Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠
“Chào Sakura” Sakura bước vào lớp, vài bạn nữ sinh liền cười chào hỏi, Tomoyo
đang ngồi nơi bàn học của mình liền quay lại nói
“Bạn mới tới hả”
“Chào Tomoyo”
“Á nè nè, hôm qua về bạn có bị cảm không?”
“Không, Lee với Hermes đâu rồi?” Sakura ngồi vào chỗ của mình, quay lại không
thấy Lee cùng Hermes liền hỏi
“Hình như là chưa tới, lúc mình về không biết có chuyện gì nữa, theo bạn đó là
ai hả Sakura?” Tomoyo nghĩ lại lúc bị Meiling đuổi ra khỏi nhà Lee nên nói
“Mình cũng không biết nữa, a Lee tới rồi kìa” Sakura cũng nhớ lại cảnh đó, lúc
này cửa sau phòng học mở ra, Lee bước vào, mặt mày ủ rũ
“Bạn bị sao vậy, nhìn bạn không được khỏe lắm, bạn có sao không?”
Lúc này thầy Terada bước vào lớp, chào hỏi mọi người, sau đó hỏi về bài tập
hè, rồi nói
“Học kỳ này lớp chúng ta có thêm 1 bạn mới, thầy giới thiệu với lớp nè”
Cửa sau của lớp bị mở ra, 1 cô bé đứng đó nhìn chằm chằm vào Lee, sau đó tiến
nhanh tới chỗ của Lee, mắt rưng rưng
“Muội nói huynh chờ muội cùng đi mà, sao không chịu chờ” vừa nói vừa ôm lấy cổ
Lee kéo ra sau làm Lee run cầm cập, một lúc sau, thầy Terada viết lên bảng 1
cái tên thì lúc này Meiling cũng đi lên, thầy giáo quay lại hướng các bạn học
nói
“Giới thiệu với các em, bạn từ Hồng Kông chuyển tới, bạn tên là Lee Meiling,
Meiling là họ hàng với Lee đó”
“A…là họ hàng hả, nè Lee à..” Sakura hơi ngạc nhiên liền quay xuống hỏi Lee,
Meiling nhìn thấy chạy xuống chắn ngang 2 người
“Lee với tôi đã hứa hôn rồi đó nha, đừng có hòng xen vào đó”
Cả lớp kinh ngạc bàn tán, thầy Terada thấy thế liền kêu cả lớp im lặng, lúc
này cửa lớp mở ra, vài bạn học mang 1 cái bàn và 1 cái ghế vào, xếp vào đằng
sau Lee
“Em ngồi ở đó đi Meiling” Thầy giáo chỉ vào nơi chiếc bàn vừa được sắp xếp
nói, nhưng Meiling lại ngồi xuống bàn phía sau Tomoyo nhìn chằm chằm Sakura
“Meiling à, chỗ này có người ngồi rồi, chỗ của bạn ở kia kìa” Tomoyo mỉm cười
nói với Meiling, nhưng có vẻ như chẳng có tác dụng gì, còn kích thích Meiling
khiến cô bé la lớn
“Không, mình nhất định phải ngồi đây”
“Chuyện này……” thầy Terada thấy thế không biết nên giải quyết thế nào thì lúc
này cửa lớp lại bị mở ra, Hermes từ từ đi tới
“Xin lỗi thầy em tới trễ”
“A…em tới rồi đó hả, lần sau đi sớm 1 chút nha, được rồi em về chỗ đi” thầy
giáo hơi bất ngờ nhưng rất nhanh lại sử dụng câu nói hàng ngày với những người
đi trễ cũng không nhớ đến Meiling đang chiếm chỗ của Hermes
Hermes thì từ trên xuống, thấy Tomoyo thì mỉm cười xem như chào hỏi, nhưng đi
đến giữa lớp thì rất nhanh mặt lạnh xuống, nhìn chằm chằm vào phía Meiling,
cảm thấy bầu không khí có vẻ căng thẳng Tomoyo lên tiếng
“Chào bạn, Hermes”
Hermes thu liễm ánh mắt nhìn về phía Tomoyo mỉm cười, rồi đi đến bàn học của
mình, nhìn Meiling nhàn nhạt nói
“Bạn đang chiếm chỗ của mình đó”
“Tôi cứ ngồi đây đó” Meiling ngang ngược trả lời, Hermes thấy thế cũng lười
nói gì, 1 cỗ sức mạnh vô hình như 1 ngọn núi đè xuống phía Meilinh khiến cô bé
không ngừng đổ mồ hôi, cũng không nói được lời nào
Sakura cùng Lee như cảm thấy cái gì đó lên tiếng
“Hermes à bạn…..”
Rất nhanh Hermes lại thu lại sức mạnh tỏa ra, không nhanh không chậm nói với
Meiling
“Đi hay không?”
Lần này Meiling cũng không dám ngang ngược nữa mà hết sức ngoan ngoãn cầm lên
cắp sách ngồi xuống phía sau Lee, kéo đầu Lee quay xuống thì thầm vào tai nói
“Cậu ta là ai mà đáng sợ quá vậy?”
Rất nhanh buổi sáng học tập cũng kết thúc, khi Sakura, Tomoyo cùng vài bạn nữ
chơi thân với nhau đang ngồi ăn trưa trên bãi cỏ trong sân trường thì Hermes
cầm hộp cơm to gấp đôi bình thường của mình bước đến, nghe loáng thoáng mấy
bạn học đang bàn tán về Meiling
“A…Hermes à, bạn đi ăn trưa hả?” Sakura thấy Hermes nên hỏi
“Ừ, mình có làm 1 chút thức ăn mang đến, mấy bạn có muốn nếm thử không?”
“Chắc là mang đến cho Tomoyo, mời bọn mình ăn chỉ là thuận tiện thôi đúng
không?” Chiharu trêu ghẹo nói
“Các bạn ăn thử đi” Hermes cũng không phản bác, ngồi xuống kế bên Tomoyo, mở
ra hộp cơm của mình, để xuống giữa nơi các bạn đang ngồi, mọi người thấy vậy
cũng gắp thử ăn 1 miếng
“A….ngon thiệt đó, bạn làm hả Hermes?” Rika khen ngợi món ăn mà Hermes mang
đến
“Thích thật đó, phải chi Yamazaki cũng làm đồ ăn ngon như vậy, ủa, sao mặt bạn
đỏ quá vậy Sakura, bạn bị sốt hả?” Chiharu vừa ăn vừa nói, nhưng nhìn thấy
Sakura ăn 1 miếng sau đó mặt đỏ lên không biết có chuyện gì, Hermes thì cười
cười giải thích
“À, bạn ấy thấy đồ ăn ngon là mặt đỏ như sốt 40 độ vật đó”
“Sao bạn giống anh hai mình quá vậy?” Sakura hơi bất ngờ hỏi
“Thì anh hai bạn nói cho mình biết mà, nào là Sakura hay dậy trễ nè, bài tập
hè làm trễ nè, nặn ống heo bằng đất thành chim cánh cụt nữa nè, làm lồng chim
lại không có cửa nè…pla pla” Hermes như tên tự kỷ tìm được đồ chơi không ngừng
líu lo mà không hay phát hiện Sakura đang tức giận đứng đằng sau mình từ lúc
nào, giơ lên nắm đấm hướng về đầu Hermes gõ xuống
Binh!
Hermes đau quá ôm đầu xin tha, các bạn khác thì che miệng cười khúc khích, lúc
này Lee cùng Yamazaki đến, hướng mọi người chào hỏi, Meiling thì đằng xa chạy
đến cầm theo hộp cơm hướng về phía Lee không ngừng nói chuyện, Lee xấu mặt kéo
Meiling ra nói chuyện, nhưng 1 lúc sau lại liếc về phía này, ánh mắt tức giận
nhìn Sakura, nhưng nhìn qua lại thấy Hermes đang nhìn mình nên không thu lại
ánh mắt tiếp tục nói chuyện với Lee
Buổi chiều, giờ thể dục, hôm nay học môn nhào lộn, quả thật ở Nhật Bản các môn
học rất đa dạng. Cũng không hiểu sao Meiling cứ nhắm vào Sakura, chắc có hiểu
lầm gì đó, biểu chiều học cũng khá yên bình, ngoài việc Meiling lúc nào cũng
trừng mắt với Sakura thì còn lại rất bình thường
Tối hôm đó, Tomoyo gọi điện cho Hermes nói về thẻ bài Clow, rằng hôm nay
Sakura sẽ đi thu phục nó, muốn Hermes đi giúp đỡ 1 chút, thật lòng Hermes
không muốn đi, nhưng Tomoyo nói hắn không thể không đi, hắn đành phải lết cái
thân “con lười” của hắn đi đến đó
Đến nơi thì hắn thấy Sakura đang nói chuyện với Meiling, hắn lười tham gia,
ngồi lên cây trượng bay lên không, lấy ra điện thoại di động chơi game, Tomoyo
thì không biết hắn đến vẫn hồn nhiên quay phim Sakura, lúc này từ dưới nước
lao lên 1 cô gái, mặc đồ khá lạ, cúi chào rồi lao về tấn công Sakura, hắn nhớ
ra đây là thẻ bài Fight, cảm thấy Sakura thu phục thẻ bài này cũng không dễ
dàng lắm, thu lại điện thoại ngồi xem kịch
Fight đánh hụt, đứng dậy, bầy ra tư thế chiến đấu, đột nhiên xoay người hướng
về phía Meiling, 2 người lao vào tấn công nhau, chưa đầy 3 giây thì Fight đã
bị Meiling đạp 1 cái vào bụng bay ra xa, cô ta kiêu ngạo hướng về phía Sakura
khoe khoang, nhưng lúc này Fight đứng dậy, lại lao về phía Meiling, đánh được
1 chút Meiling liền bị 1 đòn quét chân té ngã, Fight nhảy lên cao rồi hướng về
phía Meiling té xuống lao tới, đang lúc Hermes muốn ngăn cản thì Lee từ đằng
xa lao tới đạp bay Fight rơi vào trong nước
Sakura cùng Tomoyo chạy đến quan tâm hỏi thăm Meiling thì Kero chen ngang
“Bạn với cái người ngang ngược này đang có chuyện hả?”
“Nói ai ngang ngược hả?” Meling tức giận nói
“Vừa ngang ngược lại còn dữ như chằn nữa”
“Ngươi nói gì đó”
Lee không quan tâm đến cuộc cãi vã của 2 người, xòe tay ra trước mặt Meiling
“Trả lại đây, cái la bàn, của ông Way đâu?”
“Thiệt tình đã dặn ổng không được nói rồi mà”
“Ông Way không yên tâm về muội nên mới nói cho huynh biết đó”
“Chuyện gì vậy” Sakura ngạc nhiên hỏi
“Tức là có người giữ la bàn mà không biết tìm thẻ bài ở đâu nữa, có người
không biết gì cũng bày đặt đi bắt thẻ bài Clow kìa”
Meiling nhìn về phía Lee, thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lee cô bé cũng dịu đi 1
chút, lấy ra la bàn đưa cho Lee giọng hơi buồn nói
“Muội không biết xài la bàn, ông Way cũng không biết xài nó luôn, cuối cùng
muội phải tự đi tìm thẻ bài Clow chứ cái la bàn này đâu có tìm được nó đâu”
“Meiling, thu phục thẻ Clow không phải là chuyện giỡn đâu, nó có thể nguy hiểm
tới tính mạng đó” Lee giận giữ nói
“Hồi nãy là muội sơ ý thôi mà”
“Chỉ sơ ý thôi cũng đủ làm chết người rồi”
Meiling mặt mày ỉu xìu, Lee đang nói gì đó thì từ trong tay tấm la bàn phát
sáng, chỉ về 1 hướng, Fight lao ra từ bụi cây tấn công bất ngờ, Lee cản trước
người Meiling che chắn cho cô bé, Hermes vốn đã nhìn rõ nơi ẩn thân của thẻ
bài Fight, khi nó sắp đánh chúng Lee hắn liền ra tay ngăn cản, trước và sau
người Lee hình thành 1 bức tường nước cản lại lực trùng kích của Fight nhưng
Lee vẫn bị đánh bay ra phía sau, đập vào bức tường nước nhưng không bị thương
chút nào
Hermes từ trên trời nhảy xuống, hướng về phía Lee đưa tay ra kéo Lee dậy, hỏi
thăm
“Không sao chứ?”
“Mình không sao, cám ơn bạn” Lee nắm lấy tay Hermes đứng dậy, Tomoyo cùng
Sakura lúc này chạy tới, thấy Lee không sao liền quay sang hỏi thăm Hermes
“Bạn đến đây từ lúc nào vậy?”
“Mình đến từ lúc cô nhóc này xuất hiện nè, so với kịch sân khấu thì hấp dẫn
hơn nhiều” Hermes chỉ chỉ Meiling rồi nói
“Nói ai là cô nhóc hả?” Meiling lúc này tức giận hét lên nói
“Không phải sao? Thực lực yếu, không biết suy nghĩ, gây phiền phức, nếu không
phải tôi ra tay thì Lee đã bị cô hại thảm rồi”
“Ngươi! Ta!” Meiling không có lý do gì phản bác được nhưng vẫn tức giận trừng
mắt nhìn hắn
“ahaha được rồi mà, đừng cãi nhau nữa, đằng nào thì….a coi chừng!” Sakura đang
muốn khuyên giải thì thấy Fight đứng đằng xa lao về phía Hermes, Hermes thì từ
lúc Fight hành động đã cảm nhận được, khi Fight cách hắn chưa đầy 10 cm thì bị
1 luồng gió vô hình kìm hãm bất động trên không, hắn quay lại, tay trái đưa
lên hình thành chưởng ấn đánh về phía Fight, 1 vòng xoáy khí hình thành đẩy
bay Fight ra xa, hắn thu tay lại, múa múa 1 chút tư thế thái cực
Đám người ngơ ngác đứng đó nhìn, khó tin nhìn về phía Hermes, từ lúc nào mà
hắn lại có thể đánh nhau như vậy? Lee trợn mắt nhìn, rồi quay sang kinh ngạc
hỏi Hermes
“Bạn học võ hồi nào vậy?”
“Võ? Võ gì?” Hermes hơi kỳ quái
“Vừa rồi không phải võ thuật sao? Rõ ràng bạn dùng tư thế chiến đấu võ thuật
mà, rất giống Thái Cực Quyền mà?”
“Ây…..haha, làm gì có, mình dùng phong nguyên tố hình thành một dạng như lốc
xoáy, chỉ cần ý niệm chuyển 1 cái là cũng đánh ra được, chẳng qua mấy hôm nay
mình có xem phim võ thuật trung quốc, mỗi lần đánh xong đều xuất ra tư thế
kiểu này, cảm thấy chơi vui nên làm thôi, nào có phải võ thuật như bạn nói”
Hermes cười cười đáp
Cả đám mặt ngốc xệ ra, tưởng hắn biết võ thuật, ai ngờ lại làm cho có cảnh,
nhưng lúc này Fight từ dưới đất đứng lên, lại 1 lần nữa lao đến Hermes, hắn
không tránh né cũng lao lên. Fight mỗi lần ra quyền đều bị Hermes dễ dàng né
tránh cùng phản kích, một lúc sau Fight cũng kiệt sức bị Hermes đánh ngã 1 lần
nữa, Hermes hướng về phía Sakura gọi
“Sakura, đến lượt bạn đó”
“Mình biết rồi”
“Nhân danh chủ nhân của những thẻ bài, ta ra lệnh cho ngươi hãy hiện nguyên
hình ngay lập tức!”
Sakura vung lên cây trượng, niệm thần chú biến Fight thành 1 thẻ bài, bay về
phía Hermes, mọi chuyện kết thúc khá tốt đẹp, không ai bị thương, lúc này Lee
lại chạy đến nói
“Bạn còn nói không biết võ thuật, vậy vừa nãy bạn dùng gì chiến đấu với
Fight?”
“A…cái này hả, trước mình có nói rồi đó, hiểu rõ các nguyên tố, sau đó vận
dụng cho mình sử dụng là được, như vừa rồi chẳng hạn, tốc độ vung quyền của
Fight rất nhanh, nhưng cũng chỉ là nhanh mà thôi, mình hiểu rõ phong, cho nên
cô ta ra quyền là minh sẽ biết vị trí chính xác để né tránh, ra đòn thì cũng
tương tự như vậy, hấp thu nguyên tố vào cơ thể chuyển hóa thành năng lượng,
vận dụng năng lượng tới đầu quyền, lợi dụng phong tăng tốc độ tấn công thôi”
Hermes nói rất nhẹ nhàng, nhưng Sakura cùng Lee biết làm được không dễ chết
nào, cũng phải thôi, họ chỉ là F cấp, trải qua trái Thần Kỳ cải tạo cũng chỉ
là F+, hơn nữa cũng chưa hiểu được nhiều tri thức như vậy, không làm được cũng
là chuyện bình thường
Lúc này Hermes nhìn thẻ bài trong tay, hơi chút do dự, nhìn Lee, lại nhìn
Sakura, trước vẻ trông đợi của Tomoyo hắn tiến về phía Sakura, đưa ra thẻ bài
“Bạn giữ đi”
“Sao bạn lại đưa nó cho mình? Có phải là vì Tomoyo……” Sakura cầm lên thẻ bài
có chút không tự tin ấp úng hỏi
“Không phải, thực ra mình muốn đưa nó cho Lee, nhưng xem như là 1 bài học cho
cô nhóc kia đi” Hermes cười nói
“Cám ơn bạn Hermes” Sakura vui sướng cầm lấy thẻ bài, Lee cũng không nghĩ
nhiều như vậy, Tomoyo thì biết Hermes chính là vì mình mới đưa thẻ bài cho
Sakura, có chút cảm động, lúc này Meiling ở bên kia đứng nhõng nhẽo
“Không chịu đâu trả cho mình đi”
“A…a….a thực ra thì….” Sakura bối rối
“Hừ…..lần sau Lee nhất định sẽ thắng” Meiling nói xong ôm lấy cổ Lee cũng
không quên trừng mắt với Sakura