" Đội trưởng! Hắn đã ngủ mấy tiếng rồi, làm sao đây?!"
Một gã râu ria sau lưng Falcon lên tiếng hỏi.
Đã hơn vài tiếng từ lúc Huy ngất đi, mà Huy còn chưa tỉnh lại. Trông dáng vẻ
có vẻ là ngủ ngon lành lắm.
" Đội trưởng! Hắn đã không có việc gì nữa, anh cứ về trước. Tụi em sẽ chia ra
để canh chừng hắn."
Một gã trẻ trẻ khác lên tiếng đạo.
Thật ra lúc chiều, nhân viên công hội mạo hiểm giả có qua thưa gửi với Falcon.
Brum có gửi lại hơn 100 đồng vàng làm phí trị thương và tiền ăn ở vài hôm cho
Huy. Công hội đã liên lạc với một thánh thuật sư trị liệu cao cấp tới. Huy đã
không có vấn đề gì, chỉ hơi nhếch nhác và bụi bẩn thôi.
" … "
Falcon vẫn chưa nói gì mà vẫn ngồi nguyên tại chỗ và chờ đợi.
" Hắn tỉnh."
Gã râu ria phát hiện Huy đã tỉnh lại. Nhóm Falcon mau chóng chú ý tới Huy,
nhưng vẫn không đi tới. Họ chỉ làm nhiệm vụ canh chừng, không phải người thân
của Huy.
---
" Đây là công hội mạo hiểm giả a?!"
Huy ngồi nhổm dậy và chợt phát hiện cậu ta đang nằm trên thảm vải trải trên
sàn nhà tại một góc khu nhà công hội mạo hiểm giả, một tấm chăn vải mỏng đắp
ngang người, còn có cả gối?!
Kỳ quái, cậu ta bị đánh ' SML ' và ngất xỉu. Cậu ta còn lo là mình bị người ta
ném ra ngoài đường cơ. Có chỗ để nằm như vậy là tốt rồi lại còn đầy đủ như
vậy, quá khả nghi đi.
" Ô?! Sao cơ thể mình khỏe khoắn vậy nhỉ? Mà mấy vết bầm tím sau lưng đâu hết
rồi?!"
Huy chợt nhận ra cơ thể cậu ta còn khỏe hơn cả lúc bước vào đây. Mấy vết
thương khi gặp Brum thì không nói, nhưng mấy vết gậy hành quyết từ triều đình
nhẹ nhõm mà biến mất thì không thể nào tin được.
Huy có cảm giác cậu ta đang mơ.
" Khiên Hiệp sĩ. Ngài tỉnh rồi!"
Một thanh âm nữ tính nhẹ nhàng, trong trẻo vang lên bên tai Huy.
" … "
Một cô gái trẻ khoảng mét sáu, tuổi tác có lẽ còn kém Huy, đang đứng trước mặt
Huy. Cô gái đang dùng 2 tay bưng 1 bọc vải nhỏ.
Cô gái gương mặt trái xoan thanh tú, mắt to đen tròn ngập nước, mũi thẳng nhỏ
nhắn, môi đỏ cười mỉm hoạt hoạt tạo cảm giác muốn cắn một cái, còn cái cằm nhỏ
tròn trịa chỉ muốn nựng. Nàng để tóc mái che ngang hàng mày liễu, hai bên mai
để hai cột tóc che quá tai và xõa xuống qua ngực, mái tóc đen mượt sau gáy dài
tới tận thắt hông đang khẽ lắc lư theo thân hình nhỏ nhắn của nàng.
Nhìn mái tóc không có lấy 1 sợi tóc rối ấy, Huy quả thực không nhịn được tâm
tình. Cậu ta là Big-Fans của kiểu con gái Đen- Dài- Thẳng huyền thoại.
Da dẻ cô nàng trắng nõn, dáng dấp cân đối. Trước sau đều là đồi núi, đặc biệt
là phía sau.
Nàng mặc 1 cái áo sơ mi trắng dài tay, sau đó mặc thêm 1 chiếc gile đen, kế đó
là một cái quần bò dài màu đen, giày vải đen của nữ. Đây là đồng phục của nhân
viên nữ công hội.
Phần áo thì vừa với phần trên của nàng bởi vì đôi thỏ nhỏ của nàng dù rất to,
nhưng không có khủng bố như của nữ thần Aphrodite là E+ và Jenny A'rc Lavindor
là cỡ D, nàng chỉ khoảng cỡ B+.
Nhưng phần dưới thì có vẻ miễn cưỡng và cực bó sát, eo gầy nhỏ nhắn, đùi dài
đẹp hoàn mĩ, hông nở nang không có cảm giác thiếu chút thịt nào và rất khiêu
khích.
" … "
Mỹ nhân này quả thật bách bàn nan miêu với vốn văn ngữ trung bình của Huy, cậu
ta muốn miêu tả rõ ràng vẻ đẹp đó nhưng cũng chỉ lực bất tòng tâm. Cô ấy rất
đẹp, chuẩn kiểu Huy thích, tuy có thể hơi kém 1 chút với Jenny A'rc Lavindor.
Đã có lúc cậu ta hơi ngơ ngẩn đỏ mặt.
Nhưng rất nhanh Huy đã thấy mình lại ngu xuẩn khi tin ai đó qua vẻ ngoài. Cậu
ta đã từng có bài học rồi, và Huy thôi miên man suy nghĩ.
…
" Cô là?"
Huy ngồi hẳn dậy ngay ngắn và hỏi chuyện 1 cách bình thường không mang theo tí
ti tình cảm gì, nhưng cũng không thể lỗ mãng với cô gái.
" Tiểu nữ tên là Lux Vaninuya, là nhân viên của công hội mạo hiểm giả này."
" Không biết lúc tôi ngất xỉu đã có chuyện gì? Người đàn ông tên Brum thì
sao?!'
Vẫn cái giọng nói ấm áp, nhẹ nhàng đó. Huy cảm thấy cô gái này là gái ngoan
đây. Mà cũng chỉ là nhận định đơn giản của bản thân, cậu ta cũng không dám
chắc chắn. Cậu ta tặc lưỡi và hỏi vài vấn đề nghi vấn.
" Hiệp sĩ Brum đã rời đi sau đó. Nhưng có để lại số vàng để cho Hiệp sĩ trị
thương và số tiền còn thừa này là bồi thường. Xin Hiệp sĩ nhận lấy."
Cô gái vẫn giữ nụ cười như mộc xuân phong bên môi và chìa 2 tay với gói vàng
về phía Huy.
Và Huy cũng không tiện gây ra điều gì vô lễ với cô gái. Cậu ta cũng ậm ờ và
giơ tay về phía túi vàng.
" … "
" … "
Khốn nỗi cậu ta định hành xử thân sĩ, nên cũng chìa 2 bàn tay ra và hứng túi
tiền. Ai dè 2 bàn tay của cậu ta động chạm vào mu 2 bàn tay của cô gái. Một
cảnh tượng rất ngượng ngùng chớm nở giữa 2 con người mới nãy còn vẫn xa lạ và
bây giờ vẫn thế. Hoặc có lẽ không còn như thế cho lắm.
…
Cảm giác nộn nộn, mềm mại của bàn tay nhỏ bé kia đã làm cho Huy hơi hơi vi
diệu cảm xúc. Lần đầu tiên cậu ta chạm vào tay người khác phái kiểu vậy, mà
kiểu khác chắc chỉ có xã giao bằng hữu không hơn.
' Thịch '
' Thịch … '
Nhịp tim của Huy tăng thêm vài nhịp và rộn rã sinh động như chồi non đang đâm
chồi vào mùa xuân. Mặt cậu ta hơi đỏ và khẽ liếc sang cô gái. Khuôn mặt nhỏ
nhắn đối diện ấy cũng đỏ 1 mảnh như những rạng mây vào lúc hoàng hôn. Đỏ vì
ngượng ngùng, xấu hổ.
Cô gái không nói được lời nào nhưng cái miệng nhỏ hơi mím lại và đôi bàn tay
bằng ngọc trắng như tuyết kia khẽ run nhẹ.
" A! Cô cứ đặt cái túi xuống là được … "
Huy hơi ngượng ngập.
" Vâng … "
Cô gái khẽ ấp úng gật đầu như mới tỉnh mộng. Sau đó tách đôi bàn tay ra và bọc
tiền rơi vào lòng bàn tay Huy, rồi sau đó lùi tay về.
" … "
Huy ngẩng đầu nhìn Lux và cô gái thì đã lấy lại nụ cười thiên thần cũ, đôi mắt
như cũng biết cười theo. Có điều, giờ này gò má của nàng vẫn lất phất ửng
hồng, tuy không còn đậm như lúc nãy. Trông nàng như 1 thiếu nữ đang yêu vừa
bước ra từ khung tranh của những bộ truyện tranh tình cảm đen trắng của Nhật.
Với Huy, đây chính là cảnh đẹp nhất mà cậu ta từng thấy. Những cái trước đó có
lẽ không thể hơn được cái này.
Phút chốc cậu ta ước gì chưa từng gặp Jenny A'rc Lavindor hoặc như gặp cô gái
này sớm hơn …
---
Cái lúc mà Lux rời khỏi quầy tiếp tân để tới chỗ Huy. Ngoài nhóm Falcon, mấy
cô tiếp tân cùng trực với cô gái cùng nhìn về phía bọn họ, cũng chả phải quan
tâm Huy là thằng nào. Lý do là cô bạn của họ.
" Hừm, con bé này. Đã bảo về sớm đi. Tội gì mà phải quan tâm thằng hiệp sĩ
khốn nạn đó?!"
Một cô nhân viên tóc vàng ngắn ngang vai, gần 30 tuổi, gương mặt không tính là
đẹp , nhưng vẫn ưa nhìn trong lớp trang điểm đậm, vóc dáng lồi lõm nở nang bạo
phát. Nàng nhìn điệu bộ săn sóc của Lux mà không vừa ý.
" Chị ấy tốt bụng ghê. Em thì không dám lại gần tên đốn mạt ấy. Sợ bị hắn sàm
sỡ thì khổ."
Một cô nàng dáng vẻ nhỏ nhắn, nhưng đôi thỏ của cô bé không nhỏ, tầm 16-17
tuổi, tóc hồng cột đuôi ngựa, tỏ vẻ hâm mộ.
" Xì! Em thấy cô ả chỉ đang cố tỏ vẻ tốt bụng trong mắt mọi người thôi."
Một cô gái tóc quăn vàng chỉ xấp xỉ tuổi với Lux, dáng người tương đối hảo
nhưng nghèo nhũ. Nàng đang loay hoay ghi chép tài liệu. Nghe mọi người bàn tán
thì dừng tay lại và nói một câu không dễ nghe như thế.
" Này! Charlie! Sao em lại nói năng như vậy?! Dù sao Lux cũng là người mới, em
việc gì phải khó khăn như vậy?"
Bà chị 30 tuổi tỏ vẻ không thích giọng nói của cô gái Charlie. Dù sao cũng là
bạn bè trong công việc, sao lại mất đoàn kết làm vậy.
" Em thấy thế nào thì nói thế. Nó chỉ giả đò thôi."
Cô gái Charlie không cho là đúng. Sau đó cô nàng quay lại với phần việc của
mình.
" Có phải thằng bạn thanh mai trúc mã hồi nhỏ của em để ý tới Lux không?! Mà
tiểu thư nhà giàu như em thì cần gì phải đi làm cái việc này. Chỉ để mỗi ngày
thấy nó à?!"
Một bà chị tuổi tác cũng ngang bà chị tóc vàng 30 kia, có điều chị này để tóc
đen dài và vóc dáng cũng không kém người bạn kia.
" Không có! Chị Quincy, chị nói cái gì thế?!"
Gương mặt Charlie từ băng lãnh màu trắng bỗng đổi sang ngượng ngùng và ửng đỏ.
" Ồ ồ ?!"
" Thôi tỏ ra tò mò đi, bà già Virinia, còn nhóc nữa, Sona!"
Hai thính giả còn lại tỏ vẻ thích thú trầm trồ. Còn Charlie gắt lên một tiếng
và ngưng lại công việc của mình.
" Nhìn kìa! Chàng hiệp sĩ đang tính bộc lộ tình cảm với cô công chúa nhỏ của
chúng ta kìa."
Quincy không nhanh không chậm chỉ ngón tay về phía đôi bạn trẻ phía đằng kia.
" Ồ?! "
" … "
Bốn cặp mắt có háo hức, có lãnh đạm, có không rõ tâm tình nhìn vào đôi bàn tay
nam đang ấp đôi bàn tay nữ kia. Với họ, đó là cảnh đáng chú ý nhất lúc này.
Phụ nữ quả là sinh vật thích tám chuyện và cũng bát quái bậc nhất hành tinh.
Dù là thời đại nào, thời gian nào, hoàn cảnh nào.
-&&&-