51 : Cảm Xúc Lần Đầu Tiên Giết Người Là Gì?!


Khi mà Lux đang vùi đầu vào đống sổ sách tại công hội mạo hiểm giả. Thì Huy
lại đang ngơ ngẩn tại một hẻm ngõ thưa thớt người qua lại trên đường đi lang
thang tìm nhà trọ mới.

Cậu ta kinh ngạc nhìn lướt qua năm người ăn mặc đồ che kín mặt chỉ lộ ra hai
đôi mắt đang vây quanh mình. Bọn họ tay cầm nào là kiếm nào là dao găm nhọn
hoắt và sáng choang. Thông qua ánh mắt lạnh lùng và sát khí lan tỏa. Trong
nháy mắt Huy cảm thấy lạnh lẽo nơi sống lưng và trên gương mặt hơi tái đi. Cậu
ta nhận ra kẻ đến không có thiện ý gì.

Trong một phút choáng ngợp trước sát khí của kẻ thù. Huy đã có phản ứng sợ hãi
theo bản năng.

" Các người muốn gì?!"

" … "

Huy lên tiếng hỏi nhưng không có hồi đáp. " Bọn này là trộm cướp ư?!" Trong
Huy nổi lên nghi hoặc.

' Vù!'

' Vụt!'

Không nói một lời nào, cả năm người lạ bịt mặt kia lao thẳng về phía Huy theo
năm hướng khác nhau. Bọn họ vung vũ khí lên và có ý định tấn công quá rõ ràng.
Mục đích của bọn họ là chém Huy không tàn phế nửa đời sau thì cũng chết. Đây
rõ ràng không phải là trộm cướp bình thường. Là sát thủ ư?!

" Ra đây Thánh Khí của ta!"

Như nút công tắc chuyển trạng thái. Huy đã mau chóng thanh tỉnh và cảm thấy
giận dữ do bản năng sinh tồn trỗi dậy. Huy chợt nhớ ra mình còn có cái khiên
thần thánh đấy. Cậu ta bình tĩnh lại và thoáng nghĩ rằng mình bị đám người
Balcury hoặc là Gerrard hay Brander thuộc nhóm Young Heroes, hay một kẻ khác
đã thuê sát thủ ám sát đấy. Huy không nghĩ mình làm sai gì với họ, chính là họ
đã làm sai trước và rước lấy nhục nhã là phải đạo. Ấy thế mà bây giờ lại thuê
sát thủ ám sát mình để trả thù, không dám đường đường chính chính trả thù. Dù
không biết đích xác kẻ chủ mưu là ai. Nhưng Huy cảm thấy bản thân bị khinh
thường quá đáng và kẻ chủ mưu thì quá hèn hạ. Huy muốn biết kẻ nào đứng đằng
sau đám sát thủ này.

Nếu như là trước khi sở hữu cái khiên thần, Huy có lẽ đã sợ đến mất mật và rồi
chỉ biết quỳ xuống cầu xin tha thứ và chờ đối phương khoan hồng tha mạng hay
là bị chém mất mạng. Nhưng giờ đây cậu ta đã có chỗ dựa để tự tin để phản
kháng. Cũng y như cái lúc cậu ta đối mặt với ba tên côn đồ trong nhà khách của
Balcury. Trong mắt Huy đã mất đi cái nhìn hèn yếu, chỉ còn lại sự kiên định.
Đầu cậu ta nóng lên ngùn ngụt sát ý và tiêu tan nhanh như gió cuốn những ý
nghĩ lo sợ vô dụng.

" GIẾT!" Đó là những gì chỉ có duy nhất trong đầu Huy. Nếu không phản kháng,
mình chắc chắn sẽ chết. Đã chúng muốn giết mình, vậy thì phải xem bản sự của
chúng rồi.

Huy nổi lên sát ý ngay lập tức khi đối mặt với sự vây công của năm người.

Huy giơ Thánh Khí lên ngang ngực bằng tay phải và cầm thanh gươm rẻ vài chục
đồng lên bằng tay trái. Cậu ta cầm nắm binh khí trong tay rất chắc đến nỗi hận
không thể cầm nắm chặt hơn nữa. Gân tay cậu ta nổi lên rõ rệt do Huy đang gồng
người lên, ánh mắt nheo lại giận dữ. Và cậu ta đột ngột tăng tốc tiến tới phía
trước.

' Keng ~'

' Rắc!!'

Tiếng kim loại va chạm khô khốc với bề mặt của Thánh Khí và cũng tiếng kim
loại giòn đanh đứt gãy vang lên lanh lảnh trong bóng tối.

Huy đã lựa chọn chủ động tấn công trước, khi mà cậu ta phóng về phía một gã
sát thủ ở trước mặt. Khoảng khắc mũi dao găm của đối phương va chạm với bề mặt
Thánh Khí thì nó đã bị bẻ gãy làm đôi.

' Phập!'

' Phụt ~'

" … "

" Ự Áaaa …"

Không chút khoan dung độ lượng, không chút chần chừ suy nghĩ, chỉ còn dứt
khoát máu lạnh. Khi mà loại bỏ thành công khả năng tấn công của đối phương lẫn
như tinh thần của địch. Tay trái của Huy tinh chuẩn một cú đâm vào phần bụng
trên của đối phương xấu số. Tiếng da thịt bị xé rách trong tích tắc, tiếng máu
tươi phun trào tung tóe như những đợt dung nham Magma nóng chảy trong lòng đất
đang dữ dội phun ra, tiếng thở ra đau đớn của kẻ thù. Tất cả đều rơi thẳng vào
trí não của Huy. Nhưng Huy thì hưng phấn và thấy kích thích hơn.

" Ha ~ haa ~ …"

" Thật kích thích."

Hơi thở của cậu ta trở nên dồn dập như thể đang làm vận động nguyên thủy nhất
của nhân loại. Nhưng đó chỉ là cảm giác phấn khích khi Huy vừa làm một điều gì
đó mà từ trước tới giờ cậu ta không được phép làm. Chỉ có thể chứng kiến qua
màn ảnh phim ảnh hay các game chặt chém máy tính.

Giết Người

' Bịch'

' Keng ~'

Kẻ địch thứ nhất bị thương quá hiểm mà mất đi sinh mạng ngay sau khi ngã
xuống. Nhưng Huy không có thời gian quan tâm tới hắn, cậu ta vẫn còn trong
tình huống ngàn cân treo sợi tóc. Nhưng Huy như khác lạ, cậu ta hoàn toàn
không thấy có lo lắng mà bình tĩnh lạ thường.

" Chết đi!"

" Giết nó báo thù cho Evan!!"

Hai gã sát thủ gần hai bên sườn của Huy đã áp sát và tung đòn sát thủ bằng
cách nhảy lên cao lấy đà. Chúng vừa lao theo gia tốc vừa hét lên giận dữ. Có
lẽ bọn chúng thương tiếc cho đồng bọn tên Evan chăng? Nếu đã thương tiếc sinh
mạng thì đừng lên đi làm sát thủ làm gì. Mà đã có gan cầm dao giết người thì
nên có giác ngộ bị giết chứ? Chả lẽ chúng không hiểu hoặc cố tình không hiểu?!
Huy cảm thấy khinh bỉ lũ và muốn nhổ nước bọt đám người này.

Trong Huy lại dạt dào cảm giác hưng phấn tới tận xương tủy, thần kinh vận động
của cậu ta như được đề thăng. "Có lẽ đó là do não bộ đang tiết ra chất
Adrenaline chăng?!" Huy đã cảm thấy như vậy.

< Adrenaline : chất do não tiết ra tạo cảm giác hưng phấn, kích thích, tăng
cường khả năng phản xạ và chịu đau đớn của cơ thể >

' Vụt!'

Huy quyết định không đối chọi gay gắt với hai tên này mà chạy thẳng về phía
sau, tức là chỗ cậu ta đã đứng lúc nãy.

" Mày chạy đi đâu?"

" Mẹ kiếp thằng khốn!"

Hai gã nhảy cao lấy đà khi hạ xuống đất đã bổ hụt Huy. Điều đó làm cho cả hai
rất tức giận.

" Để tao!"

Một tên bịt mặt khác cầm một thanh trường kiếm hơn mét rưỡi đang đón mặt Huy.
Chính xác thì Huy lao về phía hắn chứ không phải hắn chọn đúng vị trí.

' Keng!!'

" Mẹ bà nó! Rắn chắc quá thể."

Gã sát thủ chửi rủa khi vung kiếm hết sức nhưng đã bị khiên của Huy cho đón đỡ
và đòn tấn công của hắn xem như là vô hiệu.

' Xẹt xẹt ~'

" ?! "

' Xoẹt!'

" Aa ~ … !!"

' Phụt!'

Huy nhanh chóng giơ cao tấm khiên lên và hất mũi kiếm của địch lên cao, để hở
phần bụng của mình cho đối phương và của đối phương cho mình. Rất đáng tiếc
cho gã sát thủ xấu số thứ hai khi hắn không còn khả năng phòng thủ nữa và tử
lộ của hắn hoàn toàn lộ ra trước mũi kiếm của Huy. Một đường bạt từ phải qua
trái thuận tay của Huy đã cắt đứt hoàn toàn lớp áo và da thịt phần bụng của
đối phương, thậm chí cắt qua xương cột sống. Máu ứa ra như mưa và bắn ra khắp
nơi. Tiếng hét thất thanh và sau đó lịm dần của đối phương. Gã sát thủ thứ hai
đã bị hạ gục với thi thể đứt đôi mỗi chỗ một nửa. Ánh mắt trắng dã đau đớn.

' Vụt ~'

' … '

' Huỵch!'

' … '

Tên sát thủ cuối cùng chưa được kể nay đã xuất hiện đúng kịch bản. Vì gã là kẻ
gần Huy nhất so với hai gã mới thi triển gọng kiềm ban nãy. Không nói lời nào,
gã vung thẳng tay một đường kiếm có thể nói là tàn độc hết sức về phía đầu
Huy.

Huy chỉ vừa mới quay qua nhìn đối phương và không thể làm gì hết. Theo phản xạ
thì cậu ta đã nhảy lùi ra đằng sau, và nhờ đó cậu ta đã được cứu một mạng.

" Chó chết!!! Băm chết nó cho tao."

" Chúng mày mới là lũ phải chết!!!"

Gã sát thủ thứ năm rống lên căm phẫn ra hiệu cho đồng đội phối hợp. Tinh thần
chiến đấu của bọn chúng thật đáng nể, không hề chùn bước trước cái chết. Và
Huy cũng đã rống lên như thế trong phấn khích, rồi thì cùng xáp lá cà với ba
tên sát thủ còn lại.

---

' Piuuuuuu ~'

Một tiếng sáo như thể làm tín hiệu liên lạc ở đâu đó vang lên giữa không gian
tĩnh mịch của trời tối trong ngõ phố vắng. Xung quanh Huy đã là năm cái xác
chết. Máu của bọn họ nhuộm đẫm lên thanh kiếm, Thánh khí và một chút ở trên
quần áo Huy.

Ở những giây phút cuối cùng. Huy đã liều mạng lao tới và chiến đấu như ác quỷ.
Chỉ có thể đổ lỗi cho đám người kia có thực lực yếu hơn, hoặc sự liều lĩnh của
Huy hơn hẳn. Trong thời khắc định đoạt sinh tử ấy, Huy không khác gì một con
ác quỷ mới từ địa phủ trồi lên làm mưa làm gió chốn nhân gian. Giết người
không nháy mắt, thấy mùi máu không ghê rợn, liều lĩnh tác phong không phải
người thường.

" Mình đã giết người."

" Lần đầu tiên mình đã giết chết một sinh mạng … Không … Phải là năm sinh mạng
… Là sinh mạng con người."

" Thật kinh khủng."

Nhưng giờ phút này, khi tất cả đã kết thúc. Như nút nhấn công tắc không tự duy
trì, người ta nhả tay ra là mọi thứ lại trở lại ban đầu. Huy lại sinh ra một
cảm giác tội lỗi và ghê rợn nơi tay trái cầm kiếm. Cả hai bàn tay và thân thể
của cậu ta khẽ run lên từng hồi, cơ thể nóng ran lên bất thường như thể trúng
gió. Đầu óc cậu ta trống trải không một suy nghĩ như là trang giấy trắng tinh.
Lại hơi có cảm giác muốn nôn, nhưng cậu ta không thể nôn ra. Trong tiềm thức
của Huy liên tục vang lên những câu hối hận ý. Và đôi mắt kia lại gợn lên
những lo sợ và khiếp đảm thần sắc. Cậu ta cứ đứng ngây như phỗng giữa chiến
trường. Hệt như một tên tội phạm mới vừa giết người do nóng giận nhất thời
trong các tập truyện * Thám tử lừng danh Conan * còn ngây ngốc tại hiện trường
án mạng.

" Làm gì đây?!"

" Nên xóa dấu vết … Nói ra cũng chả ai tin mình vô can …"

Huy khẩn trương nghĩ tới vấn đề phi tang mấy cái xác chết. Cậu ta đã không còn
là Huy máu lạnh mới nãy nữa, cậu ta đã trở về là Huy của ngày hôm qua. Hay lo
nghĩ linh tinh và sợ trước sợ sau. Vậy nên sự việc này không thể cứ bô bô ra
với thiên hạ rằng : " Chúng là sát thủ đã cố ám sát tôi. Nhưng đã bị tôi giết
rồi."

Ai sẽ tin cậu ta trong cái xã hội điên đảo này. Một xã hội pháp trị rối loạn
tới mức Huy không muốn nghĩ tới nữa.

" Nhanh nhanh thu mấy cái xác trước khi lão Falcon và mấy tên lính kia tới …
Mà sao bọn họ đi ngay sau mình mà …"

“ Cái này?!"

" … "

Lần này Huy đã thốt thành lời những suy nghĩ, nhưng cậu ta còn chưa có hành
động gì thì đã nghe thấy tiếng kêu kinh hoảng của Falcon. Sau đó là bóng dáng
của hai tên lính đi theo Falcon. Nhất thời Huy cảm thấy chột dạ và rồi bàng
hoàng chết lặng tại chỗ, các cảm xúc và cử động như đóng băng lại. Hệt như một
con rối đứt dây làm một, chỉ còn là một hình nộm vô ý thức.

Một cỗ cảm giác tội lỗi, áy náy và lo sợ cứ đan xen vào con tim mềm yếu của
Huy. Làm cho Huy thở không nổi nữa. Cậu ta cảm thấy khủng hoảng và khó thở. Và
rồi cậu ta cứ lặng người đứng đấy, không biết nói và làm gì. Chỉ biết chờ đợi
Falcon sẽ làm gì sau đó.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #51