“ … “
Nhìn cả nhóm Young Heroes nổi danh lục tục rời đi, Huy cảm thấy khoan khoái
nhẹ nhõm hơn bao nhiêu. Một cảm giác cừu giữa bầy sói vẫn toàn mạng làm cho
Huy cảm thấy mình như vừa làm được một điều gì đó phi thường thành tựu.
“ Ục ~ “
“Huy hiệp sĩ vẫn đói à? Ngài có muốn đi ăn với chúng tôi không?!”
Ngay cái lúc cậu ta định cười cười tự sướng thì cái bụng cậu ta sôi lên sùng
sục và tiếng Malphite vang lên.
“ Ơ? Hai anh ở đây từ khi nào thế?!”
Huy đã ngoái người hoàn toàn ra đằng sau và nhận ra Jamany và Malphite đã đứng
bên phải sau lưng cậu ta từ bao giờ. Trước đó cậu ta không chú ý tới họ, có lẽ
là do cậu ta chỉ xoay nửa phần đầu sang bên trái để trò chuyện với Gerrard nên
không thể thấy hai người họ mà thôi.
“ Chúng tôi tới từ lúc thấy đám người kia tiến tới chỗ hiệp sĩ đang ngủ. Cảnh
giác vẫn hơn.”
Malphite thật thà nói ra.
“ … “
Bất giác Huy có cảm xúc thất vọng một điều gì đó. Mơ hồ cậu ta nhận ra mới nãy
cậu ta có thể bảo trụ một mạng trước đám người kia là do có sự hiện diện của
hai vị hộ pháp này.
Thảo nào đám người kia cũng không có làm gì quá đáng, chỉ dám đứng ở đó kêu
gào.
Huy thật sự muốn khóc cho sự ảo tưởng của bản thân. Nhưng cuối cùng cậu ta
cũng không có làm vậy, chả có lý do gì để phải buồn bực cả.
“ Hiệp sĩ đi chung chứ? Chúng tôi cũng chưa có ăn gì cả. Ngoài phố Turt có một
tiệm bán đồ ăn ngon có tiếng tại bắc ngoại thành. Hiệp sĩ có muốn thử không?
Tất nhiên là tôi mời.”
Malphite lần nữa nhắc lại lời mời.
“ Không được! Tôi sẽ tự trả cho mình.”
Huy chưa đáp ứng ngay.
“ Hiệp sĩ muốn thế cũng được. Vậy tôi dẫn đường.”
Malphite nói xong rồi xoay người dời đi trước. Còn Huy chỉ hơi thu gom lại các
vật dụng trên bàn vào trong nhẫn không gian, rồi cũng đứng dậy dời bước.
“ Chào Charlie tiểu thư! Tôi đi ra ngoài một chút sẽ quay lại ngay.”
Đi ngang qua quầy tiếp tân, cậu ta còn chào hỏi Charlie đang ngồi một chỗ rồi
đi thẳng. Còn chả quan tâm cô gái phản ứng như thế nào. Rất đơn giản, bởi vì
cậu ta không có thế nào quan tâm tới nàng.
“ Chào hiệp sĩ.”
Còn với Charlie, cũng chả khác Huy là mấy. Nàng chào hỏi một câu rồi cũng chả
có quan tâm tới Huy nữa. Nàng vẫn ngồi nguyên chỗ cũ.
---
“ A! Anh hiệp sĩ, anh định đi đâu thế? Anh đã hứa với em là sẽ ở lại tới chiều
mà? Anh nói mà không giữ lời. Uổng công em lo lắng về sớm để thăm anh.”
Huy và nhóm Jamany đi tới ra cửa chính tòa nhà, thì gặp ngay Sona và nhóm
Virinia, Lux đang từ ngoài tiến vào. Họ vừa mới xuống xe ngựa, và ai cũng mang
theo ít sách vở dày cộm ( chỉ trừ Sona là không ). Cô bé thấy Huy thì nhanh
chóng chạy lại và chắn ngang trước mặt cậu ta, hai tay chống hông, ánh mắt
nhíu lại không hài lòng nhìn Huy.
Hình như là có hiểu nhầm à nha.
“ Chào Huy Hiệp sĩ!” “ Chào Huy hiệp sĩ.”
Lux và Virinia cũng đã đi tới nơi và lên tiếng chào hỏi Huy trước.
“ Chào Virinia tiểu thư. Chào Lux tiểu thư.”
Huy đáp lễ.
“ Này là anh không đúng nha. Anh còn chưa chào hỏi em nhé. Anh coi thường sự
hiện diện của em à.”
Sona mím môi phùng má không vui thần sắc nhìn Huy.
“ Đừng làm rộn. Sona!”
Virinia lên tiếng nhắc nhở cô bé.
“ Thôi nào Sona. Này là do em nhầm lẫn một chút rồi. Thật ra anh và hai vị đây
chuẩn bị ra ngoài ăn trưa, rồi chốc nữa sẽ quay lại. Em nên bình tĩnh hỏi han
trước đã chứ.”
Huy hai tay co lên và đặt ngang trước ngực tỏ ý bảo đối phương bình tĩnh và
cười khổ nói cho đối phương biết sự thật.
“ Thật vậy ạ?!”
Cô bé dịu lại sắc mặt xuống và hỏi lại.
“ Thật của thật nhé. Anh nói dối em làm gì đâu này.”
Huy cười cười.
“ Này là em nhầm rồi. Em xin lỗi anh nhé … “
Cô bé không còn nhìn trừng trừng Huy nữa, âm vực của cô bé cũng càng về cuối
càng nhỏ.
Thật sự là buồn cười nhưng Huy cũng không để ý lắm.
“ À ~ Virinia tiểu thư và Lux tiểu thư mang sách có nặng không? Tôi có thể
mang hộ hai người vào quầy.”
Huy như nhớ ra cái gì đó và hỏi Virinia và Lux.
“ Chúng tôi tự mang được. Còn hiệp sĩ cũng mau chóng đi ăn trưa đi thôi.”
Virinia ăn nói rất khách khí nhưng cũng rất lạnh lùng.
“ Khoan đã. Chẳng phải chị Lux đã mua kha khá bữa ăn sao. Mọi người có thể ở
lại ăn chung với tụi em mà. Phải không chị Lux.”
Sona nhớ ra cái gì, sau đó hướng qua Lux hỏi.
“ Đúng vậy thưa Huy Hiệp sĩ. Nếu các Ngài không phiền, có thể ở lại dùng bữa
trưa đạm bạc với bọn tiểu nữ.”
Lux mỉm cười và nói.
“ Cái này sao được. Thật sự là phiền phức mọi người. Chúng tôi có thể ra ngoài
mua thức ăn được. Mọi người cứ tự nhiên thôi.”
Huy thật sự rất ngại khi dùng bữa với các nàng. Không phải vì vấn đề không dám
ăn chung với các nàng hay cái gì, mà là vì ngại gây phiền hà cho họ. Ăn trực
của họ cũng không hay lắm, thà rằng bỏ tiền ra ăn tiệm còn thoải mái.
“ … “
Môi nhỏ của Lux hé ra muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng cái gì cũng không có
nói. Ở trên mặt nàng xuất hiện một chút buồn buồn thần sắc. Huy ở phía đối
diện của nàng, nên nhìn ra rất rõ.
Chứng kiến vẻ mặt của nàng, hắn cảm thấy cũng không vui vẻ nổi để mà rời đi.
Vì vậy hắn lưỡng lự một hồi tại chỗ mà không có nói lời nào.
Một tràng cảnh với một bầu không khí quỷ trệ ngưng đọng sinh ra ở ngay trước
cửa công hội mạo hiểm giả. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi nhưng tuyệt không có
ai có lên tiếng.
…
“ Ây ~ Đói quá rồi. Hay là Huy hiệp sĩ cứ ở lại dùng bữa chung với các nàng
đi. Anh em tôi chịu khó cuốc bộ ra ngoài vậy. Dù sao chúng tôi sức ăn cũng
lớn, sợ mọi người mua không đủ thôi. Ha haha …”
Cuối cùng phải đến khi Malphite lên tiếng giải vây, bầu không khí quỷ trệ
tưởng như dừng lại mới từ từ khởi động chạy tiếp.
“ Hô ~ “
Huy âm thầm thở một hơi trong lòng để bình tĩnh, sau đó lại tới phiên cậu ta
ngẩn ngơ.
“ Dùng bữa chung với các nàng đi.”
Hình như đó là nguyên văn câu nói của Malphite đi.
“ Vậy cũng được. Anh mau vào quay trở vào và bàn giao tác phẩm cho em đi. Suốt
từ sáng tới giờ em chỉ mong về sớm à. À ~ Anh nhớ phải vẽ chị Lux, chị Quincy
và chị Virinia nhé. ”
Sona nhanh như chảo chớp tiến tới trước mặt Huy và dùng hai tay nhỏ kéo kéo
Huy quay trở vào. Bất đắc dĩ Huy cũng tự nhiên xoay người lại và đi ngược trở
vào tòa nhà.
“ … “
Trước khi trở vào, cái lúc mà cậu ta ngoái nhìn lại đằng sau. Cậu ta thấy
Malphite đang thủ thế chữ ‘ V ‘ với cậu ta và thêm một nụ cười hào sảng. Sau
đó gã và Jamany mới lần lượt xoay người bỏ đi.
Nhưng nhiêu đó không phải tất cả. Trọng điểm là Huy nhìn lướt qua thấy gương
mặt của Lux không biết từ khi đã vui vẻ trở lại. Thậm chí nàng còn mỉm cười
với hắn khi bắt gặp hắn nhìn nàng.
“ Chỉ là một bữa ăn mà thôi, không nhất thiết phải từ chối đi. Nếu có dịp thì
mình sẽ mời lại họ là được.”
Cuối cùng dù ngại vấn đề mặt mũi, nhưng Huy cũng đã cho ra quyết định chắc
nịch. Và thế là cậu ta chủ động trong cước bộ mà không còn phải nhờ vào sự lôi
kéo từ Sona nữa.
---
“ Hiệp sĩ dùng món bánh này đi.”
“ Này là món bánh Boutique đi. Cảm ơn Lux tiểu thư… Ui nóng ~”
“ Nó gọi là Buoquiet thưa Hiệp sĩ. Là mẻ mới ra lò đấy ... Ngài cẩn thận một
chút, mỡ bánh tràn hết ra cằm rồi.”
“ Sao lần nọ tôi ăn lại không có lắm dầu mỡ như lần này nhỉ? Cảm ơn Lux tiểu
thư.”
“ Là do bánh mới làm. Nhân mỡ chưa đông lại với bơ và dừa, nên mới như vậy.
Hiệp sĩ chú ý cẩn thận lấm bẩn quần áo.”
“ … “
“ … “
Trong tòa công hội rộng lớn, nhưng lại rất yên tĩnh. Chỉ có mỗi một cái bàn là
nhộn nhịp người đang ăn uống vui vẻ. Có lẽ là vì giờ này rất muộn đi, nên
không còn mạo hiểm giả nào lai vãng nữa.
Hình như có chút nhầm lẫn trong việc đánh chữ.
Thật sự thì không còn thấy bầu không khí ăn uống vui vẻ đâu nữa. Mà là một bầu
không khí rất là quỷ dị đang hiện hữu trên bàn ăn.
Vì cái bàn khá là nhỏ, nên chia làm hai băng ghế dài, đủ chứa 3 người ngồi còn
hơi thoải mái. Một bên ghế có Sona, Huy và Lux, còn bên còn lại có Quincy,
Charlie và Virinia. Nói chung thì vị trí xếp chỗ ngồi hay việc chỉ có một nam
dùng bữa với năm mỹ nữ cũng coi như thôi. Nhưng bầu không khí bắt đầu trở nên
quỷ dị từ khi Lux lôi ra thứ bánh Buoquiet ra mời Huy.
Cả công hội đều không ai thích thứ bánh này ( nguyên nhân là do sở thích ăn
uống của từng người ) chỉ trừ Lux là rất thích ăn bánh này. Nếu như mọi lần
thì rất bình thường, ấy vậy mà lần này nàng lại mua nhiều gấp đôi so với bình
thường. Chỉ cần nhìn qua số bánh sắp ra trên đĩa là phải đủ tới bữa tối ( nếu
mà phải làm muộn ).
Mua nhiều bánh thì đã rất kỳ quái. Đằng này Lux lại rất ân cần chăm sóc cho
Huy như thể chăm sóc cho một bệnh nhân?!
Mà dù Huy có là bệnh nhân thì cũng có liên quan gì tới Lux?!
Có là người ngu mới không nhận ra là Lux cố tình mua nhiều bánh là vì Huy.
Lại nói tiếp, nhìn cảnh đôi bạn trẻ kia tú ân ái lẫn nhau, bốn mỹ nữ còn lại
có một cỗ cảm xúc không nói nên lời. Họ như những khán giả được miễn phí xem
kịch tình cảm sến súa.
“ Thật khủng khiếp. May mắn là đội trưởng Falcon tới kịp. Ngài ấy là vị phó
đội trưởng vệ binh rất có tiếng tăm ở bắc ngoại thành này. Hiệp sĩ cần chú
trọng an toàn của bản thân hơn nữa.”
“ Cảm ơn Lux tiểu thư đã quan tâm.”
“ … “ “ … “
“ Mời Hiệp sĩ dùng món này. Đây là bánh … còn đây là … “
“ Ừm vị cũng không ngon như bánh Buoquiet. Tôi thích món đó hơn.”
“ Mời Hiệp sĩ cứ dùng tự nhiên. Tiểu nữ mua khá nhiều.”
“ … “ “ … “
" Đây! Tay của Hiệp sĩ còn đau a?"
" Vâng. Cảm ơn Lux tiểu thư."
" ... "
Không biết đôi trai gái kia nghĩ cái gì mà cứ tự nhiên cười nói như hoa nở như
vậy trong hoàn cảnh này. Nhưng mọi người đã sắp không nhìn nổi. Có người cảm
thấy rất thú vị, có người lại cảm thấy buồn nôn, có người khác lại cảm thấy
không có gì cả.
Nói chung là rất đặc sắc bữa ăn trưa tràng cảnh.
‘ Rầm!’
“ Này! Cô muốn câu dẫn hắn, thì để lúc nào chỉ có hai người các người hãy làm
nhé! Chúng tôi đang ăn trưa đấy!”
Cuối cùng Charlie không nhịn được mà đập mạnh hai tay xuống bàn và quát lớn.
-&&&-