Người đăng: thanhduy_vp2008@
11h30 đêm khuya tại xa xôi thôn làng nọ, có một nam ba nữ đang cùng nhau tụ
tập lại bên trong một ngôi đền cổ cũ kĩ bỏ hoang đã lâu trong làng. Chờ đợi
cho một nghi thức giải trừ phong ấn đang được tiến hành.
Chỉ thấy lúc này Nguyễn Tiến Minh cùng với bộ đôi kỵ sĩ Erica cùng Liliana của
mình chính đang vẻ mặt chăm chú đứng cách một khoảng cách xa nhìn vào trong
chính điện ngôi đền bỏ hoang cũ- nơi đang tiến hành nghi thức. Hai cô gái thậm
chí còn sớm cho gọi ra bản thân yêu quý vũ khí- Cuore di Leone cùng II Maetro,
chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào. Đã có một chút chuyện không hay ho lắm
(tạm không nói ở đây) xảy ra vào thời gian đầu buổi tối trước bữa ăn cơm (khi
mà Liliana chỉ trích Erica cố tình quyến rũ Vương của cô làm những điều dâm
loạn xấu hổ...vv). Và bởi vì vậy, mặc dù anh là vua thế nhưng cũng không thể
ngăn cản được việc hai cô nàng kỵ sĩ của bản thân thái độ đối với nhau không
mấy hữu hảo. Duy nhất người còn lại từ đầu tới cuối cao cao treo ở bên ngoài
tỏ ra vô hại không liên quan, Lucretia thế nhưng lúc này chính đang tiến hành
tới cuối cùng giai đoạn nghi thức giải trừ phong ấn. Dù sao thì.... ít nhất bề
ngoài đoàn đội vẫn rất là có cùng chung mục tiêu đấy không phải sao? A a...!
Nhất định là như vậy rồi. Ai đó cười gượng tự nhủ.
Quay trở lại hiện tại nghi thức, chỉ thấy một sợi dây thừng có dấu vết bị đốt
cháy, một bình hồ lô rượu sake lớn cũ kĩ, và cuối cùng là một chiếc võ sĩ đao
kiểu samurai Nhật đồ cổ không biết Lucretia kiếm được ở đâu; tất cả đang được
bày biện lên chính giữa một chiếc hương án đặt bên trong chính diện đền thờ.
Dựa theo lời Lucretia từng giải thích, bởi vì chỉ là giải trừ phong ấn nghi
thức mà không phải là triệu hồi hàng xuống tân dị thần bởi vậy nghi thức thật
ra cũng không quá rườm rà. Duy chỉ có rắc rối nhất cần chuẩn bị đồ vật tế phẩm
cũng đều đã được cô ta nhờ người quen chuẩn bị giúp vì vậy công việc thật ra
cũng rất đơn giản.
Đương nhiên! Đơn giản hay không Nguyễn Tiến Minh không biết. Thế nhưng lúc này
chỉ thấy Lucretia sau khi hoàn thành một loạt công việc cùng lẩm bẩm múa lấy
kì quái vu nữ Nhật Bản điệu múa nghi thức hiến tế xong, trong tay cầm một con
dao (thường gặp trong đền chùa khi làm phép quy y) nhẹ cắt vào bản thân cổ
tay. Dòng máu đỏ tươi được vẩy thấm lên ba loại đồ vật tế lễ. Chỉ thấy sợi dây
thừng có vết cháy đầu tiên là ngọ ngậy biến ảo dường như thành còn sống sờ sờ
một con rắn lớn dáng vẻ nhìn rất nguy hiểm. Bình hồ lô rượu sake lớn chợt
nhiên dựng đứng không ngừng lay động đồng thời phát ra những tiếng ùng ục vang
lên như tiếng người uống nước. Cho tới cuối cùng thanh đao càng là lơ lửng ở
giữa không trung, còn có mơ hồ khói đen lệ quỷ gào thét quanh quẩn bên trên
nó. Tình cảnh tổng hợp lại có vẻ rất nguy hiểm. Càng chết chính là Lucretia
không có giống như là bản thân cô ta từng nói nhẹ nhàng, cả người giống như bị
hút hết sức sống cùng ma lực một dạng, ngã oặt ở trên mặt đất trơ mắt nhìn tất
cả những cảnh tượng kì quỷ này diễn ra ở trước mắt mình.
- Giải trừ phong ấn thành công rồi sao? Lucretia, cô ấy làm sao vậy?
Anh chàng có chút lo lắng không tên bật thốt lên hỏi. Ở bên cạnh Erica không
có sở hữu linh nhãn năng lực vì vậy nên cũng không có cách nào trả lời. Thế
nhưng dựa theo phán đoán của bản thân, lông mày của cô không khỏi hơi nhăn
nhíu lại... Luôn có dự cảm gì đó không tốt lắm dường như sắp xảy ra.
- Không được rồi! Lucretia- san đang bị vị kia dị thần cướp hút lấy đi ma lực
cùng sức sống!!!
Trả lời là Liliana, cô nàng lúc này đang yên lặng đứng bên cạnh Nguyễn Tiến
Minh sử dụng ra phép thuật linh nhãn (loại phép thuật chỉ có hậu duệ của những
phù thuỷ, vu nữ, nữ tế ti mạnh mẽ mới có thể sở hữu hoặc tu luyện) nên nhìn
rất rõ mọi chuyện.
- Vậy mau mau đưa đi Lucretia! Tôi đã cảm thấy được hắn ta tồn tại!!!
Nguyễn Tiến Minh giọng giật mình.
- Hừm? Chờ chút hãy để Lucretia an toàn giao cho em! Lily, cậu thì hãy tiếp
tục ở lại đây nhé. Còn có Vương, ngài cũng phải cẩn thận một chút. Vị dị thần
này dường như không giống bình thường.
Nói như vậy một câu, tiếp đó Erica bước chân chạy nhanh cấp tốc tiến vào trong
chính điện ngôi đền. Thanh kiếm trên tay ngay trong khi di chuyển khẽ vuốt
đồng thời chậm đọc lên bản thân mạnh mẽ thuật phép.
- Tiến lên đi, Cuore di Leone (Trái tim sư tử)!!! ——— Ta ra lệnh cho ngươi!
Hỡi sư tử của thép~ Ngươi có thể cắn xé, xiên thủng và giết chết kẻ thù. Ngươi
có thể chinh phục, tiêu diệt địch thủ và giành lấy chiến thắng! Ta giao chiến
trường lại cho ngươi.
Sau khi Erica kết thúc lời thuật phép liền dịu dàng vuốt ve lưỡi kiếm thanh vũ
khí yêu thích của mình, hôn nhẹ nó... Và ném gươm đi. Thanh gươm ấy bay nhanh
vút đi theo hình vòng cung rồi đâm xuống ngay tại trước vị trí Lucretia đang
nằm lại. Chưa tới một vài giây, thanh kiếm ấy liền bắt đầu biến hình.
- Gầm gào....~
Thanh gươm cắm xuống nền đất bắt đầu to ra. Kim loại màu bạc sinh ra liên tục
từ thanh kiếm và dần dần tạo hình thành một con sư tử, giống như một tác phẩm
điêu khắc thật sự. Nhưng nó đã không chỉ trông giống như một con sư tử, nó còn
có kích thước rất lớn. Thậm chí còn khó tin hơn chính là con sư tử màu bạc ấy
không phải thứ đồ điêu khắc bình thường. Nó gầm gừ lên, sau đó vẻ mặt cảnh
giác nhìn về sợi dây hoá hình con rắn, bình rượu sake lớn cùng thanh đao
samurai biết bay bị âm quỷ bao phủ. Một con sư tử bằng kim loại thực sự cao
tới gần ba mét che chắn gần hết cả không gian trong chính điện. Cũng là trong
lúc con sư tử sắt ấy thu hút lấy sự chú ý của mọi người, Erica bước chân cũng
đã nhanh chóng an toàn mang Lucretia rời đi ra bên ngoài sân. Thế nhưng hiển
nhiên, cuộc chiến tối nay sẽ không chỉ đơn giản như vậy.
........
Diệt Thần Sư cùng Dị Thần có thể nói là thiên địch trời sinh, bởi vậy vừa nghe
xong Liliana cùng Erica lời nói, anh chàng cũng cùng lúc rõ ràng cảm giác được
một loại giống như bị ác quỷ nhìn chằm chằm nhằm về phía mình. Một loại giống
như không theo chi thần- dị thần khí tức sinh mệnh đang rất rõ ràng hiện ra ở
trong chính điện ngôi đền.
- Ra đi Vua quỷ- Shuten Doji! Đối thủ của ngươi lúc này chính là ta!!!
Đúng vậy! Vị dị thần mà Lucretia nhiều năm trước từng phong ấn, vị dị thần mục
tiêu mà lần này anh hướng tới chính là vị này cũng coi như có số có má nổi
tiếng trong hơn 3 triệu thức thần của người Nhật Bản, vua quỷ Shuten Doji- Ác
ma đứa con trai, cùng với hồn ma hoàng đế Sutoku cùng cửu vĩ hồ ly Tamamo no
Mae là một trong tam đại yêu quái thống lĩnh trong văn hoá thần đạo Nhật.
Chỉ thấy theo lời lớn tiếng quát tựa như khiêu khích của Nguyễn Tiến Minh vang
lên, vốn đang múa may bay lượn ba loại vật tế tức thì đại tập hợp lại đồng
thời tự bốc cháy lấy. Cho tới bên trong ngọn lửa màu đỏ rực hiện dần ra thân
thể vạm vỡ cao lớn hơn hai mét của một anh chàng khá đẹp trai có mái tóc màu
đỏ như lửa xoã tung. Trên đầu có sừng, hai chiếc dài ở trên đỉnh, hai chiếc
ngắn hơn ở trước hai bên trán. Miệng anh ta mọc răng nanh dài như quỷ hút máu.
Vạt áo trước cấu trúc nhìn như vẩy rắn. Dây nịt ở giày và tay đều là da rắn.
Trên tay để trần càng là săm hình rắn xanh. Vai khoác bầu rượu sake lớn. Dây
lưng buộc quanh eo người thô tựa như dây thừng, đuôi thậm chí còn có vết lửa
cháy. Trên tay cầm lấy một thanh đao cong dài và mảnh, hình dáng trông giống
như thanh đao mà trước đó từng dùng để tế lễ thế nhưng biến hoá to lớn hơn.
Vị này vua quỷ vừa hiện thân trong lửa, hai mắt liền dường như hai ngọn đèn
laze đỏ lòm lòm âm trầm nhìn chằm chằm về phía nơi Nguyễn Tiến Minh đang đứng.
Nhiệt độ xung quanh dường như bỗng lạnh xuống.
- Hít.... Khà....~ Ha ha.. Shi... Ha ha ha ha ha....~ Ta tự do! Ta lại tự do!
Ta lại tự do!!! Ha ha.... Shi shi shi... Ha ha ha ha.... Hít khà~ Hít khà~ Hít
khà~
Như tiếng rắn rít réo vang cùng âm trầm lại sang sảng tiếng cười. Nhìn vua quỷ
Shuten Doji lúc này cả người vui vẻ như phát cuồng nhảy loạn ở trên mặt bàn
hương án đồng thời không ngừng dùng tay vỗ đùi, Nguyễn Tiến Minh nhưng trong
lòng không quá thoải mái. Thái độ vừa rồi kia của đối phương quả thực chẳng
khác nào đang miệt thị, coi khinh một vị Diệt Thần Sư như anh cả. Không thèm
để ý, không coi là chuyện to tát. Một cảm giác thật sự là không tốt đẹp gì cho
cam!
Có điều.....
Trong lòng lặng lẽ cười gằn, anh chàng như cũ nhìn lấy còn đang càn rỡ tiếp
tục cười to vua quỷ, bản thân nhưng âm thầm lấy ra đòn át chủ bài trong lần
chiến đấu này của mình....
Phiến đá phép bí thuật Promethus!... Cùng quyền năng chứa sẵn ở bên trong.
Sẵn sàng chịu gậy ông đập lưng ông chưa vua quỷ?
Trong lòng vừa nghĩ như vậy, Nguyễn Tiến Minh liền lặng lẽ hướng mặt phiến đá
phép nhằm về phía Shuten Doji rồi vận dụng quyền năng... Ừ??? Ta vận! Ta vận!
Ta vận! Vận! Vận!!!
Đậu má nó! Làm sao không vận dụng được vậy hả trời???
Quyền năng? Quyền năng ở bên trong đâu? Đã nói trước gây ông đập lưng ông đâu
hả???
Bất thình lình biến cố xảy ra làm cho Nguyễn Tiến Minh không khỏi ngạc nhiên
đến ngây người. Thế nhưng thực tế trớ trêu lập tức lại càng biếu tặng thêm cho
anh ngạc nhiên kinh hãi còn nhiều hơn nữa. Bởi lẽ, ngay thoáng chốc ngắn ngủi
tại thời điểm anh chàng ngẩn ngơ phân vân vì tấm đá phép không thể sử dụng bối
rối, một tiếng hít khà quen thuộc nho nhỏ vang lên.
- Vương, ngài cẩn thận!!! x2
Tiếng của Erica từ phía trước cùng Liliana ở phía sau đồng loạt vang lên.
- Ha ha... Ngu ngốc Diệt Thần Sư, hãy nhận lấy chăm sóc từ dây thừng như ý
của ta đi!!! Biến! Biến! Biến! Ta biến! Ta biến! Ta biến!!! Ha ha... Shi... Ha
ha ha ha ha ha...~
Tiếng vua quỷ Shuten Doji đột nhiên cười càn rỡ. Nguyễn Tiến Minh còn chưa
hiểu thấu tất cả ra sao, cơ thể của anh đã bị một thứ gì đó trơn trượt, lạnh
lẽo, to lớn, rắn chắc, thít chặt lại từ phía sau lưng. Vẫn quấn thật nhiều
vòng. Chờ tới khi anh chàng kịp phản ứng lại, cả người cũng đã bị vững chắc
trói chặt lại. Hơn nữa vừa liếc nhìn về sau thì.....
- Ră... Rắn!!!! Có rắn!!!
Da đầu tê dại kinh hồn. Trói chặt cơ thể anh giờ đây không phải ai khác chính
là một con rắn lớn thân thế dài không biết bao nhiêu, cũng không biết xuất
hiện từ sau lưng anh tự bao giờ. Hơn nữa buồn cười cái chính là lúc này cũng
đang bị tấn công bởi một con rắn lớn khác Liliana thế nhưng thành công tránh
thoát được. Ngược lại là chính bản thân anh, chủ lực chiến đấu chính của tối
nay lại sớm bị nấm mốc tóm gọn ngay từ đoạn đầu. Xấu hổ không xấu hổ? Kinh
không kinh hỉ u???
Nguyễn Tiến Minh cũng đã không còn có thể lạnh nhạt đối xử mọi chuyện tâm cảnh
như trước nữa. Vua quỷ Shuten Doji cũng không còn cười như thằng ngu mới ra tù
như vừa rồi. Đương nhiên! Chủ yếu là vì nó có lẽ đã cười đủ. Hoặc có lẽ là đã
thoả mãn vì màn cười giả ngu lừa đảo của mình thành công cho bắt được một
thằng ngu hơn- như Nguyễn Tiến Minh vào tay chẳng hạn. Mẹ nó! Dị thần hiện nay
dù mạnh dù yếu quả nhiên đều không một tý nào dễ chơi nha~
Thật vậy! Chỉ cần nhìn thấy vua quỷ Shuten Doji vẻ mặt cười dương dương tự đắc
vào lúc này điều khiển ra lệnh lấy con rắn khổng lồ bắt trói mang theo Nguyễn
Tiến Minh trườn vào trong chính điện là biết rồi.
- Nho nhỏ diệt thần sư? Ha ha... Shi shi shi.... Ha ha ha ha ha...~ Ta chính
là vua của chúng quỷ ăn thịt người Oni. Chúng bay đâu! Ngày hôm nay chúng ta
liền dùng thằng ngu này thịt mang ra bày tiệc! Ha ha ha... Shi ha ha ha ha ha
ha....~
Theo tiếng cười càn rỡ cùng động tác vung tay của vua quỷ Shuten Doji. Bầu
trời dường như vang lên từng đợt gió rít. Ánh trăng đêm nay như mờ đi. Mây đen
cuốn tới... Không! Không phải mây đen. Mà là giống như thành đàn thành lũ yêu
ma quỷ quái tụ tập lại thành như cả tảng mây dài như vậy từ bốn phương bay
tới. Vô cùng vô tận, không gì không có. Trong đó nổi bật ở bên ngoài càng có
nhiều loại yêu quái hoặc mạnh mẽ hoặc quen thuộc trong thần thoại Nhật như Oni
quỷ, Tengu thiên cẩu, kappa, quỷ cổ dài,....vv. Đủ loại hình thù quỷ quái gớm
giếc.
Bách quỷ dạ hành ngay tại đêm nay.
........
Kết thúc chương 27.