77 : Từ Chối Gia Nhập Young Heroes


“ ... “

Đang ngồi ăn uống ngon lành chỗ thức ăn còn lại, Huy đã không còn cảm thấy
ngon miệng nữa. Một cảm giác khó chịu khi phải gặp kiểu người không muốn nhìn
thấy. Trong Huy có một nỗi xúc động là muốn đứng dậy và đi về phía nào đó mà
không phải nhìn thấy mặt tên kia, nhưng cuối cùng cậu ta đã nhịn xuống.

Không quay đầu lại đáp ứng đối phương và cố tình tiếp tục dùng bữa, Huy cũng
có thể nhận ra chủ nhân của thanh âm mới rồi là ai.

Là Gerrard Vorn Lambert, thuộc nhóm Young Heroes và là bạn bè của gã Brander
Asvinte. Là một trong những người ở thế giới này đã tạo ra ấn tượng ban đầu
không tốt cho Huy …

Nhưng Huy không hứng thú gặp mặt Gerrard thì không có nghĩa người khác cũng
như thế. Trong trường hợp này thì người đó là Charlie L’Blance ‘ Ngạo kiều ‘.

Vì ngồi ở đối diện với nàng, lại vì nàng đã đứng dậy và chuẩn bị dời đi, Huy
thì thấy rõ gương mặt thay đổi đến khác thường của nàng.

Một gương mặt rạng rỡ với nỗi niềm vui sướng và hoan hỉ như kiểu tình nhân lâu
ngày gặp nhau. Rất trái ngược với nét mặt ngạo kiều và lạnh lùng suốt cả buổi
nàng dành cho hắn. Dù rằng có hơi không vui nhưng Huy cũng chỉ có thể nhận thụ
và quên rơi nó.

‘ Bộp! ‘

“ Anh bạn! Sao lại không trả lời tôi thế? Sao lại băng bó nhiều thế này, anh
ổn chứ?”

Một bàn tay to và có lực đạo vỗ lên bả vai trái của Huy. Sau đó là tiếng
Gerrard vang lên ngay đằng sau Huy. Đối phương đã đi tới đằng sau rồi.

“ Ha ha … Tôi đang bận dùng bữa trưa. Anh khỏe mạnh chứ?”

Huy đã dừng lại việc dùng bữa và xoay nửa người ra nhìn đối phương và chào hỏi
lịch sự.

“ Tôi vẫn mạnh mẽ như mọi ngày nhé. Vậy … Ồ, này là tranh anh vẽ hả? Đẹp quá
nha. Này là cô nhóc tinh nghịch Sona đi. Đúng là rất đẹp.”

Gerrard tươi cười đáp lời, có vẻ y đang định nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy
trên bàn có tấm ảnh vẽ Sona. Hắn ta cầm lên bức ảnh ngắm nghía và hứng thú
khen ngợi.

“ Ha ha … Cảm ơn anh đã khen tặng.“

Huy đáp.

“ Ồ ~ Anh còn vẽ cả Charlie tiểu thư nữa. Đẹp quá nhỉ. Có thể vẽ cho người anh
em này một bức chân dung không. Tất nhiên tôi sẽ trả phí nếu anh yêu cầu.”

“ … “

“ ?! “

Cái khoảng khắc Gerrard nhìn về phía Charlie, Huy thoáng cảm nhận ra sắc mặt
của nàng muốn tốt lên rất rõ ràng. Nàng là muốn hắn chú ý tới chính bản thân
nàng đi. Nhưng đến khi hắn quay qua và hỏi thăm Huy về việc vẽ tranh, nháy mắt
thì gương mặt nàng tối tăm trở lại.

Dù không phải người thông minh gì cho cam, nhưng Huy mơ hồ có thể đoán ra rằng
: Charlie thích Gerrard, nhưng Gerrard thì không.

“ Sao nào? Anh sợ tôi nói đùa à?! Tôi rất yêu cái đẹp đấy nhé.”

Giọng điệu Gerrard nghe ra như không có vấn đề gì, vẫn rất vui vẻ, sáng khoái.
Nhưng không hiểu sao trong thâm tâm Huy lại không sao vui vẻ nổi. Có lẽ do Huy
không có thiện cảm với người này đi.

“ Không có. Chỉ là tôi không có thời gian dư dả. Anh có thể nhờ Charlie tiểu
thư xem.”

Huy nghĩ nghĩ một chút rồi quyết định gạt đối phương sang cho Charlie xử lý.
Đỡ mất công phải tiếp chuyện với hắn.

“ Này thì … thôi vậy. Nhưng nếu anh có thời gian thì suy nghĩ lại chút nhé.
Chào anh bạn … À ~ Charlie tiểu thư này, chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ thám
hiểm hang động Varley rồi, xin hãy lại đằng kia kiểm tra một chút.”

Nói một chút, Gerrard nhanh chóng tiến tới chỗ quầy công hội mà không có lưu
chút nhiệt tình nào chào hỏi đàng hoàng với Charlie. Hắn đối với nàng, có chút
lãnh đạm.

“ Vậy tiểu nữ trở về làm việc, còn bức tranh này hiệp sĩ cứ giữ lại.“

“ Charlie tiểu thư đi thong thả.”

Quả nhiên sắc mặt của Charlie hơi khó coi trước khi dời đi. Tuy miễn cưỡng như
bình thường, nhưng đối với Huy, nó còn khó coi hơn cả khi nàng lạnh lùng, ngạo
kiều.

Dù cảm thấy buồn cho nàng nhưng Huy cũng không có nói cái gì hơn và chào hỏi
lịch sự. Sau đó vươn tay thu lại bức tranh lăn lóc trên bàn.

“ Bức tranh này không có lỗi lầm gì. Nó đáng được trân trọng đi.”

Huy nhìn qua bức tranh và thở dài cảm thán. Sau đó cậu ta thu lại vào một chỗ
gọn gàng cùng đống giấy tờ luyện chữ. Rồi mới tiếp tục dùng bữa trưa.

Không biết bao nhiêu lâu, nhưng chí ít là lúc này Huy đã dùng xong bữa và bắt
đầu cảm thấy buồn ngủ. Định nằm vạ vật ra mặt bàn đánh một giấc ngắn thì có
người tới và khẽ vỗ nhẹ vào sau lưng Huy.

“ Anh bạn! Tôi là Gerrard đây! Tôi có chuyện muốn bàn.”

Lần này vẫn là Gerrard đấy. Và sau lưng hắn là nhóm Young Heroes thì phải?

“ … Vâng! Có gì chuyện gì vậy?”

Huy cảm thấy rất không vui nhưng vẫn phải miễn cưỡng đáp lại. Không phải vì
buồn ngủ bị phá giấc, mà là không muốn chào đón đối phương.

Trong Huy luôn ăn sâu một suy nghĩ thâm căn cố đế. Người nào mà không có ấn
tượng trung bình trở lên, hoặc ẩn ẩn cảm giác không tốt. Cậu ta luôn hạn chế
và tránh giao tiếp càng nhiều càng tốt. Có lẽ cũng vì lý do đó mà cậu ta không
có nhiều bạn. Có chăng cũng chỉ là có vài người bạn cũ ở hiện thế chung sở
thích Game hoặc hoạt hình. Chấm hết.

Mặc dù vậy, cậu ta vẫn duy trì suy nghĩ trên.

“ Này ~ Anh không cần khách sáo với tôi như vậy. Chúng ta không đánh không
quen mà.”

Gerrard khẽ lắc đầu một cái và cười cười đạo.

“ Nhờ ơn mày mà tao được hành hạ một trận đây.”

Huy thầm cười gằn trong lòng, nhưng bên ngoài xem như không có gì xảy ra hết
cả.

“ Ưm … Vậy anh bạn có chuyện gì sao?”

Tiếp đó Huy nói năng thoáng một chút. Cậu ta cũng không mặn mà lắm với nội
dung tiếp theo của đối phương.

“ Anh bạn có muốn vào hội Young Heroes với chúng tôi không? Gì chứ chúng tôi
không thiếu, chỉ thiếu nhân tài. Anh bạn cũng là một nhân tài hiếm có. Nếu có
anh bạn gia nhập, chúng ta sẽ trở thành một tổ đội bá đạo. Ngày sau kiến công
lập nghiệp trong triều đình còn có thể đạt thành nam tước, tử tước, bá tước
chứ chẳng chơi.”

Gerrard nêu ra mục đích của bản thân.

“ Cái này a … “

Huy ngần ngừ ngoài miệng, nhưng trong lòng cậu ta nghĩ khác : “ Bố mày thèm
vào quan tước trong cái bộ máy triều đình khốn nạn đó.”

“ Chúng tôi sẽ hỗ trợ anh bạn tiến vào những bãi quái cao cấp để thăng cấp
nhanh chóng, sau đó thăng hạng. Nếu thiếu tiền tài, trang bị, vật phẩm, phụ
nữ. Thì có thể tìm Gerrard tôi hỗ trợ. Chúng tôi cũng có chút danh tiếng, nên
sẽ không có kẻ vô danh tìm tới làm phiền anh bạn đâu. Chúng tôi luôn sẵn sàng
hỗ trợ anh.“

Gerrard mỉm cười rõ tươi và rất chân thành chiêu mộ. Nhưng Huy lại không có
nhìn thấy đâu ra sự chân thành, chỉ có sự mờ ám lờ mờ tỏa ra từ đôi mắt biết
cười kia. Một cảm giác như đang đối mặt với một kẻ quỷ quyệt, mưu mô nói
chuyện với bạn. Hắn một tay chân thành muốn bắt tay bạn, nhưng tay chắp sau
lưng hắn là cầm dao.

Không dễ chịu chút nào.

Lại nói tiếp, cái thái độ tráo trở, khốn nạn hôm kia của Gerrard vẫn còn in
sâu vào đầu Huy. Cứ nhìn thấy đối phương cười tươi, là Huy lại cảm thấy căm
ghét đối phương.

“ … “

Huy lại nhớ lại những lời nói từ tối hôm kia của Falcon. Nhóm Young Heroes này
toàn những thanh niên cộm cán không hiền lành gì. Có nhiều vụ bê bối từ họ mà
ra và Falcon từng vài lần xử lý. Nhưng không thể thành thành thật thật cho thụ
lý công bằng.

Vẫn là có nhiều điều khó nói. Nhưng Falcon đặc biệt nhắc nhở không cần dây dưa
vào đám người này.

Không đời nào Huy gia nhập vào cái nhóm toàn thanh niên bất hảo này, nhưng dù
rất muốn từ chối ngay lời mời của Gerrard, thì có vẻ hơi khó. Bởi vì tính cách
Huy không có bộc trực thẳng thắn cho lắm.

“ Mày nghĩ mày là ai mà kiêu ngạo thế hả? Mày có biết được tổ đội Young Heroes
chúng tao chiếu cố là phúc phần của mày không? Còn không mau cảm ơn mà gia
nhập?!”

Một tên hiệp sĩ bên trong nhóm người đằng sau Gerrard lên tiếng khó chịu.

“ Đúng thế! Chúng tao toàn các anh hùng trẻ tuổi có tương lai, mày chỉ là một
thằng tù phạm được tha bổng mà nghĩ là hay ho sao? Mày nghĩ mày là khiên hiệp
sĩ huyền thoại à? Đừng tưởng có vệ binh đi theo mà tụi tao sợ.”

Một tên khác tiếp lời.

‘ Khúc khích! ‘

Mấy tên khác trong nhóm bắt đầu cười rần lên.

“ Tất cả im lặng đi.”

Gã tóc vàng buộc đuôi ngựa đội trưởng của tổ đội Young Heroes lên tiếng. Gã
chính là kẻ ngày hôm kia đã đứng ra bảo vệ Brander. Hắn tên gọi là Talon. Một
kẻ ngạo mạn.

“ … “

Tất cả tiếng cười đùa đã ngừng lại ngay lập tức.

“ Xin lỗi anh bạn, là bạn tôi nóng tính quá đó mà.”

Gerrard cười cười nói.

“ Xin lỗi Gerrard hiệp sĩ. Tôi e là tôi không thích hợp vào nhóm của mọi
người. Tôi ưa thích mỗi ngày sinh hoạt nhẹ nhàng như thế này.”

Huy cảm thấy đây chính là lý do hợp lý cho mình từ chối đề nghị từ đối phương.
Đối phương cũng không tính là quá mất mặt.

“ Đáng tiếc quá ~ Thôi cũng đành vậy. Nhưng nếu anh bạn đổi ý, thì nói với tôi
nhé. Chúng tôi luôn chào đón anh, Huy hiệp sĩ.”

Gerrard hơi tiếc rẻ một chút, nhưng vẫn nặn ra một nụ cười và chào tạm biệt
sau đó.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #77