Người đăng: thanhduy_vp2008@
Cùng thời gian, ngay ở tại thời điểm Nguyễn Tiến Minh cuối cùng không còn quấn
lấy Liliana (vì đói), để cho cô nàng đi thúc giục chuẩn bị bữa cơm trưa, ở
trong thôn làng, Erica cùng Lucretia cũng đang tăng nhanh tốc độ tiến hành xua
tán nốt những người dân cuối cùng ở xung quanh rời đi. Được lợi nhờ năng lực
phép thuật "tâm lý ám chỉ", chỉ cần lần lượt từng gia đình một khiến cho người
chủ chốt trong nhà quyết định ngay buổi chiều ngày hôm nay cả gia đình sẽ rời
đi thôn làng một vài hôm...vv, cả hai nhiệm vụ liền rất nhanh hoàn thành.
Một chốc lát sau....
- Tốt quá! Đây chính là gia đình cuối cùng rồi!!!
Kết thúc lời chào với cặp vợ chồng trung niên chủ nhà, Erica vẻ mặt rạng rỡ
tươi cười than thở nói. Chỉ thấy trên người cô gái lúc này đang ăn mặc một
chiếc áo khoác bó, ngắn nhỏ màu đỏ phủ ngoài áo sơ mi trắng. Xuống dưới là
chiếc quần bó dài màu đen khoe ra một đôi chân thẳng thon dài trước khi kết
thúc bằng một đôi bót cổ cao màu đen sành điệu. Đỉnh đầu là chiếc mũ beret
loại thông thường phủ đầu đáng yêu màu đỏ hợp với mái tóc dài màu vàng óng ả.
Trông cô tựa như một bông hoa hồng đầy diễm lệ, trẻ trung mà xinh đẹp nhất
trong ánh nắng mặt trời.
- Còn chưa phải là gia đình cuối cùng đâu. Cô sẽ không quên mất những người ở
tại nhà nghỉ suối nước nóng mà chúng ta đang ở chứ?
Đi ở bên cạnh Erica, Lucretia khuôn mặt nở nụ cười nhẹ nhàng khẽ nhắc nhở. Dù
cho tuổi tác ít nhất đã tầm ở tuổi bà nội của cô nàng kề bên, nữ phù thuỷ xứ
Sardinia vẫn như cũ ăn mặc cực kì trẻ trung dưới vẻ ngoài của phụ nữ tuổi hai
tám đôi mươi. Một chiếc áo thun rộng mỏng màu nâu nhạt để lộ hai bên bờ vai
thon cùng đai áo ngực, đuôi áo gần như bao chùm lấy bên dưới chiếc váy ngắn có
ren phần cuối màu trắng. Một đôi chân dài để lộ ra thẳng tắp trắng nõn nà cùng
đôi giày cao gót màu đen. Một mái tóc màu nâu dài xoã tung. Nếu như lại tìm
thêm nữa một chiếc túi xách nhỏ, cầm tay hoặc khoác vai, vậy trông cô ta sẽ
chẳng khác nào các quý cô trang phục trẻ tuổi ở Milan đang đi dạo phố thời
trang mà Erica từng thấy.
Thú thật là sự xuất hiện cùng cách ăn mặc "hớ hênh" của người phụ nữ này làm
cho Erica cảm thấy nguy cơ sâu sắc ghê gớm. Cứ nhớ tới ánh mắt "sắc sắc mị mị"
chấn động của Vương ngay lần gặp mặt đầu tiên liền biết. Dù cho rõ ràng đối
phương tuổi tác không ít thế nhưng ngay cả là chính bản thân cô, hầu hết mọi
khi cũng đều coi nhẹ số tuổi thực của Lucretia- nhớ đến sẽ chỉ ước ao, thì
biết là vị này nữ phù thuỷ nguy hiểm như thế nào rồi. Haizz... Giá mà tất cả
đối thủ của cô (nữ giới) ở bên cạnh Vương đều ngốc nghếch và cổ hủ bảo thủ như
Liliana thì hay biết mấy. Nếu được vậy cô đã chẳng phải lo lắng vị vua trẻ sẽ
bị người khác quyến rũ cướp mất như bây giờ. Tất nhiên, lo lắng đề phòng cái
gì là một chuyện, tính cách của cô ngay từ đầu cũng đã quyết định bản thân sẽ
không dễ dàng chịu thua hay bỏ cuộc. Và rồi thái độ ứng xử cùng âm thầm đả
kích đối với đối phương cũng là rất trọng yếu.
- Đương nhiên là tôi sẽ không như vậy dễ quên. Tất cả chỉ bởi vì sớm nay ngay
từ lúc rời đi tôi cũng đã cho bọn họ dùng phép tâm lý ám chỉ rồi. Bởi thế cho
nên gia đình vừa rồi thật sự chính là cuối cùng. Đương nhiên! Trừ phi là ở
trong thôn làng còn ẩn dấu bí mật gia đình nào đó vậy thì không tính.
Một bên bàn tay trái khẽ vuốt lấy mái tóc dài vàng óng ả của mình, Erica trả
lời chắc nịch với giọng điệu đầy kiêu ngạo cùng tự tin mãnh liệt. Như một nàng
sư tử trẻ trung tự hào với năng lực của mình.
- A rồi a rồi...! Erica, cô quả nhiên là cánh tay phải đắc lực nhất của
Nguyễn Tiến Minh điện hạ đây. Lại nói... Không phải tổ chức Thánh giá Đồng
thiếc đen của cô chính là kẻ thù truyền kiếp với tổ chức Thánh giá Đồng xanh
đen của Liliana hay sao? Không nghĩ tới cả hai vị thiên tài ma pháp thiếu nữ
hiện tại của châu Âu sẽ có một ngày lại cùng cống hiến cho một người.
Lucretia cười duyên một tiếng lại giống như tò mò tiếp lời.
- Hừ! Tôi, Erica Blandelli chỉ là đại diện chính mình cống hiến cho Vương mà
thôi. Bởi vậy cũng không tồn tại chuyện tổ chức kẻ thù truyền kiếp gì ở đây
nhé. Còn có....
- Lời nói khích bác ly gián vừa rồi của cô không có một chút nào cao minh. Nữ
phù thuỷ già xứ Sardinia, cô sẽ không cho là tôi sẽ thua ngay cả với bảo thủ
ngây thơ thiếu nữ như Liliana chứ?
Nói và cô nàng tóc vàng hơi híp mắt lại với một nụ cười đầy ý vị thâm trường.
- Mà mà... Là như vậy phải không? Có điều dựa theo kinh nghiệm nhiều năm sinh
sống của ta mà nói, càng là những vị vua thông minh tài đức sáng suốt lại càng
yêu thích ngây thơ thiếu nữ đây. Ngược lại chỉ cần có thông minh thủ hạ cấp
dưới làm việc là được rồi không phải sao?
Lucretia nhẹ như mây gió cười tủm tỉm phản bác. Nội dung kể ra khiến Erica
thoáng cái không khỏi cứng mặt lại. Trong thời gian ngắn thế mà không cách nào
phản bác được. Nha! Thật giống như chính cô ta lúc này đây không phải là đang
làm công việc của thủ hạ cấp dưới sao? Mặc dù cho đúng lý thì địa vị của cô
bây giờ chính là kỵ sĩ của vua, làm việc hay hoàn thành nhiệm vụ mà Vương giao
phó cái gì đều là đúng lý hợp tình. Thế nhưng... Thế nhưng không có so sánh sẽ
không có thương hại. So với vẫn ở tại nhà nghỉ Liliana, rất rõ ràng địa vị của
cô ở trong lòng Vương không khỏi kém hơn vị kia ngây thơ thiếu nữ mà cô vừa
nói nhiều vài phần. Mà.... Chẳng lẽ thiếu nữ thông minh cũng là không đúng???
Erica không khỏi thoáng chìm vào trong suy ngẫm sâu xa, cũng không muốn cùng
kẻ đáng ghét đang đi bên cạnh mình tiếp tục nói chuyện. Ngay cả vốn dĩ trước
đó còn muốn dò la mối việc Vương làm sao biết sự tồn tại của đối phương cũng
bị gác sang một bên.
Cùng lúc ấy, đi bên cạnh Lucretia thấy Erica nhanh như vậy bế miệng không phản
bác được trong lòng không khỏi cười nhạt. Đối thủ dù cho rất rất thông minh,
cũng giỏi về giao tiếp, thế nhưng chung quy chỉ là bé gái chưa thông tình đời
(loại này nam nữ tình cảm) mà thôi. Làm sao có thể chống lại ngôn ngữ nghệ
thuật của cô. "Lại còn dám gọi mình là nữ phù thuỷ già. Hừ! Vậy thì đừng có
trách ta đây dạy dỗ cho cô một bài học nhé." Đây là Lucretia suy ngẫm.
"Không được! Nhất định phải xúc tiến xúc tiến quan hệ của mình với Vương!!!"
Erica cùng lúc như thế tự nhủ.
Kết quả là hai người cứ như vậy từng người mang theo suy nghĩ riêng của mình
rảo bước chân trong yên lặng trở về nhà nghỉ. Đồng thời rất nhanh liền kì quái
phát hiện tâm hồn luôn treo tại ngọn cây Liliana.
- Lily, cậu không có vấn đề gì chứ?
Trong bữa cơm trưa do chính Liliana không thể không tự mình chuẩn bị, Erica
cuối cùng không nhịn được lên tiếng hỏi thăm.
Không đặt câu hỏi không chịu được a, ai bảo mới vừa trải qua một buổi sáng
không gặp thôi, hai người trước mắt này (Nguyễn Tiến Minh cùng Liliana) quan
hệ chợt trở nên như vậy kì quái thân thiết.
Chỉ thấy trên chiếc bàn dài Nguyễn Tiến Minh ngồi yên tại chủ vị, một bên là
Erica cùng Lucretia lần lượt như bình thường dùng cơm, đối diện Erica- gần với
Vương (Nguyễn Tiến Minh) chỗ ngồi Liliana thế nhưng cả buổi luôn hành động vô
cùng kì quái. Khi thì đỏ mặt gục đầu giống như chỉ muốn chui xuống gần bàn làm
đà điểu, khi thì hoảng hoảng trương trương gắp loạn thức ăn nhét vào trong bát
của Vương (Nguyễn Tiến Minh), gắp xong lại không dám nhìn thành quả mà quay
ngoắt mặt sang nơi khác. Lúc thì giống như tâm hồn treo ngược càng cây cầm bát
ngồi đờ ra, mặt mày đỏ ửng tới mang tai, một bộ e thẹn xấu hổ muốn bốc khói
dáng dấp....vv. Nói chung muôn hình muôn vẻ kì quái vô cùng.
- Hai người buổi sáng ngày hôm nay....
Giọng nghiền ngẫm hơi ngừng.
- Sẽ không ở trong nhà nghỉ làm chuyện gì đó.... Cực kì thân thiết chứ?
Người trong cuộc thì u mê, kẻ ngoài cuộc thường hay tỉnh táo, cùng ngồi ăn
trưa Lucretia nụ cười tủm tỉm bỗng nhiên nói xen vào. Ánh mắt đảo qua Nguyễn
Tiến Minh ba người còn lại ẩn chứa cảm giác cực kì thú vị.
- Aaaaaa!!!! Mới... Mới sẽ không làm gì cực kì thân thiết!
Liliana giống như mèo bị giẫm phải đuôi chợt ngồi bật dậy, la toáng lên.
"Không có mới là lạ!!!" x3. Những người còn lại oán thầm. Bộ dáng kia phản ứng
quá khích hiển nhiên đã trả lời thay cho tất cả.
- Nga~
Đây là Erica như có như không bề ngoài đáp lại.
- Là như vậy phải không?
Đây là Lucretia ý vị thâm trường câu hỏi tu từ.
- Tôi... Tôi ăn xong rồi. Mọi... Mọi người ăn tiếp đi!!!
Không chịu nổi những người khác ánh mắt kì quái nhìn mình. Thiếu nữ tóc bạc
nói xong liền trực tiếp hoang mang hoảng loạn bỏ chạy thẳng. Chỉ để lại Erica
cùng Lucretia hai cặp mắt nhìn đồng thời chuyển về phía người nào đó đang ngồi
im lặng từ đầu bữa cơm cho tới giờ.
- Khục! Đang dùng cơm vậy chớ có nói chuyện!!! Chuyên tâm một điểm. Còn
có.... Nếu như nhiệm vụ xua tán dân thường buổi sáng đã làm xong. Chiều
nay.... Hừm? Erica tới gặp riêng tôi một chút. Có nhiệm vụ quan trọng cần bàn
giao.
Ngồi tại chủ vị Nguyễn Tiến Minh cũng không tiếp tục giả vờ câm điếc được nữa.
Bất đắc dĩ không thể không trực tiếp đứng ra điều đình. Ngược lại ngoại trừ
nếu còn ở tại chỗ- nào đó chính trực ngây thơ thiếu nữ Lily ra, những người
còn lại ai ai cũng đều đã hiểu là chuyện gì. Cũng không cần quá mức che che
lấp lấp.
Quả nhiên ngay sau khi Nguyễn Tiến Minh nói như vậy xong, Erica hai mắt bỗng
dưng đỏ thắm chợt loé qua. Còn Lucretia....????
- Trẻ tuổi Vương a! Có một số việc luôn là cần phải hạn chế một chút mới tốt.
Giọng kiềm diễm trêu chọc.
- Là như vậy phải không? Nếu không Lucretia cũng cùng tham gia vào chứ? Bản
vương vẫn rất là hoan nghênh đây. A a a...~ Chỉ cần đến lúc ấy chớ có bảo là
không nói trước là được.
Nguyễn Tiến Minh giọng cười nhợt nhạt, không mấy lo lắng đáp trả. Chẳng lẽ bởi
vì mấy ngày vừa qua hắn bận tâm hai vị khác thiếu nữ tâm tình mà không động
chạm vị này xinh đẹp nữ phù thuỷ nên đối phương tưởng lầm hắn là động vật rụt
rè ăn chay hay sao? Nếu là thật như vậy, Nguyễn Tiến Minh không thể không vui
sướng thông báo cho đối phương rằng: đây quả thực là một rất rất mỹ lệ hiểu
lầm u~
- Ạch! Hay là thôi đi. Tôi còn cần phải chuẩn bị thêm cho công việc buổi tối
nữa.
Thông minh như Lucretia đương nhiên rất nhanh liền hiểu được nội dung trong
lời nói cùng ánh mắt mà vị vua trẻ tuổi muốn chuyển đạt. Một đôi hoa đào mắt
không khỏi lập tức thu lại vẻ vũ mị. Lời nói cùng thái độ bề ngoài cũng tức
khắc không còn vẻ lười biếng thường có mà đoan chính nghiêm túc hơn nhiều
tưởng như hai người. Có thể xứng danh bách biến ma nữ á!
Đương nhiên! Hiện tại Nguyễn Tiến Minh cũng sẽ không suy xét ăn luôn đối
phương. Thời gian còn dài, cũng không tin vị này xinh đẹp nữ phù thuỷ còn chạy
thoát được khỏi tay hắn. Nghĩ như vậy, anh chàng cũng liền mỉm cười không có
tiếp tục tiếp lời. Bữa ăn cơm buổi trưa bởi vì vậy chẳng mấy chốc sau kết thúc
trong im lặng.
Tiếo đó, chính là vui vẻ cuộc gặp mặt buổi chiều u~
Thiếu nữ Erica chuẩn bị tấu lên!!!
.......
Kết thúc chương 25.