16 : Phiên Tòa Không Nói Lý


" Hức hức … "

Mellyn …

À không phải. Phải là công chúa đệ tam Jenny A'rc Lavindor mới đúng. Cô ả đang
khóc thút thít trước hành động của Huy. Ra vẻ cô nàng chịu oan uổng lắm vậy.

" Xì xào "

" Bàn tán "

Mọi người trong gian phòng bắt đầu xì xào to nhỏ.

" Oan uổng cái ' ĐM' nhà mày nhé, con điếm." Đó thật sự là những gì Huy nghĩ
trong đầu. Cậu ta đã thôi hy vọng Jenny A'rc Lavindor sẽ làm chứng cho sự vô
sự của bản thân.

Lúc trước cậu ta đã từng rất quan tâm, cảm mến cô gái ấy. Chỉ cần nghe được
tiếng nói của nàng, hoặc thấy người con gái đó tươi cười với mình, chỉ hướng
về mình mà đối xử tốt, Huy đã rất hạnh phúc.

Nếu như lúc trước mà thấy Jenny A'rc Lavindor khóc, dù bất kì nguyên do gì. Có
lẽ Huy sẽ không giữ được bình tĩnh mà muốn tự tay lau đi những giọt nước mắt
ấy, để gương mặt đẹp đẽ kia mãi mãi rạng ngời dưới ánh bình minh.

Nhưng giờ đây, Huy cảm thấy buồn nôn và cảm giác thật kinh khủng khi nhìn thấy
cô công chúa kia. Huy không còn muốn xúc động mà đi an ủi cô ta, vì đã có kẻ
thay thế cậu làm việc đó. Là William Wood. Và Huy cũng không có chút xíu ba
động cảm xúc nào với cái sự việc đó.

Huy quay đầu lờ đi hình ảnh đáng chướng mắt kia đi.

" Hức huhuhu … "

Nhưng Jenny A'rc Delavindor càng nức nở thương tâm hơn, đám hiệp sĩ phải từ từ
khuyên bảo. Đến lúc này, thật sự thì Huy cũng hơi chút động tâm.

Dù gì cũng đã từng có những giây phút đẹp đẽ. Đó là những gì cậu ta đã nghĩ.
Huy cũng không nỡ xúc phạm quá đáng người đã từng là đồng bạn của mình.

Dù không còn là gì của nhau, cũng không nên nói xấu người ta. Huy quan niệm
như thế.

Đừng giả vờ khóc nữa. Con điếm khốn nạn…

" … "

Lời vừa định ra từ miệng thì Huy đã nuốt nó vào. Và khi mà Huy thật sự bình
tĩnh định thanh minh thì một gáo nước lạnh đã dội vào mặt cậu ta. Có khi còn
hơn cả gáo nước lạnh giữa trời đông rét buốt.

" Xin Hiệp sĩ đừng trốn tội. Ngài đã làm ra những việc bại hoại như thế, tại
sao lại không dám thừa nhận."

Jenny A'rc Lavindor vẫn vùi gương mặt của mình vào trong lòng bàn tay, nghẹn
ngào thanh âm gào thét làm cho cả gian phòng lâm vào trầm lặng.

Một chữ ngạc nhiên " Đù!"

Hai chữ kinh ngạc " Cái gì!!"

Ba chữ phẫn nộ " Đồ ác quỷ!!!"

Huy thật sự phẫn nộ vì những gì Jenny A'rc Lavindor đối xử với cậu ta. Cậu ta
còn không có muốn tổn thương cô ta tí ti, chứ đừng nói đè cô ta ra và hãm hiếp
như những gì cô ta nói.

Ấy vậy vì cái gì mà lại đối xử bạc bẽo với nhau như vậy?

Tình người của cô ta bị chó tha mất rồi à?! Hay đẻ ra cô ta chỉ được cái mặt
mà không có trái tim?!

Những câu hỏi như thế cứ xoay quanh trong đầu Huy. Và cậu ta thật sự căm giận
cô gái trẻ đang đứng trước mặt cậu ta.

Chỉ cách cậu ta có gần 5 mét khoảng cách mà tưởng như rãnh trời không thể vượt
qua.

Dù rất muốn thân thủ vả vào mặt cô ta vài cái bạo tát thì Huy cũng không có
khả năng để thực thi.

" Thằng chó đẻ rẻ rách! Mày có gan thì nhận mẹ mày tội đi. Mày nỡ lòng nào làm
1 cô gái đáng thương như này chịu oan ức?! Mày có còn là con người không? Hay
chỉ là thú đội lốt người hả Huy?"

William Wood phẫn nộ cũng không kém Huy. Sự tức giận của hắn có khi còn lớn
hơn Huy. Huy cũng thật ngạc nhiên khi thấy biểu hiện thái quá của Wood. Như
thể Jenny A'rc Lavindor là gì của hắn.

Hơi suy nghĩ một chút, Huy lờ mờ hiểu là 2 đứa gian phu dâm phụ này đã gài
mình. Bằng chứng là bộ áo giáp, đôi giày và cái nhẫn không gian của mình hiện
tại đều ở trên người William Wood. Huy căm 2 đứa này lắm, nhưng trong đầu cậu
ta lóe lên chút gì đó.

" Nhận nhận cái ' ĐM ' tội ấy. Là mày phải không! Là William Wood mày đã lợi
dụng công chúa Jenny A'rc Lavindor. Lợi dụng sự yếu đuối của cô ấy để lừa gạt
tiền bạc của tao phải không?! Mày hèn hạ lắm quý ngài thương hiệp sĩ à."

Huy bình tĩnh đáp trả thằng phò người Mỹ kia. Huy thật sự bình tĩnh trở lại và
đáp trả ngoạn mục.

Đây chính là kế sách của cậu ta.

Họa Thủy Đông Lưu.

Và cậu ta trắng trợn đẩy trách nhiệm sang cho William Wood và cố ý ca ngợi cô
công chúa mà cậu ta xem như ác quỷ kia. Vào thời khắc sinh tử này. Nếu mà còn
câm như hến hoặc yếu hèn đầu hàng. Hay do dự cái gì suy tính.

Cái chết hẳn cách không xa là mấy. Huy đã không còn đường lui và đã cược hết
tất cả vào ván bài định mệnh này.

Được thì ăn cả và sống, Ngã thì về không và chết.

---

" … "

William Wood quả nhiên hơi nghẹn lời một chút.

" Nói nhảm! Nhân chứng ở đây. Là Jenny A'rc Lavindor công chúa Đệ tam của
Lavindor."

Một lượt hô hấp sau, thương hiệp sĩ mới phản ứng lại. Vẫn cái kiểu giọng kẻ
độc đoán.

" Thưa Đức Vua của đế chế Lavindor tôn kính! Thần xin thề có các vị thần trên
trời chứng giám cho sự trong sạch của mình. Thần là Nguyễn Đức Huy và là Khiên
Hiệp sĩ,một cận thần trung thành của Đức Vua, đã không hề làm sự việc bại hoại
với tam công chúa và có hành vi giết người. Có người vu oan cho thần. Còn đó
là kẻ nào. Thần đã vừa cùng gã nói chuyện."

Huy không đợi Jenny A'rc Lavindor mở miệng. Cậu nhanh chóng tuyên bố với Đức
Vua về sự trong sạch của mình một cách tự tin. Không thể nghi ngờ, trường hợp
này cậu ta đã rất cố gắng, và chắc mẩm kết quả sẽ là vô tội.

Huy thầm thở phào khi đã trình bày hết tất cả những gì đã dự tính trong đầu.

Cuộc đối thoại này, cậu ta đã dự tính khi còn bị dẫn độ ngoài phố. Và vẫn còn
vài lượt đối thoại phía sau, nếu cần.

Quả nhiên, Đức Vua Sebastian Delavindor vẫn chưa bỏ qua. Lão ta chỉ tay vô mặt
Huy và thét dài một tiếng như đã rất phẫn nộ một thời gian dài vậy : " Xàm
ngôn!!! Ngươi nghĩ ta không biết ngươi đang ở ngụy biện?!"

Lúc này, Huy đã không còn run sợ nữa, thay vào đó là sự bình tĩnh, lạnh lùng.
Có khi chém gió thành thần mới là bản chất thật của Huy. Huy không chùn bước
mà tiếp tục thưa gửi rất thành khẩn : " Thần hoàn toàn trong sạch. Các bằng
chứng đưa ra không thuyết phục. Thần không mặc áo là do trời đêm quá nóng,
thần phải cởi bỏ. Thanh kiếm của thần mới mua hôm qua và thần hoàn toàn chưa
dùng. Bị dính máu này, chắc chắn là có vấn đề, có người đã động tay chân với
nó. Tất cả vật phẩm của thần đều gửi vào trong nhẫn không gian và đã bị kẻ
gian trộm cướp. Xin Đức Vua tôn kính xem xét."

Huy liên tục đánh thần tốc với những lời ăn tiếng nói mạch lạc. Một chuyện
không thể nào xảy ra khi cậu ta còn ở thế giới cũ. Có khi chỉ là xin đi chơi '
Game' hoặc xin đi làm thêm vào lúc tối muộn. Một là cậu ta không thể không nói
dối, hai là cậu ta không thể nói hết câu thứ 2 và bị bố mẹ bác bỏ việc làm
thêm của cậu ta. Và thế là cậu ta bất bình mà oán độc.

Lời ăn tiếng nó rất quan trọng trong cuộc sống. Đôi khi việc bạn biết ăn nói
còn hơn cả việc có nhiều tiền, hoặc đẹp trai đẹp gái. Nhưng trong vài trường
hợp, có những cái còn hơn cả lời ăn tiếng nói.

Mềm sợ cứng, cứng sợ ngang, ngang sợ không nói lý, không nói lý sợ liều mạng.

" Ngươi nghĩ ngươi thề thốt như thế, ta sẽ tin sao?! Ta bất kể là ngươi có thể
ngụy biện giỏi cỡ nào, thì ta vẫn tin tưởng công chúa con ta nói đều là thật.
Trong mắt ta ngươi là kẻ có tội."

Đức Vua không nói lý trả lời lạnh lùng dội gáo nước lạnh thứ < tiếp theo> vào
mặt Huy.

" … "

Trong nháy mắt Huy hơi đứng hình khi nghe nhà vua nói như thế. Huy như đứa học
trò khó hiểu vấn đề giáo viên giải sai, nhưng giáo viên lại bắt phạt cậu ta vì
tìm ra chỗ sai.

Các dòng suy nghĩ của cậu ta bắt đầu loạn thất cước bát tao một cách không thể
gỡ rối.

Và vô hình chung Huy đang không biết nên đáp trả tiếp theo như thế nào.

" Sự việc đã rõ ràng như ban ngày. Ngươi còn có thể mặt dày chối tội sao. Tại
sao lại có tên phế thải như ngươi trở thành Tứ Hiệp sĩ. Là do định mệnh trớ
trêu ư?!"

Đức Vua một tay chống trán, một tay chỉ vào Huy. Giọng của lão một bộ thương
dân hại nước bắt đầu trang bức.

Bọn quý tộc bắt đầu rủa xả, xỉ nhục Huy không tiếc lời và đám hiệp sĩ dị giới
cũng chen vào mấy câu ác khẩu đối với thằng ất ơ xấu số kia.

Một bên quan sát Huy, Watanabe Shuichi lờ mờ đoán ra được điều gì. Cậu ta hơi
áy náy nhìn Huy mà chỉ buông ra những lời chửi bới như có như không rồi im
lặng.

Còn 2 người Wood và Bình, họ nghĩ cái gì và hiểu rõ được vấn đề hay không thì
có thiên đường mới rõ ràng bạch mà thôi.

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #16