Người đăng: thanhduy_vp2008@
Cả kiếp trước lẫn kiếp này Nguyễn Tiến Minh chưa từng ra biển chỉ trừ một lần.
Mà ừ thì... Lần ra biển kia cũng không thật sự có thể tính toán là ra biển
đúng nghĩa. Bởi lẽ nói cho cùng đó cũng chỉ là một lần đi tắm biển ven bờ du
lịch mà thôi. Nó sẽ rất khác với khi bạn thật sự ngồi lên thuyền ra khơi. Giữa
mênh mông biển rộng cùng bầu trời đơn độc mình ta với chiếc thuyền con. Rất
khác rất khác nếu như bạn thật sự thử qua một lần.
Động vật trên cạn dù sao cũng khác với động vật trong nước. Tâm tình bản thân
vào lúc này... Có một phần nào đó kích thích lại mang theo đôi phần sợ hãi
luôn mãi vây quanh ở trong trái tim khi bạn biết rõ vượt qua lớp thành tàu ca
nô mỏng manh kia là sâu không thấy đáy biển rộng. Con người làm sao có thể
chống lại được thiên nhiên hùng vĩ sức mạnh?
Sẽ chết u~
Nhất là khi..... Nguyễn Tiến Minh thậm chí còn không biết bơi!
Khục! Cho đến lúc này anh chàng mới chợt nhớ tới điều ấy. Dù sao thì giới trẻ
tầm tuổi của anh hồi nhỏ bị nghiêm giọng căn rặn không được đi tắm ao. Và rồi
vào cái thời đại ấy bể bơi tập thể cái gì cũng không phổ cập. Những đứa trẻ
vùng trung du đất cạn đa phần đều không biết bơi. Lớn tuổi lại lười nhác học.
Nói chung, rất nhiều người cả một đời có khi cũng sẽ không phải tiếp xúc với
biển cả sông hồ. Vì thế cho nên vịt lên cạn cái gì không biết bơi thật tình
không phải chuyện gì khó mà tin cho lắm. Hơn nữa... Ít nhất thì trên người anh
lúc này còn mặc lấy áo phao cứu sinh. Vì thế vấn đề bơi lội tạm thời còn không
quá nghiêm trọng.
- Hừm? Cậu không có sao đấy chứ?
Erica hiếm thấy vừa lái thuyền vừa quan tâm đặt câu hỏi một lần.
- Không! Không có vấn đề gì. Tôi không sao đâu.
Tiến Minh lắc mạnh đầu. Có phần hơi chột dạ đáp lại.
- Theo ý tôi mà nói tốt nhất là anh không nên tham gia vào chuyện này. Tiếp
theo sau đó hành động thật sự quá nguy hiểm. Bản thân anh lại không biết một
chút nào phòng thân phép thuật. Hai người chúng tôi không có khả năng lúc nào
cũng có thể chú ý bảo vệ anh.
Ngay thẳng Liliana cau mày khó chịu nói ra.
- Phải! Phải không? Đ-Đừng quá lo lắng. Tôi có thể tự lo được.
- Hừ! Tốt nhất là mọi chuyện giống như anh nói. Chớ có để lúc đó lại nói tôi
không báo trước.
Giống như cảm giác lòng thương hại bị ném cho chó ăn, không biết lòng người
tốt, nói chung Liliana rất khó chịu hừ lạnh một tiếng rồi ngạo kiều quay ngoặt
đầu đi sang một bên. Cuộc nói chuyện cũng vì thế kết thúc trong bế tắc. Còn
Erica ấy mà. Cô nàng còn đang bận lái thuyền đây. Nếu không mà nói dựa vào
năng lực giao tiếp của cô hoàn toàn có thể dễ dàng xoá bỏ không khí lúng túng
vào lúc này. Ừ? Có lẽ sẽ giúp đỡ giảng hoà đi. Hoặc cũng có thể là chỉ ngồi
một bên nhìn Tiến Minh chuyện cười. Ai mà biết rõ được.
Cứ như vậy, trên chiếc thuyền ca nô nho nhỏ, Erica chăm chú vào việc chỉnh
phương hướng lái thuyền. Liliana cùng Nguyễn Tiến Minh ngồi đối diện nhau
không nói. Chỉ có thi thoảng cô nàng tóc bạc bạch kim mới sẽ lên tiếng thông
báo yêu cầu chỉnh lại phương hướng đi. Thời điểm khác thật giống như đều đang
dùng năng lực tâm linh của mình tìm kiếm cái gì. Bởi vì hành động lần này thời
gian cấp tốc hơn nữa bản thân nó tính nguy hiểm. Ngay cả người hầu gái của
Erica cũng không có tham gia. Bởi vậy có thể hiểu được Liliana vì sao đối mặt
với Nguyễn Tiến Minh khăng khăng đi cùng tại sao tức giận. Lại nói trên thuyền
lúc này ba người chỉ có duy nhất Nguyễn Tiến Minh không có bất kì thứ gì nhiệm
vụ cùng giúp ích. Hơn nữa đối mặt với sắp tới có thể chết chóc nguy cơ. Nói
không sợ hãi hiển nhiên là giả. Vì thế Tiến Minh liền bắt buộc chính mình suy
nghĩ ngẩn ngơ chuyện khác để riết thời gian. Cho đến tận khi....
- Không tốt! Phong ấn đã bị phá bỏ!!!
Liliana sắc mặt trắng bệch đột nhiên hô bắn lên. Cũng chính vào giờ phút ấy,
mặt biển bình yên bỗng dưng nổi lên sóng to gió lớn chao đảo cả chiếc thuyền.
Bầu trời đêm nay vốn dĩ trăng sáng sao nhiều bất chợt trở nên tăm tối. Chưa
kịp để cho ba người bọn họ nhiều hơn phản ứng. Mưa đã rơi xuống tưởng như trút
nước. Sấm chớp đuỳnh đoàng. Gió thổi càng ngày càng mạnh. Bão tố cứ như vậy
liền phô bày ra sức mạnh của bản thân. Không một ai kịp nói gì thêm. Bởi lẽ
điều kinh khủng nhất đã xuất hiện ở phương xa thật xa trước mặt, một thân hình
khổng lồ tưởng như mãng xà đang từ trên mặt biển nổi lên cuốn theo ngàn tầng
sóng vỗ. Một đôi con mắt đỏ lòm tưởng như hai ngọn hải đăng chiếu rọi trong
màn đêm cùng với từng âm thanh tiếng rít ghê rợn.
Dị thần xà thức tỉnh rồi!
Cản trở phong ấn bị mở ra kế hoạch chưa kịp tiến hành liền đã thất bại kết
thúc. Trước cái sức mạnh vô ngần của thần linh, nhỏ bé con người giống như
Erica, Liliana cùng Tiến Minh lại có thể làm được cái gì?
Một nỗi tuyệt vọng hiện lên trong lòng mỗi người.
Thảm hoạ..... Đã không cách nào tránh khỏi.
.........
Con người, pháp sư và vô vàn những thực thể khác, trong số đó có một loại thực
thể đầy thông minh và khôn ngoan, với cái tên Dị Thần. Điều gì đã sinh ra
những tồn tại siêu nhiên này? Không ai biết được chính xác sự thật đằng sau
họ. Và sau nhiều năm suy nghĩ, con người chỉ có thể đưa ra những giả thuyết để
biện giải. Những vị thần được đặt ghép với cái tên trên, ngay cả bản thân bọn
họ cũng không biết đáp án cho câu hỏi này, dù đó không phải là lỗi bên phần
mình. Trước khi Dị Thần được biết đến, họ đã phiêu du khắp địa cầu, đã là một
thực thể độc lập riêng lẻ dù không tự biết mình được sinh ra như thế nào. Hành
động chỉ dựa theo ưa thích bản thân. Bởi vì sức mạnh phi thường mà mình nắm
giữ, họ thường xuyên reo rắc thảm hoạ thiên tai cho thế gian này. Đêm nay... Ở
trên biển Đông- Thái Bình Dương sẽ lại là một lần như thế.
- Ha ha Ha ha ga ga ga ga ga....!!! Ta tự hỏi vì lý do gì mà ta được đưa tới
thế giới này? Không nghĩ đến nguyên nhân lại bởi vì sự xuất hiện của ngươi a,
con rắn nhỏ?
Một tiếng cười trấn vang thiên địa. Hào sảng, sục sôi, và đầy nhiệt huyết hiếu
chiến. Nó khiến cho máu trong cơ thể con người ta sôi sùng sục lên.
Chỉ gặp ngay trong lúc ba người Nguyễn Tiến Minh đang ủ dột không biết phải
tiếp tục làm sao. Nơi phía tây bắc vùng trời, một thân hình người khổng lồ đột
nhiên xuất hiện trong đêm đen tối tăm mang theo tiếng cười lớn. Trên mặt chỉ
sở hữu duy nhất một con mắt lộ ra khỏi chiếc mặt nạ quỷ kì quái cùng phần râu
ria xồm xoàm chỉa ra ngoài. Chiếc mũ đội trên đỉnh đầu sở hữu hai cái sừng
trâu đâm ngang sang hai bên kiểu mũ giáp người Viking kết hợp với trang phục
quần áo giáp có phần rách nát ngổn ngang dường như đã trải qua không biết bao
nhiêu trận chiến. Hai bên vai là hai con quạ khổng lồ sở hữu con ngươi đầy trí
tuệ cùng giảo hoạt. Thân thể nửa mình trên hiện ra mặt nước. Nửa người dưới
tựa như chân đạp đáy biển sâu thăm thẳm. Bão táp vây quanh cơ thể ông ta càng
ngày càng thêm cuồng bạo suồng xã. Vô số lôi đình trên bầu trời không ngừng tụ
lại trên chiếc giáo khổng lồ đang cầm nơi tay.
- Lại là một vị Dị Thần khác xuất hiện!!!
Liliana giọng nói nghẹn ngào đồng thời mang theo phần nào kinh hoảng. Một vị
Dị Thần sức phá hoại đã đủ mạnh. Nếu như cùng lúc xuất hiện đến hai... Hậu quả
kia thực tình không cách nào tưởng tượng. Hơn nữa hình tượng của vị dị thần
hùng mạnh vừa mới hiển hiện ra luôn cho cô cảm giác có chuyện chẳng lành sắp
đến.
- Không được! Chúng ta phải thật nhanh rời xa nơi này!!!
Erica vẻ mặt nghiêm nghị đột nhiên hét lớn lên đồng thời chuyển bánh lái ca nô
cố gắng rời xa vị trí giữa hai vị Dị Thần.
- Đuỳnh Đoàng!!!
- Rít a.... Rít a.... Rít.... Rít.... Rít....!
Âm thanh chớp giật vang vọng nổ tung cùng tiếng rít lên chói điếc tai của vị
thần xà. Erica cùng Liliana theo bản năng quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trước
kia vốn cơ thể bị mơ hồ bao phủ trong màn đêm tối tăm xà thần lúc này trên cơ
thể vậy mà bị cắm xuyên lấy bởi một cây giáo dài khổng lồ còn đang không ngừng
chớp lên từng tia lửa điện. Không phải nơi đâu khác chính là thanh giáo dài vị
dị thần khổng lồ vừa mới xuất hiện trước đó cầm trên tay. Vị thần xà bị ngọn
giáo đâm trúng thân thể đang bắt đầu điên cuồng giãy giụa. Thật lớn từng cơn
sóng đánh ra bốn phía.
- A A A A A A A A A....!!!!!
Tiếng thét chói tai vang lên. Chiếc thuyền ca nô nhỏ chở lấy ba người đang
ngồi dù cho ở thật xa cũng không tránh khỏi bị sóng đánh rơi lật úp.
- Ho ho ho ha ha ha ga ga ga....! Con rắn nhỏ, ngươi vẫn là như vậy yếu ớt
sao? Nếu đã như thế hôm nay ngươi liền trở thành bữa ăn trong miệng bọn chúng
đi. Ho ho ho ha ha ga ga ga ga....!
- Rít a... Rít a.... Rít... Rít.... Rít....!!!
Âm thanh nổ vang như sấm. Biển cả dưới cơn vẫy vùng của vị thần xà không ngừng
chao đảo tạo lên từng cơn sóng thần bất tận. Erica cùng Liliana hầu như đồng
thời nhô ra khỏi mặt nước mặt mày trắng bệch sợ hãi nhìn nhau. Quả nhiên là
sức mạnh của thần linh không phải năng lực của bọn người phàm như họ có thể
chống lại. Đơn giản chỉ là vị dị thần xà kia giãy giụa gây ra sóng gió thôi
cũng đã đủ khiến bọn họ ngã nhoài. Không biết Liliana vào giờ phút này suy
nghĩ thế nào, Erica bản thân thế nhưng vô cùng uể oải. Một người xuất sắc đồng
thời kiêu ngạo như cô, trước kia dù cho chưa bao giờ từng nói ra thế nhưng ở
sâu trong thâm tâm thật ra vẫn luôn cho rằng bản thân mình so sánh với các vị
Diệt Thần Sư trước đó và hiện tại cũng không có gì kém cạnh. Thiếu xót, duy
nhất chỉ có thể là may mắn mà thôi. Khả năng trải qua giờ phút này, cô nàng
mới có thể thấu hiểu tại sao người ta thường nói Diệt Thần Sư là những đứa con
rơi của Epimetheus (tên ngốc ngu đần trái ngược với người anh em tiên tri
Prometheus đại diện cho trí tuệ cùng sự thông minh). Cũng phải thôi! Bởi lẽ
chỉ có những kẻ điên cuồng cộng thêm ngu ngốc cỡ nào mới có thể suy nghĩ dùng
phàm nhân thân thể đi đối diện diệt thần. Nghĩ như vậy, trong đầu Erica ma xui
quỷ khiến làm sao đột nhiên chợt nghĩ đến khuôn mặt của Nguyễn Tiến Minh. Tuy
không nói ra nhưng thông minh như cô tự nhiên có thể nhìn thấy khát khao mục
đích thật sự của anh chàng. Chỉ là cảm nhận trải qua như vậy sức mạnh đáng sợ,
cậu ta liệu còn có cam đảm theo đuổi mục tiêu này. Cô nàng bỗng nhiên có chút
ho vọng lại chờ mong. Mà mà.... Thuyền lật sau khi anh ta hiện tại đang ở nơi
nào???
- Ọc ọc ọc...! Ọc ọc ọc....!
Ở một nơi thật xa khác mặt biển, ai đó bị sóng đáng uống no nước lúc này đang
phó mặc thân thể cho số trời. Dù sao anh cũng không biết bơi. Chỉ có thể mặc
kệ sóng đánh anh tới đâu liề tới đâu.
Hình ảnh tạm thời từ vị trí của ba người quay trở về chính diện trên chiến
trường. Chỉ thấy theo lời của vị thần khổng lồ cuồng ngạo hô lên. Xung quanh
cơ thể của mãng xà khổng lồ từ trong không khí dần hiển hiện ra hai con sói
lớn khổng lồ với từng cặp mắt tràn đầy tham lam màu xanh lục khát máu. Chúng
nó vừa xuất hiện liền giống như đạp trên không trung lao tới bên thần xà há
miệng cắn xé. Máu tươi thấm đẫm cả một vùng biển.
- A a a a a.... A a a a a a .... Đau quá a a a...!
Không biết qua bao lâu, trong mưa gió đêm đen sấm vang chớp giật, tiếng thét
chói tai quen thuộc vang lên vẫn khiến cho hai cô gái trẻ giật nảy cả mình
quay đầu lại về phương hướng âm thanh vang vọng. Ở trong ánh mắt kinh ngạc
cùng lo sợ của bọn họ, chỉ thấy Nguyễn Tiến Minh cơ thể lúc này bị bao phủ bởi
một loại nào đó lóng lánh ánh sao quầng sáng từ trong lòng biển nâng lên không
trung bay đi, vừa bay đi vừa ôm đầu thống khổ lăn lộn trong không khí.
- Đây.... Đây là tình huống thế nào?
Liliana nét mặt lo lắng tại ướt nhẹt trong mưa gió lớn tiếng hỏi. Lúc này cô
đã lợi dụng phép bay mang lên bản thân mình cùng Erica rời khỏi mặt nước. Từ
nãy tới giờ hai người vẫn đang tìm kiếm vị trí Nguyễn Tiến Minh hạ lạc.
- Tớ cũng không biết!
Erica vẻ mặt bối rối trả lời.
Chưa cho hai người bọn họ có thêm gì nhiều suy nghĩ, thân thể vừa lơ lửng tới
không trung Nguyễn Tiến Minh liền bất chợt giống như tên bắn vút ra khỏi cung
bay nhanh đi về phía nơi hai vị dị thần chiến trường.
- Không được! Mau giữ cậu ta lại!!!
Đó là tiếng Erica lo lắng quát lên. Đáng tiếc tất cả đã chậm. Kết quả là trong
ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của Liliana cùng lo lắng tầng tầng của Erica, Nguyễn
Tiến Minh thân thể giống như đạn pháo bay xa bay thẳng về phía dị thần xà.
Không có mạnh mẽ va chạm! Không có âm vang tiếp xúc. Tất cả chỉ giống như giọt
nước chui vào biển cả như thế thuần tuý êm dịu. Thân thể của Nguyễn Tiến Minh
cứ như thế thình lình hoà tan nhập vào cơ thể mãng xà khổng lồ.
- Rít a Rít... Rít... Rít.....!!!!
- Ầm ầm ầm Rầm!!!! Rầm!!!
Vốn đang đau đớn quằn quại chiến đấu cùng hai con sói khổng lồ dị thần mãng xà
bỗng nhiên giống như được tiếp thêm bên ngoài sức lực, thân thể chợt nhiên
quẫy mạnh mang theo từng con sóng lớn hất bay đang cắn xé cơ thể nó hai con
sói khổng lồ. Cả người giống như bị trúng đòn mạnh máu thịt be bét thật nhanh
hồi phục lại trơn bóng như cũ đồng thời càng to lớn hơn bốn, năm lần lúc trước
tựa như quái vật diệt thế. Càng có một loại tương tự như ánh sáng sao trong
suốt long lanh bao bọc lấy cơ thể. Khí thế cũng như sức mạnh của dị thần xà
đột nhiên tăng nhiều.
- Ồ ồ....? Vậy mà còn có thể phản kháng? Ho ho ha ha ha ga ga ga ga...!!! Vậy
thì đón nhận thêm của ta sấm sét tẩy lễ đi! Ha ha ha ga ga ga ga....!!!
Vị thần khổng lồ không biết từ lúc nào biến ra một chiếc vương toạ to lớn lơ
lửng bay trên không trung đồng thời nhàn nhã ngồi lên ba con quái vật khổng lồ
chiến đấu, lúc này nhìn thấy mãng xà phản kháng cũng không phật lòng mà khoái
trá cười lên. Tuỳ theo tiếng cười suồng xã cùng lời nói của ông ta cất lên,
gió bão trên biển càng trở nên cuồng bạo. Lôi đình sấm sét không ngừng xuyên
toa tại giữa những đám mây trên bầu trời cùng cơ thể của dị thần mãnh xà vang
lên những tiếng đuỳnh đoàng không ngớt, chiếu sáng cả một vùng biển tựa như
ban ngày. Khung cảnh tưởng như của ngày sóng thần tận thế. Chỉ là lần này được
bao bọc bởi lớp vỏ ánh sao dị thần xà không còn uý kị chút nào lôi đình sấm
sét đang đánh lên cơ thể mình. Trái ngược lại còn bởi vì vậy con mắt càng trở
nên hung tợn thô bạo. Mang theo từng tiếng rít gào chói tai, khổng lồ mãng xà
cưỡi trên những ngọn sóng lao đầu về phía vị thần khổng lồ.
Đã đến lúc tiến hành một trận đấu giáp lá cà cận chiến.
- Ho ho ho ha ha ga ga ga ga....! Đến hay lắm! Đã thật lâu rồi ta không lại
được thống khoái như vậy chiến đấu. Như thế thì tới đây đi! Tới đây đón nhận
của ta thẩm phán chế tài nào!!! Ho ho ha ha ha ga ga ga ga....!
Đứng lên khỏi vương toạ khổng lồ màu vàng, một người một rắn cũng là từ khi đó
bắt đầu cận thân vật lộn. Bão tố, lôi đình, biển cả cùng quái thú. Đàn sói
hoang vờn quanh. Khổng lồ chim quạ lượn bay trên bầu trời vang lên những tiếng
kêu báo hiệu chết chóc. Mây đen mịt mù. Gió lốc không ngừng thổi mạnh. Đây là
cuộc chiến đấu giữa hai vị thần. Phàm nhân! Chỉ có thể là khán giả đứng
xem....?
Có lẽ vậy!
.....
Kết thúc chương 13.