Chiến Thần Vương.


Người đăng: thanhduy_vp2008@

- Chúng ta... Chúng ta phải làm sao bây giờ???

Chật vật dùng phép "bay" bay trong thời tiết tràn đầy giông bão biển cả, giờ
phút này Liliana mang theo Erica lơ lửng giữa không trung vẻ mặt lo lắng đồng
thời nhìn về phía đang cận thân vật lộn hai vị dị thần.

- ...........

Erica hiện tại tâm tình rất hỗn loạn. Có lo lắng, buồn bã, thất vọng, tiếc
nuối, chờ mong, không đành lòng...vv một loạt đám cảm xúc. Đối với câu hỏi vừa
ra của Liliana thật tình không biết nên trả lời như thế nào. Chỉ là theo nhìn
thấy dị thần xà cùng vị thần khổng lồ quấn lại với nhau cận chiến, hai con quạ
khổng lồ bay lượn không trung không ngừng quấy rầy cùng mổ xẻ.... Hai con
khổng lồ sói chiến binh một lần nữa quay lại hợp sức tấn công. Tiếng cười ngạo
nghễ hào sảng đầy tự tin của vị thần khổng lồ. Tình thế chiến đấu rõ ràng đang
nghiêng hẳn về một bên. Nếu như không phải vị dị thần xà xung quanh cơ thể kia
đột nhiên được bao bọc bởi một loại kì lạ ánh sao vỏ bọc ngoài bao trùm kín,
đoán chừng chiến đấu đã sớm kết thúc. Đương nhiên, nếu cứ dựa theo tình hình
chiến đấu hiện tại tiếp tục mà nói, dù cho không bị thất bại giết chết, dị
thần xà bị thua cũng chỉ là chuyện sớm muộn thời gian. Chính là thủ lâu tất
mất như vậy đạo lý chí lý vậy.

- Chúng ta đi ngăn cản lại mấy con quạ và sói khổng lồ kia lại.

Cắn cắn môi, Erica cuối cùng đưa ra quyết định.

- Ồ!... N- Nhưng mà tại sao lại như thế à? Chúng ta sợ là không đấu lại được
chúng nó đâu.

Liliana vẻ mặt bận tâm trả lời. Tại những giờ phút quan trọng như thế này, cô
nàng hiếm thấy không có tâm tình cãi cọ với Erica. Tuy rằng chưa từng nói rõ,
thế nhưng đối với quyết đoán hành động của từ bé đến lớn đối thủ, cô gái nhỏ
vẫn là tương đối tín nhiệm. Cũng sẽ không đặt câu hỏi tại sao mà lại làm như
vậy vân vân.

- Không sao! Hết sức mà làm là được rồi!

Giọng miễn cưỡng. Tiếp sau đó không cả chờ đợi Liliana tiếp tục hỏi thêm,
thoát khỏi cánh tay của đối phương lôi kéo, Erica cả người rơi xuống mặt biển
rồi lập tức vận dụng phép "nhảy" chạy nhanh như chớp.

- Bay lên đi! Đôi giày của Hermes!!!

Dưới lòng bàn chân hiện lên từng vòng nho nhỏ ma pháp trận màu đỏ. Thân thể
của cô gái nhỏ giống như cao thủ võ lâm trong các bộ phim kiếm hiệp trung quốc
nhẹ nhàng đạp sóng mà đi. Lâu dài đứng trên mặt biển có lẽ cô nàng còn không
làm được, thế nhưng lợi dụng cao siêu năng lực vận dụng phép nhảy giữ cho thân
hình có thể di động trên mặt nước để thoả thích chiến đấu.... Thần kì như vậy
kĩ năng chiến đấu thật không thẹn là một trong hai thiên tài trẻ tuổi nhất của
Châu Âu tại thế kỉ này! Cô gái mang tên Erica Blandelli.

Chỉ là không ai biết rõ giờ phút này trong lòng của cô không khỏi bất chợt nhớ
lại thời gian mấy tiếng đồng hồ trước kia khi bản thân mình cùng với kẻ nào đó
bị nhốt ở trong không gian màu xám tối tăm vô hạn không biết tương lai tháng
ngày.

"Anh đã từng nói vận mệnh sẽ chỉ nắm trong chính bàn tay mình,.... như vậy thì
xin hãy chứng minh cho tôi nhìn thử một lần đi!" Trong lòng nỉ non tự nhủ.
Hoặc chính là không tin, hi vọng vào kẻ nào đó sẽ không dễ dàng như vậy mất
mạng, còn có thể một lần nữa quay về. Dù cho hi vọng có nhỏ nhoi, có vô vọng
đến nhường nào đi chăng nữa, giống như trước đó đã từng bị nhốt đánh mất lòng
tin..... Lần này, chính cô sẽ là người tiếp sức cho anh hi vọng sống. Nhất
định! Nhất định chính là như vậy!!!

Hai con sói xám khổng lồ đã ở ngay gần trước mắt! Trước khi kẻ nào đó một lần
nữa tìm được cách trở về, cô nhất định phải giữ vững cho dị thần xà chí ít
không thể thua. Cái này... Coi như là trả ơn người kia đã từng khích lệ cô lúc
gặp khó khăn ân tình đi. Hừ! Cô mới sẽ không thừa nhận bởi vì tin vào oai lý
tà thuyết của người nào đó trước kia mà quyết định hành động đâu đấy.

"Đừng có mà cứ như thế chết rơi mất biết không!!!" Cô nàng là như thế tự chế
giễu lên.

- Hỡi sư tử sắt và tổ tiên của ngươi, vị vua có trái tim sư tử! Xin hãy lắng
nghe lời thề của Erica Blandelli này!

Erica vừa chạy như bay vừa bắt đầu niệm những câu thần chú kì diệu của mình để
triệu hồi vũ khí. Cô niệm một cách thanh thót như ngâm thơ. Thần chú hay lời
niệm là khả năng thi triển phép thuật xuất từ suy nghĩ của người niệm.

- Tôi là người kế thừa của những anh hùng, hậu duệ của những Kỵ Sĩ Đen. Khi
nào tôi còn ý chí thì lưỡi kiếm trên tay tôi vẫn còn tồn tại. Hỡi vị vua có
trái tim sư tử, tôi van người! Hãy ban cho tôi tinh túy của chiến trường và
hiện hình nơi đôi bàn tay này....!!!

Một thanh kiếm xuất hiện ở trong bàn tay phải của Erica, vài giây trước còn
không có gì giờ đã có một thanh trường kiếm mới. Không khí bỗng dưng như lạnh
giá lại đến tận linh hồn.

- Tiến lên đi! Đã đến lúc để ngươi, Cuore di Leone (Trái tim sử tử) xuất
trận! Đâm nát, cắn xé, phá huỷ tất cả mọi thứ ngăn cản bước chân của người!!!

Đó là thanh kiếm mà Erica yêu thích nhất, thanh trường kiếm có vẻ ngoài tao
nhã. Với độ dài và rộng không giống như một thanh kiếm dành cho nữ giới và khi
vung nó nhẹ như một cành liễu đã làm cho nó khác hẳn với những thanh kiếm
khác. Nó phát ra một ánh bạc lộng lẫy và có thể được coi là một tác phẩm nghệ
thuật hơn là một thứ vũ khí tầm thường. Nhưng tất cả đối thủ đã từng giao đấu
cùng với nó đều biết một điều rằng đó là thanh kiếm của quỷ, có chém gãy những
thanh kiếm làm bằng thép khả năng. Trải qua thuật tự phép lúc này bổ sung năng
lực, Cuore di Leone đã đủ để chiến đấu cùng với thần thú cấp bậc sói khổng lồ.
Chiến thắng bọn chúng là khó có thể làm được thế nhưng kéo dài chờ đợi thời
gian vẫn là có thể làm đến. Đây đó cũng là duy nhất sự giúp đỡ mà Erica có thể
nghĩ ra giúp cho Nguyễn Tiến Minh vào giờ phút này.

Trong nháy mắt, khoảng cách giữa Erica và hai con sói khổng lồ được rút gắn.
Cuộc chiến không cân sức giữa thần và người cứ như vậy không có một chút nào
bất ngờ diễn ra. Không chỉ có vậy.... Ở thật xa nơi chiến trường phía sau vào
lúc này, Liliana đã đang nhắm mắt lại từ bao giờ giống như đang nguyện cầu, và
vài giây lát sau, cô mở mắt đồng thời mở miệng vịnh than...

- Hỡi trần gian nhân thế loài người, xin hãy lắng nghe lời than khóc của
David này! Trời ơi, hãy để cho anh hùng gục ngã! Hãy để cho chiến khí chết mòn
trong đổ nát....

Giọng nói như thể đang hát vang lên khắp một vùng giông tố biển trời.

- Hỡi Vùng Núi Gilboa, ta tự rủa giọt nước thiêng trên trời không còn chảy
trên đỉnh núi! Ta rủa vùng đất trở nên cằn cỗi khô cằn, đời đời không tốt
tươi! Có thể, tấm khiên anh hùng mới tan biến! Tấm khiên của Saul, không còn
bóng ánh dầu, mới trở thành hư vô...!

Không khí xung quanh dần dần chợt trở nên lạnh giá. Cơn buốt giá thấu xương
này khá giống với Thuật Tự Thánh Golgotha mà Erica vừa sử dụng ra. Phép thuật
của Erica khiến bầu không khí nặng trĩu nỗi tuyệt vọng và lòng thù hận. Trong
khi phép của Liliana, nó là sự đau khổ tột cùng của những oan hồn, là cảm xúc
của những chiến binh đã mỏi mệt với chiến tranh. Những từ ngữ trên đã nói lên
hết hoàn cảnh lúc ấy, những cảm xúc nặng nề mà ai không muốn vứt bỏ?

- Tắm máu kẻ sát nhân, cung Jonathan hùng dũng! Ngọn lủa dầu bất diệt của
những linh hồn hòa cảm, nhưng oán vong trả lại thanh gươm của Sual trong vô
vọng! Than ôi, hỡi các anh hùng hy sinh trong thế kiếm thời loạn lạc...

Trong bàn tay trái của Liliana, ánh sáng xanh bắt đầu tụ hợp, và hiện ra một
chiếc trường cung dài bằng cơ thể cô. Trong khi bên bàn tay phải cũng đang
sáng lên sắc xanh xuất hiện bốn mũi tên.

- Hỡi cây cung Jonathan, chiến khí của bậc anh hùng, mạnh tựa cọp hùm nhanh
tựa phi ưng. Hãy vút bay đi, tới những kẻ thù trốn chạy của ta! Bắn phá, xuyên
thủng và huỷ diệt tấm thân của những kẻ tội tù ấy...

- II Maetro là tên của người!!!

Bốn mũi tên được cây cung màu xanh độc nhất cài lên đồng loạt bắn ra. Chúng
mũi tên bay nhanh đi tựa như những ngôi sao chổi trong không gian. Mũi tên bay
theo một quỹ đạo khó mà lường trước, và đang nhắm trực tiếp vào cả hai con sói
khổng lồ cùng hai con quạ đen to lớn bay trên chiến trường.

- Kư....! Tư! Tư! Tư!

Vẻ đau đớn đang lộ rõ ra trên khuôn mặt của một con sói khổng lồ cùng hai con
quạ đen trên không trung. Cơ thể trúng phải những mũi tên ánh sáng xanh mà
Liliana bắn ra, trong đó càng có một mũi tên trúng vào vị trí yếu hại con mắt
trái của một con chó sói làm nó tru lên từng tiếng kêu đau đớn. Thân thể lăn
lộn đau khổ khiến cho người ta lạnh gáy. Hai con chim quạ mặc dù may mắn không
trúng phải vị trí hiểm yếu cả người cũng lung lay tưởng như muốn rớt xuống mặt
biển không thể chiến đấu tiếp tục. Con át chủ bài của Liliana, Thuật Tự Thánh
David, một lần hành động hầu như phế bỏ thật nhiều đối thủ. Cây cung Jonathan
có thể bắn xuyên qua thần thánh, bí thuật kiếm của Saul có thể mang cả cái
chết cho thần linh. Dù cho không giống như thuật tự của Erica có thể chiến đấu
lâu dài thế nhưng lực bộc phát của chúng quả thật rất mạnh.

- Ha!!! Phàm nhân! Vô tri các ngươi hành động đã chọc giận ta!!! Chuẩn bị đón
nhận lấy cơn thịnh nộ thẩm phán của thần sao??? Ha ha ga ga ga ga....!!!!

Vẻ mặt cười âm trầm dữ tợn cùng âm thanh giọng nói hiếu chiến đầy khát máu, vị
thần khổng lồ gầm lên trong tức tối. Giông tố cùng lôi đình dường như theo cơn
thịnh nộ của ông ta mà trở nên kinh khủng vô bờ.

- Hít khà...! Hít khà...! Rít...! Rít....! Rít....! Rít....!

Từng tiếng kêu đắc ý của dị thần mãng xà lúc này bất ngờ vang lên. Nhân lúc vị
thần khổng lồ không kịp chú ý, bản thân nó liền dùng cơ thể to lớn của mình
quấn chặt thít chặt vòng quanh vòng quanh bó chặt lấy cơ thể của vị thần khổng
lồ. Khả năng đối phương hoàn toàn không chút quan tâm bản thân bị trói buộc
lại sự thật. Hoặc có lẽ là khinh thường quan tâm đi. Con mắt đơn độc của vị
thần khổng lồ vẫn đang nhìn chằm chằm vào Erica cùng Liliana. Ngay tại khi bầu
trời cao tràn đầy mây đen giông tố bên trong, không khí cực kì căng thẳng. Đòn
tấn công thẩm phán của vị thần khổng lồ lập tức liền muốn giá lâm. Không kịp
lo lắng gì nhiều hơn, Erica thật nhanh nhảy lùi ra sau rời xa vòng chiến cùng
hai con sói lớn trước mắt, đỡ lấy Liliana bởi vì thoát lực đang rơi xuống đồng
thời lớn tiếng kêu lên.

- Xin hãy khoan dừng tay hỡi vị thần vương của xứ sở Asgard! Ngài là vua của
chúng thần, cha chung đã tạo ra loài người, Thần Vương Odin tôn kính, tôi
Erica Blandelli xin kính gửi lời chào đến người.

- Ồ! Ha ha ga ga ga ga....! Có vẻ như ngươi đã nhận ra được thân phận thật sự
của ta. Thế nhưng điều này cũng không thể ngăn cản được ta cơn thịnh nộ cùng
trừng phạt. Phàm nhân! Lòng từ bi của ta còn xót lại cho phép ngươi được nói
nốt lời chăng chối cuối cùng.

- Đương nhiên! Dám như vậy chống lại thần linh... nữ chiến binh dũng cảm,
lòng cam đảm của ngươi sẽ nhận được của ta thưởng thức. Sau khi chết đi, ngươi
sẽ nhận được ta ban ơn anh linh trở về nơi thánh điện Valhalla cùng cái khác
anh linh anh hùng hưởng cõi yên vui tiệc tùng suốt đời.

- Hãy cảm ân lấy sự từ bi của ta đi! Ha ha ga ga ga ga.....!

Vẫn là tiếng cười thô cuồng hào sảng ấy, thế nhưng nội dung trong lời nói lại
không khiến cho người ta dễ chịu một chút nào. Erica và Liliana trên trán giờ
này phút này đã lấm tấm mồ hôi hột. Giống như Liliana trước đó dù cho dùng tới
chiêu thức mạnh nhất, sức mạnh bộc phát của mình cũng chỉ có thể tạm thời làm
bị thương giống như con sói khổng lồ một loại thần thú. Đối mặt với tựa như
thần vương cấp độ dị thần trước mặt. Muốn sống sót thực tình quá khó khăn. Hai
người hiện tại thực tình không biết nên phải trả lời như thế nào. Dù cho là
thông minh sắc xảo giỏi về giao tiếp giống như Erica, đối mặt với nắm giữ
tuyệt đối sức mạnh, quyền sinh quyền sát trong tay dị thần cũng chỉ có thể bất
lực. Chưa bao giờ cô gái nhỏ cảm giác cái chết cùng sự yếu ớt bất lực lại gần
mình đến thế. Giờ cô có thể làm sao???

- Sao hả???? Các ngươi không còn có lời chăng chối muốn nói gì sao? Như vậy
ta.....

Vị thần vương khổng lồ hiển nhiên cũng không phải là một vị thần có nhiều lòng
kiên nhẫn. Chỉ là ngay khi lời nói tiếp theo của ông ta vang lên một nửa....

- Như vậy hãy lắng nghe lời nói của ta một lần như thế nào???

Phiêu miểu âm thanh cười khẽ cùng tiếng nói bỗng dưng cắt ngang giọng nói của
vị thần vương khổng lồ. Cả người và thần ánh mắt không khỏi đồng loạt nhìn về
một phía. Thế là họ bất ngờ nhìn thấy....!

.........

Kết thúc chương 14.


Từ Campione Thế Giới Bắt Đầu - Chương #14