" … "
" … "
Charlie không nói được câu nào. Nàng cảm thấy mình hoàn toàn sai khi cố ý ngăn
cản đối phương mà không có lý do chính đáng. Nhưng nếu bắt nàng nhận sai thì
không được. Nàng không cho phép mắt mặt mũi trước đàn ông và nhất là Lux.
Nhưng cái nhìn kia là có ý gì?!
" Hiệp sĩ … Xin Ngài đừng nhìn tiểu nữ như vậy."
Charlie chịu không nổi cái nhìn như thăm dò của Huy. Nàng nghiêng đầu sang chỗ
khác và đạo một cách miễn cưỡng. Nàng định im lặng đến khi Huy chán nản mà bỏ
ý định, nhưng nàng đã không kiên nhẫn được tới lúc đó. Mặt nàng không dày nổi
như hắn.
Nàng thầm hận sao trên đời có kẻ mặt dày như hắn?!
Và nàng đã thua.
" Tôi đã có những hành động khiếm nhã, xin Charlie L’ Blanc tiểu thư bỏ qua.
Thật sự tôi cần tấm thẻ mạo hiểm giả, nó là cơ hội để tôi đền đáp triều đình
và chuộc lỗi."
Đối phương mỉm cười nói năng bình thường không chút kẽ hở nào. Điều đó làm cho
Charlie cũng không thể nói thêm gì và chỉ có thể im lặng mà nuốt hận trong
lòng.
Ngoài hắn, giờ lại nhảy ra tên này chiếm tiện nghi rất quang minh chính đại
đối với nàng. Nàng hận không thể cắn hay nói tục với hắn. Quá đáng giận thiếu
niên kia.
…
" Vậy thì Hiệp sĩ giao phí dụng và ký vào mấy tờ giấy này. Chúng tôi sẽ hoàn
thành thủ tục ngay bây giờ."
Ngự tỷ Virinia Freeman nhận thấy bầu không khí đã bớt căng thẳng, vì vậy mau
chóng giải vây cho cả hai bên.
Nàng biết Charlie có tám chín phần là đang giận cá chém thớt với đối phương,
chỉ vì đối phương tiếp xúc thân mật với Lux Vaninuya.
Nhưng cũng không thể lấy lý do như vậy mà từ chối việc đăng ký của hắn chứ.
Không thuyết phục chút nào.
" Aizz! Con nhóc này …"
Virinia ngán ngẩm nghĩ thầm như thế.
" À Lux! Em hết công tác rồi đấy! Về trước thôi, bọn chị sẽ trở về sau khi sắp
xếp hoàn tất mọi việc."
Vừa đưa vài giấy tờ cho Huy, Virinia tiện nhắc cô bạn của nàng về giờ giấc.
" Vậy em trở về. Mọi người ở lại. Hiệp sĩ bảo trọng."
Lux mỉm cười và hơi cúi đầu lễ phép, sau đó mới rời đi.
Charlie trừng mắt nhìn Lux bỏ đi mà oán đồ giả dối nữ nhân.
" Hiệp sĩ! Ký vào đây a."
" ?! "
Tiếng cô bé Sona Bernard nhắc nhở Huy. Charlie và mấy cô gái trực quầy cũng
khó hiểu nhìn Huy khi thấy điệu bộ lưỡng lự trước mấy tờ giấy của cậu ta. Mới
nãy còn đòi trở thành mạo hiểm giả, giờ hối hận?!
---
" Đù! Đây là chữ của người Lavindor hả?! "
Huy choáng váng với những cái ký tự trên mấy tờ giấy trước mặt. Những ký tự có
cứng cáp, có ngoằn ngoèo không rõ hình thù và dài dằng dặc như những đoạn mật
mã cổ đại. Và tất nhiên Huy hoàn toàn không biết chúng có ý vị gì.
" Làm sao đây?! Tại sao hôm qua mình còn đọc hiểu được ở trên phố. Thế mà bây
giờ mù tịt?!"
" Mà mình vẫn hiểu họ nói gì mới tài chứ?!"
" Sao vậy nhỉ?!"
Huy suy nghĩ rất nhiều. Rất nhanh mặt cậu ta trắng bệch và đổ mồ hôi hột vì lo
lắng. Không biết có phải vì sợ bị chê cười không mà cậu ta cố gắng nghĩ nát óc
cách giải quyết mà vẫn vô vọng.
Vấn đề này vượt quá hiểu biết của cậu ta.
Tay phải Huy cầm bút cứ cứng đơ như hóa đá trên mặt giấy và ngòi mực đã thấm
đẫm một góc giấy trắng.
" Hiệp sĩ không sao chứ?!"
Giọng cô bé Sona khả ái vang lên. Điều đó làm Huy giật mình tỉnh táo. Nhìn cây
viết suýt chút nữa đâm thủng tờ giấy. Huy chỉ có thể cười gượng gạo với khuôn
mặt không thể tốt hơn.
" Hiệp sĩ không biết viết chữ?!"
Giọng nói lạnh lùng nhưng bỡn cợt của Charlie vang lên.
" Hiệp sĩ! Ngài thật không biết viết chữ ư?!'
Sona tỏ vẻ khó hiểu nhìn Huy. Hai ngự tỷ kia cũng không mấy thế nào lên tiếng,
chỉ nhìn chằm chằm vào Huy chờ câu trả lời.
Huy liếc qua thì thấy Charlie cười âm hiểm, cậu ta đoán tám chín phần là cô
nàng là cố ý. Nhưng Huy cũng không thừa tinh lực đi quản cô nàng đang nghĩ gì.
" Đúng là vậy! Vì tôi là dân xứ khác. Tuy không viết được, nhưng vẫn hiểu mọi
người nói gì … "
Huy thành thật thừa nhận mà mặt không đổi sắc. Bị gán tội danh ác liệt và hành
hạ trước mặt nhiều người trong lâu đài God's Landing, còn chả thấm gì. Thì vấn
đề này chả là gì, cần gì phải ngại ngùng với mấy cô gái.
Huy còn chả quan tâm mấy cô gái này nghĩ gì về cậu ta. Ít nhất là lúc này.
" Hừm! Vậy ra Hiệp sĩ không biết chữ đấy! Vậy làm sao bây giờ?!"
Vẻ mặt của Charlie bỗng trở nên đặc sắc hơn. Gương mặt nhỏ nhắn, mỹ lệ đó nở
nụ cười chế giễu làm cho Huy sinh không thể yêu. Cô gái này vẫn giữ thái độ
thù địch làm cho Huy vẫn rất khó hiểu. Cô ta là kiểu thù dai à.
" Thưa Hiệp sĩ, vậy thì rất phiền toái. Chúng tôi không thể viết thay ngài hay
tương tự thế. Chúng tôi cũng sắp hết giờ làm, ngày mai Hiệp sĩ hãy quay lại
đi."
Virinia không nhanh không chậm đạo. Có vẻ như rất hờ hững với tình trạng của
Huy làm một. Có làm hay không làm thủ tục cho Huy cũng chả sao với cô gái.
" Hiệp sĩ! Anh là người xứ khác a? Em từng nghe bà nội kể về truyền thuyết về
Từ Hiệp sĩ của triều đình Lavindor. Họ đều là người đến từ thế giới khác mà.
Anh có phải cũng là người đến từ một thế giới khác không?!"
Cô bé Sona dùng đôi mắt nổi tinh tinh háo hức nhìn Huy. Cô bé có vẻ thích thú
với lai lịch của Huy. Cũng tự nhiên mà cô bé tỏ ra thân thiện với Huy luôn,
không kính ngữ nữa. Điều đó lần nữa làm cậu ta hài lòng với thái độ của cô bé
hơn là với Charlie.
" Đúng là thế! Anh là không phải người ở thế giới của mọi người."
Huy cũng không còn dùng từ ngữ lịch sự với cô bé.
" Uy! Anh kể cho em nghe vài chuyện ở đó đi."
Cô bé còn hì hì cười tươi rất là trẻ con, hàm răng trắng bóng và đều của cô bé
lộ ra trước ánh đèn của gian phòng. Nụ cười rạng rỡ như đóa hàm tiếu đó làm
Huy không khỏi ngẩn ngơ. Tương lai cô bé chắc chắn sẽ là một mỹ nhân.
" Xin lỗi. Anh không có thời gian. Anh cần hoàn thành thủ tục đăng ký hồ sơ."
Rất nhanh Huy thu hồi tâm tình và đạo. Thật sự là cậu ta không muốn đợi tới
ngày mai, vì sao thì do cậu ta quá nôn nóng mà thôi.
" Này! Em giúp đỡ anh ký giấy tờ, anh tranh thủ kể em nghe nhé."
Sona không bỏ qua cơ hội này. Bỏ qua thôn này sẽ không còn cái tiệm này. Nàng
mà không nghe ngay, sợ tối nay mất ngủ vì tò mò.
" Đừng bát quái nữa, Sona!"
Virinia nhắc nhở với cô nhóc.
" Nào! Mau chóng quay lại công việc đi, kẻo chút nữa lại về muộn."
Bà chị Quincy ở một bên chưa nói gì, bây giờ mở miệng nhắc nhở. Bà chị còn
ngáp nhẹ một cái, có lẽ thèm ngủ lắm rồi.
" Đúng đấy, Sona! Em còn chưa hoàn thành sổ sách đây."
Charlie mau chóng thêm một câu. Cô nàng muốn để ngày mai mới làm giấy tờ cho
Huy, còn mai có thật sự làm hay không thì mai tính. Ít nhất tối nay thì không.
" Ứ chịu! Còn sớm mà mấy chị. Mà chị hoàn thành công việc rồi à?!"
Sona hướng Charlie hỏi.
" Ừ! Chị xong rồi."
Charlie thuận miệng đáp.
" Chị giúp em đi. Để em giúp anh ấy."
Sona chập hai tay hướng về Charlie van xin.
" Không có chuyện đó đâu. Tự em hoàn thành đi."
" Xin chị mà, năn nỉ đó."
" ?! "
Nhìn cô bé nhì nhèo mà Huy cũng không biết làm gì cho đúng. Nhưng rất nhanh
Huy nghĩ ra 1 cái gì đó.
Người ta gọi đó là ' Ăn miếng trả miếng '
…
" Không biết Charlie L' Blanc tiểu thư có thể giúp tôi phiên dịch những tờ
giấy này không? Đổi lại tôi sẽ trả công là những câu chuyện từ thế giới của
tôi."
Huy đưa ra yêu cầu với cô nàng khó tính này. Cậu ta không hy vọng cô nàng giúp
đỡ, chỉ định làm cô nàng khó chịu mà thôi.
Tệ nhất không đăng ký được thì cũng phải cho cô nàng biết mùi một chút. Cho bõ
tức.
Không đợi Charlie lên tiếng, cô nhóc Sona giơ ngay cánh tay nhỏ lên và nhao
nhao : " Em! Em làm cho. Anh Hiệp sĩ."
Huy bật cười và xoa đầu cô bé đạo : " Em có thể ở bên cạnh và nghe cũng được
mà. Hoàn thành nốt công việc của mình đi."
" Nhưng nếu tôi không đồng ý thì sao?!"
Charlie nhíu mày, mím môi tỏ vẻ không đồng ý. Charlie lại thay đổi xưng hô
kính ngữ. Cô nàng đã rất khó chịu với Huy rồi. Và Huy hoàn toàn thỏa mãn. Cô
nàng càng tức giận, cậu ta càng vui vẻ.
" Không phải nhân viên công hội sẽ hoàn thành các yêu cầu của người có mặt tại
công hội chứ?
Tôi thấy tiểu thư đã hoàn thành công tác. Như vậy cũng không ảnh hưởng thì
phiền tiểu thư dành chút thời gian cho tôi mà thôi. Làm ơn.”
Huy tỏ ra thân sĩ lịch sự với cô nàng. Điều đó càng làm nàng tiến thoái lưỡng
nan và Huy càng vui sướng.
" Giúp hắn thì vừa mất mặt vừa làm Huy có giấy tờ, không giúp hắn thì càng khó
chịu hơn và Huy cũng chả mất gì "
Đó chính là thế ' Chiếu tướng ' trong môn cờ vua. Chạy thế nào cũng không
thắng Huy.
-&&&-