74 : Ngày Mới Của Mỗi Người ( Hạ )


“ Em đã thấy khá hơn chưa, Huy?”

Phoebe lên tiếng hỏi han Huy một cách ân cần.

“ Em đã ổn hơn nhiều rồi ạ. Cảm ơn chị đã quan tâm.”

Huy đáp lại một cách vui vẻ.

“ Em nhớ cẩn thận một chút nhé. Cơ thể của em đang trong thời kỳ suy yếu.
Không nên cố gắng vận động mạnh.”

Phoebe hảo tâm nhắc nhở.

“ Em biết rồi. Cảm ơn chị.”

Huy đáp lại.

“ Vậy chị yên tâm rồi.”

Phoebe nói một câu như thế.

“ Đúng rồi Huy hiệp sĩ, ngài cẩn thận một chút. Ngoài đường phố dạo này không
yên ổn lắm đâu.”

Falcon ngồi một bên hảo tâm nhắc nhở một câu với Huy. Hy vọng hắn sẽ không xảy
ra điều gì không mong muốn.

“ Vâng. Tôi sẽ cẩn thận thưa Đội trưởng Falcon.”

Huy đáp lại.

“ Huy th … chú Huy. Tinh linh tối qua đâu rồi. Triệu hồi ra cho Helen ngắm
nhìn một chút đi.”

Helen đang ăn uống ngon lành cũng thêm vào một câu.

“ Cái này … “

Huy nở một nụ cười miễn cưỡng.

“ Helen! Con đừng hiếu kỳ nữa, để chú ấy ăn uống xong còn đi làm việc của
mình. Còn con cũng chuẩn bị đi học đi.”

Phoebe một bên nghiêm khắc nhắc nhở.

“ Vợ à. Đừng nổi nóng với con như thế chứ ... ”

“ Chị à. Cũng không có sao đâu. Chẳng qua là em … “

“ Thiếp thân xin chào mọi người.”

Falcon một bên không nhịn được định một lời bênh con gái mình. Nhưng lời đến
mồm lại nuốt xuống và im lặng. Vì tên thanh niên làm khách nhà mình đã nhanh
chóng lên tiếng dùm. Nhưng có vẻ như cũng chả có triển vọng gì. Chỉ đến khi
tinh linh nhỏ bé hôm nọ xuất hiện, bầu không khí ngược lại là thoáng kinh ngạc
và thoải mái lên một chút.

“ Oaa ~ Em là tinh linh hả? Dễ thương quá. Đến đây với chị.”

Helen hớn hở mặt mũi chìa hai bàn tay về phía Huy. Ý đố đón lấy tinh linh kia
lại đây.

“ Xin chào Helen tiểu thư.”

Tinh linh nhỏ bé tóc lam cột song đuôi ngựa kia bay tới trên lòng bàn tay con
bé và chào hỏi lễ phép.

“ Ưm ~ Chị là Helen Martin. Còn em là?”

“ Thiếp thân tên là Vị Lai họ là Sơ Âm.”

“ Tên của em kỳ lạ nhỉ?”

“ … “

Nhìn Helen cứ tíu tít cười vui vẻ với tinh linh nhỏ bé kia. Dù rằng dáng người
của tinh linh kia gầy gò, khó có thể coi là xinh đẹp đấy, nhưng Falcon vẫn có
chút thiện cảm với cô bé. Hắn biết nàng cũng có chút bản sự chứ không phải chỉ
để làm cảnh cho vui.

Nhất là nàng có thể khiến cho con gái bé bỏng của mình vui thích đến nhường
này.

“ Thói xấu, Helen! Trong bữa ăn phải trật tự mà ăn uống cho xong bữa chứ.
Không được làm ảnh hưởng tới mọi người dùng bữa.”

Phoebe một bên nhắc nhở Helen.

“ À phải rồi. Đây là mẹ của chị, tên là Phoebe Martin. Đây là bố của chị, tên
là Falcon Martin. Còn kia là … “

Helen vẫn mải mể giới thiệu mọi người một chút. Có lẽ con bé rất phấn khích
đi.

“ Chào phu nhân. Chào ngài. Chào mọi người.”

Vị Lai cũng rất lễ phép chào hỏi mọi người có mặt trong phòng ăn một lượt. Rồi
sau đó lại quay trở về bên Huy.

Bữa ăn diễn ra có phần vui vẻ hơn mọi lần. Tất cả chỉ bởi có Helen.

“ … “

Nhìn nụ cười hồn nhiên vô tư của con bé, và sự quan tâm gia đình vô bờ bến của
Phoebe. Falcon khẽ thở nhẹ một hơi trong lòng và khép lại suy nghĩ muốn vạch
mặt Balcury trước đó. Vì không có bằng chứng xác thực, lại không rõ nguyên
nhân. Vì vậy không thể thẳng thắn đối đầu với Balcury. Dù rằng Falcon cũng
không lo ngại đối phương. Nhưng gã lại không muốn gia đình nhỏ êm ấm này gặp
rắc rối không đáng có.

Cứ mãi như thế này, vậy là đủ rồi.

Còn Huy. Dù sao hắn cũng chỉ là người ngoài. Một đối tượng cần bảo vệ có thời
hạn mà thôi. Không cần thiết vì hắn mà đặt nhiều tâm tư lên trên. Mà từ ngày
biết hắn và đi theo bảo hộ hắn, bản thân Falcon cũng gặp đủ kiểu sự việc phát
sinh. Rất là nhức đầu.

Có lẽ một điều nhịn là chín điều lành đi …

Cuối cùng Falcon cũng đã làm ra một quyết định nào đó. Rất là cảm tính cá
nhân. Cũng chính vì thế, hắn đã phạm sai lầm lớn về sau.

---

Hôm nay từ sớm trong công hội mạo hiểm giả bắc ngoại thành đã đông người sinh
hoạt. Như thường lệ mọi hôm thì hôm nay cũng chả có gì đáng bận tâm lắm, có
khi lại thoải mái hơn. Vì là ngày chủ nhật, ngày cuối tuần, đa phần lượng công
việc hiếm hơn nhiều. Dẫu có cũng chả có mấy. Lác đác có đợt đông, đợt ít mà
thôi.

Ngay lúc này là một đông cao điểm như thế. Chí ít có hai hàng người khoảng 20
người đang xếp hàng chờ đợi phân bố và trao trả nhiệm vụ lĩnh thưởng. Mà ở
quầy tiếp tân chỉ có Quincy, Charlie, Sona bận bịu túi bụi làm việc.

“ Khó thế này ~ Biết thế em xin đi thay chị Lux cho rồi.”

Sona một bên nhìn văn kiện sổ sách và hướng dẫn chi tiết công tác cho một mạo
hiểm giả tân thủ. Một bên mặt mũi sinh không thể yêu ngán ngẩm cảm thán.

“ Có gì khó! Em chỉ toàn viện cớ lười biếng thôi. Tranh thủ hoàn thành số công
tác đó đi. Toàn là hạng công tác dễ dàng cho người mời như em.”

Charlie vốn dĩ đang tập trung vào mớ công tác, nghe cô bé than vãn như thế,
nào có chịu được. Vậy là nhịn không được phải xạc cho một trận. Tuy rằng có
hơi nóng nảy tâm tình, nhưng hoàn toàn không nghe ra đâu ác ý chi ngôn.

Đủ để thấy Charlie cũng không có thành kiến với Sona.

“ Ứ chịu đâu ~ Hôm nay là ngày cuối tuần, cho em xả hơi một chút đi.”

Sona một bên nài nỉ một bên bắt đầu bê trễ công tác.

Đến nỗi nhìn qua gương mặt của mạo hiểm giả trước quầy đang chờ cô bé xử lý
công tác. Mặt mũi âm trầm không vui vẻ gì. Đủ để đoán ra đối phương cực kỳ
không nhẫn nại nữa rồi. Chỉ có chút công tác đăng ký linh tinh và hướng dẫn
tân thủ mà làm cả giờ cũng chưa có xong. Charlie âm thầm cảm thấy hảo hảo
không thể vui vẻ nổi với sáng hôm nay.

Tránh được một ‘ Lux ngứa mắt nóng mày ’ , thì lại gặp một ‘ Sona lười biếng
ham chơi ‘.

Thật sự là chạy trời không khỏi nắng to.

“ … “

Nghĩ như thế nhưng Charlie cũng chưa có nói lời nào. Bất quá …

“ Sona. Nhìn bên phía kia kìa.”

Chị Quincy lên tiếng và chỉ tay về một góc gian nhà.

“ Ô là anh Huy hiệp sĩ đây mà. Mà anh ta bị sao thế nhỉ?”

“ … “

Theo hướng chỉ tay của chị, Sona và Charlie có thể thấy một tên thiếu niên đeo
kính, tóc tai đen bóng bù xù, thân thể gầy gò rất quen thuộc thân ảnh. Là tên
hiệp sĩ đã làm cho nàng bẽ mặt vào tối ngày hôm kia ngay trước mặt đông đảo
mọi người. Thậm chí còn xảo trá nắm lấy tay của nàng.

Mà hôm nay hắn hơi khác một chút. Đỉnh đầu có quấn vòng vài lớp vải băng
trắng. Dáng người có vẻ hơi cứng ngắc thiếu tự nhiên. Thậm chí cầm bút mực một
hồi còn không nổi phải thả xuống ngơi nghỉ rồi mới lại tiếp tục ghi chép cái
gì đó.

Rõ ràng là hắn bị thương không nhẹ đi.

Trong thâm tâm Charlie không hiểu trải qua một hồi thương hại đối phương.

“ Này! Em chạy đi đâu thế?”

Thương hại đối phương là chuyện của thương hại. Khi thấy Sona bỗng dưng dời
quầy làm việc, Charlie hoảng hốt kinh ngạc.

“ Em ra chỗ anh ấy một chút. Trông có vẻ như anh ta cần sự giúp đỡ hơn đấy.”

Sona không nhanh không chậm, thậm chí không buồn quay lại hướng mình nhìn, chỉ
buông một câu thoại như thế và chạy bay biến về phía tên kia.

“ Chỗ này mới cần sự giúp đỡ của em này. Thật vô trách nhiệm nhóc con.”

Charlie mặt xám đi nghĩ nghĩ. Khi nhìn thấy đám người trong hàng kia đồng loạt
nhìn chằm chằm không mấy thiện cảm dành cho Sona và Huy. Charlie càng chắc
chắn suy nghĩ trước đó là đúng.

“ Thôi! Cứ để con bé về cho Virinia giáo dục. Chị em mình chia sẽ công việc
của nó cũng được.”

“ Vâng, chị.”

Chị Quincy đã mở lời như vậy, Charlie cũng chỉ đành nghe theo.

“ Không hiểu sao tên kia có điểm gì tốt mà có thể khiến cho Sona và ả ta có
thiện cảm tới vậy nhỉ …? Mà cũng không có liên quan tới mình đi. Làm việc, làm
việc.”

Charlie nhìn lướt qua Huy đang cười cười nói chuyện phiếm với Sona mà hơi chút
bận tâm. Nhưng sau đó rất nhanh thì quên rơi nó mà đầu nhập vào công tác.

“ Oa aa ~ Chị xong hết rồi. Ồ, ‘ Char ‘ cũng xong rồi hả?”

Chị Quincy ngáp một thanh quay sang hỏi chuyện. Vẫn cái giọng điệu ngái ngủ
quyến rũ xốp mềm. May mắn Charlie bản thân là nữ tính nên cũng không tính làm
sao sinh ra ảnh hưởng khác. Cũng chỉ cảm nhận rằng giọng điệu này dễ nghe mà
thôi.

“ Chị đừng gọi ‘ Char ‘ này ‘ Char ‘ nọ nữa. Em là Charlie.”

Dù có thiện cảm với chủ nhân giọng nói dễ nghe trên. Charlie cũng không khỏi
cảm thấy không thoải mái khi bị cải danh tự.

“ Nào có vấn đề gì. Mà nhìn xem cậu chàng của Lux đang hí hoáy viết cái gì
kìa. Mà Sona từ nãy tới giờ cứ chạy đi chạy lại suốt phòng tư liệu?”

Đối phương không mấy lưu tâm sự phàn nàn của mình. Ngược lại là chuyển hướng
tập trung sang gã hiệp sĩ bại hoại kia.

“ … “

Nhìn trên bàn chồng chất vài chục tập sách tư liệu cũ. Lại thêm loáng thoáng
phát hiện từ Sona liên miệng nội dung đối với tên kia. Có lẽ cô bé đang dạy
hắn học hành chữ viết Lavindor đi.

Không hiểu sao tâm tình của Charlie lại cảm thấy cười lạnh. Nàng cảm thấy coi
thường tên hiệp sĩ không chút hiểu biết và yếu đuối kia. Có cảm giác còn không
bằng người kia ấy. Dù người ấy hiện tại không chịu trở về bên nàng. Tất cả chỉ
vì bởi vì kẻ thứ ba xuất hiện.

Nhưng sau đó nàng ẩn ẩn cảm giác có một hy vọng nhỏ. Mà kẻ mang đến hy vọng
này lại chính là gã thiếu niên bỉ ổi bại hoại kia.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #74