3 : Gia Tộc Viết Sử (2)


★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★

Đôi lời với độc giả

Đầu tiên mình xin nhắc lại bộ này không liên quan gì đến các bộ trước của nhóm
cả, sau một thời gian chỉnh sửa thì đây sẽ là một phần truyện riêng và mới
hoàn toàn tất nhiên nó có thay đổi so với “truyền kỳ Hunter” mà các bạn từng
đọc nhưng vẫn bám sát vào ý tưởng của bộ đó để thành một phần riêng nên cũng
mong mọi người ủng hộ.

Thứ hai vì một số lý do một chương truyện của mình sẽ không được dài (từ
1500-2000 chữ) nên mong mọi người thông cảm.

Thứ ba xin mọi người bình chọn 10 sao và like hình ảnh dưới facebook truyện
làm động lực cho mình.

Cuối cùng xin cầu ủng hộ Kim Nguyên Đậu làm động lực cho tác giả, đảm bảo sẽ
tăng tốc độ ra chương xD.

★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★ ★

Thời gian từ từ trôi qua , những đứa bạn cùng lớp Vô Thần bắt đầu lục tục tiến
đến, cũng may Vô Thần trong lớp thuộc dạng vô hình đến mức triệt để, đầu to
mắt cận tuyệt đối không có ai đụng đến.

Thông thường mà nói những đứa trẻ học giỏi nhưng lại không thể tu luyện cũng
như chẳng có tí gia thế nào chắc chắn sẽ là trung tâm của mọi sự bắt nạt nhưng
không biết bằng phép màu gì Vô Thần có thể lẩn hoàn toàn vào một góc trong
lớp, hắn cứ như đứng bên ngoài cái lớp học này, tuyệt đối không có mấy người
thèm nói chuyện với hắn chứ đừng nói là bắt nạt hắn.

Chuông vào lớp vang lên , đồng hồ chỉ đúng 7h15 phút, không chậm một giây một
phút nào giáo viên bắt đầu bước vào.

Thực sự mà nói thành tích học tập của Vô Thần phi thường tốt, trong bốn năm
cấp hai của mình không khi nào Vô Thần không đứng nhất toàn khối, bằng thành
tích học tập này nếu may mắn hắn cũng có thể không cần gia nhập quân ngũ,
không phải ra chiến trường làm con tốt thí.

Con đường học tập có thể coi là cửa ra duy nhất với những đứa trẻ như Vô Thần
tiếc là rất ít người biết bản thân Vô Thần phi thường ghét ngồi học, đối với
hắn toàn bộ các tiết học đều nhàm chán đến cực điểm, thời gian chủ yếu của hắn
ở trên lớp chỉ là ngủ.

Như mọi ngày hôm nay Vô Thần lại bắt đầu ngủ, đây vốn đã là việc làm hàng ngày
của hắn một việc làm lập đi lập lại có điều Vô Thần không biết trong lớp này
thủy chung có một ánh mắt chưa bao giờ rời khỏi hắn.

Mio thực sự cảm thấy không phục, nàng sinh ra trong gia đình quyền thế bậc
nhất triều đình Hỏa Quốc, mẹ nàng là thị trưởng thành phố, cha của nàng là một
trong 36 ghế thượng viện của đế quốc còn bà ngoại của nàng còn là sư phụ của
Hỏa Quốc Đại Đế, một tiểu thư như nàng sinh ra đã ở trên người khác, nàng căn
bản không chấp nhận thua kém ai.

Cuộc đời Mio quả thực rất bằng phẳng cũng quả thực nàng chưa gặp một đứa trẻ
cùng tuổi nào có thể so sánh với mình cho đến khi nhìn thấy Vô Thần.

Mio vốn không quá coi trọng việc học tập lắm bởi thứ này nàng căn bản không
cần có điều kể cả nàng chưa bao giờ nghiêm túc trong việc học hành không có
nghĩa là nàng chấp nhận thua người khác, suốt bốn năm qua nàng luôn cố gắng
hết sức để vượt qua kẻ kia có điều suốt bốn năm nàng chưa bao giờ hơn được
hắn, nam tử đầu tiên cho nàng cảm giác thất bại hoàn toàn.

Kể từ đó cũng chẳng biết từ bao giờ Mio có thói quen thỉnh thoảng quan sát Vô
Thần, điều làm nàng tức điên nhất là kẻ kia suốt ngày chỉ ngủ trong giờ, một
đối thủ còn chưa bao giờ nghiêm túc học tập dĩ nhiên nàng lại không đấu lại,
trong toàn bộ lớp học này cũng chỉ có Vô Thần là nam nhân khiến nàng chú ý mà
thôi.

.............

Thời gian dần dần trôi qua chẳng mấy cũng đến tiết học cuối cùng trong ngày có
điều tiết học này lại khiến Vô Thần phải thức giấc, tiếc học mà hắn chờ đợi
nhất trong những năm cấp hai của mình. Buổi học đầu tiên về Chaos.

Tất nhiên khi nhắc đến Chaos, nhắc đến những tri thức về Chaos thì bất cứ ánh
mắt nào cũng phải đổ dồn về phía Mio, gia tộc của Mio không phải là một trong
những gia tộc lớn mạnh nhất thế giới nhưng tuyệt đối là 1 trong 10 gia tộc có
tầm ảnh hưởng nhất thế giới, toàn bộ kiến thức về Chaos cũng đều là từ tay của
gia tộc Mio xuất ra, bọn họ được gọi là gia tộc tạo ra tri thức, một danh hiệu
phi thường cao quý.

Khác với những môn học khác khi mà những giáo viên của môn này đều là các
chiến sĩ đã tham gia chiến trường , đã đứng trước sinh tử chứ không chỉ là nói
trên giấy như các giáo viên bình thường .

Tiếng bước chân vang lên , mạnh mẽ và đầy kiên định , trong ánh mắt mong chờ
của vô số đứa bé cuối cùng một trung niên nhân bước vào , ông ta xuất hiện với
cái đầu trọc cùng một vết sẹo cực kì đáng sợ bên mắt trái , thân hình to như
hộ pháp vậy.

Trung niên nhân đứng chắp hai tay ra đằng sau , ông ta lên tiếng “ Nghiêm “ .

Khí thế quân nhân tràn ra làm sao những đứa trẻ có thể chịu được , tất cả đều
đứng bật dậy theo lời giáo viên, trong khuôn mặt của đứa bé nào cũng có một
tia sợ hãi, thân hình nhỏ nhắn của bọn chúng còn run lên, những đứa bé đến cả
máu còn chưa nhìn thấy thì sao chống lại được sát khí của quân nhân, chỉ duy
nhất Vô Thần cùng Mio là ngoại lệ.

Mio vẫn thản nhiên như vậy, nàng nhẹ nhàng đứng lên khuôn mặt xinh đẹp vẫn giữ
nét lạnh lùng thường thấy không hề bị ảnh hưởng một chút nào từ khí thế giáo
viên cả .

Về phần Vô Thần hắn căn bản chưa bao giờ quan tâm khí thế quân nhân của giáo
viên, nếu nói giết người hắn tự tin vị giáo viên trên bục kia còn phải gọi hắn
là sư phụ.

.............

Vô Thần có một bí mật không để ai biết, một bí mật chỉ thuộc về bản thân hắn,
hắn không phải là người của thế giới này mà là người đến từ Chaos mảnh đại lục
thần bí mà con người còn vô vàn thứ không biết đến.

Ngoại trừ việc đến từ Chaos ra bản thân Vô Thần còn tồn tại hai linh hồn, hai
linh hồn chung một nguồn gốc cũng chung một thể xác, hắn thực sự là một tồn
tại phi thường đặc dị cũng có thể coi là tồn tại đặc biệt nhất trên thế giới
này.

Kí ức của Vô Thần có rất nhiều thứ bị xóa đi, hắn hoàn toàn không thể nhớ được
quá khứ của mình nhưng có một thứ chưa bao giờ thay đổi, trong đầu Vô Thần
luôn có một thứ âm thanh kêu gọi hắn quay lại Chaos, thứ âm thanh này là lý do
thúc đẩy Vô Thần không ngừng cố gắng.

Vô Thần đứa nhóc này chưa bao giờ nhận mình lẻ người tốt, trong xa hội này hắn
là điển hình của kẻ xấu, bàn tay của hắn vốn đã bị bóng tối nuốt chửng nhưng
mục tiêu của hắn thì chưa bao giờ thay đổi, kể từ khi hắn có nhận thức thì hắn
luôn sống để hướng về mục tiêu của mình.

Trở thành một Hunter sau đó tiến vào Chaos tìm lại quá khứ của chính mình.

Hunter là một trong những nghề nghiệp cao quý nhất thế giới này bởi bọn họ là
chức nghiệp duy nhất được phép tiến vào trong Chaos, truyền thuyết kể rằng
những Hunter giỏi nhất là những người đi được xa nhất trong Chaos.

Không chỉ có sức mạnh kinh khủng mà những Hunter còn có tài phú kinh thiên,
trong thế giới này những đồ vật đắt nhất luôn luôn đến từ Chaos, chỉ cần là
vật đến từ Chaos cho dù chỉ là viên gạch cũng nhất định bán được giá cao hơn
bình thường.

Vô Thần muốn làm một Hunter thậm chí muốn làm Hunter mạnh nhất, muốn đi được
xa nhất trong thế giới này bởi trong tiềm thức hắn luôn có một nơi để trở về,
nơi xa nhất của Chaos.

...................

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv

Hãy comment thật nhiệt tình để làm động lực ra chương cho mình.

Hãy đọc truyện tại truyenyy để nhận được những thông báo sớm nhất và liên lạc
cùng tác giả.

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.


Truyền Kỳ Hunter - Chương #3