8 : Mellyn Arhi Bell


Huy không quan tâm nhiều lắm tới việc có hay không có trợ thủ ngay bây giờ.
Bây giờ với cậu ta, dùng tiền như thế nào mới là vấn đề đáng chú ý.

Mặt mũi cậu ta tươi tỉnh hẳn lên. Chỉ chờ ra khỏi lâu đài này, cậu ta sẽ đi
sắm sửa cho bản thân ngay và cậu ta bắt đầu không kiên nhẫn thêm được.

Bỗng nhiên, một thanh âm trẻ trung dễ nghe của nữ giới vang lên với Huy.

" Tiểu nữ có thể gia nhập nhóm với Khiên hiệp sĩ được không?"

" … "

Một cô gái trẻ tầm 18 tuổi, rời khỏi nhóm của Thương Hiệp sĩ William. Cô gái
tươi cười và tiến tới gần chỗ cậu thiếu niên cận.

Cô nàng có mái tóc đỏ suôn mượt ngang vai, mai trước che nửa bên phải và để lộ
ra nửa bên còn lại vầng trán cao. Nàng ta cao khoảng mét bảy, băng cơ ngọc cốt
dáng hình nữ hài tử, lại thêm bạch bích vô hạ không chút tì vết da thịt. Phảng
phất như một đóa hoa hồng quyến rũ mà tinh khiết đang nở rộ giữa căn phòng lúc
nhúc đám người ti bỉ, nhỏ nhen nơi đây.

Tuy rằng không được phong tình vạn chủng như nữ thần Aphrodite, nhưng cô nàng
này mới là nhất nhân tuyển bạn gái trong suy nghĩ của Huy. Cậu ta không dám
với cao với nữ thần kia, này cô gái nhân loại thì có khả năng hơn à.

Mắt nhỏ long lanh như ngập nước, lông mày liễu, mũi quỳnh thẳng, bờ môi hồng
hào mọng nước, gương mặt trứng ngỗng cân đối đầy đặn. Mà nàng mới chỉ trang
một lớp phấn nhạt mà thôi, không cần quá nhiều son phấn để trang điểm. Chỉ vậy
thôi, mà nàng như kim chi ngọc diệp nhà quý tộc nào đó. Có khi mấy cô gái con
nhà giàu bây giờ còn chả đẹp bằng cô nàng tóc đỏ này.

Các đường cong trên thân thể nàng hoàn toàn cân xứng với nàng. Ngực nở, mông
cong, đùi dài đẹp một cách tinh xảo, không thừa không thẹo. Không làm mẫu ảnh
thì thật đáng tiếc thay.

Nếu không phải nàng đang mặc 1 bộ áo giáp vải bó chẽn thân, quần bò đen dài ôm
sát đùi mảnh , cổ áo thắt áo choàng trùm đầu cùng giày da thú cao cổ, bên hông
giắt theo 1 thanh trường kiếm châu Âu. Huy còn nghĩ nàng là công chúa xứ nào
đó, chứ không phải nhà mạo hiểm giả trong các bộ Manga hay Anime của Nhật Bản.

Ở nàng toát ra một vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành, chỉ sợ đặt ở tại đây cũng
có thể sánh ngang với đám công chúa, tiểu thư của Lavindor.

Huy mừng rơn khi được chung đội với 1 mỹ nữ xinh đẹp như này. Cậu ta cầu còn
chẳng được. Tiền tuy nhiều nhưng kiếm được mỹ nữ như này cùng chung nhóm, là
không có khả năng. Nên nắm bắt cơ hội này, biết đâu còn sơ múi được gì thêm.

Nói thật, cậu ta hơi thinh thích cô gái này rồi.

Và Huy quên mất là cậu ta không nên dễ tin tưởng ai đó quá nhanh. Và tương lai
không xa, cậu ta chắc chắn ngậm quả đắng.

Đánh giá lướt qua cô gái nọ. Huy tiến tới gần cô gái và giơ bàn tay phải ra
chào hỏi khách sáo : " Xin chào tiểu thư. Tôi là Nguyễn Đức Huy, danh hiệu
Khiên Hiệp sĩ trong Tứ Hiệp sĩ. Còn tiểu thư là?"

Cô gái nọ mỉm cười quyến rũ đạo và giơ tay phải lên bắt tay Huy : " Tiểu nữ
tên Mellyn Arhi Bell, 18 tuổi và là 1 mạo hiểm giả tự do. Xin ra mắt Khiên
Hiệp sĩ."

Cảm giác nộn nộn, ấm ấm từ lòng bàn tay nhỏ nhắn kia đã làm cho Huy xôn xao.
Và bàn tay của cậu ta bắt đầu chảy mồ hôi theo phản xạ.

" … "

" A! Không phải phép. "

Khi nhận ra mình hơi bất nhã, cậu ta rụt vội tay mình về và di dời đề tài khác
mà cậu quan tâm : " Xin hỏi tiểu thư. Nhóm của Thương hiệp sĩ rất mạnh, tại
sao nàng rời bỏ họ?"

Mellyn khiêm tốn trả lời : " Tiểu nữ không quen gò bó trong tập thể. Nếu ở lại
với mọi người, sợ rằng phạm phải lỗi lầm."

Nói đến đó Mellyn quay qua nhìn nhóm Thương hiệp sĩ, mỉm cười nhẹ và nhanh
chóng quay qua tươi cười với Huy rằng : " Thoạt nhìn Ngài không có ưu điểm gì
nổi trội. Nhưng tiểu nữ cảm nhận được, Ngài không tầm thường như lời của các
vị Hiệp sĩ còn lại. Tiểu nữ muốn đi theo tìm hiểu thêm về Ngài, hỗ trợ cho
Ngài. Bất kể gian khổ, khó nhọc ra sao. Ngài tình nguyện nhận tiểu nữ chung
nhóm ư?!"

" … "

Huy hơi bất ngờ khi nghe Mellyn bộc lộ như vậy. Nghe những lời này cứ như đang
được tỏ tình vậy.

Mà đây chắc chắn 50% không phải tỏ tình đâu. 50% còn lại thì hoàn toàn là lời
tỏ tình . Huy hơi phiêu theo dòng ảo tưởng bá đạo của mình.

Nhờ vậy mà từng lớp phòng tuyến trong cậu ta sụp đổ dần dần. Trái tim non nớt
chưa trải mùi đời của cậu ta mãnh liệt không còn phục tùng cái đầu lý trí đang
ra lệnh kiềm chế cảm xúc.

Trái tim hét lớn rằng : " Cô gái sẽ vào đội với Huy!"

Trong khi cái đầu không đồng ý : " Cô gái này quá không bình thường. Cẩn thận
đã."

Trái tim hét : " Mày còn bàn lùi, sẽ làm tổn thương người ta đó. Cô ấy đã tình
nguyện, cho vào đội thì có làm sao?!"

Cái đầu lý trí ngập ngừng : " Chỉ là… Cô gái này quá không bình thường. Cô ta
đang tiếp cận Huy đấy…"

" … "

Vị Lai ở một bên nghe ngóng cũng phần nào hiểu chuyện.

Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.

Nàng cảm thấy chuyện này hơi lạ lùng một chút. Nhưng câu chuyện cũng chỉ dừng
lại ở ' Lạ một chút' mà thôi, không đáng để tranh luận kịch liệt như vậy.

Có thể cô gái Mellyn Ahri Bell này hoàn toàn có thiện ý với chủ nhân thì sao?!

Vậy là nàng im lặng không nói gì thêm và quan sát sự quyết định của chủ nhân.

" … "

Nhìn thoáng qua sự vẻ mặt không dễ chịu gì của đám William Wood, Huy cảm thấy
sung sướng.

" Vậy là anh cũng có trợ thủ rồi nhé." Huy kiêu ngạo nghĩ như vậy.

" ! "

Và cái gì đến sẽ đến. Huy nhanh chóng làm theo những gì con tim mách bảo.

" Tiểu thư vào nhóm là vinh hạnh cho tôi, cứ gọi tôi là Huy. Từ nay, mong tiểu
thư giúp đỡ nhiều." Huy giơ tay phải ra và cố tỏ vẻ thân sĩ lịch sự.

Trong đầu cậu trai trẻ đang cố tỏ ra soái ca, hy vọng cô gái Mellyn sẽ cảm mến
mình.

" Huy Hiệp sĩ cứ gọi tiểu nữ là Mellyn. Từ nay nhờ hiệp sĩ giúp đỡ." Mellyn
mỉm cười duyên dáng bắt tay Huy.

" Là, tiểu thư Mellyn." Huy vui sướng đáp.

" Hợp tác vui vẻ, đội trưởng." Mellyn cười lộ ra cái răng khểnh duyên dáng
nhìn Huy.

" Hợp tác vui vẻ, Mellyn tiểu thư." Huy đang cố tỏ ra bình tĩnh. Chứ trong
thâm tâm cậu ta đã sắp rạo rực mà ngất đi.

Cậu đã hoàn toàn quên đi sự tồn tại của Sơ Âm Vị Lai. Có lẽ ngay lúc đó, cậu
ta chỉ coi Vị Lai như cô em bé bỏng của mình, còn Mellyn mới là người trong
mộng. Cậu ta không nhận ra mình ngu xuẩn như thế nào khi để cho trái tim lấn
át lý trí.

Còn Vị Lai, nàng cảm nhận được điều đó, nàng hơi buồn cho số phận của mình.
Nàng biết mình với chủ nhân chỉ có quan hệ chủ- tớ mà thôi. Không thể làm rối
loạn bối phận.

Không biết tại sao nàng lại hơi ửng hồng khuôn mặt tiểu kiều mỹ lệ khi nghĩ
tới giá như mối quan hệ kia đặc biệt hơn nữa.

Vị Lai thầm thở dài và mong chủ nhân gặp may mắn. Nếu không, nàng sẽ rất hận
bản thân vô năng.

" Xì xào "

" … "

" Hừ, sắp có kịch hay để nhìn rồi…"

Trong nhóm người gần Đức Vua, có 1 người khẽ cười khẩy một câu ngoan thoại như
vậy.

Một hai người khác chỉ cười khẩy.

---

" Rồi, vậy là việc cung cấp Thánh khí, trợ thủ và tiền bạc cho các Hiệp sĩ đã
kết thúc. Giờ, sẽ có nội quan dẫn các vị đi thăm khám Đền thờ Thần Zeus. Sau
đó các vị có thể tự do đi lại trong thành đô, nhưng khi có lệnh triệu tập từ
triều đình, bắt buộc phải tập hợp về đây." Gã nội quan ăn nói từ nãy tới giờ
lên tiếng tuyên cáo.

Có vẻ đây là bãi triều.

Quả nhiên sau đó hắn tuyên cáo bãi triều. Nhà vua và đám vương công quý tộc
trên bục lui hết đi. Đám quý tộc ở dưới thì xúm đen xúm đỏ vây quanh 3 gã hiệp
sĩ còn lại, chỉ mình Huy là lẻ loi.

Bọn họ hết chúc tụng nhau, thì lại lẫn nhau nịnh bợ cầu tiến. Tuy rằng Tứ Hiệp
sĩ bị dằn mặt khá sớm, nhưng không thể phủ nhận uy quyền về sau của họ.

Không chờ lúc này mon men làm quen, còn để đợi đến bao giờ.

Nhưng rất nhanh thì có 2 gã nội quan như gã mới nãy tiến tới chỗ Tứ Hiệp sĩ.
Sau đó thì nhóm hiệp sĩ, trợ thủ của họ theo chân của 2 gã nội quan đi tới
phía Bắc tòa lâu đài này.

---

Phía bắc lâu đài God's Landing là một khu tu viện rộng vài trăm hacta đất
phẳng, nằm sừng sững trên một ngọn núi to lớn tên Dragon Canyon với những rặng
rừng tản rộng bao quanh nó.

Khu tu viện đó tên là ' Enlighten Temple ' là nơi được tôn sùng nhất tại quốc
gia Lavindor này. Nơi đây là Tổng bộ Giáo hội tôn thờ Thiên Đường mà chủ thần
là Thần Zues.

Quyền lực của Giáo hội còn cao hơn nhà vua, đôi khi ý chí của Giáo hội còn có
thể sai khiến Hoàng tộc Lavindor.

Không thể không nói, nơi đây là nơi tôn nghiêm nhất đế chế Lavindor, sau đó
mới là kinh thành God's Landing.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #8