001:nhận Thức


Người đăng: shinningshoot@

Chapter 001 Nhận Thức

Koloha bệnh viện, Phòng bệnh đặc biệt


"kẽo kẹt" tiếng khung cửa dung đưa bên khung của sổ

"xào xạc" tiếng cành cây đong đưa trước gió

cảnh sắc tươi đẹp dịu êm, làn gió mát đưa hương thơm dịu nhẹ của hàng cây tán
rộng trải dài trên con đường bàng đá trắng không biết tên

đâu đó lại thoang thảng chút hương hoa cành liễu khi mạnh khi nhẹ hòa quyện
cùng huong sắc, đung đưa khi xa khi gần nhẹ nhàng say dắm lòng người.

"phieu phiêu" tiếng gió

tiếng gió như tiếng đàn dịu êm hòa nhip cùng tiếng chim râm ran bên khung cửa
tựa như sức sống trải dài khắp muôn nơi

"đinh đang" mọt vài động vang vang của tiếng chuông đâu đó báo hiệu mọt ngày
mới

ánh nắng vàng xuyên qua cành lá vui đùa tung tăng trong là gió, xiên xiên qua
khung của kính dịu nhẹ mơn trớn gương mặt trắng trẻo của bé gái non nớt, say
ngủ bên giường bệnh

Trong gian phòng ngoại trú nhỏ tại khuôn viên bệnh viện, tọa lạc tại phía Tây
hẻo lánh là nơi nghỉ ngơi và điều trị cấp cao, có độ an toàn bậc nhất tại đây.
Bé gái Hami mở mắt hướng lên trần nhà.

Màu nâu sờn đặc trưng và hương gỗ thoang thoảng đánh thức giác quan của nàng.
Hami nhận thức được nàng đang ở trong gian phòng trống, nổi bật hương thơm của
1 loại gỗ không biết tên.

Căn phòng khá yên ắng nằm ở cuối hành lang đầu dãy phòng bệnh tiêu chuẩn, toàn
bộ bàn ghế ở đây đều bằng gỗ chỉ có chăn đệm, gối đầu giường và tấm rèm ngăn
cách giường bệnh là màu trắng.

Cùng lúc đó tại góc khuất của linh hồn 1 linh hồn mang Tên Kira cũng đồng thời
thức tỉnh.

Hắn hiện tại là một khối linh hồn màu đen trong suốt,nhìn như 1 quả bong bóng
nhỏ lơ lửng giữa khoảng không vô định không thấy bờ. cảm giác như mình không
tồn tại vậy.

Một luồng thông tin tràn vô thức hải của hắn cảm giác hụt hẫng mơ hồ không
biết mình là ai. cảm giác ai oán xâm thực tâm trí hắn khiến hắn không thể nào
suy nghĩ được.

"Ta là ai ? ta đang ở đâu ?"

Trong đầu hắn liên tục lặp lại câu hỏi đó, hắn chỉ là 1 luồng ý thức không rõ
mục đích trong khoảng không bao la vô tận.

Hami bất chợt khóc, mà không biết tại sao, luồng cảm xúc này xâm chiếm linh
hồn Kira hành hạ hắn. Khiến hắn càng ngày càng nổi nóng, hắn nhận ra đây không
phải là cảm xúc đáng có của hắn lúc này nhưng hắn nhận ra rằng mình không thể
cử động được.

" Chuyện gì đang xảy ra, luồng cảm xúc kia từ đâu đến ? "

" Tại sao ta bị ảnh hưởng bởi cảm xúc này ? "

Hắn nỗ lực mọi cách nhưng không sao khiến cho cái cảm xúc kỳ lạ ngu ngốc kia
dừng lại. vì thứ cảm xúc "vô hình" kia là cảm xúc vô cùng đau thương, xót xa,
đau khổ cùng cực.

không biết từ đâu đến, không có mục đích đã vậy làn sóng tinh thần tiêu cực
ngày càng tích tụ trong linh hồn hắn, dâng cao và va đập liên tục như nước lũ
trong bình như thể đang vuốt ve sờ soạng linh hồn hắn...

Linh hồn hắn bắt đầu co quắp, uốn duỗi theo "nỗi buồn"mà tận sâu bên trong cảm
giác sóng sánh như muốn phá toái ra ngoài.

đồng dạng bên ngoài, xuất hiện từng cơn, từng cơn sóng từ 4 phương tám hướng
vỗ thẳng vào linh hồn hắn. như sóng xô bờ đá mạnh mẽ âm ỉ không dứt

Tại mặt ngoài mà nhìn, linh hồn hắn trong giống như con Giun đang ngoe nguẩy
liên tục theo 1 nhip điệu kỳ lạ nào đó. trông thật sự vô cùng khổ sở

"á á," tiếng rên rỉ

"tổ cha đứa tà ác nào đang hành hạ ông"

Kỉra khóc không ra nước mắt, hắn cố gắng kìm nén khỏi cảm xúc mà hắn gọi tên
là "tà ác" kia, hắn suy nghĩ nhanh:


  • Cái luồng tinh thần đau khổ cùng cực này giống như 1 loại năng lượng vậy.
    vậy nguồn năng lượng ấy ở đâu??

KiRa nhớ lại thiết lập của hắn trên máy tính, trên giao diện là Kira và Hami
cái dòng:


  • 2 (Không biết) này có thể là 2 linh hồn trong cùng 1 thể. "Song trọng
    tương dung" cái này không hiếm ở thế giới hiện đại. tựa như 1 người hai nhân
    cách vậy...

"Hami ???" hắn lầm bầm

Cuối cùng hắn cũng biết tên của kẻ thù vô hình, hắn cắn răng gào thét liền
truyền ra nguồn sóng năng lượng hình cung bé tý màu đen xám, đi chưa được 1
xíu đã tan xác.

" con quỷ cái kia, Hami......"

" con xxxx, xxxx "

Mặc cho hắn thóa mạ, giãy giụa cũng chẳng ai nghe chẳng ai thấu hiểu hắn. Hắn
cảm thấy hắn mới là người bị hại. hắn mới phải là người kêu khóc mới đúng

sau một hồi phản kháng, hắn dần bất lực buông bỏ. cam chịu bị hành hạ. hắn
bỗng có 1 ước mơ nho nhỏ là hắn nguyện ý thuần phục nữ chủ "tà ác"

nhưng làm gì để nữ chủ nhân biết bây giờ ? bất chợt có 1 suy nghĩ lóe qua đầu
hắn, nếu hắn làm quá lên tựa như Phóng đại, khuếch đại lên...

" khuếch đại, đúng rồi là đồng điệu tần số của sóng âm thanh..."

Nghĩ là làm, Kira hắn thả lỏng bản thân khiên linh hồn hắn đồng điệu, uốn éo
theo cam xúc đó. Nắm bắt nhip điệu rồi dần dần hắn múa may theo 1 cách điên
cuồng.

"uh uh, có hiệu quả...?"

"đúng rồi.... aa.aa.â" tiếng thở gấp gáp

"mệt thật, thật muốn văng tục."

" moá nó, xxx nó...."

"Gừ gừ " Đứa nào nhìn thấy ta lúc này chắc ta xỉu chết...

Đọt nhiên trong khoảng không vô tận

" lóe sáng" ánh sáng vụt lên trong đem tối.

"chói quá, á á, cái gì vậy???"

Nhanh chóng, 1 luồng năng lượng khác từ đâu đến cuốn lấy cơ thể hắn, xuyên
thấu qua linh hồn hắn tựa như vô định.

Nguồn năng lượng này vô cùng mỏng manh và trong suốt, khi va chạm với cơ thể
hắn hắn cảm thấy tinh thần thanh tỉnh nhẹ nhàng.

Nắm lấy cơ hội Kira liền co linh hồn lại, cố gắng kìm nen khong cho nguồn năng
lượng đó chạy thoát.

Điều kì lạ xảy ra là nguồn năng lượng đó cứ thế hòa tan vô cơ thể hắn và khiến
hắn cảm thấy khỏe khoắn, cứ thế mỗi khi nhận thấy nguồn năng lượng đó là hắn
cố gắng hấp thụ.

Sau khoảng 20 lần lặp đi lặp lại hắn đã có thể di động Linh hồn đi xung quanh.
lần này hắn chủ động đi kiếm nguồn năng lượng Tinh Khiêt 1 cách vô cùng tích
cực.

"sảng khoái" hắn tru lên súng sướng

"Ha Ha vui thật cái nguồn năng lượng tinh khiết này thật tuyệt vời không những
khiến tinh thần thư thái, minh mẫn mà còn như là thuốc phiện vậy rất là đê mê.
chẹp chẹp.."

không biết qua bao lâu hắn cảm thấy linh hồn mình dần mất phương hướng, hắn
không biết phải đi đâu, làm gì tiếp theo.

"hừ giờ phải kiếm linh hồn con Hami Ngố kia mới được."

Lần theo làn sóng năng lượng tiêu cực "Tà ác" trên hắn nhanh chóng phát hiện
cái Linh hồn Hami kia.

Hami linh hồn là 1 nguồn nang luong màu trắng trong suốt, vô cùng đẹp, long
lanh và thánh khiết, linh hồn to lớn và cường đại, nhìn như 1 mảng đại dương
bao la rộng không thấy bờ

Nơi đây những nguồn năng luọng liên tục di chuyển và chạm tạo ra ngườn sáng
tinh mỹ long lanh, tự như ánh nắng le lói dưới làn nước trong vắt, biến ảo đày
mê hoặc

Linh hồn Kira nhìn so ra chỉ như 1 hạt cát, nhưng mặc kệ. linh hồn Hami thật
sự quá tinh khiết, hoàn mỹ nhìn vô cảm giác như Kira đang ở bãi biển xanh biếc
thơm ngát mùi hoa sữa

Đằng sau hắn là hàng dừa xanh bạt ngàn trăm hoa đua nở. Kira hắn tâm hồn giờ
đây cảm thấy vô cùng thư thái, hắn như đang tung tăng vui chơi ngoài nội cỏ.

Bãi cỏ xanh ngát, hoa lan, hoa huệ, hoa ly... đủ mọi loài hoa đang đua nhau
khoe sắc. hắn tựa như đang nằm lên chúng cảm nhận sự êm ái mềm dịu, hắn ngọt
ngào phân biệt từng hương thơm.

tựa như chủ nhân thanh cao thánh khiết, mỗi hương hoa như mỗi thiếu nữ tuổi
đôi mươi trinh trắng thuần khiết. như đang mời gọi hắn chờ hắn hảo hảo xâm
phạm, hảo hảo chinh phục.

tiếng chim hót cá nhảy, những hương thơm tươi mát mê say lòng người. Làm có
hắn dần quên mất lý do hắn tới đây...

Bơi lội dưới cái nắng chiều êm cả của mùa xuân. bất giác, Hắn đàn trở nên vô
thức không tự chủ được chạm nhẹ vô linh hồn Hami.

1 luồng hấp lực mãnh liệt đang cắn nuốt hắn.. hắn bỗng chợt choàng tỉnh từ cơn
mơ êm ái. hắn ầm ỹ hét lớn:


  • Cái gì vây ?, con Ngố Hami kia, thả ông nội ngươi ra


  • Khong khong khong ta còn yêu đời lắm làm ơn hãy thả ra...


  • Tổ tiên sư nhà ngươi, ông làm gì nên tội....


  • Ta xxx nhà ngươi . không không...


  • Em gái bé bỏng Hami à, bé yêu à...


  • À không, tỷ tỷ à, thần tiên tỷ tỷ...


" á ấ á ấ ớ ớ "tiếng hét rít lên theo âm điệu cao thấp dị thường

Mặc cho hắn gào thét giãy giụa, xin tha rồi lại hoa văn câu chữ nhưng không
cách nào ngăn cản được. từng chút từng chút một bị Hami linh hồn Cắn nuốt

Kira liên tục lảm nhảm:


  • Dạ tiểu nhân nguyện tôn sư trọng đạo dâng hiến, tỷ tỷ hãy cảm ân công đức
    thiện duyên mà hai ta gặp nhau mà tha cho tiểu cẩu này


  • Đức đại năng chứng giám, con thề sẽ quy y cửa phật lấy nhân làm gốc cúng
    bái chùa chiền, trừ gian diệt bạo, hành hiệp trượng nghĩa, 1 lòng hướng thiện
    ...


  • À không, thưa đức chúa, đứa con của người đã trở về hay rủ lòng thương cứu
    vớt lấy linh hồn tội lỗi này. con đến với người như con chó con, thuần
    khiết,trong trắng con muốn đắm chìm trong nguồn tri thức vô tận của
    người......


  • "khooong..."


Kira mở mắt ra, hắn cũng thấy được gian phòng và những gì Hami đang thấy, chỉ
là hắn biết nhung khong làm gì được.Lần này nguồn năng lượng "Tà Ác" kia không
còn làm phiền hắn nữa

Kira cảm nhận được mọi thứ xung quanh như chính Hami kia, nguồn năng lượng "
Tà Ác" kia cũng là do hắn phát ra. Hắn là nàng và nàng là hắn.


Két... 1 người nam mặc áo trắng trên đầu có hình tiêu chí quen thuộc tiến lại
gần.

"Hami em đã khỏe chưa ?"

Ha Mi ngước nhìn Người y tá, rồi ngơ ngác gật đầu.

"vết thương của em thế nào còn đau không?"

Bác sỹ áo trắng hỏi, rồi tiếp:


  • Ám bộ, đưa em đến trong tình trạng nguy kịch


  • Em nằm đây được 4 ngày rồi.


bác sỹ vừa nói vừa đặt tay vào vị trí vết thương, 1 nguồn năng lượng không rõ
sượt nhẹ trên vết thương. một cảm giác ngứa ngáy truyền vào tinh thần.

Hami cau mày lại, thân thể run lên bần bật, bác sỹ đỡ Hami nằm xuống rồi tiếp
tục công việc

Bác sỹ nói:


  • Em đừng quá đau buồn, mặc dù không có ba mẹ bên cạnh nhưng anh và mọi người
    trong làng đều sẽ hết sức giúp đỡ và quan tâm em


  • Hokage đệ tam đã ra lệnh Ám bộ bảo vệ em, em cứ an tâm. từ giờ đến cuối
    tuần, đến chủ nhật em sẽ hoàn toàn khỏi hẳn.


Bác sỹ lại thao thao bất tuyệt:


  • Nghe nói buổi chiều sau khi nhập học em liền bị tấn công bởi 2 Ninja không


  • Nghe thấy tiếng động phát ra tại con suối phía đông làng, tại bờ suối có
    rất nhiều vết tích đánh nhau của ninja.


  • 1 xác chết được tìm thấy dưới sông được cho là 1 trong hai kẻ bắt cóc


  • Cảnh vệ làng phát hiện ra em bất động dưới bên cạnh con suối cách Hiện
    trường 50m, bụng có 1 vết thương sau thủng nội tạng


  • Mẹ em được phát hiện cách đó không xa bên xác của tên Ninja còn lại. khi
    cảnh vệ đến thì mẹ em đang hấp hối, và trong tình trạng nguy kịch.


  • 1 đội được cử ra để điều tra sự việc, em được đưa vào bệnh viện


  • Quả là thần kỳ, 1 nhân viên bệnh viện trong khi đang chuyển em qua khu giám
    nghiệm tử thi thì thấy thi thể em dị thường


  • Nhân viên kiểm tra và phát hiện mạch của em đang yếu ớt đạp trở lại liền
    dụng thuật hỗ trợ và kêu gọi bác sỹ khác đến trợ giúp


  • kỳ lạ là chỗ vết thương của em dường như tự tái tạo lại, cho đến khi qua
    cơn nguy kịch thì dừng hẳn. nếu tiếp tục thì chẳng mấy chốc em sẽ tỉnh lại


  • Nhưng khi mạch của em đã đạp đều và qua cơn nguy kịch thì thân thẻ dường
    như không còn phát động tự chữa trị nữa


  • Hokage Đại nhân lệnh cho em được chuyển ngay vào phòng đặc biệt để điều
    trị.


  • Đây là phòng bệnh danh riêng cho thượng nhẫn và các nhân vật cấp cao trong
    làng, dưới điều động trực tiếp của ngài đệ tam.


Hami vừa chịu đựng cơn ngứa từ vết thương truyền đến vừa mím môi chịu đau để
tiếp tục lắng nghe câu chuyện của vị bác sỹ.

vị bác sỹ, 1 tay khẽ nâng đầu Hami 1 tay lấy một cái khăn trắng được chuẩn bị
sẵn khi mang vào. tọa định trên khay, trải đèu trắng tinh sạch sẽ

bàn tay nắm chặt chiếc khăn. Trên tay bác sỹ tỏa ra 1 nguồn năng lượng màu
trắng bao trọn lấy cái khăn rồi sau đó chuyển sang màu xanh nuoc biển

Cái khăn sau đó được bác sỹ dùng để lau đi mồ hôi trên trán của Hami.

"Đến đây được rồi em cứ thả lỏng người, đừng vận động mạnh."

Bác sỹ vừa nói, vừa giúp Hami ngồi dậy.

Bác sỹ lục trong chiếc tủ gỗ đầu giường bên cạnh hami, lấy ra 1 cái cốc, sau
đó bắng 1 cách kỳ lạ nào đó trong cốc xuất hiện nước.

"em uống thuốc đi"

Vị bác sỹ đưa 1 viên thuốc vào tay của Hami rồi đưa cốc nước đến bên cạnh như
muốn Hami phối hợp uống thuốc.

"ừng ực" tiếng uống nước

Thuận theo tự nhiên, vị bác sỹ làm đầy cốc nước đó 1 lần nữa rồi dúi vào tay
của Hami, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh rồi tiếp tục nói:


  • Em bị nội thương,trong uống ngoài xoa, ban nay anh đã giúp em tăng cường
    tái tạo tế bào bên ngoài


  • Ngày mai, Ngày kia sau khi tế bào lên da non, anh sẽ dùng thuật khiến cho
    nó không để lại sẹo


với nụ cười hiền hòa, Vị bác sỹ hăng hái nói tiếp:


  • Ninja bị thương là chuyện thường tình, mỗi một vết thương là mỗi lần mạnh
    mẽ


  • tuổi nhỏ như em mới 6 tuổi đã không còn người thân bên cạnh, ngày đầu tiên
    đi học lại còn bị nguy hiểm đến tính mạng.


Thấy Hami chắc muốn mắt đầu khóc, vị bác sỹ nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai em nghẹn
ngào:


  • Người thân đã mất, bạn bè còn chưa kịp kết bạn... thật bi ai làm sao...
    "hic hic" tiéng sụt sùi khi khóc

Nước mắt tuôn dài trên dương mặt của vị bác sỹ. Bác sỹ liền lấy tay nâng kính
mắt lau nhẹ nước mắt trên gương mặt mình rồi tiếp tục nói:


  • Em phải thật kiên cường, phải mạnh mẽ lên.


  • Bằng phép nhiệm màu nào đó, sự sống đã mang đến cho em một cơ hội, em hãy
    quí trọng nó.


  • Anh hứa sẽ giúp em hết sức, ít nhất là không để lại vết sẹo nào trên vết
    thương của em...


Bất giác mọi thứ đều im lặng, chỉ còn tiếng khóc của Hami và cảm giác nặng
trĩu từ cơ thể truyền đến linh hồn.

Hòa với tiếng khóc Kira hắn bất chợt có những cảm xúc khác lạ. Hắn mặc dù đã
38 tuổi nhưng cũng không thể kiên định trước nghịch cảnh bày ra trước mắt.

Bất giác hắn cảm thấy hắn thật may mắn, ít nhất hắn được trải qua vòng tay yêu
thương của ba mẹ, Ít nhất hắn cũng có người lắng nghe và thấu hiểu hắn.

Bi ai, Bi ai, Bi ai....


Góc tán nhảm: tình tiết khá chậm nên các bạn kiên nhãn chút nhé

Nếu có ý kiến đóng góp các bạn hãy để comment ở dưới nhé mình sẽ chú ý và phản
hồi sớm nhất có thể

mình muốn bộ truyện đầu tay không bị "Sạn" cho nên sẽ vô cùng tôn trọng ý kiến
góp ý của các bạn và sẽ "tân trang" về sau cho phù hợp với mạch truyện.

1 vấn đề nữa là về chính tả mình chưa thể khắc phục ngay được mong mấy bạn
thông cảm và góp ý, nếu cái nào không hiểu chứ comment mình sẽ giải thích....


Truyền thuyết về Yukikage - Chương #2