35 : Tránh Công Tử Ca Gặp Maeda Toshiie


" Sona! Ngày hôm nay em bị sao thế? Nếu mệt thì chị cho em nghỉ một ngày nhé."

Virinia rất là đau đầu với cô nhóc này. Sao tự nhiên lại cư xử kỳ lạ như vậy.
Mới lúc nãy còn anh anh em em thân mật, chọc ghẹo người ta. Thoáng cái đã
không còn thân thiết gì.

Thật sự thì Huy mà chấp nhận lời đề nghị này, Virinia mới coi thường hắn là kẻ
ngốc. Chỉ có những kẻ thiếu bình tĩnh hoặc quá tự tin với thực lực bản thân
mới chấp nhận tranh tài với kẻ mạnh hơn mình thôi. Đã không có thực lực thì từ
chối là đúng, ấy vậy mà nha đầu này cứ khích tướng người ta.

Thật đau đầu với nhóc tì này. Suốt ngày bát quái mà không lo chăm chỉ làm
việc.

" Ư … Em không mệt. Em chỉ … "

" Chuyện này không liên quan đến em. Em dừng quan tâm những chuyện linh tinh
và lo làm việc đi."

Sona yếu ớt đạo, có vẻ cô bé rất sợ tiền bối Virinia nổi cáu lên. Nhưng cô bé
trong lòng không phục, nàng cố vớt vát cái gì. Nhưng Virinia cắt ngang ngay
lập tức.

" Vâng … "

Sona ỉu xìu đạo và quay qua nhìn Huy không hài lòng và lè lưỡi.

" … "

Huy cũng chỉ có thể cười khổ mà thôi. Sao lại hướng tới cậu ta mà biểu cảm như
thế?

" Anh là đồ nhát gan " Huy đọc ngay ra được suy nghĩ của cô bé. Với Huy, từ
chối khiêu chiến là quyết định đúng đắn, vậy nên cậu ta cũng chỉ có thể cười
khổ khi không làm theo mong muốn của Sona.

Trong cái tình huống giời ơi đất hỡi này, ngoài cười khổ, Huy cũng chả thể làm
gì khác. Nếu như còn ở hiện thế, Huy đã sợ toát mồ hôi, tim đập chân run vì
hồi hộp, lo lắng khi đứng trước những tình huống kiểu này. Phải cho ra lựa
chọn ' Có ' hoặc ' Không ' là điều mà kẻ lưỡng lự, ỡm ờ như Huy không thích.

Mặc dù trong vài trường hợp lặt vặt cậu ta lại rất quyết đoán.

Huy không phải kiểu người thích ăn thố, lại quen sống kiểu thụ động và lười
biếng ( Vậy mà có vị nam thần nào đó từng báo cáo rằng cậu ta không phạm phải
Bảy mối tội đầu nào cả ).

Giờ gặp phải những tình huống mới lạ kiểu oái oăm này ở thế giới mới cậu ta
lại tỏ ra cư xử rất là hiểu chuyện, khôn khéo. Có lẽ phần nào nhờ vào những
kinh nghiệm xem Anime, Manga, tiểu thuyết viễn tưởng đã thay đổi phần nào tính
cách của Huy chăng?

Có lần Huy từng nghe rằng : Những bộ phim viễn tưởng chiến tranh ngoài không
gian của Hollywood, ngoài mục đích giải trí, còn nhằm mục đích tạo ra tâm lý
quen thuộc cho người xem. Tức là giả dụ đối mặt với những tình huống tương tự
con người cũng không hoảng loạn hay đại loại thế. Đơn giản ra là diễn tập cho
quen với một điều gì đó, khi nó xảy ra con người ta dễ chấp nhận hơn.

Cũng không thể ngờ rằng, chính Huy sau này gặp vấn đề với chuyện dành trọn
tình yêu với một người con gái, vì hắn mà nàng thủ tiết và tự vẫn. Những cô
gái xung quanh hắn vì muốn hắn nguôi ngoai, họ đã từ từ hốt du suy nghĩ của
hắn để thành lập một dàn hậu cung toàn nữ thần cho hắn. Tất nhiên hành động
của các nàng cũng không phải hoàn toàn giống sự liên tưởng trên, nhưng kết quả
là Huy chấp nhận có hậu cung.

Tạm bỏ qua vấn đề xa xôi trên vì trong tương lai rất xa nó mới trở thành hiện
thực.

Huy cũng cảm thấy những tình huống trước mắt không khác đời sống sinh hoạt ở
hiện thế là mấy.

Vẫn là bỏ sức lao động ra kiếm tiền và sinh hoạt, hưởng phúc. Cách thức lao
động chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác mà thôi.

Có người kiểu này thì có người kiểu khác.

Không khác gì nhau.

---

Khi mà Huy đang miên man suy nghĩ. Người xung quanh Huy bỗng xôn xao bàn tán.
Điều đó làm Huy ngừng suy nghĩ và hướng tới cửa ra vào công hội.

" Đám người đó toàn trang bị xịn không à. Hình như là một đội thì phải?"

" Là Tổ đội ' Young Heroes ' đấy."

" Họ là đồng đội của Gerrard Vorn Lambert đấy. Toàn những công tử ca nhà giàu
thôi. Nhưng trình độ của họ cũng không tầm thường đâu nhé."

" Ờ! Nghe bảo toàn trung cấp hết, trang bị toàn vật phẩm cấp lam sắc thôi. Mẹ
nó! Đúng là nhà giàu!"

" Kệ họ chứ. Theo tôi là sắp nhìn thấy trò hay rồi."

" Hì đúng đấy. Gã kia thì thảm rồi."

Trong tầm mắt của Huy. Cậu ta nhìn ra có mười người nam tử tuổi tác 18- 25 sấp
sỉ nhau đang từ từ tiến vào công hội. Có đẹp trai lãng tử, có bầu bĩnh ngây
ngô, có hèn mọn bỉ ổi. Nhưng điểm chung của bọn họ đều là ăn mặc trang bị cao
cấp, tư thái kiêu ngạo như nhau.

Chỉ cần nhìn nào là áo giáp chạm trổ, vụ khí trôi nổi, thiết kế tinh xảo binh
khí, khí định thần nhàn khí chất khác biệt xa so với những người mạo hiểm giả
rơm rơm còn lại trong công hội. Huy biết mình không cùng đẳng cấp với họ.

Họ cứ tiến thẳng tới chỗ quầy tiếp tân và vòng người xung quanh phải tản ra
nhường đường. Huy dự cảm có gì đó không ổn.

Một vài gã trong nhóm Young Heroes đưa ánh mắt ngạo nghễ đánh giá qua Huy, vì
cậu ta là người duy nhất còn đứng gần quầy tiếp tân. Không hơn không kém hai
lượt hô hấp, họ rời ánh mắt đi với thái độ coi thường Huy. Đúng là không có
cách nào, ai bảo chênh lệch giữa hai bên là rất lớn.

" À anh bạn, tốt. Đây là những người bạn cùng tổ đội với tôi. Tổ đội của chúng
tôi gọi là Young Heroes."

Gerrard người- thú vô hại cười cười giới thiệu tình huống và Huy cũng chỉ hơi
gật đầu lịch sự cười coi như đáp lại.

" Nếu anh bạn đã không chấp nhận khiêu chiến thì coi như. Vậy chúc may mắn
nhá. Đội trưởng, ngày hôm nay chuẩn bị chiến dịch thôi."

Gerrard nở nụ cười sáng lạn với Huy, sau đó quay qua đối thoại với một người
thanh niên thư sinh lãnh ngạo mỹ nam tử tóc vàng dài quá vai dẫn đầu nhóm.

Huy cũng không mấy quan tâm với đề tài của đối phương. Thứ nhất không quan hệ,
thứ hai không có gì dùng. Cậu ta lững thững tiến tới quầy tiếp tân nhưng một
giọng nói vang lên ngăn cản.

" Này! Mày đang chiếm chỗ của tụi tao đấy. Cút ra nhanh!"

Một tên thanh niên thấp lùn tầm mét sáu tả hữu, da vàng, tóc tai đen tuyền mà
bù xù bỗng quát lớn từ phía sau Huy. Gã mặt mũi không tính là đẹp trai nhưng
lại ưa nhìn, đuôi mắt trái có một vết sẹo dài gần 20 phân, khí chất oai phong
khác thường.

Y mặc trên người một bộ chiến giáp Trung Quốc cổ đại sáng loáng ánh vàng kim,
phần trước ngực giáp đúc nguyên khối nối liền với phần sau lưng. Hai bên bả
vai gắn thiết thuẫn, thiết thuẫn bên trái khác biệt một chút là được chạm khắc
một đầu Thiên Khuyển. Đầy đủ hộ uyển bao tay, kim thiết đai, nẹp chân và giày
sắt. Nói chung là rất có uy phong.

Tuy rằng trên giáp trang đôi chỗ có những vết xước, nhưng vẫn không làm hình
tượng của nó sụt giảm , có khi có phần gia tăng độ ngầu lòi cho chủ nhân mặc
nó.

Đằng sau lưng bộ giáp có gắn một cái gạc để treo hai cây thương dài hai mét.
Một cây là thương mũi thẳng và một là thương chữ thập. Thắt hông trái của gã
treo lủng lẳng một cây kiếm nhật hơn tầm mét hai. Nhìn thấy hắn, Huy suýt chút
nữa đã tưởng tới một nhân vật trong một tựa Game chặt chém- OrochiZ mà Huy hay
chơi.

MEADA TOSHIIE < TIỀN ĐIỀN LỢI GIA >

Phải, hắn ăn mặc khá là giống Maeda Toshiie- một viên dũng tướng thời Chiến
Quốc của Nhật Bản. Nhưng hắn không phải tướng quân Meada.

" Anh nói gì? Tôi xếp hàng tới lượt, tất nhiên tôi phải đứng đây để hỏi hướng
dẫn từ quầy tiếp tân chứ?"

Huy không e sợ thái độ khủng bố của đối phương mà cứ bình tĩnh nói chuyện lịch
sự. Lý do rất đơn giản, thứ nhất nơi đây là nơi đông người bọn họ không tiện
giở trò, thứ hai mình không sai thì không sợ, thứ ba và cũng quan trọng nhất
là mình có cái mà tự tin đương đầu nếu xảy ra trường hợp ẩu đả.

Không nói, ai cũng biết.

Dù nghe có vẻ tự tin thái quá, nhưng Huy biết không thể hèn nhát trước uy thế
của đối phương như đám mạo hiểm giả quan khán, sẽ thành thói quen. Nếu khuất
nhục một lần, con đường phía sau của cậu ta sẽ gặp trắc trở là cái chắc. Mà rõ
ràng đối phương là kẻ gây sự trước.

" Mày nghĩ mày là ai? Nói cho mày biết, tụi tao đang bận không tiện thu thập
mày. Mày biết điều thì cút ra, tao coi như không thấy mày. Hiểu không?!"

Gã thanh niên không phải Maeda Toshiie không chút khách sáo nào ra lệnh cho
Huy. Gã không để Huy vào mắt và phảng phát coi Huy sẽ như con chó bị thương
cụp đuôi bỏ chạy một dạng.

Một bên nhóm Young Heroes yên tĩnh quan khán, cả Gerrard cũng không nói câu
ngăn cản nào mà vẫn nụ cười người- thú vô hại nhìn Huy. Thanh niên này mới là
thật là loại người đạo đức giả đây. Huy đã hy vọng hắn khuyên can bạn hắn dừng
lại, nhưng điều đó có vẻ là không xảy ra.

Có lẽ Huy không biết Gerrard còn mong Brander ( Gã không phải Maeda Toshiie )
dằn mặt đối phương hộ mình.

" Xin Brander Hiệp sĩ bình tĩnh! Người này tới lượt thì được hướng dẫn trước,
các vị tới sau thì chờ đợi. Chúng tôi không chấp nhận được hành vi quấy phá
trật tự trong công hội. Xin hãy dừng lại trước khi sự việc còn chưa to lớn."

Virinia thấy tình hình có vẻ không đúng, lập tức khuyên can. Đây không còn là
khiêu chiến mà là thị uy sức mạnh. Điều này không bị cấm trong quy định chung
của hội, nhưng công hội cũng không cho phép xảy ra bất công trong công hội.

Nàng chỉ giúp đỡ theo tư cách trách nhiệm công hội với mọi người, còn ra ngoài
công hội thì không phải việc của nàng nữa.

" Này mọi người! Chúng tôi có phá rối trật tự không?!"

Gã Brander quay qua hỏi một chút đám mạo hiểm giả quan khán.

" Không có."

" Không thấy."

" … "

" … "

Không ai dám nói thật và ai cũng quay đầu ngó lơ chỗ khác. Một bộ không liên
quan tới mình treo thật cao lên.

" Này các người làm gì thế?! Không biết xấu hổ khi nói dối à?"

Cô bé Sona đang yên lặng cũng không nhịn được trừng mắt với đám mạo hiểm giả.
Sao lại trắng trợn nói dối đồng loạt như vậy. Có biết ngượng không?

Nhóm tiếp tân Virinia cũng nhịn không được không hài lòng. Dù bọn họ nói dối,
nhưng các nàng cũng không có biện pháp thu thập.

" Vậy đó! Giờ mày có chịu cút đi chưa? Hay chờ ăn đòn?"

Gã Brander chỉ tay phải ra hướng cửa chính và trừng mắt nhìn Huy đạo. Gã chỉ
cần đuổi Huy đi, thì người công hội cũng chả thể làm khó hắn. Đám mạo hiểm giả
lâu la kia, hắn chả để vào mắt.

" Tôi không đi ra thì anh định làm gì tôi?!"

Huy nhíu mày hỏi lại. Cậu ta biết thằng này đang cố ý gây khó dễ để nhục nhã
mình đây. Nếu mà nghe theo nó và đi ra, thì trúng kế của nó. Cậu ta không
nhượng bộ mà lui binh dễ dàng như vậy khi biết chắc đây là âm mưu và cậu ta lờ
mờ đoán ra ý đồ của đối phương sau đó.

" Mày khá! Tao thách đấu với mày ngay tại đây!"

Brander bật cười vì ngạc nhiên. Nhưng rất nhanh hắn bình tĩnh và rút cây kiếm
bên hông ra rồi chỉ mặt Huy, ngạo mạn thách đấu.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #35