33 : Con Nhà Người Ta Và Con Nhà Mình ( Hạ )


" Chị Virinia thông cảm nhé."

Cậu chàng như mộc xuân phong nở nụ cười đẹp hướng về phía Virinia.

" Gerrard Vorn Lambert Hiệp sĩ! Xin hãy chú ý câu nói."

Không đợi Virinia trả lời. Charlie L' Blanc tỏ ra khó chịu hướng về phía cậu
chàng đạo. Gương mặt cô nàng đỏ và rất không bình tĩnh, giọng nói mang theo
chút nộ. Có cảm giác cô gái rất là không đồng ý với thái độ ăn nói đùa cợt của
đối phương.

Đây là nháo sự loại nào a? Huy cảm thấy có mùi vi diệu trong tình huống này.

" … "

" Là Charlie L' Blanc tiểu thư a?! Gerrard Vorn Lambert tôi đây trước nay như
thế! Nói năng có chừng mực, nào có quá phận ý tứ câu chữ."

Gã hiệp sĩ gọi Gerrard nói năng rất là lịch sự, nhất thời Huy còn mê muội coi
hắn chính là con cháu gia đình gia giáo lễ phép được giáo dục theo các lễ nghi
quý tộc tới tận sợi lông chân. Huy còn tưởng những lời bỡn cợt mới nãy của hắn
xem như nói năng lịch sự. Mà hảo hảo nghĩ lại cũng không thấy hắn có gì quá
phận câu từ thật.

" Xin Hiệp sĩ không nên làm phiền sự xếp đặt của quầy tiếp tân. Vị này là
người mới, cần sự hướng dẫn hơn Hiệp sĩ."

Charlie bỗng dưng lôi Huy ra làm bia đỡ đạn.

" … "

Cậu thanh niên cận tội nghiệp vô tình lãnh mũi tên ánh mắt từ Gerrard. Huy hơi
rùng mình khi cảm nhận ánh mắt không thiện cảm từ đối phương, nhưng rất nhanh
nó từ từ biến mất. Huy cười khổ cho sự việc giời ơi đất hỡi này.

" Charlie L' Blanc tiểu thư có lẽ quên. Gerrard Vorn Lambert tôi đã chi trả
thêm tiền phí dụng cho Lux Vaninuya tiểu thư đây. Tôi hoàn toàn có quyền đòi
hỏi tiểu thư Lux hướng dẫn và sắp xếp các hạng mục, nhiệm vụ, công trạng của
bản thân trong công hội …"

Gerrard không nhanh không chậm đạo rồi dừng lại lấy hơi để nói tiếp : " Nếu
Charlie L' Blanc tiểu thư quan tâm tới vị người mới kia. Sao tiểu thư không tự
mình hướng dẫn người đâu?! Nếu vị kia thiếu tiền thuê phí dụng, tôi có thể bao
cậu ta."

" Hiệp sĩ … "

Charlie như ăn quả đắng làm một. Khuôn mặt nhăn nhó và xạm lại một cách không
thể diễn tả hết bằng lời. Trông như hai nhà vừa mới có một hồi thuốc súng và
kết quả sau cùng là Charrlie ngạo kiều kia ăn thiệt thòi. Đây là điều mà Huy
ngày hôm qua cố gắng làm, nhưng kết quả cũng không mãn phân như bây giờ.

Dù rằng không mấy thiện cảm với nàng. Nhưng giờ phút này, Huy không cảm thấy
thú vị khi nhìn thấy Charlie thảm bại như kia. Hay nói đúng ra là thông cảm
cho cô nàng.

Aizz! Dù sao nàng cũng là mỹ nữ. Mà mỹ nữ thì được ưu tiên a.

" Dù không hiểu ngọn nguồn, nhưng chắc chắn chuyện này là có uẩn khúc giữa
Charlie với Gerrard, và Lux là nhân tố then chốt. Aizzz…"

Huy thầm phân tích và rút ra được nhận xét giới trẻ thời nào cũng có khối
chuyện để cãi nhau. Từ vặt vãnh đến to lớn. Cậu ta cũng không cảm thấy chuyện
này đối bản thân cậu ta có liên lụy lớn lắm. Có khi cậu ta còn hứng khởi chờ
đợi. Chỉ có như vậy cậu ta mới cảm thấy mình đang còn sống, một cách sinh
động.

" Người không có phiền phức, thì như không tồn tại "

Mặc dù đồng cảm với Charlie hay không, Huy cũng không định ra mặt. Đơn giản vì
tính cách của Huy là chuyên tránh chuyện bao đồng, không xía vào chuyện của
người khác. Cậu ta tiếp tục xem kịch.

---

" Tức chết mà. Tại sao Gerrard lại đối xử với mình như vậy? Hai đứa là thanh
mai trúc mã cơ mà?!"

Charlie xạm mặt lại nhìn về hướng người hiệp sĩ Gerrard. Nàng rất không hiểu
tại sao hắn lại đối xử với nàng như vậy.

Cả đời nàng suốt từ thời ấu thơ đến giờ. Muốn gì có nấy, thích gì được đó. Có
chuyện tình cảm với hắn thì gặp nhiều trắc trở và nàng vẫn tin tưởng hắn chung
tình tới tận bây giờ.

Thế nhưng bây giờ hắn đang làm gì. Hắn đang cố né tránh nàng ư? Không chỉ một
lần này.

Nàng mơ hồ cảm giác mình như một con ngốc đeo đuổi một giấc mộng không tồn tại
ngoài đời thực.

" … "

Charlie không biết phải nói năng ra làm sao, nàng cảm thấy lạc lõng lắm, cảm
thấy bị phản bội lắm, cảm thấy lần đầu tiên biết hận ai đó. Người đó là ả đàn
bà kia.

" Tại sao cô không chết đi."

Nàng hướng cái nhìn không thiện cảm gì tới Lux. Nàng coi ả ta là nguyên nhân
của tất cả. Nàng thầm nguyền rủa cho Lux chết đi, thì hắn sẽ quay lại với
nàng. Charlie vẫn hy vọng mong manh về một điều gì đó xa vời, tuyệt vọng sẽ
thuộc về nàng.

" Sao vậy? Charlie L’ Blanc tiểu thư cũng đồng ý đúng không?! Gerrard Vorn
Lambert tôi thích giúp đỡ mọi người mà."

Giọng nói của Gerrard vang lên lạnh lùng và xa lạ như những lưỡi dao cứa vào
tâm can của Charlie. Từ ngày nàng mới gia nhập công hội, hắn vẫn luôn xưng hô
đầy đủ họ tên nàng một cách lịch sự, nàng nghĩ hắn chỉ muốn che giấu quan hệ
của cả 2 đứa, nên im lặng bỏ qua. Nhưng hôm nay, nàng nhận ra giọng nói đó
không chỉ đơn thuần là che giấu cái gì đó.

Nó là sự cắt đứt một mối quan hệ thân thuộc.

" Này anh bạn, người mới à? Đây là 25 đồng vàng phí thuê sự hướng dẫn của công
hội, cho cậu để lựa chọn Charlie L’ Blanc tiểu thư. Nếu người ta không đồng ý,
làm cách nào để người ta đồng ý như tối hôm qua cách cậu đăng ký chức nghiệp,
cậu hiểu chứ?"

Lại những lời nói vô tình ấy thốt ra, Charlie cảm thấy lãnh khí như lan tràn
khắp cơ thể nhỏ bé sắp không chịu đựng nổi của mình. Dù trong gian nhà rất ấm,
nhưng riêng nàng cảm thấy lạnh.

Nàng thấy lạnh không phải do nhiệt độ. Lạnh bởi sự ghẻ lạnh của tình nhân. Hắn
lại dội thêm một gáo nước lạnh lên người nàng không chút thương tiếc. Nàng có
như vậy đáng ghét, xấu xí để hắn làm vậy sao?

' Lăn '

Không biết từ bao giờ trên gương mặt xinh đẹp tiểu kiều của Charlie đã ướt át
lệ nóng doanh tròng trượt dài. Đôi mắt đẹp như họa của nàng không biết từ bao
giờ đã ngập nước và phản chiếu lung linh ánh sáng mặt trời.

Nàng ngây dại tại chỗ như một bức tượng mỹ nhân cổ mà đẹp đẽ, tinh xảo điêu
khắc. Có lẽ không thợ điêu khắc sư nào có thể điêu khắc lại được bức tượng nào
giống được nàng bây giờ. Charlie của bấy giờ là đẹp đẽ nhất và khó nắm bắt
nhất.

---

" Gerrard Vorn Lambert Hiệp sĩ! Xin chú ý lời nói! Ngài không thấy Ngài đang
xúc phạm Charlie sao?"

Virinia nhịn không được phải tham gia một câu giúp Charlie. Nàng cũng biết
chút ít chuyện của Charlie khi quan sát thái độ của mấy người này. Nàng biết
Lux hoàn toàn vô tội, kẻ có tội chỉ có tên Gerrard chuyên tầm hoa ghẹo nguyệt
kia.

Dù có là con nhà giàu, nhưng nàng và Quincy cũng không vừa mắt hắn. Chả thế mà
mấy nàng từ chối hướng dẫn cho hắn là gì.

" Hừ! Đúng là gã lăng nhăng tệ hại."

Sona một bên nói thì thào một câu nhỏ. Tất nhiên Huy và Gerrard đều nghe thấy,
nhưng Gerrard cũng không nói cái gì. Thật sự là giỏi khống chế cảm xúc a.

" Thôi đừng đau buồn vì thứ không đáng, nha đầu ngốc."

Quincy mới vừa từ một gian phòng đi ra và tới bên Charlie an ủi nàng. Charlie
chỉ biết gục vào lòng tiền bối của nàng cay đắng nức nở.

" … "

Huy thấy diễn biến mọi chuyện diễn ra chớp nhoáng như vậy cũng có chút mê. Hảo
hảo như cậu ta chưa thấy cảnh tượng này bao giờ, nên nhất thời cũng chưa biết
nên phản ứng như nào cho phải.

" Anh bạn tên gì? Chức giai gì?"

Gerrard mỉm cười hỏi Huy

" Trước khi hỏi người ta, anh không thấy là nên giới thiệu trước sao?"

Không hiểu sao Huy chợt thấy khó chịu với cái tên công tử ca này, gã quá ngạo
mạn coi thường người xung quanh rồi.

Linh cảm của Huy nhận xét đối phương không phải người tốt lành đáng kết giao
gì, hạng đàn ông làm phụ nữ phải khóc thường không phải người tốt, và hắn chắc
chắn không phải người tốt. Không chút yếu thế, Huy hỏi vặn đối phương để gã
bớt tự phụ đi.

" Garrard Vorn Lambert, 19 tuổi là mạo hiểm giả trung cấp, chức giai Saber.
Xin chào Khiên hiệp sĩ lừng danh của đế đô."

Gã giơ tay phải ra nhằm bắt tay Huy.

" Nguyễn Đức Huy, 18 tuổi là mạo hiểm giả hạ cấp, chức giai Tanker."

Huy cũng bắt tay với đối phương một cách bình thường. Nếu làm gắt lên, hại chỉ
có cậu ta mà chả phải ai, dù sao mọi quyết định của Huy đều phải đảm bảo an
toàn cho chính bản thân cậu ta, mà không phải một ai khác. Huy cho rằng mình
rất đúng đắn.

" À anh bạn, tốt! Vậy cậu có đồng ý với yêu cầu của tôi không? Nói cho cậu
biết, cậu là người đầu tiên có đãi ngộ này đấy, bỏ qua lần này sẽ không có lần
sau đâu."

Rời đi cái bắt tay. Gerrard đi thẳng vào vấn đề. Giọng nói của gã trở lên cao
thượng ban ân và không cho phép từ chối làm một dạng. Rất là gây ức chế cho
người nghe và Huy cũng không phải thằng lành tính. Lửa trong Huy bỗng nhen
nhúm dần vì cái thái độ coi thường người khác của đối phương.

Nếu như còn ở hiện thế, đánh đấm không lại ai, đầu to mắt cận. Huy đã đầu hàng
và nhận tiền hành xử cho người từ lâu. Nhưng giờ thì khác, Huy có cái để tự
tin kiêu ngạo đứng lên đấu tranh cho cuộc đời mới.

Dù con nhà người ta có tốt đến đâu nhưng là con nhà người, con nhà mình có ra
sao cũng vẫn là con nhà mình.

Huy không có nhiều điều kiện thuận lợi như 3 gã hiệp sĩ kia, cậu ta chỉ có bàn
tay trắng và Vị Lai để sống và trở về hiện thế hoặc chết vô danh ở nơi đây.
Huy chỉ có thể tiếp bước về tương lai bởi sự kiêu ngạo của kẻ mạnh, không thể
dừng lại ở hiện tại và chờ chết do sự yếu hèn của kẻ vô danh.

" … "

Huy vẫn cứ trầm mặc suy tính mà chưa cho ra quyết định vội vàng.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #33