Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠
“Hermes, tối nay có Lễ hội mùa hè ở đền Tsukimine đó, bạn có tham gia không?”
Lee cùng Hermes đang đi dạo tình cờ gặp nhau, sau đó 2 người nói chuyện 1 chút
“Có lễ hội hả, đi chứ, còn bạn thì sao?” Hermes quay sang cười nói với Lee,
hắn không đi mới là lạ, từ ngày trại hè kết thúc đã hơn 2 tháng rồi, 2 tháng
qua hắn suốt ngày tu luyện, tu luyện và tu luyện, không hề có làm gì khác, từ
ngày đó hắn chưa gặp lại Tomoyo lần nào, lần này có lễ hội phải tranh thủ tình
cảm chứ
“Vậy hả, vậy chiều nay 5 giờ đến đây đi há, đến sớm 1 chút nếu không chắc đông
người lắm”
“Ừ”
Cuộc nói chuyện đến nhanh kết thúc cũng nhanh, 4 giờ 50 phút chiều hôm đó,
Hermer mặc quần áo mới mua ở cửa hàng, nhìn rất giản dị, mặc lên cảm giác rất
sạch sẽ tươi mới, Hermes đi đến chỗ hẹn với Lee đã thấy Lee đứng sẵn ở đó
“Đi thôi”
2 người cùng nhau đi đến đền Tsukimine, ở đây bây giờ cũng khá nhiều người,
cảm giác rất náo nhiệt, lúc này Lee mới rủ Hermes đi chơi mấy trò chơi khá hấp
dẫn
“Ở kia có bán thú bông kìa, đến đó chơi đi”
“Ờ, cũng được”
“Chúng ta thi xem ai bán nhiều hơn, thế nào?” Lee đột nhiên nói
“Tại sao vậy?”
“Thi thì thi thôi hỏi nhiều như vậy làm gì” Lee cay cú
“Được rồi, đừng hối hận đó” đùa, hắn luyện tập sức mạnh không biết bao lâu,
hắn nhắm mắt bắn cũng biết vị trí xạ kích rơi vào đâu, cảm nhận không khí, lực
cản, độ chuẩn xác không phải Lee có thể so sánh
Hermes cùng Lee chiến đấu hăng say, Hermes cũng không ngờ Lee bắn súng giỏi
vậy, 2 người ngang sức ngang tài, kế bên đống đồ cũng càng lúc càng nhiều hấp
dẫn rất nhiều sự chú ý của người khác
Lúc này đám người Sakura cũng chú ý, nhìn 2 người mỗi 1 phát bắn đều chúng 1
đồ vật kinh ngạc thốt lên
“A…..bắn giỏi thật”
Hermes cùng Lee quay lại, thì thấy Tomoyo, Sakura, Chiharu cùng Yamazaki đứng
đó, hơi bất ngờ, Sakura nhìn vào đống đồ của 2 người trầm trồ nói
“2 bạn bắn được nhiêu đây đó hả?”
“Thì sao?” Lee lạnh lùng đáp, chuẩn bị quay lại bắn tiếp thì 1 giọng nói khác
sau lưng xuất hiện
“Giỏi thiệt” đó là Yukito
Lee ngạc nhiên quay lại, mặt bắt đầu đỏ, vơ 1 nắm đồ vật trên bàn, cúi thấp
đầu đưa về phía Yukito
“Ư….tặng anh hả?”
“Ừ…ừ..”
“ahaha, cám ơn em”
Hermes thật không biết nên nói gì, lấy đồ cho người khác cũng thôi đi, còn vơ
luôn vài thứ của hắn, Yamazaki như muốn nói gì thì bị Chiharu cản lại
“Yamazaki à, mình thích cái này lắm, bạn bắn nó đi, bắn chúng mình sẽ mang kẹo
của mình cho bạn ăn”
“Khoan, để mình cầu nguyện đã” Yamazaki đột nhiên nghiêm túc
“Cầu nguyện gì vậy?” Chiharu không hiểu hỏi
“Cầu nguyện được bình an sau khi ăn kẹo đó” Yamazaki chắp 2 tay vào nhau, đột
nhiên hí hửng nói, vừa nói xong chưa được vài giây liền bị Chiharu bóp lấy cổ
không ngừng lay qua lay lại
“Bạn nói vậy là sao……ý bạn là kẹo của mình khó ăn lắm hả?”
“Á nè nè, Sakura, 2 bạn ấy thân nhau quá ha, mình nghĩ tối nay chắc là bạn vui
lắm ha, anh Yukito lấy cái bóng nước cho bạn mà” Tomoyo đột nhiên cười thì
thầm vào tai Sakura, nhưng câu sau lại bị Lee nghe thấy, liền liếc sang nhìn
Sakura
“Cái này……là của….anh Yukito…” Sakura có chút bối rối nói với Lee
“Nè muốn kiếm chuyện hả?” lúc này Toya trừng mắt với Lee
Tình thế hết sức căng thẳng, hầu như 2 người họ lần nào gặp nhau cũng như vậy,
Sakura cùng Tomoyo không biết phải làm gì thì tiếng nói của Chiharu vang lên
“Được rồi” Chiharu ôm lấy con gấu bông mà Yamazaki bắn cho, Tomoyo cười nhẹ 1
tiếng sau đó nói với Sakura
“Thích quá à, Sakura bạn thích thú nhồi bông không?”
“Hở?”
“Á nè nè, con thỏ kia dễ thương quá ha”
“Đúng rồi đó, dễ thương thiệt đó” lúc này Yukito cũng tham gia vào, Lee chạy
ra chỗ đó, Toya chạy vậy cũng chạy theo
“Nè chờ đó”
2 người đặt tiền lên bàn để lấy vòng ném, liếc nhìn nhau rất căng thẳng, cuộc
chiến xảy ra hết sức căng thẳng, tất nhiên, chẳng chúng cái nào. Chỉ 2 phút
mỗi người đã chơi 3 lần
“Chắc còn lâu mới xong đó” Yukito nói với Sakura
“Chắc là vậy”
“Mình đi đâu 1 chút nha mấy em” Yukito đề nghị
“Em nữa hả?” thấy Yukito nhìn về phía này, Hermes nhìn xung quanh thấy cũng
chỉ có mình mình, Sakura cùng Tomoyo nên chỉ vào mình hỏi
“Ừ, đi nha”
“Dạ thôi, em thấy 2 người đó thi đấu hay qua, em và Hermes muốn ở lại chơi
thêm 1 chút đó, đúng không Hermes?”
Hermes có chút bất ngờ, sao lại lôi mình vào? Nhưng thấy Tomoyo nháy nháy mắt,
hắn nhìn về phía Sakura cùng Yukito, hiểu ra
“Dạ, anh và Sakura đi đi, em muốn ở lại thêm chút nữa”
Trong lúc Hermes nói chuyện với Yukito thì Tomoyo nói nhỏ vào tai Sakura cái
gì không biết, sau đó Sakura nhìn Yukito liền đỏ mặt, Yukito thấy vậy cũng
không nói gì, dẫn theo Sakura đi dạo
Lúc này Hermes mới nhìn về phía Tomoyo hỏi
“Bạn muốn tác hợp 2 người họ hả?”
“Đúng rồi đó, Sakura rất thích anh Yokito mà”
“Nhưng mình thấy anh ấy đối với Sakura……thôi bỏ đi, mà bạn có thích con thỏ
bông kia lắm hả?”
“Ừ….sao vậy? Bạn muốn chơi hả?”
Không trả lời Tomoyo, Hermes chạy đến cửa hàng đó, xuất ra 300 yên tiền Nhật,
nói với ông chủ
“Cho cháu 1 lần ném”
Thấy Hermes tự nhiên chạy tới, Toya cùng Lee ngừng lại cuộc chiến, Hermes đi
vào giữa 2 người, nhìn 1 chút mấy cây cột từ 10 đến 50 điểm, luật chơi cũng
đơn giản, ném hết 10 vòng tròn vào mỗi cột là được, hắn liền ném 2 vòng 1 lúc,
đơn giản, không cầu kỳ, mỗi lần ném đều chúng hết
“Oa, cháu giỏi thật đó, đây là quà cháu đạt được nè” ông chủ cửa hàng hơi bất
ngờ, khen ngợi Hermes rồi lấy 1 con thỏ bông cho hắn, vừa tiếp nhận con thỏ
bông thì có 2 đạo ánh mắt nhìn về phía Hermes, hắn nhìn lại thì thấy Lee cùng
Toya mắt như muốn bốc lửa nhìn hắn, hắn vội vàng lùi lại
“Tiếp tục” 2 người trừng mắt nhìn Hermes xong lại quay về phía ông chủ nói
“Tặng bạn nè” Hermes đi lại về phía Tomoyo đưa con thỏ bông cao nửa mét cho cô
ấy, Tomoyo tiếp nhận con thỏ ôm vào lòng, Hermes nắm lấy tay Tomoyo nói
“Mình đi dạo đi”
Đi được 1 quãng đường nhưng Hermes vẫn chưa nói lời nào, Tomoyo mới phá vỡ sự
yên tĩnh
“Cậu đến từ đâu? Hermes”
“Ý bạn là sao?”
“Lần trước, khi mình xỉu đó, mình thấy rất nhiều thứ, những ký ức, tình cảm
của bạn, cả cuộc nói chuyện giữa bạn và cô gì đó nữa”
Hermes trầm mặc, hắn từng có linh cảm rằng Tomoyo sẽ phát hiện ra, bởi cô ấy
rất nhạy cảm, quan sát rất tinh tế, hắn không biết phải đối mặt như nào.
“Thực ra….mình không người của thế giới này” như quyết định, Hermes lấy can
đảm nói ra sự thật
“.….vậy bạn đến từ đâu?”
“Mình không thể nói, không phải mình muốn dấu bạn, nhưng quả thật mình không
biết phải nói như thế nào”
“Bạn có thể nói cho mình biết những bóng đen đã tấn công mình là gì không?”
đây là chuyện Tomoyo tò mò nhất chứ không phải là thân phận của Hermes. Hermes
ngẩng đầu nhìn bầu trời 1 chút sau đó nói
“Đó là tay sai của 1 kẻ ác độc trong vũ trụ, những nơi hắn đi qua tất cả sinh
mệnh, tất cả không gian, mọi thứ đều biến mất không còn chút vết tích nào, bọn
chúng vô cùng tà ác” dừng lại 1 chút hắn tiếp tục nói
“Bọn chúng đến đây vì mình, mà vì mình nên chúng mới tấn công bạn, mình có thể
nhận ra điều đó, nhưng sức mạnh của mình bây giờ….ngay cả bản thân cũng không
bảo vệ được, lại có tư cách gì bảo vệ người khác” Hắn nhìn 2 lòng bàn tay của
mình, gần như khóc lóc nói
“Bạn thích mình sao? Hermes” Tomoyo lên tiếng, như sét đánh giữa trời quang
khiến Hermes giật mình nhìn cô ấy, hắn hơi hơi gật đầu
“Người ta nói, chỉ cần 2 người yêu nhau, mọi khó khăn thử thách đều có thể
vượt qua, tuy mình không biết những người bạn nói như nào, nhưng mình biết bạn
đã làm tất cả bảo vệ mình, mình cảm nhận được điều đó mà”
Tomoyo hơi sát đến gần quan sát gương mặt của hắn, sau đó một tay chạm vào má
của hắn, ôm lấy hắn nhẹ nói
“Mình không hiểu sức mạnh bạn nói là gì, nhưng mình tin tưởng chỉ cần bạn cố
gắng sẽ làm được, Sakura cũng đã rất cố gắng thu phục những thẻ bài, cậu ấy đã
làm được rồi đó”
“Thực ra thì, mình cũng rất thích bạn đó, hãy để mình cùng bạn vượt qua khó
khăn, có được không, Hermes?”
Cảm nhận được tình cảm của Tomoyo, Hermes hơi sững sờ, sau đó mỉm cười ôm lấy
Tomoyo, cảm thụ hơi ấm mà cô ấy mang lại
Ở một nơi khác, Toya cùng Lee mỗi người trên tay cầm 1 con thỏ bông đứng thở
hổn hển, Yamazaki cùng Chiharu đi ở phía sau, Chiharu nói với Sakura
“Họ chơi hoài không chịu nghỉ, nên ông chủ cho mỗi người 1 con để họ đi đó”
“Kẻ 8 lạng, người nửa cân” Yamazaki cũng nói thêm
Lee tiến đến đưa con thỏ cho Yukito
“Con này em tặng anh hả?” Lee gật gật đầu, Toya cũng không yếu thế tiến tới
đưa con thỏ cho Sakura, mặt quay sang chỗ khác
“Nè”
“Hở” Sakura hơi bất ngờ
“Nếu em không thích, thì anh đem trả lại”
Nhìn 1 chút Toya, Sakura mới lấy lại tinh thần, tiếp nhận con thỏ ôm lấy nói
“Em thích”
“Thôi, mình đi ăn gì đi, anh biết 1 cửa hàng gần đây ngon lắm” Yukito lên
tiếng đề nghị, nhưng Sakura lại nói
“Mọi người đi trước đi, em sẽ đi sau mà” khi không còn ai nữa Sakura lấy ra
cây trượng, niệm thần chú, những ánh sáng xanh như đom đóm tụ tập lại hóa
thành 1 thẻ bài, Lee không biết đã đứng gần đó từ lúc nào thấy hết mọi chuyện,
tiến lên nói
“Tomoyo với Hermes đâu rồi?”
“Ơ, bạn ở đây hồi nào vậy, mình không biết nữa, mình tưởng họ đi với bạn”
“Lúc nãy 2 người họ đã đi rồi”
“Vậy mình đi tìm họ đi, trễ thế này chắc họ chưa ăn gì đâu”
Lee cùng Sakura đi tìm kiếm xung quanh, đi đến được 1 đoạn thì như nhìn thấy
ai đó, Lee chỉ về phía đó nói với Sakura
“Họ kìa”
“Tomoyo ơi” Sakura chạy tới gọi, nhưng đến nơi lại thấy Tomoyo và Hermes đang
ôm nhau, Sakura ngẩn người đứng đó. Thấy có người đến Tomoyo cùng Hermes tách
ra, Tomoyo hơi xấu hổ đi về phía Sakura
“Mình đây nè” nhưng đột nhiên Sakura lại chạy đi, vừa đi vừa hét to, trong
lòng không phục nghĩ “mình đang muốn thổ lộ với anh Yokito thì bị ngăn cản,
trong khi họ lại được ở cùng nhau, bất công quá”
Lee, Hermes cùng Tomoyo trố mắt nhìn chẳng hiểu gì cả, liền kéo nhau đi về
phía nhà hàng