54 : Trụ Lại Nhà Của Falcon Martin Hay Phoebe Martin?!


" Đã thất lễ, thưa Hiệp sĩ Anh hùng. Xin giới thiệu, thiếp là Phoebe Martin,
là vợ của tiểu đội trưởng vệ binh bắc ngoại thành Falcon Martin."

Một người phụ nữ ( hoặc chỉ là một người chị thì có lẽ đúng hơn ) vẫn còn trẻ
trung gương mặt trứng ngỗng đẹp đẽ, quý phái. Dáng người và da dẻ nàng băng
cơ, ngọc cốt gây mê mẩn tâm trí người đối diện là Huy. Có lẽ nàng chỉ hơn Huy
vài tuổi mà thôi, nhưng vài tuổi mà thôi cũng khiến tâm thần Huy lộn nhộn.
Nàng đang từ từ đi xuống cầu thang với một người hầu nữ nữa, và khách sáo giới
thiệu bản thân với Huy.

Nàng chỉ khoảng 30 tuổi tả hữu. Vẫn còn khá trẻ với dung mạo xinh đẹp tuyệt
trần được bảo dưỡng tốt mà chỉ cần đơn giản trang điểm. Khí chất cao quý thanh
khiết khác hẳn với những cô gái nhân loại mà Huy đã tiếp xúc qua, ngay cả Lux
cũng phải kém một hai bậc. Còn nữ thần Aphrodite thì lại là một kiểu mỹ nhân ở
một tầm cao khác. Không biết tại sao nàng lại có khí chất cao quý đó là từ
đâu.

Nàng có mái tóc dài tới tận hông màu hạt dẻ, mai trước để lộ ngôi tóc chữ ‘ V
‘ trên cái trán cao và hơi lòa xòa trước cặp mắt màu xanh lam to tròn hai mí
hiền lành nhưng thông thái, cao quý. Cái mũi cao gầy, nhỏ nhắn ngay ngắn nằm
trên đôi môi nhỏ đang hấp háy mở ra và để lộ hàm răng nho nhỏ trắng muốt. Hai
bên mai tóc để trôi hai bím tóc dài che khuất tai. Nhìn nàng hồi lâu, Huy ngỡ
đã gặp nàng ở đâu. Chính xác thì mái tóc màu hạt dẻ kia là thứ khiến Huy băn
khoăn không rõ đã nhìn ở đâu.

Có lẽ là trùng kiểu tóc với một nữ nhân vật truyện tranh hay hoạt hình nào đó
mà Huy đã xem qua chăng?

Với nụ cười hiền lành thân thiện nở trên đôi môi đỏ hồng mềm mại mà quyến rũ.
Gương mặt hình trứng ngỗng hoàn mĩ, ngũ quan đoan chính tinh xảo. Nhìn thoáng
qua hay nhìn kỹ, Huy đều cảm thấy Helen có điểm tương đồng với Phoebe, cả về
nhan sắc giá trị lẫn khí chất cao quý.

Cái cổ cao gầy trắng trẻo ngự trị trên cặp xương quai xanh lồ lộ trên cổ áo
ngoài trễ xuống. Dù lớp áo vải màu trắng thêu hoa thêu cỏ rất bảo thủ và không
có trong suốt gì gì đó ( ngoại trừ vấn đề hơi trễ hai bên vai, thì hoàn toàn
không có vấn đề gì ) cộng thêm một cái áo khoác sơ mi ngắn màu đen mỏng mặc
bên ngoài. Huy vẫn như thường có thể cảm thấy bộ ngực của nàng đang khẽ lúc
lắc theo từng chuyển động xuống cầu thang. Kích cỡ chắc chỉ nhỏ hơn một chút
so với Virinia, Quincy, Jenny A'rc Lavindor, nhưng nhìn vẫn rất quyến rũ khó
cưỡng.

Trên bảo thủ nhưng mị hoặc cái nhìn đã đành, phía dưới cũng bảo thủ mà lại
toát ra vẻ gợi cảm vô hạn. Nàng mặc một cái váy xếp đơn giản dài quá đầu gối.
Nhưng cũng không thể làm lu mờ đi cái eo nhỏ nhắn tỉ lệ vàng ( dù Huy không rõ
vòng eo bao nhiêu là tỉ lệ vàng ) không chút mỡ thừa của nàng. Phía dưới gấu
váy, là đôi chân trần ngọc ngà mịn màng theo sự chuyển động đi xuống mà hiện
ra rõ ràng. Chỉ cần ước chừng vào ngoại hình và qua lớp váy phập phồng, Huy có
thể khẳng định đằng sau lớp váy xếp đen kia là một cặp chân dài đẹp đẽ thon
thả …

Trong nháy mắt Huy đã có chút tà niệm với người phụ nữ đã có chồng con kia.
Nhưng khi thấy nàng càng lúc càng tiến tới gần mình, cậu ta đã biết ý tứ dời
đi ánh mắt cửa sổ tâm hồn của mình trong bối rối, có lẽ là lo lắng nàng nhận
ra ánh mắt không thiện của mình. Dù biết rất đáng trách, nhưng Huy lại không
tự chủ được suy nghĩ. Vì cậu ta không có khái niệm miễn dịch với phụ nữ đẹp.

Cái quay đầu đầy bối rối đi hướng khác của Huy khiến Phoebe khẽ cong thêm đôi
môi đang cười kia một chút, nhưng rất nhanh nó đã biến mất.

" Mẫu thân! Vị thúc thúc này là ác nhân không đáng tin."

Không biết từ lúc nào, cô bé con gọi là Helen đã rời khỏi người của Falcon và
lao tới trước ôm chầm lấy người Phoebe, mặt nhỏ tội nghiệp ngoái lại nhìn Huy
một lượt rồi lại rúc vào lòng mẹ mình. Hai tay nhỏ vòng qua eo mẹ mà ôm chặt,
như sợ bị ai đó kéo ra làm một vậy.

" … "

Huy còn hơi ngổn ngang trong gió vì mới vừa tỉnh lại cảm xúc, nay lại thêm tan
hoang nhà tranh trước gió mạnh. Cậu ta còn chưa hiểu vì sao lại bị cô bé ghét
bỏ một cách gay gắt như thế. " Hay có lẽ cô bé phát hiện ánh mắt của mình đối
với mẹ cô bé không đứng đắn." Huy đã chợt nghĩ ra điều gì và hơi lo lắng.

" Vì sao vậy, Helen?"

Phoebe nhẹ nhàng vòng tay qua ôm con gái mình. Nàng âu yếm nhìn con và hỏi
han.

" Vì vị thúc thúc này không phải lương nhân. Lương nhân nào có sát nhân vô tội
nhiễm huyết trên trang phục nhiều như vậy? Không phải ác nhân thì là gì?!"

Cô bé Helen ngước lên nhìn mẹ mình mà tuôn ra một tràng ác cảm với Huy. Huy
thở phào vì lý do buồn cười của cô bé. Nhưng ngay sau đó, điều khiến Huy chú ý
không phải thái độ ghét bỏ thành lời của cô bé đối với Huy, mà là cách nói
chuyện của cô bé. Nó rất kỳ lạ.

Phải, kỳ lạ ở chỗ. Có rất nhiều từ hán âm trong câu thoại. Nghe qua rất không
thuận tai.

" Helen à ~ Nhưng nếu con nghi oan cho chú ấy, thì không phải con là trẻ hư à?
Trẻ hư cũng như kẻ xấu đấy."

Phoebe mỉm cười và tiếp tục dạy dỗ con mình. Nàng rất có tư thái của một người
mẹ hiền thục dạy con thơ. Huy đã mỉm cười thầm và suy nghĩ vẩn vơ về tương lai
của mình. Cậu ta ước mình cũng có một người vợ hiền thục như Phoebe, dù một
nữa cũng tuyệt rồi …

" Xin lỗi phu nhân Phoebe. Nhưng đúng như tiểu thư Helen đã nghĩ, thật sự là
tôi đã giết người rồi mới tới đây. Việc này thì đội trưởng Falcon và anh lính
kia cũng biết."

Huy nhận ra Phoebe có cách ăn nói như bình thường, nhưng chồng và con gái nàng
thì không. Không hiểu sao cậu ta lại thay đổi cách nói chuyện. Có lẽ cậu ta
nghĩ làm thế sẽ khiến cô bé Helen có thiện cảm với mình chăng? Và cứ thế cậu
ta tự nhiên thú nhận sự thật.

" Là có chuyện như thế, nhưng là đối phương là tới giết chúng ta. Cũng vì vị
hiệp sĩ đây là đối tượng quan trọng mà phụ thân cần bảo vệ, phụ thân cần đưa
cậu ta về đây để tiện bảo vệ."

Falcon nhận ra Huy hết từ lúng túng, tới ngẩn ngơ ngớ ngẩn rồi lại mỉm cười
nói năng như thường. Rất khả nghi đi. Nhưng dù nhíu mày quan sát mãi mà không
tra ra được gì, gã cũng không khỏi phải giúp hắn nói chuyện. Dù gì cũng là hắn
muốn mang Huy về đây và chưa kịp giới thiệu mọi người với nhau đấy.

" Có thật không ạ?"

Helen quay đầu nhỏ lại nhìn cha mình nghe ngóng và rồi lại quay qua nhìn Huy
như thể đang cố dò thám điều gì đó.

" Là thật. Tôi đã phải liều mệnh tiểu này với đám ác nhân đó, sau cùng mới hội
họp được với phụ thân của tiểu thư."

Huy mỉm cười nói năng những câu có hán âm như chính ngôn ngữ mẹ đẻ của cậu ta.
Có lẽ do ham mê nghiên cứu lịch sử dân tộc, các bộ phim dã sử Trung Quốc hay
dạo gần đây học tập tiếng Nhật có bảng chữ Hán gọi là ' Kanji '. Mà cậu ta
trôi chảy tuôn ra những ngôn từ phù hợp.

Không thể phủ nhận những hiểu biết của Huy hầu như rất hữu dụng ở thế giới này
đấy, còn ở hiện thế thì ngược lại.

Đó là hiểu biết nhiều nhưng không có đất dụng võ cũng vô dụng. Hệt như cái
tình trạng giáo dục tại nước nhà của Huy. Dù mục đích không phải là xấu, nhưng
không phải tốt nhất …

" Vậy a … Xin lỗi hiệp sĩ thúc thúc."

Helen giương đôi mắt xanh lam nhìn Huy với thần sắc áy náy.

" Không biết tiểu thư tên gọi là gì? Xin thất lẽ vì tôi hơi đãng trí, nên quên
mất tên của tiểu thư rồi …"

Huy hơi khuỵu người xuống, chân trái vuông góc và tì tay trái lên đùi, chân
phải hơi gập lại. Cậu ta giảm chiều cao cho bằng Helen ( hoặc là thấp hơn cả
cái đầu so với cô bé ) và mỉm cười hơi khẩn thiết hỏi thăm. Cậu ta có mục đích
cả.

Vì muốn gây thiện cảm với cô bé.

Không gì dễ hơn là gây thiện cảm với trẻ con cả. Tuy rằng Huy không có mục
đích xấu gì với gia đình của Falcon nhưng cậu ta cần có đồng minh trong căn
nhà, nếu thế sau này sẽ dễ thở hơn khi sống chung.

Đấy là ' Nếu '. Và Huy thì không muốn lại phải đi ra ngoài kiếm nhà trọ khác
trong vô vọng.

" Helen Martin. Còn hiệp sĩ thúc thúc?"

Cô bé mỉm cười trả lời một cách vui vẻ và hỏi lại Huy.

" Nguyễn Đức Huy. Cứ gọi ch … thúc thúc là … chú Huy. Rất vui vẻ khi gặp
Helen."

Huy đang định xưng hô là ' chú ' nhưng ngay sau đó đổi sang ' thúc thúc '.
Nhưng cuối cùng cậu ta lại muốn cô bé gọi là ' chú '. Lý do cậu ta không phải
người Trung Quốc, và cậu ta thấy gọi theo tiếng mẹ đẻ của dân tộc vẫn là hơn.

" Nhưng ' thúc thúc ' cũng là cách xưng hô dành cho người nam nhân trẻ hơn phụ
thân của mình mà?! Lại cao quý hơn và tôn trọng hơn."

Cô bé Helen hơi nhíu mày nhìn Huy khó hiểu. Như thể đang nhìn một kẻ mù chữ
làm một dạng.

" Chồng ~ Anh toàn dạy con bé học theo văn hóa của Thiên Quốc thôi. Anh quên
mình đang sống ở Lavindor à?! Em cũng mệt mỏi khi lúc nào cũng phải dùng cách
xưng hô như vậy trong nhà rồi. Em là người Lavindor chính thống đấy."

Phoebe quay qua nhìn và khiển trách nhẹ nhàng Falcon.

" Ta … ta xin lỗi."

Không hiểu sao một gã mặt mũi sứt sẹo dữ dằn như Falcon lại có thể rụt đầu như
sợ sệt trước vợ mình. Gã hạ giọng nói to của mình xuống một mức nào đó và lảng
tránh ánh mắt. Như thể gã là kẻ có lỗi.

" Còn con. Chịu khó dùng cách thức xưng hô bình thường mà con học được đi. Con
là người dân của đế chế Lavindor, không phải con dân của Thiên Quốc triều."

Phoebe quay lại nhìn con gái mình và khiển trách cô bé.

" Vâng … "

Cô bé hơi lí nhí và cúi cúi mặt xuống. Có lẽ cô bé và cha cô bé rất sợ Phoebe
một vành.

" Không sao … không sao đâu thưa phu nhân Phoebe. Tôi … "

Huy mau chóng giải vây cho cha con Falcon. Nhưng có vẻ khuôn mặt cười quái dị
của cậu đã khiến cậu không thành công. Và bị chấm dứt.

" Xin hiệp sĩ đừng tiếp tay cho cha con họ. Thiếp chỉ mới 30 tuổi, có lẽ hơn
hiệp sĩ vài tuổi thôi. Xin cứ gọi là ' chị Phoebe ' là được."

Phoebe quay lại nhìn Huy cười mà không phải cười nghiêm giọng nói. Một cỗ uy
áp vô hình ( không tới mức tiêu cực, nhưng tuyệt không phải là đùa ) triển
khai đã chấm dứt câu nói mới được nửa chừng của Huy.

" V … Vâng, chị Phoebe."

Huy mau mau đáp một cách khẩn trương và cũng hơi hướng ánh mắt xuống phía dưới
sàn nhà, hệt như Helen vậy. Cậu ta đã không dám có ý đồ bậy bạ gì nữa rồi, nếu
mà có, thì phải cho chết trong trứng nước.

" Người phụ nữ này mới là gia chủ của nhà này đi." Huy cảm thán thầm.

Sau đó Falcon nêu lại một lần nữa ý muốn mời Huy ở lại đây, Phoebe đồng ý vui
vẻ, Helen cũng không phản đối. Kế đó Falcon giới thiệu những người còn lại
sinh sống trong nhà. Có bốn người lính tùy thân theo Falcon, hai hầu nữ và một
bà lão bếp trưởng kiêm quản gia.

Tay lính trẻ trẻ gương mặt soái ca chỉ hơn Huy hai tuổi ( 20 tuổi ) gọi là
Bill Martin. Vốn là trẻ mồ côi được Falcon thu dưỡng, sau này lấy họ của
Falcon. Như là nghĩa huynh ( anh nhận- hay anh nuôi ) với Helen.

Tay lính gác ngoài cửa cao gầy mà tóc hoa râm gọi là Jamany o Nowak, đã ngoài
30 tuổi. Là dân lưu vong của một vương triều nhỏ đã sụp đổ bởi Lavindor khoảng
10 năm trước. Sau đó lưu vong tới Lavindor và gặp được Falcon, sau đó được
Falcon thu nạp bởi tính cách khảng khái, nghĩa hiệp.

Tay lính trẻ có vẻ bộp chộp lắm lời còn lại gọi là Shutan Nielsen, 26 tuổi, đã
nhận lệnh Falcon đi xử lý 6 cái xác sát thủ. Được Falcon chú ý vì thái độ cần
cù làm lụng nuôi mẹ già neo đơn.

Tay lính trung niên còn lại hơi thấp một chút, có râu ria. Tuổi 39 tả hữu, gọi
là Malphite Hood. Gã thay ca với Jamany, túc trực tại tổng bộ vệ binh bắc
ngoại thành. Vốn là một bộ hạ cũ của Falcon, sau vì được Falcon tin tưởng mà
thu dụng làm thân binh.

Người nữ hầu đang có mặt tại nhà còn khá trẻ, nhan sắc tính bình thường, tóc
ngắn màu vàng. Gọi là Caroline o Nowak và là vợ của Jamany o Nowak.

Người nữ hầu còn lại thì cùng phụ giúp bà quản gia ra ngoài mua thêm thức ăn
phục vụ cho bữa tối bất ngờ. Do Falcon dùng viên đá thần có khả năng truyền âm
trong một phạm vi nào đó và phải tương đồng với ký hiệu ma thuật được khắc vào
( tương tự với điện thoại di động đi ) thông báo với Phoebe. Nàng gọi là Amada
Hood, tuổi ngoài hơn 35 và là vợ của Malphite Hood.

Còn bà quản gia kiêm bếp trưởng kia, đã ngoài 70 tuổi mà vẫn phúc hậu hay cười
với mọi người ( theo lời Falcon ). Bà gọi là Luana Nielsen, bà là mẹ của
Patheon Nielsen, danh họ là mang theo họ người chồng đã mất của bà.

Giới thiệu xong xuôi, thì Huy và gia đình Falcon ngồi lại bên bàn khách uống
trà và trò chuyện rồi chờ đợi bữa tối muộn sau đó. Bầu không khí trong nhà rất
tốt đẹp …

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #54