Nhìn người thiếu niên trước mặt mình và cộng thêm điệu bộ săn sóc của Lux.
Charlie thầm khó chịu, ngứa ngáy. Theo nàng, đó không phải ghen tị hoặc đố kỵ,
mà là khinh bỉ, coi rẻ. Và tất nhiên đối tượng Lux Vaninuya.
Charlie L' Blanc là 1 tiểu thư dòng dõi trung lưu ở trung thành. Dù gia tộc
Blanc chỉ là 1 gia đình trung lưu, nhưng cha và mẹ nàng là người biết kinh
doanh, do đó cơ ngơi của nhà nàng cũng không nhỏ hơn những gia đình quý tộc
khác cho lắm.
Là con gái út được cưng chiều nhất trong vài anh chị em, Charlie muốn gì có đó
là điều hiển nhiên. Cũng vì thế mà từ nhỏ nàng đã có tính cách tiểu thư và
nhiễm nặng ' Ngạo kiều bệnh '.
Ngày còn rất nhỏ, nàng thường chơi đùa với 1 cậu nhóc đến từ 1 gia đình quý
tộc khác. Dù không rõ bối cảnh của đối phương, nhưng cả 2 rất thân với nhau.
Nàng còn hứa sau này sẽ gả cho hắn và hắn thì ngoắc tay hứa hẹn rất thành
thực.
Cha mẹ 2 bên biết thì rất nhiệt liệt hoan nghênh và cùng lập hôn ước vì đôi
con trẻ.
Rồi 2 năm sau, gia đình nhà nàng gặp khốn cảnh ( ông nội nàng là người chèo
chống cả gia đình lúc bấy giờ mới mất do bạo bệnh ). Gia tộc đối phương hủy
hôn ước, cha nàng nỗ lực không ngừng mới cứu vớt được công việc làm ăn của gia
đình, thì mới được như bây giờ.
Nhưng cha mẹ nàng cũng cấm nàng gặp gỡ tên con trai nhà đối phương. Hôn ước
cũng bị cha nàng xé bỏ trước mặt nàng. Nàng đã khóc rất nhiều sau đó.
Sau đó, rất nhiều lần nàng và hắn trốn đi để được ở cùng nhau, tất nhiên đều
bị bắt lại và nàng chỉ bị la rầy. Nhưng nàng tin hắn vẫn còn nhớ lời hứa thuở
nhỏ và yêu nàng.
Nàng vẫn thích và dần chuyển sang yêu hắn vì nàng không còn là cô nhóc năm nào
6- 7 tuổi, nàng sắp bước vào tuổi 18 đẹp nhất đời người con gái.
Nàng thề nguyện vào tuổi 18 của mình, nàng sẽ trở thành vợ hắn.
Còn làm sao trở thành vợ hắn, nàng hiểu.
Bẵng 1 thời gian không thấy hắn liên lạc, nàng có chút thất vọng. Không lâu
lắm nàng biết hắn trở thành mạo hiểm giả ở Công hội phía bắc thành ngoại.
Ngay lập tức nàng van nài cha mẹ cho mình được trải nghiệm cuộc đời ngoài kia,
tất nhiên cha mẹ nàng chưa biết lý do con mình làm thế và đã đồng ý.
Và sau khi có thời gian chung đụng gặp mặt hắn, nàng nhận ra hắn không còn là
cậu nhóc hồn nhiên vui đùa với nàng ngày nào, hay cậu thiếu niên sẵn sàng bị
đòn chỉ vì lôi kéo nàng bỏ trốn. Hắn không còn thuộc về nàng. Hắn trở thành
mạo hiểm giả chẳng qua là để gặp mặt những mỹ nhân xinh đẹp nhất khu ngoại
thành mà thôi. Mà đó chính là các đàn chị Virinia và Quincy ở đây.
Tất nhiên hắn tỏ ra không quan tâm tới nàng và nàng cũng không dám làm lớn
chuyện. Nếu không, cha mẹ nàng sẽ lôi nàng về nhà.
Nếu chỉ có vậy thì nàng vẫn nhịn khi mà hắn chỉ trêu chọc các chị mà thôi.
Nhưng khi Lux mới chuyển vào làm, hắn thì như có đối tượng mới. Hắn giở các
chiêu trò tán tỉnh nhưng đều bị người đẹp từ chối khéo, nhưng hắn vẫn không
dứt ra.
Tất nhiên nàng không nhịn được khi thấy người mình yêu say đắm lại tỏ tình với
người đàn bà khác. Nàng cảm thấy nàng bị tổn thương.
Khi nhận ra ả ta chỉ được có thân thể thì nàng lại càng cảm thấy tổn thương.
Vì điều gì không nói ai cũng hiểu.
Từ đó, hễ có điều kiện, nàng chỉ nói móc với tình địch và tình địch của nàng
có vẻ rất hiền lành. Vậy càng thêm khó chịu.
Nàng biết ả chỉ đang cố giả vờ ngây thơ, thuần khiết. Dù vậy Charlie L' Blanc
cũng chỉ có thể giữ căm tức trong lòng và thi thoảng bộc phát mà thôi, vì bản
chất nàng cũng không xấu.
…
" Charlie L' Blanc tiểu thư! Không biết tiểu thư còn có ý kiến gì?!"
Người con trai trước mặt Charlie vẫn lãnh khốc quát nạt như vậy. Điều đó làm
Charlie muốn khóc. Nàng nhớ ngày nào tên kia đã từng rất dũng cảm bảo vệ nàng
trước lũ bắt nạt đường phố. Nhưng giờ đây, hắn nào quan tâm nàng sống chết.
Nàng hận con đàn bà đã lôi hắn khỏi cuộc đời nàng.
" Charlie tiểu thư?! Cô nói gì đi chứ?"
Giọng nói tuy nhẹ giọng xuống một chút, nhưng vẫn không có chút xíu cảm tình
gì.
" Hiệp sĩ im đi!!! Luật là luật. Chúng tôi không đồng ý làm thủ tục cho Ngài,
xin phiền đi chỗ khác."
Charlie không nhịn được nữa mà phát tiết đi ra. Gương mặt nhỏ nhắn, yêu kiều
kia bỗng ửng đỏ và đôi mắt to kia đang rơi rớt những giọt lệ uất ức. Nàng rất
căm phẫn nhìn sang Lux vì nàng nghĩ chính cô ta là người xúi giục người thanh
niên này gây khó cho mình.
Nàng không có thiện cảm với tên này vì những gì hắn làm, càng không có giúp đỡ
gì khi hắn thân mật với ả kia.
Nàng quyết không thành toàn hắn vì nàng là người nắm sổ sách và cấp phát thẻ
mạo hiểm. Nàng có quyền làm thế và nàng cho là mình làm đúng.
---
" … "
" … "
Nhìn một màn thì ngay cả Lux, 3 nữ tiếp tân kia và những người trong gian nhà
công hội mạo hiểm giả đều chả biết nói thêm gì.
Xì xào
Bàn tán
…
Rất nhanh, nhóm mạo hiểm giả có chuyện để buôn, còn nhóm người gần Huy thì im
lặng và Falcon cũng im lặng quan sát.
" Charlie L' Blanc tiểu thư. Hình như cô có chuyện gì uất ức trong lòng thì
phải?"
Huy lên tiếng nhẹ nhàng hỏi han. Có ngu mới không biết đối phương đang nhằm
vào mình. Mà cậu ta cũng không muốn làm căng thẳng vì đối phương là phụ nữ.
Thật phiền phức với cô nàng này. Huy đã nghĩ như vậy.
" Tôi … Tiểu nữ hoàn toàn ổn thưa Hiệp sĩ."
Cô gái ngạo kiều theo nhận định của Huy đang cúi gằm khuôn mặt đỏ của mình
lại, nàng đã không còn trừng mắt nhìn Huy nữa. Vậy thì càng khả nghi đi.
' Chạm '
" Làm … Ngài định làm gì?!"
Charlie giật mình và dùng đôi mắt kinh hãi nhìn Huy bởi hành động này được cho
là rất biến thái giữa 2 người xa lạ.
Huy dùng đôi bàn tay của mình áp lên đôi bàn tay trắng nõn và nhỏ bé đang đặt
trên trang sách kia và nắm chúng lại. Cậu ta nhìn thẳng vào cô gái, miệng mỉm
cười.
" … "
Đám người xung quanh thì câm nín vì không biết nói gì.
" Cao à? Tán gái phải mặt dày như vậy chứ?!"
" Mẹ kiếp! Thằng đó còn trẻ mà chả vừa đâu. Tôi còn chưa dám cầm tay mấy mỹ
nhân của công hội quán nữa là."
" Thử đi anh bạn."
" Hahaha! Nó có gan đấy!"
Những tiếng châm chọc và đùa giỡn bắt đầu vang khắp gian nhà công hội.
" Hửm?! Đám người kia đang nói gì thế? Nào có tán gái tán giếc gì ở đây "
Không phải Huy cố ý nắm tay cô gái kia để tán gái. Có lý do để cậu ta làm vậy.
" … "
Gương mặt của Charlie càng lúc càng đỏ và như sắp chảy ra nước. Huy cũng bắt
đầu cảm thấy xấu hổ vì hành động này. Nhưng cậu ta cần làm vậy, vì cô gái ngạo
kiều nọ đã im lặng.
" Thả tay tôi ra! Đồ biến thái!"
Charlie đã không còn giữ được bình tĩnh và bắt đầu tỏ ra khó chịu.
" Hiệp sĩ! Anh làm trò gì thế?!"
Cô bé Sona nở nụ cười tinh quái nhìn Huy.
" … "
Hai ngự tỷ và Lux dùng những biểu cảm khác nhau nhìn Huy. Có nheo mắt không
hài lòng, có lạnh băng băng không cảm xúc, có ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu.
" Suỵt! "
Huy ra hiệu cho mọi người im lặng và thả tay cô nàng ngạo kiều tóc vàng ra.
" Cô có thấy khó chịu khi tôi làm vậy không, Charlie L' Blanc tiểu thư?!"
Huy không nhanh không chậm hỏi.
" Có! Tôi rất khó chịu, rất ghét người như anh! Anh bốc mùi, dơ bẩn, và khốn
nạn."
Charlie không còn kính ngữ với Huy. Trong mắt nàng, Huy là kẻ biến thái. Những
gì Huy làm với nàng cũng y như với Lux. Nhưng nàng không cam chịu như Lux,
nàng có tôn nghiêm. Sau sự việc lần này, nàng càng coi thường Lux là hạng đàn
bà dễ dãi.
" Vậy à! Tôi bốc mùi, dơ bẩn vì đã gần cả ngày trời chạy ngoài đường, đánh
nhau vào sống ra chết, mà chưa được tắm rửa, ăn uống. Và cực khốn nạn, biến
thái khi tiếp xúc quá gần nữ giới. Ý cô như vậy phải không?"
Huy bình tĩnh đạo.
" … "
Mọi người trong gian nhà, kể cả Charlie cũng không nói được câu nào. Nghe cũng
có lý, người này cũng tự biết bản thân mình như thế nào đấy chứ.
" Đó cũng chỉ là cảm nhận không thiện cảm của một số người đối với tôi mà
thôi. Tôi không để ý làm gì cho đau đầu.
Vậy tôi hỏi tiếp Charlie L’ Blanc tiểu thư câu nữa. Tiểu thư xinh đẹp có nghĩ
rằng tôi rất đáng ghét khi mà cố làm ai đó, như tiểu thư đây chẳng hạn khó
chịu và nổi nóng. Hắn đáng bị ghét, bị chửi mắng phải không?!"
Huy hì hì cười dẫn đạo câu chuyện 1 cách tài tình. Có khi Huy còn không nhận
ra mình có thiên phú kể chuyện dẫn dắt kiểu này. Có lẽ đây chỉ là bí quá hóa
liều mà dân gian hay truyền miệng mà thôi. Nhưng Huy không những mặt dạn mày
dày thực hiện trơn tru, mà còn thực hiện hết sức tận tình nữa là.
" Ý Hiệp sĩ là sao? Tiểu nữ ngu dốt không hiểu."
Charlie lờ mờ đoán ra có bất thường trong những câu văn mờ ám của gã thiếu
niên mới hiên ngang chiếm tiện nghi của mình. Nàng không ngốc để rơi vào bẫy
của hắn. Nàng bình ổn cảm xúc xuống và bình tĩnh hỏi lại đối phương. Nàng
không tin tên thiếu niên này là hạng tử tế gì, chỉ cần làm hắn mất mặt, nàng
tự nhiên có thể không cho hắn đăng ký ở đây.
Charlie nở nụ cười lạnh lẽo quan sát tiếp.
" Tôi dơ bẩn, bốc mùi ấy cũng là lỗi của tôi, tự nhiên xúc phạm tay chân của
tiểu thư cũng là không đúng. Nhưng tiểu thư có nghĩ tôi có lỗi gì, mà tiểu thư
gây khó dễ việc đăng ký của tôi không?! Chắc chắn là không rồi.
Tôi chưa xúc phạm tới tiểu thư, nhưng tiểu thư lại khó dễ cho tôi, tôi chưa ý
kiến. Bây giờ tôi xúc phạm thân thể của tiểu thư, thì tiểu thư tỏ vẻ khó chịu.
Tiểu thư có thấy vô lý không?"
Mặt Huy không đổi sắc nói năng lưu loát không chút yếu ớt. Cậu ta không sai và
cũng không yếu thì cần gì phải khúm núm. Đặc biệt là không thể yếu đuối trước
mặt phụ nữ, họ sẽ khinh Huy và cậu ta sẽ không còn mặt mũi ra đường.
Ở thế giới này hay hiện thế, không ra đường lao động đồng nghĩa với chết. Chỉ
có điều chết nhanh hay chết chậm mà thôi. Huy đã từng có kinh nghiệm lúc trưa
đi mua bán rồi.
Và Huy cảm giác cãi nhau như mấy bà chợ búa đôi khi còn hơn sử dụng nắm đấm.
Chỉ cần đối phương tịt ngòi trước, bạn là kẻ thắng. Điều quan trọng, bạn phải
mặt dày hơn đối phương cái đã.
-&&&-