21 : Ông Chủ Giỏi Dụng Binh, Đã Các Phu Nhân Lại Thiệt Binh


" Hí … Bộ bàn ghế đó là hàng đặt giá 5 đồng vàng đấy. Ngươi làm cái trò gì
thế?!"

Ông chủ quán một bụng ruột đều lục, mồ hôi vã ra trên gương mặt béo bủng và
trắng như bạch tuyết.

" Hình như giá trị bồi thường còn không có đủ thì phải. Mà tôi kém toán lắm,
hay đập thêm vài cái nữa rồi tính luôn thể."

Huy cảm thấy trong lòng phấn khích lạ thường. Cái cảm giác làm kẻ khác tức đến
hộc máu mà không thể làm gì được ấy, rất là thú vị. Cảm giác mình là bố chúng
nó ấy, nói sai tụi nó chả dám cãi lại.

Thú vị lắm luôn ấy.

Mặc dù bản chất Huy vốn hiền lành. Nhưng hiền lành thường đi kèm với cục tính.

Không rõ tại sao, trong trường hợp này đa phần người cục tính thường sẽ lao
vào đánh nhau với chủ quầy. Huy lại chọn phá đồ và khiêu khích.

Không thể không nói cậu ta đang xuất ra thứ thuốc trái với thứ thuốc cậu ta
liệt kê với Cục Sở hữu Trí tuệ để được kinh doanh. Đây có phải buôn hàng lậu
không?!

Không ai biết và cũng chả ai muốn tìm hiểu.

' Rầm … rắc … két '

' Rầm '

" Dừng lại đi thằng ác nhân!!!"

Lão chủ nhà khách đã đứt gan rách ruột không thể tả xiết.

' Rầm ... '

" … "

" Chúng mày còn đứng đó nhìn cái gì?! Lên đánh chết nó đi, để thằng bố con mẹ
nó không nhận ra khuôn mặt nó cho tao."

Lão béo không còn nhịn được mà văng tục khi chứng kiến khuôn mặt phê nứng như
hít ma dược của Huy.

< Tại thế giới này, ma dược hay chất gây nghiện tạo hoang tưởng cũng có nhiều
loại như ở hiện thế. Kiểu kiểu như Ma Túy Bột, Đá, Lá Đu Đủ, Thính = không thể
nào :)) >

Cỡ nào hạnh phúc khi đập phá đồ đạc của người ta a?! Đã là 15 đồng vàng của
lão rồi. Ai có thể nhịn nhưng lão thì không.

" Thằng oắt con! Mày tưởng cầm cái khiên đó quơ qua lại là tao sợ hả?!"

" Đánh cho nó nghi ngờ nhân sinh đi!"

" Đánh gần chết là được. Phiền phức quan quân thì kẹt cho ông chủ."

Ba tên côn đồ hung hăng lao tới chỗ Huy. Hiển nhiên cho là Huy đã là cá nằm
trong rọ.

" Xin lỗi nhé mấy ông chú."

Huy tiện tay vơ lấy mấy cái bát, đĩa gỗ rơi vãi từ 3 cái bàn bị đập nát. Rồi
cứ nhè mấy tên kia mà ném mà liệng. Không trúng 10 phát, ít nhất trúng 2- 3
phát. Nhưng như thế cũng rất tốt.

" … "

" Con mẹ nó chơi hèn."

" Thằng này láo."

Mấy tay côn đồ bộ hạ của lão chủ nhà khách còn loay hoay tránh né. Thì Huy đã
nhanh chóng lấy ra được 1 que gỗ từ chân ghế bị vỡ do xung lực.

Không nói nhiều lời cậu ta băng băng trên sàn nhà liểng xiểng bát đũa vỡ để
tới trước mặt đám côn đồ kia và quần ẩu với họ.

' Vụt '

' Bộp '

" Aah… "

Một gã côn đồ đã ra đi đầu tiên.

Huy không nhân từ đến nỗi mà nhẹ tay với đám người sẵn sàng đe dọa mạng sống
của cậu ta. Nhưng cậu ta chỉ dùng thanh gỗ phang thẳng vào đầu gã kia đã là có
tính người rồi. Còn cái gậy đập vào đâu thì chỉ trách tên kia quá không may
mắn.

Gã đó trúng một gậy thì đổ ngã ra cái bàn đằng sau với cái đầu nhuốm máu. Và
bộ bàn ghế đó cũng tổn hại gần như hoàn toàn.

" Con mẹ mày!!!"

Gã côn đồ thứ hai cầm con dao găm hơn hai mươi phân phát hiện Huy đang gần hắn
nhất và cái khiên đang ở phía tay phải Huy, tức là ngăn cách hắn với Huy. Theo
bản năng hắn cố gắng lách ra đằng sau cậu ta để tạo thế đâm chuẩn xác nhất.

' Vù '

' Cạch! '

' Tạch!!! '

" … "

Gã tuy nhanh, nhưng Huy nắm thế chủ động về thời gian cũng như hành động hơn
hẳn. Huy chỉ cần xoay người và mọi việc còn lại chỉ việc cái Thánh Khí lo.

Cái dao găm kia gãy đôi ngay tức khắc khi va chạm với cái khiên trên tay Huy.
Nhưng theo quán tính gã côn đồ vẫn cứ lao tới phía trước.

" Haaa … "

Huy hít lấy một hơi nhẹ và co chân phải lên, chân trái làm trụ.

" Chết!!!"

Huy hét 1 tiếng. Đồng thời hạ chân phải xuống và tiến về phía đối phương.
Khuỷu tay phải vuông góc với ngực tạo ra lực đẩy. Cậu ta dồn sức và đẩy gã côn
đồ đang mất đà về phía mình.

' Rầm '

Gã côn đồ thứ 2 còn chưa hiểu gì thì đã bị xung lực hất văng ra đằng sau hơn
5- 6 mét. Đến khi chạm vào tường nhà mới dừng lại. Một đường bay quỹ tích gã
đã phá vỡ vài bộ bàn ghế, có vài vị khách quan sát cũng chịu vạ lây. Rơi xuống
đống lộn xộn, gã đã bị bất tỉnh nhân sự do lực phản chấn quá mạnh. Đằng sau
bức tường va chạm cũng có dấu hiệu lún vỡ.

Tuy không có thương vong gì, nhưng có vẻ cú huých đó cũng khá đau đấy. Huy
trợn mắt cảm thán thầm.

" … "

Mọi người trong nhà khách lại được phen bất khả tư nghị. Còn gã côn đồ còn lại
đang run rẩy con dao găm cùn của mình. Trong mắt gã, thằng ranh này cực kỳ
không thể chọc vào. Chọc vào thì cũng chỉ như 2 thằng ngu kia thôi. Gãy chân
gãy tay, liệu chủ nhân có bồi thường thuốc men chu toàn?!

Không có chuyện đó.

Và gã cảm thấy may mắn khi gã đứng khá xa thằng ôn dịch này.

" Còn muốn thử chút xíu?!"

Huy cũng không phải dạng hiếu chiến. Cậu ta ve vẩy Thánh Khí và ướm hỏi. Mặc
dù là ướm hỏi nhưng giọng điệu cậu ta rất lạnh tanh. Phảng phất là không cho
nói ' Tiếp tục' là một.

Nhưng trong thâm tâm cậu ta đang sướng gần chết á.

Lần đầu tiên cậu ta oánh nhau không khác gì mấy nhân vật chính trong Anime,
Manga.

Đã thế còn oanh oanh liệt liệt. Đã được miếng còn được tiếng.

Sung sướng không thể tả.

Cậu ta cảm thấy cơ thể cậu ta đang sôi trào hơn hết lúc nào. Vẫn chưa đủ, chưa
đủ.

" Anh hùng, xin tha cho tôi … A! Đừng phá phách nữa, tôi quyết bảo vệ nhà
khách này."

Gã côn đồ thứ 3 đã sợ hãi lắm rồi, đánh đấm kiểu gì như kỵ sĩ đế đô thế?! Lại
còn có cái khiên quỷ dị kia, dù là cường nhân cũng e ngại.

Nhưng y chợt nhận ra mình nói năng hơi ngu, nên vội vàng sửa chữa lời nói. Dù
đánh không lại người, cũng nên tỏ ra là mình đang cố hết sức. Sau đó giả vờ
trượt té mà xỉu cũng chả trách được hắn.

" … "

" Mày diễn kịch cho ai xem?! Đánh chết nó, có việc gì tao chịu trách nhiệm."

Huy còn chưa nói gì, lão chủ nhà khách đã nhanh chóng nhận ra tên thuộc hạ của
mình đang nói láo. Lão nghĩ 2 tên kia chỉ là không may mà thôi. Gã thứ 3 này
là thuộc hạ tốt nhất mà lão mua từ đám nô lệ, đánh đấm thì nhất lưu. Có cái
khiên màu bạc nhỏ nhỏ kia thì làm được gì.

Lão nhất quyết không tin tưởng kỳ tích gì hết.

" … "

Bầu không khí hơi ngưng trệ một hồi.

' Cạch cạch '

" Ở đây có chuyện gì thế này?!"

Một nhóm 5 binh lính triều đình xộc vào gian nhà đại sảnh. Là lính ngoại thành
với sắc áo đen dễ phân biệt. Trong số 5 người này, ai ai cũng chỉ mang theo
giáo sắt, còn một gã choàng áo choàng sắc đỏ mang theo 1 thanh gươm bên hông.
Có vẻ y là đội trưởng của nhóm lính này và cũng chính gã là kẻ lên tiếng hỏi
lớn.

" Là đội trưởng Falcon đây mà … Nhà khách của tôi bị kẻ kia đập phá, còn đả
thương nhân viên. Làm ơn phân xử cho tôi …"

Lão chủ nhà khách như quen thân với tay đội trưởng bảo an kia. Y tiến tới gần
đối phương, nắm nắm tay chân đối phương mà tỏ vẻ ấm ức lắm. Có khi lão hận
không thể ngay lập tức làm cho đối phương hiểu rõ mọi chuyện ngay.

' Phù '

Còn gã côn đồ thứ 3 thấy vậy thì thầm thở nhẹ ra hơi, y cảm thấy ngày hôm nay
rất là may mắn. Nghĩ nghĩ chút xíu, gã lén lui về phía sau. Tránh bị oan uổng
thì …

Gã đội trưởng nhìn qua chút xíu mọi người trong gian nhà, nhưng y vẫn lấy lệ
hỏi lại lý do tại sao Huy công kích quán này: " Là có chuyện gì mà ngươi đập
phá nhà của hắn."

Huy hơi thu liễm cảm xúc của mình xuống hảo nói chuyện : " Tôi đã chi trả đầy
đủ 1 tháng tiền phòng cho 2 phòng trọ. Giờ tự dưng ông chủ lại muốn đuổi tôi,
tôi cũng không so đo mà chỉ đưa ra yêu cầu hoàn tiền, nhưng cũng bị cự tuyệt.
Đã vậy còn bị chủ quán vây công."

Gã đội trưởng Falcon còn chưa nói gì, lão chủ nhà khách vội vàng quát : "
Thằng ác nhân như mày còn dám vác mặt vênh váo giữa phố xá sao?! Sao triều
đình không xử tử mày đi."

" … "

Gã Falcon nheo mắt suy nghĩ điều gì. Thì một gã lính theo sau thấp giọng
truyền âm : " Đội trưởng! Thằng đó là Khiên Hiệp sĩ từ triều đình. Phía trên
có lệnh theo sát nó, trừ không phải nguy hiểm tính mạng, còn lại thì mặc kệ
nó. Em thấy là bỏ quá đi."

Một gã khác cũng can gián : " Đúng thế Đội trưởng. Nhìn 2 thằng ngu đằng kia
là rõ tụi nó bị thằng đó đánh gục bằng Thánh Khí rồi."

Gã Falcon hơi trầm tư một chút rồi lão hẩy gã chủ nhà khách ra xa rồi quát : "
Chủ quán Balcury, ngươi đã làm sai rồi. Còn không mau hoàn tiền cho người ta
để yên chuyện."

" … "

Gã chủ quán Balcury trố mắt khi nghe những lời này từ người anh em chí cốt
từng vật lộn gian nan trên đường đời với lão.

Hay lão nghe nhầm. Hoặc giả là Falcon nói nhầm.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh đe dọa từ Falcon, y biết là gã không phải nói
nhầm hay bản thân lão nghe nhầm.

Thế là muốn bồi thường lại chính xác là 185 đồng vàng a?! Chưa kể lão còn
thiệt hại về người và của. Cái này ai chi trả cho lão đây?!

Này gọi là ' Đã các phu nhân lại mất binh' đây mà.

Lão Balcury đã khóc ra máu. Nếu có thuốc hối hận, lão sẽ uống và không bao giờ
cho Huy vào trọ.

Nhưng muộn rồi.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #21