Trước Trận Chiến....


Người đăng: thanhduy_vp2008@

Chương 31: Trước trận chiến....

"Vị thần mà chúng ta gặp phải là một trong tam đại yêu quái của thần thoại
Nhật Bản. Là vua của chúng quỷ, là đại điện cho phản nghịch, hỗn loạn cùng
điềm không may...."

Liliana kề lại gần tai anh như thể cô đang hôn lên cổ Nguyễn Tiến Minh và thì
thầm như đang nói.

"Vua quỷ Shuten Doji nguồn gốc xuất xứ có rất nhiều phiên bản, thế nhưng trong
đó phổ biến nhất cách nhìn cho rằng đối phương là hậu duệ của nổi tiếng đại
yêu quái Bát kỳ đại xà Yamata no Orochi sau khi nó bị một trong tam đại cổ đại
thần linh đứng đầu Nhật Bản Susanoo no Mikoto đánh bại...."

Nàng hiệp sĩ hào hiệp thốt ra những lời dễ nghe tựa giấc mộng. Lời nói dịu nhẹ
vang lên bên tai. Những lời nói giống như tiếng ru, hay cuộc chuyện trò đêm
khuya của một cặp vợ chồng nồng thắm, từng chút một đi vào tâm trí của vị vua.

"Muốn tìm hiểu được bản chất thánh lực cũng như quyền năng mà Shuten Doji sử
dụng, như vậy liền không thể chỉ tập trung vào bản thân vị thần chính mình
thần thoại truyền thuyết mà còn cần hiểu được mối liên hệ của thần đối với các
thần linh khác, cũng như lịch sử xuất xứ của hệ thống thần đạo Nhật Bản mà
Shuten Doji ở trong đó. Đặc biệt là khi thần thoại vùng đất này đặc điểm tồn
tại lấy hơn ba triệu thần cùng thức thần...."

Nói tới đây, âm thanh giọng nói của Liliana hiện lên trong đầu đột nhiên biến
mất.

- Gì vậy? Sao kết thúc rồi???

Trong lòng giật nảy mình, Nguyễn Tiến Minh ánh mắt nhìn xuống cô gái tóc bạc
đang ôm chặt lấy anh, cô gái cúi đầu e thẹn, không dám nhìn thẳng và nói bằng
một giọng nho nhỏ.

- B, Bởi vì.. Lúc nãy... vẫn chưa đủ ... à, ừm, nếu ngài không hôn tôi nhiều
hơn— Hơn nữa, Có phải ngài đã quên gì hay không ạ? Chúng... Chúng ta là đang
thử nghiệm phiến đá Prometheus cách sử dụng. S-Sẽ vô dụng nếu ngài không lấy
nó ra....~

Cô gái giờ làn da trắng nõn nà, cả khuôn mặt lẫn cổ đã chuyển sang màu đỏ và
đang nói bằng một giọng run run. Hoá ra là bởi vì anh mới vừa rồi bởi vì phân
tâm chú ý tri thức mới có được mà xao nhãng công việc chính (hôn). Cái này
thật đáng chết!!! Anh thầm nhủ như một thằng đàn ông. Còn có đúng là anh đã
quên lấy ra tấm đá Prometheus để thử phản ứng thật. Nãy giờ toàn chú ý hôn
môi.

Kẹt kẹt.... Hơi xoay tay lấy ra phiến đá Prometheus từ chiếc túi vải nhỏ buộc
sẵn sau lưng. Và giờ thì, thấy tận mắt cận cảnh những cử chỉ cực kỳ dễ thương
e thẹn của Liliana, mọi ý nghĩ vướng bận trong lòng Nguyễn Tiến Minh liền tan
biến hết, nếu để cô phải nói ra những lời trên với anh một lần nữa thì thật
không hay. Và thế là anh đưa gương mặt mình lại gần cô hơn, và chiếm lấy đôi
môi của cô nàng cho riêng mình một lần nữa.

Một nụ hôn sâu đơn giản nhưng bá đạo! Cả hai chiếc lưỡi quấn quýt~

Lúc đầu cả người Liliana chợt co cứng lại, nhưng ngay sau đó cô dần dần thả
lòng người, và chấp nhận nụ hôn cận kề đó, đôi môi hồng nhạt màu anh đào của
cô mở ra như muốn nuốt trọn đôi môi anh.

Chỉ nghĩ tới việc tấn công đôi môi của vị vua trẻ, cả hai giờ không ngừng hôn
lẫn nhau, cảm xúc chìm đắm trong trái tim họ đang dần mãnh liệt hơn.

....Tìm kiếm không khí, họ ngưng lại một hồi.

Nguyễn Tiến Minh nhận ra Liliana đang nhìn lên anh với vẻ dịu dàng đằm thắm,
và có lẽ anh cũng đang trong tình trạng tương tự. Sự ngượng ngùng hòa cùng cảm
giác thăng hoa đã khiến cơ thể cô gái đang không ngừng run lên, đôi mắt đẫm
nước và đôi môi mềm mại mịn màng. Không cho cô có thể nói được lời nào, Vương
đã khóa kín môi cô một lần nữa.

"Thần linh trong thần đạo văn hoá Nhật Bản xuất hiện từ khá sớm trước công
nguyên, thế nhưng khi đó còn đơn sơ và số lượng ít ỏi....."

"Đã có một sự biến đổi lớn vào thế kỉ thứ VI sau công nguyên khi thần linh hệ
thống chịu những ảnh hưởng đánh sâu vào từ văn hoá tín ngưỡng phật đạo truyền
vào vùng đất này. Hình ảnh của các vị sư, nhân vật nhà Phật cũng từ đó liền
nhiều lần xuất hiện trong các câu truyện cũng như truyền thuyết thần thoại.
Các vị thần cổ xưa trong thần đạo nay bởi vậy chịu pha nhiều ảnh hưởng thậm
chí chèn ép, yêu ma hoá...."

"Một vài trong số nhiều những phiên bản khác khởi nguồn hoá thân của Shuten
Doji vua quỷ bắt đầu thường là chú tiểu trong một ngôi đền chùa cho tới sau
này bởi vì không tuân thủ các loại thanh quy giới luật mà biến thành ma quỷ
cũng là minh chứng cho những sự chuyển hình giai đoạn ấy....."

Trong khi hai đôi môi đang hòa nguyện vào nhau, kiến thức từ Liliana cũng một
lần nữa được truyền tới tâm trí của Nguyễn Tiến Minh.

Có thể cô còn hơi nhút nhát, khi đôi lúc cô sẽ rút môi lại và thì thầm nhẹ
nhàng nhưng anh chàng đã không cho cô cơ hội, và liên tục cướp lấy hôn lên đôi
môi của cô. Cả hai không thể tách rời.

"Kh, Không... Nếu ngài làm vậy, tôi sẽ..."

Anh quá thô bạo rồi sao? Liliana khó chịu chống trả lại.

Tuy nhiên, đôi môi ngậm nước run rẩy ấy của cô, cho dù lúc này có cảm thấy xấu
hổ, cuối cùng vẫn chấp nhận tất cả của vị vua trẻ tuổi, thậm chí đôi khi mạnh
dạn phản kháng lại như muốn hút lấy trọn đôi môi của anh.

"Đây là một nghi lễ ma thuật... Bước chuẩn bị để ngài có thể đối đầu với thần
linh, xin-xin vậy nên ngài hãy nghiêm túc hơn đi ạ... đừng giỡn nữa mà..."

Quấn quýt lấy lưỡi của Liliana làm môi Tiến Minh dần dần trở nên ướt át.

Dường như tiếng tạp lưỡi quấn quýt đã làm cô gái cảm thấy khó xử, cô liền hút
lấy môi vị vua và di chuyển lưỡi như thể muốn tránh né chúng. Nhưng điều đó
hiển nhiên là không thể vào lúc này khi mà cách làm của cô chỉ càng cổ vũ cho
anh hào hứng hơn tham gia trò chơi đuổi bắt. Bằng lưỡi và bờ môi, cảm giác
ngọt ngào cùng với kiến thức từ từ lấp đầy trí óc của hai người họ. Đương
nhiên, bên ngoài cuộc truy đuổi kì lạ của hai người họ đang diễn ra, tri thức
vẫn còn đang truyền đạt.

"Thần đạo Nhật Bản chỉ được tách ra khỏi phật giáo một lần nữa vào thế kỉ
XVIII thời kì Edo nhờ một số người như Motoori Norinaga hay Hirata Atsutane.
Những người này đề cao tư tưởng tự hào dân tộc và rất ghét những phong tục du
nhập từ nước ngoài vào....."

"Tuy nhiên do tầm ảnh hưởng của Phật giáo rất lớn, những nỗ lực để đưa Thần
đạo thành quốc giáo không thành công và phải chờ đến cả thế kỷ sau tới tận
thời kì Thiên hoàng Minh Trị nắm giữ chủ trương cải cách Thần Phật phân ly
lệnh....."

"Cuối cùng, rất nhiều thần linh trong thần đạo được một lần nữa tu bổ và quản
lý thế nhưng bản chất cũng đã thay đổi theo thời gian...."

"Vẫn-Vẫn không được sao? Ngài có chú ý khởi động quyền năng trong phiến đá hay
không thế???"

Trả lời cô là một nụ hôn sâu mạnh mẽ hơn. Đương nhiên là phiến đá Prometheus
trên tay Nguyễn Tiến Minh vẫn không có bất kì phải ứng gì. Và thế là cả hai
bọn họ hôn sâu vẫn còn phải tiếp tục... Không còn cách nào khác, Liliana bắt
đầu càng theo thâm nhập sâu tri thức truyền đạt.

"Là hậu duệ của yêu quái thuỷ tổ Nhật Bản Orochi với con gái của một phú hào,
khi Orochi chạy trốn từ Izumo đến Oomi sau thất bại dưới tay thần bão Susano.
Cũng vì lý do đó mà Shuten Douji thừa hưởng khát khao vì lợi ich cá nhân mà
bất chấp từ cha hắn...."

"Là con quỷ huyền thoại cầm đầu rất nhiều quỷ sai thế cho nên Shuten Doji nắm
giữ cho mình quyền năng điều khiển yêu ma quỷ quái...."

Trong khoảnh khắc, Nguyễn Tiến Minh cơ thể bất chợt giống như tiếp xúc được
một thứ gì đấy. Những kí ức mới mẻ về hình ảnh Shuten Doji triệu hồi ra bách
quỷ dạ hành tấn công cùng truy lùng đám người như làm anh hiểu ra. Nếu như giờ
này khắc này anh có thể từ bên ngoài nhìn về như vậy nhất định có thể thấy ra
tấm đá trên tay anh đang lập loè phát sáng tựa như có phản ứng. Đương nhiên!
Thật ra thì ngay sau đó trong khoảnh khắc anh liền cảm nhận được điều này, và
thế là bắt đầu càng hôn cô nàng trong vòng tay say đắm hơn. Lời nói truyền đạt
tri thức của cô giống như thật sự có tác dụng.

"Có một mối liên hệ tương đồng giữa Shuten Doji với vị thần cổ xưa Susanoo-
thần bão tố cùng biển cả, khi mà cả hai nguồn gốc xuất thân trong truyền
thuyết xuất xứ đều là bị người đuổi ra khỏi nhà. Một bên là một trong tam đại
cổ thần linh chính trong thần đạo cúng tế, bên kia là một trong tam đại yêu ma
thống lĩnh nổi danh...."

"Trong khi Susanoo gặp phải rắn quỷ- têu quái thuỷ tổ Orochi cướp đoạt nhiều
người con gái nhà lành và giải cứu họ rồi trở thành anh hùng thì Shuten Doji
từng bởi vì ruồng bỏ mối quan hệ với nhiều phụ nữ mà bị oán hận biến thành ác
quỷ phá phách làng xóm và ăn thịt người...."

"Sự khác biệt giữa thần và quỷ có lẽ bởi vì trong quá trình diễn biến hình
thành thần đạo với số lượng lớn thần cùng thức thần, chịu ảnh hưởng của Phật
đạo gia nhập, một phần câu chuyện truyền thuyết thường bị mượn đi và bóp méo
từ đó sản sinh ra những vị thần linh hoặc yêu ma mới. Trong trường hợp của
Shuten Doji, trớ trêu thay người anh hùng đánh bại yêu ma chiếm được trái tim
của các cô gái một khi phụ lòng liền trái lại trở thành ma quái đứng đầu...."

"Trong khi thần bão và cũng là thần biển cả Susanoo chém giết bát kỳ đại xà
Orochi, đuôi của con quái vật thuỷ tổ biến thành thanh thảo thế kiếm huyền
thoại Kusanagi, cái chết của Shuten Doji lại tạo thành nên thanh kiếm chặt đầu
Doujigiri. Ở đây có thể thấy được tồn tại rõ ràng mượn đi nội dung thần thoại
vết tích...."

"Sự hình thành của Shuten Doji bởi vậy cho thấy rằng là sự bắt nguồn từ sự kết
hợp giữa yêu quái thuỷ tổ Orochi, quy tắc giới luật tín ngưỡng phật đạo cùng
một trong ba vị cổ xưa thần linh Susanoo mà hình thành. Thế cho nên ngoại trừ
thần năng điều khiển yêu ma quỷ quái của Orochi, Shuten Doji cũng bao gồm cả
thần tính của thần bão, thần biển cả, nắm giữ sấm sét quyền năng. Tiêu biểu là
trong truyền thuyết Shuten Doji nơi sinh sống ở tại trong cung điện tựa như
long cung (Ryuuguu-jou) trên núi Ooe, thuộc Tamba Province, hay núi Ooe thuộc
vùng ranh giới giữa Kyoto và quận Tamba, Nhật Bản...."

Nói đến đây lời vừa dứt, một sự kết nối bất chợt hình thành lên giữa Nguyễn
Tiến Minh cùng phiến đá Prometheus trong tay, cũng ngay vào tại lúc này anh
chàng liền biết. Bản thân từ giờ trở đi liền có thể sử dụng ra quyền năng sấm
sét đang ẩn chứa trong phiến đá bất kì lúc nào. Mọi chuyện có vẻ như đã hoàn
thành. Thế nhưng...

Anh tạm thời còn chưa muốn ngay tức thì kết thúc. Và thế là trong lén lén thu
tay lại phiến đá Prometheus, tâm thần anh chàng lại chìm vào trong nụ hôn. Bá
đạo hơn! Thô lỗ hơn!

"Đợi... Đợi đã... Tâm thần của ngài vừa mới rất không yên ạ! Nếu chúng ta
không thể giữ vững thắt sâu hơn mối liên kết này... thì tôi không thể truyền
hết kiến thức của tôi cho ngài được đâu ạ. Chúng ta đã gắn kết hơn bất kỳ cặp
vua tôi hiệp sĩ nào khác, không một ai, ngay cả Erica cũng có quyền can
thiệp... cho nên... chúng ta có thể..."

Đôi má nhuộm đẫm màu cà chua đỏ thẫm, Liliana nhanh miệng nói. Cô nhắm nghiền
mắt lại và dồn sức vào đôi môi, mút mạnh hơn trước. Cho dù thế nào thì cô cũng
muốn cảm nhận thấy tất cả của anh, Nguyễn Tiến Minh mở miệng bao lấy miệng của
Liliana, và lần này, lưỡi còn chưa bớt run rẩy của cô quấn quýt cùng lưỡi của
anh. Cảm giác trơn trượt mỗi lần hai cơ thể ướt át va chạm vào nhau, khiển cô
không ngừng cảm thấy phấn khích, cho đến khi họ không thể không ngưng hôn một
lúc.

....Vì nếu tiếp tục, hai người họ sẽ không thể thở được nữa. Bởi suy nghĩ này
mà không ai có ý định hôn tiếp nữa, sợi tơ nước bọt còn sót lại tạo nên một
cây cầu nối đôi môi của hai con người, và họ nhìn thẳng vào mắt nhau. Lẫn nhau
trong đôi mắt lộ rõ vẻ phấn khích nhìn say sưa. Đôi mắt Liliana giờ đây nhìn
rất mờ màng, điều anh không bao giờ nghĩ mình có thể nhìn thấy trong con người
luôn sạch sẽ ngăn nấp trước mặt mình. Nó đáng yêu đến mức anh còn phải giật
mình, một biểu lộ cuốn hút đích thực của một cô gái. Số người nhìn thấy biểu
lộ gương mặt ấy của người con gái này chắc chắn chỉ có một. Chắc chắn điều đó,
anh xua tan đi mọi nỗi do dự trong lòng. Tức khắc Liliana im lặng khẽ gật đầu,
nhìn thẳng vào anh, như nhận ra mong ước của anh.

"Với tôi, ngài biết đấy, làm kiểu ngài thích cũng không sao đâu ạ... Tôi cũng
có ý muốn làm chuyện đó với ngài mà, hô, hôn... cho nên, cho nên, nữa đi ạ—?"

Giờ đây lời nói chả còn ý nghĩa.

Một nụ hôn thô bạo, và lúc này anh không còn rụt rè.

Liliana quấn quýt lấy nồng nàn lưỡi anh một cách mãnh liệt khi nó đi vào miệng
cô. Lưỡi của họ trò đùa cùng nhau, trao nhau cảm giác, tẩm ướt đôi môi, người
này thưởng thức đôi môi mềm mại của người kia. Và như vậy, họ tiếp tục nụ hôn
dài nhất này—

Cuối cùng, Nguyễn Tiến Minh cũng nắm trong tay tất cả mảnh ghép về vị yêu quái
thống lĩnh kia. Mặc dù một vài thứ thật ra cũng không có gì tác dụng lắm~

Vua quỷ nắm trong tay thần tính của yêu quái thuỷ tổ cùng bão tố chi thần.

Sau cùng thì đã trôi qua bao lâu khi họ bắt đầu làm chuyện ấy?

Liliana không biết chính xác, và khi Nguyễn Tiến Minh bất chợt tỉnh giấc mộng
dừng lại, thì cô đã cuống cuồng rút đôi môi mình lại, cả môi anh và Liliana
đều đã ẩm nước.

Khuôn mặt xinh xắn của Liliana đã trở lại bình thường một lần nữa, trở lại vẻ
điềm tĩnh vốn có, nhưng vẫn hơi run run vì ngượng ngùng.

- Ngài đã có thể sử dụng được phiến đá kia chưa ạ? Bởi-Bởi vì tôi đã truyền
lại hết tất cả những gì tri thức mà tôi có thể nghĩ đến cho ngài, thế cho
nên.... Thế cho nên nếu như vẫn còn không được vậy thì chúng ta chỉ có thể
nghĩ cách khác thôi ạ.

Giọng nói của cô mang theo thật sâu lo lắng. Thật tình không biết rằng thằng
trời đánh đang đứng trước mặt cô thật ra sớm đã thu được năng lực sử dụng
trong tay, thời gian còn lại hoàn toàn là thưởng thức của cô nụ hôn chủ động.

Đương nhiên! Kẻ nào đó mới sẽ không ngu như vậy ngây thơ nói thật ra. Thế cho
nên lời nói đến cửa miệng tức khắc biến thành.

- Ừm thì...! Tôi đã có thể cảm nhận được quyền năng trong phiến đá rồi. Chắc
là đã sử dụng được rồi đấy.

- Cảm ơn cô nhé Liliana.

- Kh-Không cần phải cảm ơn tôi đâu ạ! Hôn...hôn cái... cái gì... tất cả là
bởi vì tôi là kỵ sĩ của Ngài. Là nghĩa vụ thôi ạ!

- Mà nhân tiện thì... Bởi vì mối quan hệ của chúng ta đã thân mật như vậy...
Như vậy sau này ngài có thể hay không để tôi quan tâm chăm sóc về cuộc sống
của ngài không ạ? Tôi cảm thấy tốt hơn là ngài nên đồng ý!!!

Ngượng ngùng quay đầu đi, khả năng hai bên tai đỏ chót vẫn đang thời thời khắc
khắc chờ đợi đáp án.

- Ừ... À...! Cái này được thôi. Không có vấn đề.

Anh chàng gật gù đáp lời. Trong lòng tự hiểu thành từ ngày sau cô nàng sẽ
chuyên tránh nấu cơm hằng ngày. Cái này cùng với hiện tại trước đó mấy ngày có
vẻ như cũng không khác gì thì phải.

- Đ-Được! Vậy thì tốt quá rồi ạ!

- Hử?

Vẻ mặt nghi hoặc.

- Không... Không có gì đâu. Vương ngài đừng để ý! À mà, ngài hiện giờ đã có
nắm chắc chiến thắng chưa ạ?

Đã đạt thành mong muốn vì vậy cô bắt đầu lập tức nói tránh sang chuyện quan
trọng khác.

- Cái này cũng không chắc nữa. Thế nhưng ít nhất hiện tại so với trước kia đã
khá hơn nhiều. Mặc dù quyền năng Hy vọng chi quang chưa có cơ hội thử thế
nhưng tôi nghĩ mình đã có thể sử dụng được nó rồi.

Anh vẻ mặt trầm ngâm đáp lời. Trong lúc nói chuyện, cả hai người bọn họ bắt
đầu bước chân tiến về bờ. Chỉ là đi được một lát, Liliana liền không kiềm được
dừng lại nói ra.

- Tuy rằng nói như vậy có hơi ép buộc thế nhưng xin Vương ngài nhất định phải
chiến thắng ạ.

- Vì tôi... cũng là vì Ngài... cầu xin Ngài đấy....!

Nói và cô nhìn anh với anh mắt đắm say quyến luyến.

- A...! Kh- Không có vấn đề! Tôi nhất định sẽ chiến thắng!

Trong lòng cảm giác rung động là lạ, vị vua trẻ trả lời với giọng cười cười.
Và rồi giống như là cũng cảm giác được bản thân mình lời nói có phần yêu cầu
cưỡng ép vô lý, cô nàng hơi làm ngẫm nghĩ liềm vẻ mặt ửng hồng mang theo
nghiêm túc tiếp lời.

- Dù sao thì.... Tôi, Liliana Kranjcar xin tuyên thệ nhất định sẽ trọn lực
phụ tá Ngài hoàn thành chuyện này. Thế cho nên xin Ngài cũng đừng lên lo lắng.
Ngài sẽ không phải cô đơn chiến đấu một mình đâu ạ~

Giọng nói của cô dần trở lên mê ly lên.

- Từ giờ phút này trở đi, mối quan hệ của Vua và hiệp sĩ chúng ta sẽ tựa như
đôi chim uyên ương, nhánh cây cùng cành. Sẽ có lúc chúng ta không cùng một ý
nguyện, rồi có những lúc chúng ta không còn tin tưởng lẫn nhau... nhưng rồi
chúng ta cũng sẽ vượt qua tất cả những khó khăn ấy, mối liên hệ sẽ ngày càng
thắm thiết hơn—chúng ta sẽ là như thế bên nhau, mãi mãi! Đây là lời ước nguyện
trọn đời giữa đôi ta nhé!

- .......Há! Tốt...! Nhất định rồi...!

Tuy rằng ngôn ngữ có hơi sến, thế nhưng nếu nó là từ một cô gái như Liliana
nói ra bạn sẽ chỉ cảm nhận được chúng như là một điệu nhạc của Mosa làm người
say lòng.

- Như vậy thì... chủ nhân của tôi.., chúng ta hãy mau hơn lên đi ạ! Chiến đấu
đã ở ngay gần!

- Được! Vậy thì cùng nhau cố gắng nhé, Lily!

Cô gái nghiêm túc gật gật đầu. Và thế là ở trong màn đêm thăm thẳm bước chân
của cả hai bọn họ bắt đầu chạy đi tìm trở về chốn cũ. Thần và người chiến
tranh lại lần nữa chuẩn bị bắt đầu.

..........

Kết thúc chương 31.


Từ Campione Thế Giới Bắt Đầu - Chương #31