Ác Mộng Cùng Đột Phá


Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠

“Tomoyo, Hermes…” Sakura không ngừng lay gọi nhưng cũng không có tác dụng, Lee
đề nghị

“Bạn cõng Tomoyo, mình cõng Hermes, đưa 2 bạn ấy về nhà mình đi” nói xong dưới
sự giúp đỡ của Kero, 2 người đã đưa được họ về nhà, lại không để ý rằng sợi rễ
cây trên tay Hermes đã biến mất

“2 bạn ấy có sao không?” Sakura ngồi đầu giường hỏi Lee đầy vẻ lo lắng

“Mình cũng không biết nữa”

“Vậy bây giờ phải làm sao chứ?”

“Làm sao mình biết được”

“Sắp 2 giờ rồi, nếu chúng ta không quay lại thì thầy Terada sẽ biết đó”

“Trời ơi yên lặng đi”

Khi 3 người đang lo lắng, cánh cửa không gian lại xuất hiện, Death từ trong đó
đi ra, cũng trong lúc này, từ 1 phía khác 1 người nữa cũng tới, 2 người liếc
nhìn nhau, sau đó đều đi tới bên cạnh Hermes, Lee cùng Kero nhận ra Death, đều
chạy tới

“Cô ơi Hermes bị sao vậy ạ, mà cô ấy là ai vậy?” Sakura lo lắng hỏi Death, rồi
quay sang nhìn người phụ nữ còn lại

“Đã bảo gọi chị rồi mà, thôi bỏ đi, cô ta là Lena, xem như là bạn của Hermes
đi” Death bất đắc dĩ nói

“Linh hồn cậu ta và cô bé này đang bị giam cầm, không giải quyết được thì rắc
rối lớn đấy” lúc này Lena đang để tay lên trán Hermes cùng Tomoyo, quay sang
Death nói

“Giam cầm là sao?” Lee gấp gáp hỏi

Death cùng Lena liếc nhìn nhau, như quyết định điều gì đó, liền quay sang Lee
cùng Sakura nói

“Đưa tay ra đây”

Khi Sakura và Lee đặt tay lên bàn tay của Lena và Death, tạo thành 1 vòng
tròn, chỉ thấy một vòng sáng từ dưới chân họ hiện lên, Death liếc sang Kero
nói

“Có đi không?” Kero từ trạng thái giả vờ làm thú nhồi bông mới biết được không
qua mắt được họ, liền dứt khoát bay về phía Sakura nắm lấy tay cô bé, cả 5
người biến mất tại chỗ, xuất hiện ở một vùng không gian tối tăm

“Đây là….” Kero nhìn quanh, không chắc chắn nói

“Thức Hải” không đợi Kero đoán mò, Lena đã chen lời vào

Death và Lena kéo theo đám người đi vế phía trước, dường như nơi đây không có
điểm cuối, cũng không có nơi bắt đầu, đi được một lúc thì không biết bị thứ gì
cản lại, không thể tiến lên được nữa, Lena lẩm bẩm vài câu sau đó vung tay
lên, màn chắn vô hình như được thắp sáng, hiện lên trước mắt, bảo trùm một
vùng tối tăm trong đó

“Không thấy gì cả” Lee áp sát vào lá chắn, cố nhìn vào bên trong nhưng không
thấy được gì

“Tất nhiên không thấy rồi, mấy đứa…..mà thôi” Death muốn nói gì đó nhưng dừng
lại, vung tay lên, một giọt nước bay đến giữa trán mỗi người, giống như một
người vừa ngủ dậy bị ánh sáng chiếu vào mặt, họ đưa tay lên trước mắt cản bớt
ánh sáng chiếu vào, khi nhĩn rõ mọi vật, họ sững sờ trước cảnh tượng trước mặt

Trước mắt họ, như một cuốn phim màu với góc nhìn thứ nhất, nó phát sóng từ
ngày đầu Hermes vào học, lại đến lúc nói chuyện với Tomoyo, sau đó lại đến khi
Hermes quay phim Tomoyo, hầu như chỉ cần thấy Tomoyo là Hermes sẽ vui vẻ,
không thấy sẽ nhớ thương, lúc này Kero đột nhiên lên tiếng

“Quả nhiên khi yêu tất cả đều là mù quáng” Sakura nghe thấy thì liền bối rối,
mặt ế xệ

“Nhìn tiếp đi” cảm thấy 2 người đang mất tập trung, Lena lên tiếng

Cảnh tượng đến lúc Tomoyo đang quay phim Sakura và Power kéo co, sau đó lại
đến lúc Hermes cầm lên rễ cây, rồi Tomoyo té xuống, sau đó đến Hermes

Hình ảnh lại biến đổi đến 1 cảnh tượng khác, Hermes đang co mình vào góc tường
tối tăm, khi cười ngây ngô, khi khóc thút thít, Sakura, Lee và Kero chấn động,
bởi họ cảm thấy 1 luồng cảm giác bất lực cùng tuyệt vọng của Hermes

Khung cảnh lại lần nữa biến đổi lập đi lập lại, Sakura định lên tiếng nhưng
lại bị Death cản lại, Lena 1 lần nữa vung tay lên, khung cảnh lại biến đổi,
xuất hiện 2 dáng người đang nằm trôi nổi trên không trung, được bao bọc bởi 1
vòng sáng, xung quanh bóng tối như hóa thành thực thể không ngừng xâm lấn,
vòng sáng đã bị chiếm hết 3 phần tư

“Đây…..là sao?” Sakura rung động trước những gì mình thấy, run rấy hỏi

“Thấy cái rễ cây cậu ta cầm trên tay không, đó là rễ của cây Ác Mộng, không ai
biết nó xuất hiện từ đâu, chỉ biết tác dụng của nó có rất nhiều, nhưng điều
khiến nó trở lên đặc biệt là khả năng tạo Ác Mộng Xâm Lấn, khi một người cầm
lên rễ của nó, đại biểu cho người ấy đã chấp nhận thử thách, nếu không thể
vượt qua, sẽ thành thứ mà hôm nay mấy đứa thấy đó”

“Nếu như thành công thì sao?” Sakura có chút hy vọng

“Ta không biết, không ai biết người nào đã từng vượt qua Ác Mộng Xâm Lấn, cũng
không ai biết vượt qua sẽ thế nào, linh hồn càng mạnh, ác mộng càng kinh
khủng, nghe đồn đại rằng, nếu linh hồn đủ kiên cường để vượt qua, sẽ nhận được
món quà từ Sáng Thế Thần ban tặng”

“Em tin Hermes sẽ làm được” Sakura hét lên

“Lý do?”

“Bởi vì Hermes rất thích Tomoyo, Tomoyo sẽ tiếp thêm động lực cho bạn ấy”

“Ha ha, làm gì có chuyện…..sao mình lại quên thứ đó nhỉ” Death đang muốn nói
gì thì đột nhiên sực nhớ ra điều gì đó, vỗ đầu 1 cái, lấy từ trong người ra
một tấm thẻ bài, lẩm nhẩm 1 chút liền ném về phía Hermes

Tấm thẻ bài xuyên qua bóng tối, đi qua lá chắn, len lỏi vào trong ác mộng của
Hermes, kèm theo giọng nói vang vọng khắp không gian

“Hermes, ngươi đến đây vì cái gì?”

Lúc này Hermes trong mộng cảnh đột nhiên lắng tai nghe, nhìn xung quanh như
đang tìm kiếm nơi phát ra âm thanh đó, lúc này giọng nói lại tiếp tục vang lên

“Ngươi đến đây vì cái gì?” Hermes chợt nhận ra giọng của Death, như ôm được
cọng rơm cứu mạng, không ngừng kích động nói

“Death, xin ngài cứu cô ấy, ta không thể bảo vệ được cô ấy, xin ngày, làm ơn”
Hermes giọng nói run rẩy, mắt rơi lệ gian nan nói

Giọng nói kia như dịu đi 1 chút

“Ngươi yêu cô ta?”

“Đúng thế”

“Nhưng ta không thấy được, ta chỉ nhìn thấy ánh mắt của ngươi nhìn cô ta như 1
thần tượng, 1 nữ thần, mà không phải người yêu. Nói cho ta biết, ngươi có yêu
cô ta không?” câu cuối cùng giọng nói đột nhiên rống to

“Ta…..ta……” Hermes như hóa đá không nói lên lời, nhưng lúc này, một lá bài
xuất hiện trương mặt hắn, đó là thẻ bài Tomoyo, lá bài mà hắn mang theo từ khi
chết đi cho đến bây giờ, hắn đưa tay cầm lấy, cảm nhận lấy lá bài khiến mình
đã hạ quyết tâm đến thế giới này

Ánh mắt hắn kiên định hơn bao giờ hết, nhìn vào lá bài, ánh mắt nhu hòa nói ra
“Đúng, ta yêu cô ấy”

Vừa dứt lời, lá bài liền tỏa ra ánh sáng như ánh sáng trong đêm, xé tan mọi
sướng mù cùng tối tăm, như bình minh ló dạng, xua tan mọi khí tức âm u lạnh
lẽo cùng tối tăm trong thức hải, không những thế, thức hải còn không ngừng mở
rộng, đạt đến 1 cấp độ hoàn toàn mới

“Xong việc rồi, ra ngoài thôi” Death thấy thế liền kéo cả đám biến mất, 1 lần
nữa xuất hiện ở phòng của Lee

Lúc này Hermes đã tỉnh lại, nhìn về phía Sakura và Lee, lại nhìn qua Tomoyo
đang nằm kế bên mình, cầm lên bàn tay mềm mại bé nhỏ của Tomoyo, hôn nhẹ 1 cái

Lúc này Tomoyo hơi nhíu lông mày, từ từ mở mắt ra, ngồi dậy, xoa xoa 2 mắt,
nhìn về phía trước giường hướng Lee, Sakura đứng, sau đó lại nhìn Hermes, đột
nhiên ôm lấy Hermes nói

“Cám ơn bạn, Hermes” không biết phải nói điều gì, Tomoyo chỉ biết nói như thế,
nhưng trong lời nói bao hàm tất cả tình cảm của cô ấy đối với Hermes, có lẽ
không ai biết rằng, Tomoyo biết rõ tất cả mọi chuyện từ lúc bất tỉnh đến khi
tỉnh lại, đặc biệt là sự kiên cường, cố chấp và tình cảm của Hermes với mình,
cho nên tỉnh dậy liền nhẹ ôm lấy hắn

Sakura cùng Lee không hiểu gì cả, trố mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, một lúc
sau Death ho nhẹ 1 phá vỡ thế giới riêng của 2 người

“Cô bé, cho ta mượn thằng nhóc này vài ngày, cậu ta cần học tập 1 số thứ mới
đạt được”

Không đợi Hermes phản đối, Death đã kéo Hermes vào cửa không gian, Lena thì
cười nói chào tạm biệt với đám người còn lại rồi cũng biến mất


Từ Card Captor Bắt Đầu - Chương #10