10 : Diễn Viên Kịch Xuất Sắc Nhất ( Hạ )


" … "

" … "

Nhóm Huy lục tục tiến tới cái đồng hồ cát và làm theo chỉ dẫn. Giọt máu vừa
chạm vào tờ thiếp, các dòng chữ loằng ngoằng màu mực đen bắt đầu hiển hiện.
Rất nhanh tờ giấy xuất hiện kín những kí tự lạ lùng.

Ngay sau lúc ấy, Huy cảm nhận trong đại não như có vô vàn luồng khí tức xâm
nhập. Chúng mãnh liệt khai thông đầu óc cho cậu ta.

Cậu ta phút chốc hiểu được nội dung của tờ thiếp.

" Khiên Anh Hùng : Nguyễn Đức Huy

Cấp bậc : 1

Danh hào : Tứ Đại Anh Hùng Hộ Quốc

Kinh nghiệm : 0/200

Điểm cộng : 0

Thuộc tính :

+ Tinh thần : 0

+ Thông minh : 25

+ Sinh lực : 100

+ Ma lực : 0

+ Thể lực : 50

+ Phòng ngự : 10

+ Nhanh nhẹn : 10

+ Tấn công : 20

Huyết mạch :

+ …

Kỹ năng :

+ … "

" Cái này sao giống với các chỉ số trong game nhập vai thế nhỉ? Hay đây 1
phiên bản dựa trên S.A.O?! " Huy rất là thắc mắc với cái tình huống này.

" Nào, các anh hùng! Hãy cho mọi người xem Anh Hùng Thiệp của mình đi!" Tổng
Giáo hoàng ngửa tay phải lên về phía nhóm hiệp sĩ.

Rất nhanh, nhóm 4 chàng trai cho nhau xem tờ thiệp của nhau.

Và cũng rất nhanh, nhóm 3 người còn lại lộ ra bộ mặt khinh thường với người
bạn còn lại của mình.

" Ái chà, chỉ số của chú mày thấp nhỉ." William Wood giả đò quan tâm.

" Tệ đây. Anh cũng là dân sinh viên mà còn hơn chú nữa là …" Watanabe Shuichi
thì mèo giả khóc chuột.

" … " Còn Vương Chí Bình chả thèm bình luận, hắn thở hắt khinh bỉ nhìn Huy.

Một bộ kiểu như " Thằng rơm rơm như mày thì đừng nên đứng trước mặt tao,
chướng mắt quá thể."

Huy cũng đã xem qua chỉ số của 3 người còn lại. William Wood các chỉ số đều
cao đồng đều, so với 3 người còn lại. Sau đó tới phiên Vương Chí Bình thiên về
dạng sức mạnh, kế đó mới là Watanabe thiên về thông minh với 125 điểm.

" Ồ, khoan! Điểm kinh nghiệm của chú em sao lại gấp đôi tụi anh vậy?" William
Wood phát hiện sự lạ trong Anh Hùng Thiệp của Huy.

" Ồ! Đúng vậy này. Của tôi chỉ có 50 điểm." Watanabe Shuichi cũng chú ý tới.

" Tại sao lại như thế!? Sao lại chỉ có mình …"

Đó là suy nghĩ đầu tiên trong đầu của Huy khi cậu ta bàng hoàng nhận ra sự
khác biệt này.

Yêu cầu thăng cấp của William Wood và Vương Chí Bình chỉ là , còn Watanabe
Shuichi là 50 điểm.

Còn Huy …

Yêu cầu của cậu ta là 200 điểm cho level 1.

" … "

Huy lặng người đi vì không biết nói thêm gì. Chả có lẽ lại đi khiếu nại.

Khiếu nại với ai?! Với lão Tổng Giáo hoàng chắc?!

Không!

Huy đã từng khiếu nại và phải chấp nhận thực tế phũ phàng rồi.

" Đội trưởng đừng lo lắng. Chắc là chỉ ở cấp bậc đầu tiên mới như vậy thôi.”
Mellyn tiến tới gần Huy và khuyên nhủ.

Vẫn giọng nói ấy sao mà dễ nghe đến vậy. Huy cảm thấy tâm trí mình thanh thản
hơn nhiều khi nghe Mellyn an ủi.

Cậu ta vơi đi cảm giác uất ức trong lòng và bình tĩnh đạo : " Có lẽ là vậy,
không sao cả. Có khó mới nên người."

Huy cố tỏ vẻ thân sĩ trước mặt Mellyn để tạo hảo cảm. Và cô gái chỉ nở nụ cười
tươi phụ họa với Huy. Thật tươi …

Còn Thương Hiệp sĩ – William Wood thì nở 1 nụ cười gian xảo đắc ý đồ.

---

" Các Hiệp sĩ của Lavindor tôn kính! Giờ xin phép được tạm biệt mọi người. Từ
nay về sau, nếu các vị Hiệp sĩ có nghi hoặc gì, có thể trực tiếp đến Enlighten
Temple tìm ta. Ta sẽ giải đáp trong khả năng hiểu biết." Lão Alabaster
Demichael lên tiếng cắt ngang sự huyên náo của nhóm hiệp sĩ.

" Xin cảm ơn tấm lòng của Tổng Giáo hoàng." Nhóm Tứ Hiệp sĩ lần lượt thi lễ
cảm ơn đối với Tổng Giáo hoàng.

" Xin nhắc lại một lần nữa. Anh Hùng Thiệp tương tự như thẻ chứng minh của
nghề mạo hiểm giả. Nhưng giá trị thì như một tờ giấy thông hành đặc biệt từ
Đức Vua. Xin các vị hãy bảo quản cẩn thận, tránh làm mất nó." Lão Alabaster
thiện ý nhắc nhở.

" … "

" … "

Nhìn đám Tứ Hiệp sĩ rời khỏi khu đền thờ đã xa. Lão Alabaster nhếch mép mỉm
cười : " Haha. Đức Vua Sebastian Delavindor định chia rẽ sự đoàn kết nơi Tứ
Hiệp sĩ sao?"

" Hừ "

Lão khẽ hừ nhẹ và quay lại vào trong thần điện.

" Đã đến lúc gia tộc của ta mới là kẻ làm chủ của Lavindor rồi. Chờ đấy, Hoàng
huynh đáng kính của ta."

---

Sắc trời đã ngả về chiều.

Rời núi Dragon Canyon, đoàn xe ngựa chia nhau tiến về bốn cổng thành trung
thành.

Vì triều đình ra sắc lệnh để Tứ Hiệp sĩ sinh sống tại khu ngoại thành trong
vòng 1 tháng, cho tiện việc tham gia các trận tập huấn rèn luyện bản lĩnh như
các mạo hiểm giả nơi đây.

Cho nên Huy được chỉ định sinh hoạt tại bắc ngoại thành.

Và đây cũng là nơi tập trung nhiều khu dân cư nghèo đói với tình hình an ninh
phức tạp nhất của ngoại thành God's Landing.

" Ai … Ngồi xe ngựa đúng là ê ẩm người ngợm. " Huy ca thán khi mới xuống xe
ngựa.

" Khúc khích " Còn Mellyn thì chỉ biết tủm tỉm cười bộ dáng hài hước của Huy.

" Xin đừng cười chê tôi như thế, Mellyn tiểu thư." Huy hơi hướng đầu về phía
Mellyn, má hơi phồng và pha giọng điệu hài hước.

" Híc… Xin lỗi, đội trưởng, do tôi cảm thấy buồn cười quá." Mellyn đã không
thể ngừng cười sau động tác quái quái vừa rồi của Huy.

Và Huy cũng nở nụ cười với Mellyn. Cậu ta cảm thấy đây là nụ cười đẹp đẽ và
thuần khiết nhất mà cậu ta từng được chiêm ngưỡng. Một nụ cười mà cậu ta cảm
thấy có trách nhiệm đi bảo vệ.

Bỗng chốc cậu ta nhớ tới Vị Lai. Hình như lúc Vị Lai cười với cậu ta lúc lần
đầu gặp gỡ cũng đẹp đẽ và thuần khiết như vậy. Nụ cười của Vị Lai mang theo sự
ấm áp dành cho Huy mà đến bây giờ cậu ta vẫn không muốn quên.

Nhưng, cậu ta muốn tìm một cô gái nhân loại bằng xương bằng thịt để yêu
thương. Chứ không phải …

Hơi mỉm cười nhẹ và Huy mặc niệm, Vị Lai chỉ như em gái bé bỏng mà thôi.

" Xin lỗi và cũng cảm ơn em đã làm bạn với tôi. Sơ Âm Vị Lai."

" … "

Trong lúc ấy, Vị Lai mơ hồ cảm giác đau nhói nơi lồng ngực bé nhỏ.

Vị Lai không biết cái cảm xúc này là gì. Chỉ biết từ khi Nữ thần Aphrodite
triệu hồi nàng và gặp mặt chủ nhân, nàng đã mang cảm xúc như con người. Và
nàng biết bản thân nàng không thể không quan tâm vị chủ nhân này.

Nàng cần chủ nhân để duy trì sự sống và cần chủ nhân hoàn thành nguyện vọng
trở thành con người của nàng.

" Nhưng tại sao, khi nghe từ ' Em gái ' mình lại thấy không vui vẻ. Tại sao
mình lại cảm thấy không muốn chỉ như thế?! "

Vị Lai mơ hồ trong mớ cảm xúc nhân chi thường tình khó hiểu mà có lẽ nàng
không nên có.

---

" Đội trưởng, đằng kia có tiệm buôn binh khí và áo giáp. Chúng ta nên ghé vào
đó mua sắm một chút." Mellyn nhắc nhở Huy, khi mà cậu chàng cứ ló ngó nhìn
ngắm xung quanh.

" Vậy được. Đi thôi Mellyn tiểu thư."

Hai người 1 trước 1 sau tiến vào cửa tiệm có tên ' lão Rom ' ở phía bên kia
đường.

' Cạch '

Trong tiệm rộng chừng hơn 10 mét vuông. Tường nhà lát và sàn nhà được lát bằng
ván gỗ. Chung quanh có bày bàn ghế ngồi chờ và các giá gỗ, tủ kính đựng vũ
khí, áo giáp hạng nặng, áo giáp nhẹ, … .

Giữa phòng có một cái quầy gỗ mun đã cũ và ông chủ tiệm đang loay hoay viết vẽ
cái gì đó trên mặt bàn.

Chủ tiệm thấy có khách tiến vào thì mau mắn giới thiệu công việc buôn bán ở
đây.

" Xin chào quý khách. Các vị cần mua vũ khí hay giáp trụ thì ở đây có tất. Giá
cả rất phù hợp túi tiền của các vị."

Chủ tiệm là 1 gã trung niên tầm 40 tuổi, cao tầm mét bảy, dáng người đậm. Ngũ
quan nghiêm nghị và có 1 vệt sẹo dài trên lông mày bên trái.

Ông chủ tiệm đầu buộc khăn trùm đầu, mặc một bộ áo gile đen bằng da thú, phanh
ngực. Từ đó có thể thấy hình thể sáu múi của ông ta rất đẹp. Đi kèm đó là một
cái quần dài màu nâu da thú rộng rãi.

Có vẻ ông ta khá xởi lởi trong cách ăn mặc. Cũng phải thôi khi mà khu này toàn
toàn nông dân và nông nô. Ăn mặc đẹp cũng không có dùng làm gì.

Được cái giọng của ông chủ tiệm khá hòa nhã. Điều đó làm Huy có thiện cảm với
quán này và có ý định mua hàng ở đây luôn.

" Ông chủ! Cho chúng tôi một thanh kiếm trung cấp lam sắc và một bộ giáp da
trung cấp lam sắc tốt nhất của quán." Mellyn lên tiếng sau khi đạt được sự
chấp thuận của Huy.

" Có ngay đây, 2 vị chờ cho ít phút." Ông chủ tiệm xoa xoa hai tay đáp ứng.
Sau đó mới tiến vào kho hàng phía sau quầy hàng.

" … "

Huy mỉm cười khi thấy dáng vẻ nhanh nhẹn của chủ tiệm. Có lẽ ông ta muốn bán
được hàng càng nhanh càng tốt đây mà.

" Mình có nhiều tiền, cứ tiêu nhiều một điểm. Trang bị đồ đạc tốt một chút,
chiêu mộ thêm đồng đội, sau đó đi đánh quái như mấy cái game nhập vai là ổn.
Sau đó cứ tùy cơ mà ứng biến thôi."

Huy đã từ từ lập ra hướng đi cho cuộc đời mới của cậu ta tại thế giới này.

Rất là cẩn thận… .

-&&&-


Truyền Thuyết Tứ Hiệp Sĩ - Chương #10