Phố đèn đỏ luôn là một nơi nhộn nhịp về đêm nhưng lại yên tĩnh vào ban ngày,
sáu giờ sáng trên con phố này lác đác chỉ có vài bóng người qua lại, thoạt
nhìn cả con phố cứ như đang say ngủ sau một đêm dài mệt mỏi vậy.
Vô Thần rốt cuộc cũng hoàn thành xong đống bài tập của mình đồng thời lúc này
nếu quan sát kỹ một chút có thể thấy trên cổ Vô Thần xuất hiện một hình xăm
phi thường kì dị, ánh mắt của hắn cũng thay đổi rất nhiều so với đêm hôm qua,
ánh mắt trong trẻo đến lạ thường chứ không còn ánh mắt thị huyết đầy bá đạo.
“Hừ ngươi lại giết người”.
Giọng nói có chút non nớt từ miệng Vô Thần vang lên, điều kì lạ là ở trong
phòng ngoại trừ một Thiết Dã đã chết không thể chết lại cùng hai mỹ nữ đến giờ
còn chưa chịu tỉnh thì không còn một ai khác.
“Chỉ là giết người thôi mà, ngươi ý kiến cái gì chứ dù sao cũng không ai
biết”.
Giọng nói kỳ lạ không ngờ xuất hiện ngay trong cơ thể của Vô Thần, có điều
giọng nói này quả thực chỉ có một mình Vô Thần hắn nghe thấy mà thôi.
“Sao ngươi biết là không ai thấy, còn hai người kìa”.
“Ax, vậy có cần ta giết cả hai kẻ kia không ?”. Giọng nói bên trong cơ thể của
Vô Thần khẽ mỉm cười sau đó lên tiếng.
Vô Thần cũng khẽ mỉm cười chỉnh lại áo sơ mi của mình, hắn tiện tay lấy gọng
kính dày cộp rơi dưới đất sau đó lại mang chiếc cặp nặng chịch của mình lên,
ánh mắt khẽ đảo qua thân thể trắng mịn của Ngân Nguyệt trên giường.
“Giết bọn họ cũng uổng, thôi bỏ đi”.
Sau đó căn phòng trở nên phi thường yên tĩnh, Vô Thần cứ như thế mở cửa đi ra
ngoài trên chiếc xe đạp cũ rích chậm rãi đi đến trường.
Sau khi thân hình của Vô Thần rời khỏi phố đèn đỏ thì có hai cái bóng nhẹ
nhàng xuất hiện, ánh mắt của hai người đầy bất đắc dĩ nhìn nhau sau đó quen
việc dễ làm cả hai người liền chia ra xử lý toàn bộ hậu quả còn lại.
….............
Tại thế giới này thân phận của Vô Thần thực sự có chút khổ có thể nói là dưới
đáy xã hội.
Vô Thần sinh ra đã là cô nhi, đến cả bố mẹ của hắn hắn cũng không được gặp mặt
có điều trong thế giới mạnh được yếu thua này thì việc đó cũng cực kỳ bình
thường, cô nhi trên thế giới cũng chẳng có gì là lạ thậm chí cô nhi còn được
coi là lực lượng dự bị cực kỳ chất lượng cho quân đội tương lai, Vô Thần đứa
bé này từ khi lên năm tuổi đã được xác định gia nhập quân ngũ, tương lai của
hắn là chết trên chiến trường như vô số quân binh khác, một ngọn nến nhỏ có
thể vụt tắt bất cứ lúc nào.
Từ sự kiện Chaos xuất hiện đã thay đổi thế giới này rất nhiều, toàn bộ hoạt
động của con người đều nhắm đến sự sinh tồn, lấy quân sự cùng khoa học là mục
tiêu số một chính vì vậy cần một số lượng lao động cũng như nhập ngũ cực kỳ
kinh khủng, ngoại trừ giao tranh giữa các quốc gia với nhau còn là cuộc giao
tranh với Chaos, cho dù không muốn thừa nhận nhưng Chaos luôn luôn áp đảo loài
người, cho dù con người luôn cố gắng cắm những mũi dao vào sâu tận trong Chaos
nhưng cũng chưa bao giờ thu lại những kết quả khả quan nào.
Sau khi học hết lớp 9 tức là sau khi bước vào 16 tuổi tất cả mọi người đều
phải chọn ra con đường của mình, môi trường cấp 3 trên thế giới này chính là
nơi hành trang cuối cùng chuẩn bị cho lớp trẻ trưởng thành, nếu không có tài
năng đặc dị, không có chỗ dựa vững chắc cũng không có tiền bạc tại thân thì
hầu hết mọi con đường đều dẫn đến quân ngũ.
Tất nhiên quân ngũ cũng chia theo đẳng cấp, thấp nhất là đào tạo dân quân hay
còn gọi bằng một cái tên hết sức thân thuộc “pháo hôi”, nếu không có gì bất
ngờ thì đây chính là tương lai của Vô Thần.
Người của thế giới này vào năm sáu tuổi nếu không có cách nào thức tỉnh dị
năng thì tuyệt đối không thể có dị năng còn về mặt tu luyện lại càng không
thể, muốn có thể tu luyện còn phải kiểm tra xem căn cốt của chủ nhân, căn cốt
từ khi sinh ra đã được định hình sẵn và gần như không có cách nào thay đổi,
căn cốt của Vô Thần căn bản chỉ đáng vứt đi ít nhất hắn không có cách nào hấp
thu nguyên khí nhập thể.
Năm nay Vô Thần 15 tuổi, thiên phú linh hồn không có, thiên phú sức mạnh không
có, gia thế không có và tiền bạc cũng không, danh xưng ‘pháo hôi’ chính là
thích hợp nhất với hắn.
Chiếc xe đạp cà tàng cũ kỹ đến không thể cũ kỹ hơn vang lên những tiếng cót
két trên đường phố phồn hoa, trên những con đường dài và rộng với đầy những
tòa nhà cao chọc trời, con đường này căn bản không dành cho Vô Thần hắn, hắn
căn bản cứ như không thuộc về thế giới phồn hoa này.
Mái tóc đen dài và rậm che gần kín cả khuôn mặt cùng chiếc kính dày cộm khiến
toàn bộ khuôn mặt của Vô Thần đều bị che đi như che chính bản thân hắn, một kẻ
sợ ra ngoài ánh sáng, một kẻ cố làm mình vô hình trong thế giới này, bất kể là
thời tiết thế nào cũng bất kể là nhân dịp nào Vô Thần đi đến trường cũng chỉ
có duy nhất một kiểu đồng phục, một chiếc áo sơ mi trắng được cài khuy cẩn
thận, một chiếc áo mùa đông của trường được kéo khóa che kín cổ, một chiếc
quần vải cũng của trường đã xuất hiện vết ố cộng với chiếc xe đạp cà tàng bản
thân Vô Thần hoàn toàn chính xác với bốn chữ “khố rách áo ôm”.
.................
Trường cấp hai của Vô Thần là trường cấp hai trọng điểm tại Hỏa Thành có điều
thế giới này căn bản chưa bao giờ để ý đến trường cấp hai, những đứa trẻ có
gia thế bọn chúng đã được chọn trường cấp ba từ khi mới sinh ra, cấp hai căn
bản chỉ là nơi lưu giữ những ký ức trẻ con cuối cùng mà thôi.
CVA là một ngôi trường có truyền thống lâu năm tại Hỏa Thành, từ ngôi trường
này đã đi ra không ít thiên tài có điều số lượng phế vật căn bản không ai nhắc
đến, Vô Thần đương nhiên biết lượng phế vật nhiều gấp trăm lần ngàn lần số
thiên tài ra trường, trong ngôi trường này bản thân Vô Thần cũng bị coi là một
cái phế vật không hơn không kém.
Chiếc xe đạp cũ rốt cuộc dừng lại ở cổng trường, Vô Thần bình thản dắt xe tiến
vào bên trong mặc vô số ánh mắt kì thị nhìn mình, ở trong trường này Vô Thần
cũng thực sự có thể coi là một trò cười nho nhỏ.
Chỉ cần nhìn hình dáng ăn mặc của hắn đã có thể coi là trò cười càng quan
trọng hơn Vô Thần lại là học sinh có điểm số cao nhất trường đáng tiếc điểm số
cao chỉ đổi lại sự thương hại của kẻ khác, trong cái thế giới này không có
thực lực căn bản không là gì cả.
Khẽ liếc đồng hồ ở phòng bảo vệ, lúc này mới 7 giờ kém 15, hắn còn nửa tiếng
nữa mới bắt đầu vào tiết, ngày hôm nay thực sự là ngày hiếm hoi Vô Thần hắn
mới đến sớm, tất nhiên cũng không lấy làm lạ gì, đường từ nhà hắn đến trường
xa hơn nhiều từ Phố Đèn Đỏ.
Vô Thần sau khi gửi xe xong liền mang theo cái cặp nặng chịch leo năm tầng cầu
thang, vừa đi hắn vừa dùng tay nhẹ bóp đầu, đầu của hắn lúc này ong như búa bổ
hậu quả của một đêm không có điểm dừng.
Nghĩ đến sự việc đêm hôm qua Vô Thần khẽ nhếch miệng, một nụ cười cực độ tà
dị, nụ cười căn bản không có từng được chứng kiến nhưng rất nhanh hắn cũng
điều chỉnh lại tâm tính, từng bước từng bước đi về phía lớp học.
Trường cấp 2 trọng điểm thành phố - CVA, lớp nâng cao 9a1.
Nhìn lên bảng hiệu của lớp Vô Thần khẽ gật đầu, lớp của hắn ngoại trừ việc
không ai để ý đến hắn ra thì cũng có thể coi là không tệ, một trong những lớp
chất lượng cao của trường, đương nhiên ngồi vào lớp này đến 99% học sinh có
gia thế không tầm thường, chỉ có một mình Vô Thần là thi bằng khả năng học vấn
mà thôi.
Bước vào lớp ánh mắt Vô Thần khẽ nhéo lại đồng thời cũng có một ánh mắt lạnh
lùng khẽ liếc nhìn hắn, hai người nhìn nhau một thoáng mà thôi căn bản không
ai muốn dừng lại chút nào, Vô Thần không có thói quen nhìn chằm chằm vào ai,
hắn thích che dấu ánh mắt của mình còn đối phương căn bản chưa bao giờ để Vô
Thần vào mắt.
Trong lớp lúc này ngoại trừ Vô Thần cũng chỉ còn một bóng hình xinh đẹp nhỏ
nhắn đang cặm cụi ghi chép, nàng rất đẹp ít nhất là ở cái độ tuổi này, mái tóc
cắt ngắn mang theo màu đỏ cực kỳ bắt mắt, làn da trắng trẻo cùng một cơ thể
hấp dẫn hơn nhiều đứa con gái ở độ tuổi 15.
Lớp trưởng lớp 9a1 kiêm hoa khôi của trường kiêm thiên kim tiểu thư thị trưởng
thành phố, một nhân vật cao không thể chạm với những đứa nhóc xuất thân như Vô
Thần.
Cô bé lớp trưởng này có thể coi là một trong những thú vui của Vô Thần, trong
những lúc không có việc gì làm hắn thường ngắm cô nhóc từ phía sau, không thể
không nói Mio cô nàng lớp trưởng này cho dù chưa phát dục hoàn toàn đã có thể
coi là một tuyệt thế vưu vật, chỉ thêm vài năm nữa thôi hoàn toàn có thể trở
thành thiếu nữ hại nước hại dân.
Mio thực sự phi thường hoàn hảo, ngoại trừ vẻ đẹp bên ngoài nàng còn cực kỳ
thông minh, quan trọng nhất Mio có gia thế khủng cùng với thân phận dị năng
nhân của nàng.
Dị năng có rất nhiều loại, có loại dị năng vô dụng không thể trợ giúp con
người chiến đấu nhưng lại có những loại dị năng mang theo tác dụng không
tưởng, Mio chính là một người nắm giữ loại dị năng phía sau.
“Chân Thực Chi Nhãn”. Loại dị năng được truyền từ đời này qua đời khác, một
trong những loại dị năng cho phép chủ nhân của nó có được những thông tin mà
người thường không cách nào biết.
“Chân Thực Chi Nhãn” không phải là thứ dị năng có sức tấn công hay phòng ngự
cường đại nhưng lại là loại dị năng mang theo tri thức cho nhân loại, con mắt
này được giao trọng trách viết lên bách khoa toàn thư, viết về Chaos, những
người nắm giữ con mắt này đều được coi là hiền giả, được coi là ngọn hải đăng
soi sáng cho thế hệ sau của loài người, bọn họ có trách nhiệm tiến vào trong
Chaos ghi lại toàn bộ mọi thứ, Chaos đáng sợ bởi vì Chaos thần bí, loài người
tin rằng chỉ cần hiểu biết đủ về Chaos con người có thể lật ngược ván cờ với
thế giới cực kỳ cường đại kia.
..........................
Cầu đề cử Kim Nguyên Châu làm động lực cho tác giả tăng tốc độ ra chương.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv
Hãy comment thật nhiệt tình để làm động lực ra chương cho mình.
Hãy đọc truyện tại truyenyy để nhận được những thông báo sớm nhất và liên lạc
cùng tác giả.
P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.