền bị đá bay dính vào tương, kèm theo giọng nói phía
sau
“Phiền phức”
Tomoyo che miệng cười trước hành động của Hermes, sau đó tiến tới đưa máy quay
cho hắn, rồi đứng giữa sân thượng bắt đầu hát
“Trời lung linh ngàn sao lấp lánh muôn ánh vàng….
Sương…. bóng đêm dần tan với muộn…phiền
Ngồi đây giữa màn đêm lòng em mơ đến…đây
Ánh dương lên nhanh…trời xanh…ước mơ hồng…
Lòng rộn ràng em cất tiếng….ca
Đi..thắp chắp cánh bay về nơi…xa
Ngồi đây giữa trời sao lòng em mơ đến…đây
Rồi bóng đêm tan nhanh…trời xanh..ước mơ hồng”
Tomoyo cất tiếng ca được 2 câu cô gái kia liền xuất hiện sau đó hát theo,
giọng hát 2 người giống nhau như đúc, dễ nghe, động lòng người, kết thúc bài
hát, Sakura liền tiến tới thu phục thẻ bài. Nhưng đột nhiên Sakura lại hét lên
“Có chuyện gì vậy?” Tomoyo hỏi
“Mình làm rơi mất máy thu âm rồi”
“Không sao đâu, mình có quay phim lại hết rồi nè” Hermes tiến tới cười nói
“A…thật hả?”
“Nhưng phải có điều kiện đó nha” Hermes cười cười
“Hả” Sakura ngỡ ngàng
“Giúp mình trực nhật 5 ngày nha” Hermes giơ bàn tay lên nói
“Ui da!” Sakura tức giận đạp 1 phát vào chân hắn tức tối nói
“Học ai không học đi học anh Toya bắt nạt mình”
Cả đám che miệng cười nhìn Sakura đuổi đánh Hermes