“ Char này. Chị phải xử lý nốt thuế vụ. Em trông chừng quầy dùm chị. Có lẽ
nhóm Virinia còn lâu mới về được đấy. Thế nhé ~“
Chị Quincy một bên thu dọn sạch sẽ mặt bàn, một bên bàn giao. Sau đó mới tiến
về phòng riêng công tác.
“ … “
Charlie chỉ gật đầu đáp ứng nàng rồi lại đứng trước quầy một hồi ngắm nhìn
xung quanh căn nhà công hội.
Lúc này chỉ còn lác đác mấy người mạo hiểm giả trò chuyện bàn tán lặt vặt rải
rác tại vài dãy bàn. Bầu không khí cũng giảm đi vài phần náo nhiệt so với 2- 3
giờ trước. Cũng không đáng chú ý lắm. Vậy là sự tập trung duy nhất của nàng
lại hướng về phía tên hiệp sĩ kia và Sona.
Nhìn cảnh ngươi hí hoáy viết vẽ cái gì đó, ta say sưa giảng giải kiến thức của
hai người họ, khiến Charlie không khỏi buồn cười lạnh.
Nhìn ở xa cũng không rõ tên kia viết cái gì. Nhưng dựa vào bản thân cũng rất
có phong phú kiến thức, lại có đam mê hội họa từ nhỏ. Nàng thì biết hắn đang
vẽ cái gì đó. Ngược lại là liên tục khen ‘ Đẹp quá! ‘ từ miệng Sona. Charlie
liền rõ ràng.
“ Xem ngươi có bao nhiêu phần bản lĩnh nào?”
Charlie cười lạnh nghĩ thầm, nhưng nàng cũng không mấy thế nào hứng thú xem gã
kia viết vẽ ra sao. Nàng nán lại tại quầy tiếp tân một hồi chán chán, rồi cũng
lôi giấy bút ra tranh thủ giết thời gian. Một công việc nàng hay làm trong lúc
rảnh rỗi công tác. Mấy chị em trong công hội và cả Lux cũng đều biết sở thích
này của nàng.
…
“ Chị Charlie! Các chị Virinia gọi em tới công hội phía đông cùng hoạt động
công tác. Nào là tích lũy kinh nghiệm. Trời ạ ~ Em không muốn đi đâu. Chị đi
hộ em được không?”
Chả biết từ lúc nào Sona đã tiến tới trước mặt quầy và thấp giọng nhờ vả.
“ … “
Charlie chưa kịp định thần lại nên còn chưa biết trả lời ra sao cả.
“ Xin chị mà ~”
‘ Bặp ‘
Sona hai tay đan chéo lại và vắt lên trước ngực như thể đang cầu nguyện. Thật
ra con bé đang cố tỏ ra đáng yêu lấy lòng thôi. Vẫn mánh cũ thường dùng đây.
“ Không được! Chị phải trông coi công hội rồi.”
Charlie nghĩ nghĩ một chút rồi đưa ra câu từ chối chắc nịch.
“ Em trông nom cho. Bây giờ làm gì có ai đâu này. Chị xem đi.”
Sona xung phong nhận việc, sau đó còn quay lại đằng sau và nói nói. Con bé
muốn nói không còn người thì em có thể trông nom tốt được ấy? Đại loại vậy a.
Không đúng. Còn tên kia.
“ Còn tên hiệp sĩ kia và hai tay quân nhân kia?”
Charlie không mấy thân thiện giọng điệu hỏi ngược lại và chỉ chỉ về phía Huy
và hướng Jamany, Malphite. Nàng lạnh lùng thanh âm khi nhắc tới Huy.
“ Chị thông cảm cho người ta đi mà. Người ta bị ám sát hụt suýt chết vào tối
qua đó. Bộ dáng đáng thương kia rất cần có người quan tâm chăm sóc mà. Mà chị
Lux lại không có ở đây. Nên là … ”
Sona một bộ tình mẹ bao la kể lể.
“ … Nên là?“
Mới đầu Charlie còn hơi ngỡ ngàng khi nghe thế. Nhưng nhìn tình trạng của đối
phương, xem ra cũng không có gì to tát cả. Nên là rất nhanh, Charlie bình
thường lại tâm tình và hỏi lại.
“ Nên là em muốn giúp đỡ anh ấy ấy mà. Chị Charlie nào có thích anh ấy đâu
nào. Vậy chỉ còn em là thích hợp nhất thôi.”
Sona nghĩa chính ngôn từ nói ra.
“ Chả ra sao cả. Em nhìn lại em có khả năng chăm nom cho người ta sao. Đến cả
sự vụ trong công hội còn chưa xong nữa là.”
Charlie rất là buồn cười với lý luận của cô bé.
“ Kệ đi mà, em trông nom anh ta được mà. Chị yên tâm. Có gì thì em tự xử lý
cũng được mà. Mà chẳng phải còn chị Quincy trong phòng sao? Đi mà chị Charlie
đáng yêu, tốt bụng ~”
Sona khẩn khoản cầu tình. Thậm chí còn lôi cả chị Quincy vào nữa và khen nàng
lên tận mây xanh.
“ Đừng có nịnh hót nữa. Nghe em nói mà chỉ muốn ói ...”
Lời muốn ra khỏi miệng, nhưng cuối cùng Charlie lại nuốt trở lại. Nói năng như
vậy có vẻ hơi nặng lời.
“ Không thể được. Chị không thích tới đó gặp mặt Lux. Em hiểu rồi thì đừng xin
xỏ gì nữa. Đi sớm về sớm đi.”
Charlie nhanh chóng phân tích lợi hại một chút và quả nhiên nàng thà chấp nhận
ở lại đây trông coi công hội, còn hơn là đi tới kia gặp Lux. Dù rằng ở đây
cũng có một nhân vật cũng rất đáng ghét còn tại, nhưng so với Lux, hắn cũng
chỉ là tiểu vu thấy đại vu mà thôi. Còn không bị nàng để vào mắt.
Hơn nữa đến đó mặt mũi khó chịu làm việc chung với Lux, còn không bằng ở lại
đây thảnh thơi. Tự nhiên là Charlie biết nên chọn điều gì. Và lần này nàng hơi
hạ giọng xuống và đưa ra một lý do chính đáng muôn phần không thể từ chối.
“ Này … Thôi thì em đi vậy. Chị trông nom công hội đi ...”
Sona cụt hứng vô cùng nói ra một câu uể oải như vậy. Và cô bé xoay người dời
đi.
“ Này chị Charlie. Chị không biết chứ anh Huy hiệp sĩ kia cũng giỏi hội họa
lắm đấy. Anh ấy đang vẽ chân dung cho em này, sắp xong rồi. Hi hi ~”
Sona đi được vài bước thì chợt quay lại về trước quầy. Mặt mũi háo hức kể
chuyện về Huy.
“ Vậy thì có liên quan gì tới chị?”
Charlie hơi nhíu mày và lạnh lùng hỏi một câu.
“ Ừm?! Em tưởng chị cũng thích hội họa chứ? Hai người chung sở thích mà?”
Sona một mặt không hiểu hỏi lại.
“ Em bát quái lắm. Chung sở thích thì lại có cái gì liên quan với chị đây.
Thôi đi đi nhanh lên.”
Charlie đã thôi kiên nhẫn, nhưng nàng vẫn giải thích chút xíu và đuổi cô bé đi
nhanh. Thật là chỉ giỏi bát quái suốt ngày.
Bản thân Charlie cũng không phải một cô gái xấu xa tính cách. Chỉ có điều nàng
quá ngạo kiều và ân oán không được rõ ràng lắm mà thôi. Chính điều này tự bản
thân nàng cũng không nhận ra được …
“ Anh Huy ơi! Em đi công tác tới chiều, nhưng sẽ về sớm. Anh phải đợi em trở
lại nhé. Anh mà dời đi trước khi em về là em ghét bỏ anh luôn. Cả chị Lux cũng
thế.”
“ Rồi! Anh sẽ ở lại tới chiều. Đi đứng cẩn thận nhé, Sona.”
“ Em biết rồi ~”
“ … “
Không còn việc gì khác. Charlie cũng lười quan tâm, mà tiếp tục vẽ vời.
---
“ ?! “
Vừa mới qua được vài phút. Charlie cảm thấy có gì đó không đúng. Nàng cảm nhận
ra có ánh mắt đang nhìn mình, và thế là nàng theo phản xạ ngẩng đầu lên rồi
nhìn về phía đó.
“ Hắn làm gì mà lấm lét nhìn trộm mình thế nhỉ?”
Khoảng khắc Charlie ngẩng đầu lên, ánh mắt nàng và ánh mắt tên hiệp sĩ bại
hoại kia chạm nhau trong giây lát thôi nhưng tưởng chừng như ngừng lại bởi một
thứ ma thuật nào đó. Và khi thứ ma thuật đó bị phá hủy thì cũng là bởi tên kia
luống cuống cúi mặt xuống.
Charlie cảm thấy không vui vẻ gì khi bị Huy nhìn chằm chằm. Mà khoan, là nhìn
lén. Hay rõ ràng hơn là hắn nhìn trộm nàng.
“ Hừ ~ Ngươi cũng chỉ có thế thôi. Hạng thường dân tầm thường, nghèo hèn, ngu
xuẩn cùng một bọn như nhau. Đều không có chút tác phong. Vậy mà Lux cũng chú ý
tới hắn được. Mà kệ bọn hắn đi.”
Charlie hừ ra một hơi bất mãn, nghĩ nghĩ một chút rồi bỏ qua sự hiện diện của
Huy. Nàng lại quay trở lại hoàn thành nốt bức vẽ dang dở của nàng.
Nàng vẽ hắn. Người con trai thanh mai trúc mã của nàng.
…
Một phút sau.
“ Ừm?! “
Hai phút sau.
“ ... “
Ba phút sau.
“ Này! “
Charlie có thể cảm nhận được ánh mắt từ phương hướng kia vẫn thường thường
nhìn về phía bên này. Nàng cảm thấy khó chịu thật rồi.
“ Ha ~ Còn giả vờ né tránh ánh mắt sao?! Ngươi thật ngu xuẩn.”
Ngẩng đầu lên lần nữa. Charlie lại thấy Huy đang nhìn nhìn nàng một cách rất
chăm chú, bị phát hiện thì vội cúi mặt xuống vờ vẽ vẽ cái gì.
“ Đáng hận. Nhờ hắn mà từ nãy giờ không vẽ nổi gì nữa rồi. Phải ra mắng hắn
một trận mới được.”
Vốn trong lòng luôn có chút mâu thuẫn với Huy từ hôm nọ, giờ có cơ hội, tội gì
không ra mắng hắn vài câu cho thoải mái. Nghĩ là làm. Charlie vo viên lại
trang giấy vẽ mãi vẫn không ưng nổi vất đi, rồi hậm hực tiến tới chỗ Huy định
giáo huấn đối phương một chút.
Có cảm giác như nàng sắp trả thù được hay gì gì ấy. Và nàng cảm thấy ngày hôm
nay thật sự là ngày tốt.
-&&&-