Người Thiếu Nữ Mang Tên Liliana Kranjcar.


Người đăng: thanhduy_vp2008@

- Được rồi! Hai người có thể không tiếp tục nháo trò chơi đùa như vậy nữa
được không?

- Đại sư, ngài nói nói hai người bọn họ dừng lại tay đi chứ.

Còn chưa rõ ràng tất cả những chuyện đã xảy ra ở đây liền biến thành tình thế
như hiện giờ, thú thật Nguyễn Tiến Minh cũng rất bất đắc dĩ a. Đáng tiếc bản
thân anh cũng không có năng lực để ngăn cản hai người thiếu nữ kia vì vậy chỉ
có thể đưa ánh mắt nhìn về phía vị nhà sư bí ẩn ở bên cạnh. Đối với việc đối
phương có thể dùng một ngọn đèn dầu thần bí dẫn anh và Erica thoát ra khỏi
hiểm cảnh, anh chàng đương nhiên là vừa cảm kích đồng thời cũng tương đương
cảnh giác đấy. Bản thân anh cũng sẽ không quên mình là như thế nào mơ hồ liền
tiến về mảnh đất kia, mơ hồi nghe theo âm thanh thúc giục quái lạ liền gây ra
chuyện. Tựa như vậy nhìn qua rõ ràng là một âm mưu, trừ giống như Erica cùng
Liliana rất rõ ràng không phải là kẻ đứng ở sau màn. Giống như vị sư sãi này
đột nhiên xuất hiện ở trước mặt không thể không khiến bản thân anh cảnh giác.

Nói tới thì, đừng nhìn Liliana và Erica đang đánh nhau thật vui, một bộ muốn
lập tức hận chết nhau. Thế nhưng bản thân Nguyễn Tiến Minh âm thầm suy đoán
kia có lẽ cũng chính là Erica đang âm thầm tìm hiểu thông tin từ phía Liliana
một cách đặc biệt cũng không biết chừng. Cứ nhìn vẻ mặt đã hết tức giận nhưng
vẫn cố chiến đấu trong vẻ mặt khó chịu kia của cô nàng tóc bạc thì biết. Không
thể không nói, cô nàng hiệp sĩ áo đỏ ranh ma kia còn rất lắm trò mà.

Chỉ là Nguyễn Tiến Minh cũng muốn biết rõ mọi chuyện nha! Thế nên tốt nhất là
làm đánh phá mọi chuyện lộ hết ra đi. Ở chỗ này chính là hắn yếu ớt nhất. Cũng
chính bởi vì thế cũng là không có gì lo sợ nhất. Bởi lẽ dù cho có lo sợ hay
không đi chăng nữa thì cũng chẳng có cái méo gì dùng.

Quả nhiên, đối mặt với lời nói của Nguyễn Tiến Minh, hai cô gái không thể
không tạm thời dừng tay. Liliana là một mặt đầy khó chịu, trong khi Erica lúc
nào vẫn vậy mỉm cười nhẹ nhàng.

- Nam mô a di đà! Hai vị thí chủ mới đến không cần lo nghĩ. Vừa rồi thật liền
là bần tăng sử dụng thông linh đèn chỉ dẫn giúp hai vị rời đi địa mạch thuỷ
phủ mà thôi. Bần tăng cũng không có ác ý gì. Về phần mọi chuyện là như thế
nào, bần tăng đã cùng với vị nữ thí chủ này nói rõ qua vì vậy hai người có thể
sau đó trực tiếp đối với nữ thí chủ hỏi thăm. Còn có là....

Nói và ánh mắt nhìn về phía Nguyễn Tiến Minh, trong khoảnh khắc anh chàng cũng
đi theo bản năng nhìn về mắt ông lão. Chỉ gặp già nua trong đôi mắt đối phương
nhìn kĩ thoáng hiện lên vẻ giống như hiểu rõ. Cuối cùng đi đến bên cạnh anh
chàng, trong cái nhìn giật mình của mọi người lấy đi ra tràng hạt nhỏ đang cầm
niệm trên tay đưa tặng cho Nguyễn Tiến Minh.

- Gặp mặt tức là hữu duyên. Vật này cùng thí chủ ngày sau đoán chừng sẽ phải
có chút tác dụng. Hơn nữa không phải người có đại giác ngộ không thể dùng.
Ngày hôm nay bần tăng liền tự tác đưa tặng nó cho thí chủ đi. Một bông hoa là
một thế giới, nhất niệm nhất luân hồi. Chỉ mong thí chủ sớm ngày có thể hiểu
rõ ra.

Nói và rồi ngay khi Nguyễn Tiến Minh nhận lấy tràng hạt vào tay, nhà sư vẻ mặt
nở nụ cười rồi như gió tan biến mất đi giống như chưa từng có xuất hiện qua.

- Hoắc!!!! Đây là....

Vẻ mặt giống như gặp quỷ hiển hiện lên trên khuôn mặt của Nguyễn Tiến Minh.

"Càng ngày chuyện càng kì quái rồi!" Trong lòng như vậy thầm nhủ. Nghĩ lại thì
kể từ khi anh trọng sinh đến thế giới này, những chuyện kì lạ như ngày hôm nay
sao cứ đến tới tấp dồn dập vậy trời. Nói thật còn rất khiến cho người ta sợ
hãi lạnh cả tóc gáy đây. Chỉ là âm thanh tiếng nói của sau đó của Erica ngay
bất chợt vang lên khiến cho anh chàng sực tỉnh lại.

- Lily, trước đó vị dị thần này tại sao lại có mặt ở đây vậy?

Có một điều cô gái không có trực tiếp hỏi ra chính là, vị dị thần kia tại sao
lại giải cứu cô và Nguyễn Tiến Minh. Đặc biệt là vừa rồi trước khi đi còn tặng
lại cho một tràng hạt bình thường xong mới biến mất. Bởi lẽ cô nàng cũng không
cảm giác được thần lực gì đó tồn tại trong tràng hạt, hoặc có lẽ chỉ có tận
tay cầm lấy kiểm tra mới có thể rõ ràng.

Đúng vậy! Ở trong cảm nhận của Erica, vị nhà sư mà Nguyễn Tiến Minh lúc nãy
cùng nói chuyện cơ thể toả ra một nguồn thánh lực mênh mông bát ngát sáng rực
như mặt trời và rộng lớn hơn tất cả đại dương chắc chắn là một vị dị thần.
Thậm chí có thể nói là mạnh hơn vô số lần lượng thánh lực trong người các vị
Campione- Diệt Thần Sư mà cô từng gặp được. Một vị thần mà nếu như chỉ xét về
thánh lực lượng tồn tại mạnh đến không tưởng.

Khoảng cách gần vị dị thần này khiến cô ban đầu thậm chí cảm thấy cứng ngắc
lạnh mình, sợ không cả dám cử động. Nếu không phải thấy bạn đồng thời là đối
thủ từ bé đến lớn của cô Lily bình an vô sự đứng ở bên cạnh đối phương, lúc đó
cô đã lập tức rút lấy Cuore di Leone ra đi rồi.

Đương nhiên, tiếp sau đó cô cũng quả thật giống như Nguyễn Tiến Minh suy đoán
cố giả vờ lấy từ ngữ tỏ tình khinh bạc để chọc giận Liliana sau đó mượn cơ hội
dẫn đi ra xa hỏi thăm tình báo. Cho tới tình hình lúc đó quá nguy hiểm, cô
cũng thật sự không có cách nào trực tiếp nói rõ cho Nguyễn Tiến Minh. Chỉ có
thể khẩn cầu bản thân anh có thể bình yên. Vị dị thần nhìn qua hiền hoà trước
mắt kia sẽ không nổi điên lên đột nhiên xé xác anh ra hay đại loại vậy. Dù
sao, cho dù là chí thiện thần linh trong thần thoại một khi hạ phàm trở thành
dị thần cũng đều sẽ trở vô cùbg thất thường và nguy hiểm.

Cho tới phía sau anh chàng lời nói yêu cầu vị kia dị thần ngăn cản hai người
bọn họ tiếp tục "đánh nhau". Mặc dù không biết thái độ của đối phương thế nào
thế nhưng Erica còn là quyết đoán ngừng lại diễn trò và chuẩn bị dựa theo nghi
thức tôn kính nhất kính chào đối phương. Bởi lẽ theo lời Liliana mà nói, đây
có vẻ như là một vị dị thần tốt, hiền hoà và sẽ không gây nguy hiểm cho bọn
họ. Không nghĩ tới cô còn chưa kịp chào hỏi thì đối phương giống như cái gì
đều hiểu trực tiếp rời đi.

"Thật là đáng sợ quyền năng. Giống như tất cả suy nghĩ của mọi người đều không
thoát khỏi đôi mắt của ông thần ấy vậy. Một năng lực thật đáng sợ!" Cô như vậy
âm thầm thầm nghĩ. Nếu đối phương chính là vị thần xà thoát khốn từng được ghi
ở trong bia đá kia vậy chuyện tiếp theo sau liền cực kì khó làm rồi. Đã đến
mức không ai có thể giải quyết chuyện này trừ khi mời tới một thậm chí vài vị
Campione- Diệt Thần Sư mới có thể giải quyết.

Trong lúc Erica có thể nói suy nghĩ đảo nhanh như điện, Nguyễn Tiến Minh lúc
này rõ ràng hoàn toàn bị nội dung mà cô vừa nói cho cực kì kinh ngạc.

- Dị thần? Không phải đâu? Vị nhà sư vừa rồi nói chuyện kia là một dị thần
á??? K- Không thể nào đi????

Anh thật sự là kinh ngạc hết mức. Một người trong lòng lúc nào cũng tâm tâm
niệm niệm muốn trở thành một Campione- Diệt Thần Sư có thể tung hoành thiên hạ
như anh.... Muốn làm được điều đó yêu cầu trước nhất, đồng thời khó nhất khỏi
đầu chính là phải đánh bại và giết chết một vị thần. Và thế là vừa rồi một vị
dị thần thật sự xuất hiện trước mặt anh mà anh thậm chí không biết. Hơn nữa có
vẻ như.... Không, sự thật kaf đối phương còn vừa cứu anh một mạng. Đã như vậy
anh sao còn có thể xuống tay??? Cảm giác trong lòng thực tình khó chịu vãi.

Nếu như Erica hay hoặc Liliana biết được suy nghĩ lúc này trong đầu Nguyễn
Tiến Minh đảm bảo sẽ phun cho anh một trận. Phải biết với lượng thánh lực tựa
như ôn dương đại hải của vị dị kia, dù cho là thực thụ Diệt Thần Sư tiến đây
còn chưa chắc có thể chiến thắng huống chi là một người bình thường như anh.
Rõ ràng là nằm mơ giữa ban ngày, si tâm vọng tưởng mơ hão mà~

- Hừ! Anh cứ nói đi! Nếu không phải là một vị dị thần vậy anh cho rằng ai có
thể cứu hai chúng ta đi ra nơi quỷ quái kia.

Erica nói với giọng khó chịu. Ẩn ý trong đó chính là nếu chỉ với phù thuỷ pháp
sư bình thường trình độ vậy cô nàng sớm đã có thể tự tìm cách thoát ra.

- Ừ đúng vậy! Ngài ấy đúng là một vị dị thần. Hơn nữa còn là một vị dị thần
rất tốt. Lúc trước mình phát hiện hai người ở đây đột nhiên biến mất sau không
biết làm sao. Loay hoay cả buổi chiều không có cách nào rồi bỗng nhiên ngài ấy
xuất hiện và nói có cách giúp đỡ tìm về hai người.

Đang tiến hành trả lời tiếp sau hiển nhiên là Liliana. Cảm quan của cô nàng rõ
ràng đối với vị thần vừa rời đi kia cực kì tốt.

Bởi vì hiện tại tình thế còn không rõ ràng vì vậy Erica cũng không có tâm tình
nào trêu chọc việc Liliana theo đuôi hai người bọn họ, trong khi Nguyễn Tiến
Minh vẫn còn giật mình khó tin về thân phận thật sự của nhà sư vô danh, cô
nàng hiệp sĩ màu đỏ trực tiếp tập trung ngay vào vấn đề chính yếu nhất.

- Lily, vậy cậu có biết tính danh của vị dị thần này không? Còn có ngài ấy đã
nói rõ thông tin gì truyền đạt cho cậu vậy?

Trước khi rời đi, dị thần trong bề ngoài nhà sư đã từng nói cô và Nguyễn Tiến
Minh nếu muốn hiểu thêm nhiều điều liền có thể trực tiếp hỏi thăm Liliana, bởi
thế cho nên chắc hẳn ngài ấy đã truyền đạt thông tin gì đó quan trong lắm cho
cô nàng tóc bạc. Đứng ở một bên Nguyễn Tiến Minh hiển nhiên cũng đã nhớ ra vấn
đề này, tương tự tập trung tinhh thần chờ đợi lắng nghe.

Chỉ thấy Liliana một bộ vẻ mặt nuối tiếc như vậy trả lời.

- Thật đáng tiếc ngài ấy không có trực tiếp trả lời. Có điều thông qua biểu
hiện và hình tượng của ngài ấy bản thân mình đã có đôi chút suy đoán.

- Ừm? Suy đoán gì vậy?

Bởi vì hầu như chỉ gặp mặt lướt qua thế cho nên Erica không có cách nào xác
nhận tính danh cũng như thân phận thật sự của vị dị thần vừa gặp. Thế nhưng
Lilians có vẻ như đã cùng đối phương nói chuyện rất lâu. Có lẽ có thể suy đoán
ra thứ gì. Và cuối cùng thì, dù cho những suy đoán ấy có không đúng đi chăng
nữa, có thể dùng nó để làm hoạch định phạm vi liên hệ cũng rất không tồi.
Erica vì vậy trực tiếp hỏi thăm. Đáp lại câu hỏi của cô là câu trả lời trực
tiếp của cô.

- Buddha nghĩa là "Bậc giác ngộ" theo như trong ngôn ngữ phật giáo Ấn Độ. Và
rồi khi nó được truyền trực tiếp đến Việt Nam, nó được gọi dưới cái tên của
Bụt. Mình nghĩ, vị dị thần mà chúng ta vừa gặp chính có lẽ chính là Bụt.

Một kết luận không thể nào khiến Nguyễn Tiến Minh tin tưởng, và thế là anh lập
tức đưa ra lý do phản đối.

- Không thể nào đâu. Làm sao nhà sư kia có thể là Bụt được chứ. Hai người
không có hiểu cổ tích với truyền thuyết của Việt Nam thì đừng có mà sửa lại
xằng bậy lung tung. Không phải là trong câu chuyện nào cổ tích, ông Bụt hình
tượng xuất hiện đều là râu tóc bạc phơ ăn mặc áo giống như đạo bào sao? Làm
sao đến miệng hai người liền biến thành sư phật cả rồi.

Thần thoại truyền thuyết cũng như mớ câu chuyện cổ tích của Việt Nam cũng
không quá nhiều có lẽ bởi nguyên do của nhiều năm bắc thuộc nằm trong ác đô hộ
phương bắc, tuy không nói biết hết chúng thế nhưng ai trong chúng ta người dân
Việt Nam không thuộc lòng phần nhiều, từ tấm cám cho đến câu tre trăm đốt...vv
nghe nhiều nên thuộc. Nào thấy có ai bảo hình tượng Bụt giống sư phật trong
chùa bao giờ. Vì thế cho nên Liliana vừa nói như vậy xong Nguyễn Tiến Minh
liền kiên quyết không tin, chối bỏ.

Thấy thái độ của anh như vậy, Erica như cũ trầm ngâm trong khi Liliana cau mày
giải thích tiếp.

- Sự thật là Phật giáo văn hoá cùng giáo lý được truyền trực tiếp đến Việt
Nam rất sớm qua đường biển từ thời thế kỉ thứ ba trước công nguyên, bắt đầu
với câu chuyện Chử Đồng Tử học đạo của một vị nhà sư Ấn Độ.

- Cho tới đầu công nguyên, Luy Lâu (Bắc Ninh) càng là thủ phủ của quận Giao
Chỉ- Việt Nam bấy giờ, sớm trở thành một trung tâm Phật giáo quan trọng. Các
truyền thuyết về Thạch Quang Phật và Man Nương Phật Mẫu xuất hiện cùng với sự
giảng đạo của Khâu Đà La (Ksudra) trong khoảng các năm 168-189, Phật giáo kết
hợp với tính ngưỡng truyền thống văn hoá thờ thần trong miếu thờ mẫu trong phủ
của người dân Việt khi ấy càng là hình thành nên hệ thống tín ngưỡng thờ Tứ
Pháp, tức bốn vị thần được thờ nhiều nhất trước kia của người Việt: Mây, Mưa,
Sấm, Chớp. Trong phật giáo thì trở thành bốn vị thần phật: Pháp Vân, Pháp Vũ,
Pháp Lôi, Pháp Điện.

- Giống như vậy Phật giáo nam truyền trực tiếp đến Việt Nam sau đó liền bị
địa phương hoá. Bậc đại giác ngộ trong ngôn ngữ nhà phật trở thành Bụt, rồi
được dân gian hóa coi như một vị thần cứu giúp cho người tốt. Sau này, vào thế
kỷ thứ IV - V, do ảnh hưởng của Phật giáo nhà Hán- Trung Quốc mà từ "Bụt" bị
thay thế dần bởi từ "Phật". Trong tiếng Hán, từ Buddha được phiên âm thành
"Phật đà", "Phật đồ" rồi được rút gọn thành "Phật".

- Kết quả là Phật miêu tả trong tiếng Hán cùng Bụt miêu tả trong tiếng Việt
đều là cùng chỉ một vị thần. Sẽ không có gì là kì khi vị dị thần Bụt khoác lên
mình tăng bào của nhà Phật cả. Còn có chính là, tăng bào của ngài ấy cũng đâu
có giống như trong những phim ảnh kia như vậy loè loẹt đâu. So sánh với ngôn
ngữ trong miêu tả thần thoại cổ tích áo bào xám cũng không khác nhiều.

Liliana nói liên miên cằn nhằm một đoạn đoạn thật dài. Nói có sách mách có
chứng khiến cho Nguyễn Tiến Minh méo phản bác được. Vì vậy anh chỉ có thể
không nói gì quay sang nhìn về phía Erica. Dù sao về mấy cái vụ thần thần phật
phật này cũng chỉ có người trong nghề như cô mới có thể nói cãi lại không
phải. Mà mỗi tội, cô nàng dường như cũng không có ý định nói giuap anh. Hoặc
có lẽ đối phương cũng đồng ý với lời nói của Liliana đi. Dù sao cả hai bọn họ
cũng đều là những pháp sư "nước ngoài". Không có một tí nào giác ngộ khi thần
tượng sụp đổ, Bụt lại biến thành Phật vân vân. Nguyễn Tiến Minh bi ai nghĩ.

Chỉ thấy cô nàng kia là như vậy trực tiếp chuyển chủ đề.

- Hừm? Tốt rồi Lily. Tạm thời hãy bỏ qua việc thân phận chân thật của vị thần
ấy ra sao. Trước tiên nói về thông tin mà ngài ấy nói cho cậu đã. Dù sao, cả
hai chúng ra đều biết bản thân không thể tiếp tục ở lại mảnh đất này thời gian
quá dài.

- Lần này tớ xuống dưới mảnh đất mà vị thần kia nói là địa mạch thuỷ phủ mới
biết được mấy ngày trước tai hoạ xảy ra ở vùng này là do một phần của một vị
dị thần giải trừ phong ấn mà ra. Hơn nữa dựa theo ngôn ngữ ghi lại thì đây rất
rõ ràng là một vị ác thần, hơn nữa rất mạnh, lại còn có thánh tính bất tử bất
diệt tồn tại. Một vị thần rất khó chơi.

- Nói vậy cả hai chúng ta đều biết một vị dị thần tồn tại là biết bao nào
kinh khủng sức mạnh. Vì thế nên lần này tiếp tục hợp tác giải quyết mọi chuyện
chứ. Đôi ta mà một lần nữa song kiếm hợp bích thì chắc chắn không có gì có thể
cản nổi luôn. Cậu nói có đúng không, Lily?

Liliana: "............"

- Không trả lời vậy liền coi như là cậu đồng ý rồi nhé. Quả nhiên là Lily, cô
gái chính trực chính nghĩa lại thâm minh đại nghĩa yêu quý mà tớ biết có khác.

- Ừ! Vậy liền khoái trá quyết định như thế đi. Còn có bộ đôi Erica và Lily
chúng ta một lần nữa lại tái nhập giang hồ. Vậy nên phải lấy cái tên gì cho
oách bây giờ? Song mỹ pháp sư? Nữ hiệp sĩ liên minh? Ai da....! Hay trực tiếp
liền gọi Bộ đôi hoàn hảo cũng tốt?

Cuối cùng cô nàng vậy mà còn làm ra vẻ nghẹo cổ suy nghĩ phân vân.

- Thật... Thật đáng thẹn!!! Cư.... Cư nhiên không cả đợi ý kiến của tôi. Hơn
nữa còn lấy ra như thế cùi... cùi bắp cái tên.

- Cô là đang suy nghĩ cái quỷ quái gì vậy hả? Ít nhất thì cũng phải đặt tên
cỡ như cặp đôi Hoa hồng xứ Milan, hay hoặc như Những thiên thần xứ Italya kiểu
như vậy lãng mạng mới được chứ!!!

- Mà tôi mới sẽ không đồng ý liên thủ với cô đâu. Mỗi một lần hợp tác cho đến
cuối cùng đều là tôi có hại, hơn nữa cô còn lừa tôi.

Nữ hiệp sĩ tóc bạc nói với giọng khó thở uỷ khuất.

- Ôi chao! Quả nhiên là Lily có khác. Trình độ đặt tên cùng văn phong ý cảnh
của cậu càng ngày càng cao rồi đấy. Cậu càng ngày càng giống văn học thiếu nữ
nhiều hơn rồi. Điều này quả thật là thật đáng mừng.

- Còn có.... Tại sao cậu lại có thể nói tớ như vậy chứ, Lily! Mọi lần chúng
ta hợp tác đi ra phố mua sắm với nhau không phải tớ đều giúp đỡ mua cho cậu
rất nhiều rất nhiều quần áo phù hợp hay sao? Nhớ tới không? Tớ đối với cậu tốt
như thế mà còn gì!

Cô nàng hiệp sĩ áo đỏ thế nhưng lém lỉnh cười gian rồi tỏ vẻ khó chịu quyệt
môi nói.

- Đ- Đừng có mà nói như thể chúng ta thân nhau lắm ấy. Còn có... Con quỷ cái
như cô mỗi lần đều là chọn cho tôi những bộ quần áo h-hở hang và dâm đãng
không chịu nổi.

- K-Không đời nào tôi sẽ mặc những bộ đồ ấy. Cô.... Cô rõ ràng là chỉ muốn
trêu chọc tôi mà thôi.

Liliana vẻ mặt lắp bắp đỏ bừng giãy nảy lên cãi lại. Đầu óc thì không khỏi
hiện lên tình cảnh xấu hổ gì gì đó lúc thử quần áo trang phục trước kia.

"Còn có con quỷ cái này thật đáng ghét mà! Văn học thiếu nữ là ý gì??? Tại sao
ả ta có thể nhắc đến những chuyện xấu hổ trước kia của mình ở đây, ngay trước
thanh thiên bạch nhật như vậy chứ." Nghĩ như thế và sau khi khuôn mặt biến ảo
chập chờn, cô bắt đầu nhìn đối phương bằng con mắt tràn đầy căm thù phẫn hận.

- Ôi~ Mình thương tâm quá đi, Lily. Tại sao cậu có thể nghi ngờ nhìn tớ thế
chứ? (Rõ ràng là căm thù cái nhìn vậy mà bị đổi trắng thay đen, người ngoài
cuộc Nguyễn Tiến Minh rất không nói gì tự nhủ)

- Còn có là những bộ quần áo đó rất phù hợp với thân hình mảnh mai của cậu
mà. Thôi nào! Đừng có tiếp tục với cái lối ăn mặc bảo thủ cổ lỗ sĩ ấy nữa.
Quần áo sinh ra là để cho phụ nữ chúng ta khoe ra vẻ đẹp mà. Giống như cậu ấy,
đúng là thiếu nữ hàng hiếm thời @ đấy Lily ạ!

Erica vừa hếch hếch ngực mình lên vừa cười thật tươi như hoa quái đản nói.
Nhìn thật giống như đang khoe ra cách ăn mặc đầy thời thượng của mình. Liliana
nghe mà giống như lập tức bị trúng một đòn mười vạn volt vì sao.

Và cần nói thêm thì.... Nội dung nói chuyện của hai người này tại sao lại càng
ngày càng lạc đề thế nhỉ?

- C-Cô im ngay đi!!! Thật không chịu đựng được nổi cô nữa!

- Xem kiếm!!!

Nữ hiệp sĩ tóc bạc hét rầm lên và vung kiếm lao lên điên cuồng chém một cách
loạn xạ dường như để che dấu nỗi quẫn bách của mình. Cô nàng quỷ quệt màu đỏ
hiệp sĩ thì vẻ mặt thích thú khi trò đùa dai thành công cung kiếm lên đỡ đòn.
Và thế là hai người bọn họ binh binh pằng pằng lại lần nữa đánh nhau. Thế
nhưng lần này đã không còn ai ở đây ngoài ra có thể ngăn cản bọn họ được.

Nguyễn Tiến Minh, người đứng ngoài cuộc từ nãy đến giờ bỗng nhiên nhận ra
rằng:

Đây mới chính là chân chính tình yêu a~

Nột! Một câu thật vô nghĩa hết sức. Câu chuyện vẫn còn đang tiếp tục.

........

Kết thúc chương 11.


Từ Campione Thế Giới Bắt Đầu - Chương #11