12 : Ếch Ngồi Đáy Giếng.


Thủy hệ dị năng giả không nổi tiếng về sức tấn công cũng chẳng mạnh mẽ về khả
năng phòng thủ ít nhất theo hiểu biết tương đối nông cạn của hắn thì là như
vậy nhưng bù lại thủy hệ dị năng giả lại có một đặc điểm khiến bất cứ đối thủ
nào cũng phải khó chịu đó chính là ma lực, gần như trong tất cả các loại dị
năng không một dị năng nào có thể có lượng ma lực nhiều như thủy hệ cao thủ.

Ma lực có thể được coi là một trong những yếu tố quan trọng nhất để chiến đấu
của cường giả đi theo dị năng hệ, bọn họ chỉ cần ma lực khô kiệt tuyệt đối sẽ
trở nên bó tay bó chân rất nhiều thực lực 10 phần chưa chắc đã thể hiện được
2-3 phần nhưng trường hợp khô kiệt ma lực đối với thủy hệ cường giả phi thường
hiếm thấy đặc biệt là với những thần cấp dị năng giả như Thủy Vô Nhai, lượng
ma lực của hắn có thể coi là bất tận để hình dùng.

Thủy hệ nguyên tố bao phủ toàn bộ không gian xung quanh Vô Thần sau đó dưới
chân hắn hiện lên một đồ án ngôi sao sáu cạnh màu lục biếc với những dòng kí
tự cổ huyền phù giữa không trung, tiếp theo một cột nước khổng lồ bắn thẳng từ
dưới đồ án ngôi sao sáu cánh lên, điều kì lạ nhất là cột nước này dễ dàng
xuyên thẳng qua người Vô Niệm, dễ dàng bao phủ hắn hoàn toàn vào bên trong.

“Thủy thuât – Thủy Ngục”.

“Thủy Thuật – Trọng Áp Thuật”.

Một lúc tung ra hai ma pháp cùng lúc căn bản không phải là khó khăn gì đối với
Thủy Vô Nhai, thứ này đối với hắn chỉ như ăn cơm uống nước bình thường mà thôi
nhưng quan trọng nhất chỉ bằng hai thuật này hắn liền muốn xem Vô Thần làm sao
có thể thoát ra.

Trong mắt Thủy Vô Nhai tất nhiên chỉ bằng hai thuật này không có cách nào đánh
bại Vô Thần nhưng đây từ đầu không phải là cuộc chiến sinh tử, ngay từ đầu
cuộc chiến này chỉ là thử sâu cạn của đối phương mà thôi, Thủy Vô Nhai biết
nhiều hơn Vô Thần rất nhiều, có những thứ Vô Thần không cách nào biết được ít
nhất Vô Thần chưa bao giờ nhận ra sau lưng hắn có một nhân vật vô cùng đáng
sợ, cho dù trời có sập xuống ít nhất vị đại nhân vật kia cũng có thể giúp hắn
gánh lấy một nửa bầu trời, Hỏa Quốc Tôn Chủ nhân một trong Hỏa Quốc Tứ Trụ,
Tôn Chủ căn bản là nhân vật ngang hàng với Bát Vương Gia, một đại nhân vật cả
Hỏa Quốc ngoại trừ hoàng đế không một ai dám dây vào.

Thủy Vô Nhai tất nhiên tin tưởng Vô Thần có thể thoát khỏi Thủy Ngục của mình
dù sao mắt nhìn người của hắn cũng không sai có điều Thủy Vô Nhai tuyệt không
thể nghĩ đến khi ấn chú của hắn vừa mới hình thành thì một trọng quyền kinh
thiên đánh thẳng từ trong ra ngoài, lực quyền mạnh đến mức trực tiếp nện lên
người Thủy Vô Nhai.

Ngôi sau sáu cạnh bị Vô Thần dùng một chân dẫm nát, một quyền của hắn trực
tiếp oanh ra một lỗ thủng lớn sau đó cả thân thể lao vút về phía trước, lao
thẳng về phía Thủy Vô Nhai.

Khi Vô Thần một lần nữa xuất hiện trở lại hắn căn bản không còn giống nhân
loại nữa rồi, mái tóc dài đến chấm lưng mang theo hai màu trắng đen, khuôn mặt
vẫn giữ sự lạnh lùng nhưng không còn chút nào non nớt mà cực kỳ lạnh lùng thậm
chí ánh mắt sắc như dao cạo, nửa thân trên thoát khỏi lớp áo vướng víu để lộ
một cơ thể tràn ngập cơ bắp hoàn mỹ xen lẫn trên đó là một hình xăm kì dị,
hình xăm ngập tràn những dòng chữ cổ màu đen không ai biết rõ ý nghĩa, điều
đáng sợ nhất là trên lưng Vô Thần hiện nay xuất hiện bốn cái đầu rồng, bốn đầu
hắc long đang gầm thét được gắn liền với tấm lưng của hắn.

Nếu Vô Thần trước đây cho người khác cảm giác thần bí cùng bình thản đến lạ
lùng thì Vô Thần hiện nay lại ngập tràn thứ hơi thở duy diệt, thứ hơi thở như
muốn phá tan xiềng xích hủy diệt tất cả những thứ hắn nhìn thấy trên đường,
đây là chính là trạng thái chiến đấu của Vô Thần hay nói đúng hơn là Niệm.

Nếu Vô Thần lúc trước có khuôn mặt của một đứa bé 15 tuổi chưa tốt nghiệp cấp
ba thì lúc này hắn lại như lớn thêm mười tuổi, thậm chí cả chiều cao cũng thay
đổi.

“Hắc ám lực lượng sao có thể mạnh đến thế ?”.

Nhìn Vô Thần biến thân Thủy Vô Nhai cũng phải kinh dị mà nhìn, hắc ám lực
lượng cũng có thể coi là một loại nguyên tố trong thiên hạ nhưng là một trong
những loại nguyên tố khó kiếm nhất trên thế giới này, nơi duy nhất có thể tìm
thấy đủ hắc ám lực lượng để tu luyện chỉ có Vô Tận Hải mà thôi bởi thứ năng
lượng màu đen này vốn tràn ra từ Chaos.

Không biết vì lý do gì mà hắc ám lực lượng tràn ra từ Chaos lại là thứ năng
lượng thuần khiết nhất trong thiên địa, một ngày tu luyện trong Chaos có thể
đạt hiệu quả gấp 10 lần thậm trí 100 lần ở đại địa, cao thủ đứng đầu thế giới
hầu hết đều lựa chọn sinh sống ở gần phạm vi Vô Tận Hải để bất cứ lúc nào cũng
có thể tiến vào trong Chaos tu luyện, chỉ đến khi cảm thấy lực bất tòng tâm
không cách nào đột phát mới phải rời khỏi Vô Tận Hải quay về thế giới bình
thường nhận những trọng trách của mình.

Lý do mà ở Chaos có thể tu luyện nhanh gấp 10 lần hay 100 lần so với đại địa
bình thường chính là vì hắc ám chi lực kia, hắc ám chi lực khi đi qua giới
diện lập tức bị đổi màu biến thành thứ khí không màu không mùi không vị, thứ
không khí có thể giúp cho phàm nhân hít thở thậm chí cường hóa thân thể của
phàm nhân, tất nhiên năng lượng này cũng có thể tu luyện nhưng muốn so sánh
với hắc ám lực lượng tràn ra từ Chaos căn bản không khác gì ao hồ so với đại
dương, trùng hợp mà nói thứ hắc ám lực lượng trên người Vô Thần lúc này không
ngờ lại là năng lượng nguyên chất đi ra từ Chaos.

Ánh mắt của Thủy Vô Nhai như dại ra, hắn thậm chí không thể suy nghĩ bất cứ
thứ gì, trong ánh mắt của hắn phát ra hai luồng nhiệt năng nóng rực nhìn Vô
Thần như nhìn một khối tuyệt thế chân bảo thậm chí cũng quên mất luôn là mình
đang trong trận chiến, để rồi một quyền của Vô Thần nện thẳng vào khuôn mặt
của hắn khiến hắn lập tức bị đánh bay đi.

Lực tay của Vô Thần tuyệt đối cực kỳ mạnh mẽ cho dù Thủy Vô Nhai đạt đến thánh
giai luyện thể cường giả bị dính một quyền này cũng không mấy dễ chịu nhưng
hắn tuyệt đối không đau đớn thậm chí khóe miệng còn dần dần cong lên, khóe
miệng của hắn xuất hiện một nụ cười tà dị chỉ là ý nghĩa của nụ cười này là gì
tuyệt đối không ai biết.

Thân hình bị đánh bay đi như một quả bóng bay nhưng rất nhanh cả người hắn hảm
lại trên không trung sau đó dễ dàng bình ổn trở lại, đạp không mà đứng, ngạo
nghễ mà đi.

Hắn dùng một tay lau vết máu trên miệng, ánh mắt vẫn chưa bao giờ rời khỏi Vô
Thần, trong đầu hắn hiện nay có một kế hoạch, kế hoạch này vừa xuất hiện đã
không cách nào có thể xóa đi nhưng ít nhất lúc này Thủy Vô Nhai chưa dám thực
hiện kế hoạch của mình, ánh mắt của hắn như vô tình đảo qua Bát Vương Gia, sau
đó khe khẽ nắm lấy bàn tay lại.

Đối với ánh mắt của Thủy Vô Nhai nhìn mình tất nhiên Vô Thần cảm thấy không
thoải mái nhưng hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ, có chút buồn cười nhưng
thực sự hiểu biết của Vô Thần với thế giới này phi thường hạn hẹp, những thứ
mà hắn được dậy nhiều nhất chỉ là kiếm tiền, chỉ là những thủ đoạn để hái ra
tiền, Tôn Chủ chưa bao giờ dậy Vô Thần bất cứ thứ gì khác, cuộc sống của hắn
từ trước đến nay cũng chỉ giới hạn ở Hỏa Thành, hắn còn chưa đi đến bất cứ nơi
nào trên Hỏa Quốc chứ đừng nói ra ngoài đại lục.

“Tiểu tử, có thể đánh được ta một đòn liền chứng minh ngươi có tư cách làm đối
thủ của bản tọa, kể từ lúc này ngươi cẩn thận một chút”.

Nói xong Thủy Vô Nhai rốt cuộc vẫn ra tay nhưng lần này lại khác hoàn toàn,
nếu lúc trước hắn muốn đối phó cho qua loa chỉ cần biết đối phương có đủ sức
cùng Thủy Quốc thực hiện giao dịch này hay không thì hiện tại hắn lại thực sự
muốn dò ra được toàn bộ sâu cạn của Vô Thần, chỉ cần cái thứ hắc ám năng lượng
nồng đậm kia cũng đủ để khiến Thủy Vô Nhai thử một lần.

“Thủy Giới Hàng Lâm “.

Thủy Giới khác với Thủy Thuật, Thủy Thuật so với Thủy Giới chỉ là trò trẻ con
bởi Thủy Giới là lĩnh vực, lĩnh vực của thủy hệ cường giả, thứ lĩnh vực chỉ
thuộc về thần cấp dị năng nhân.

Thủy Giới vừa hiện ra lại một lần nữa nuốt chửng Vô Thần vào bên trong chỉ là
lần này Vô Thần muốn một quyền đánh nát nó căn bản là không tưởng, muốn đánh
bại lĩnh vực của thần cấp dị năng nhân đơn giản nhất chỉ có dùng lĩnh vực
chống lại, nếu không chỉ có cách dùng thực lực nghiền áp đối phương mà thôi,
đáng tiếc Vô Thần còn chưa có cái thực lực này.

Thân ở Thủy Giới Vô Thần cũng không hề bị giới hạn hành động hay bất cứ thứ gì
mang tác dụng phụ cả, Thủy Giới vốn không phải giết địch thủ đoạn mà Thủy Giới
là thế giới được chính Thủy Vô Nhai tạo ra, chỉ cần Thủy Giới vẫn còn thì thực
lực của Thủy Vô Nhai căn bản không thể đong đếm.

Một lần nữa vị cường nhân 45 tuổi của Thủy Quốc này lại biến mất, toàn bộ thân
thể hắn như tiến nhập vào Thủy Giới khiến cho Vô Thần có chút thất thần không
biết làm sao.

Vô Thần hắn như một kho tàng vô hạn nhưng chính hắn lại không thể tự đào móc
cái kho tàng đó đi ra, thứ hắn thiếu nhất không phải là thực lực mà là kinh
nghiệm chiến đấu.

Vô Thần không cách nào nhận ra vị trí của Thủy Thiên Nhai ở trong Thủy Giới,
hắn lại càng không biết cách để đập nát Thủy Giới của đối phương, thứ hắn có
thể làm chỉ là bị động phòng ngự mà thôi.

Đột nhiên thân thể Vô Thần ở trong Thủy Giới khẽ run lên một chút, hắc ám năng
lượng tuôn trào mạnh mẽ tung một nắm đấm về phía sau đúng lúc một thân ảnh
hiện ra trước mặt hắn nhưng thân ảnh này tuyệt đối làm Vô Thần phải kinh ngạc,
một con cá mập đang há miệng ngoạm thẳng vào cánh tay hắn.

Vô Thần nhíu màu, hắc ám năng lực rất nhanh xoay tròn sau đó đục thủng luôn
thân thể của đối phương điều này làm đầu cá mập bị đánh nát thành bọt nước
nhưng đây tuyệt đối không phải là kết thúc bởi Vô Thần rốt cuộc nhìn thấy thân
ảnh Thủy Vô Nhai hiện ra.

Thủy Vô Nhai chẳng biết từ bao giờ đã áp sát hắn, một quyền cực tốc cứ như vậy
tung ra.

“Sát Nhân Kình – Sát Nhân Quyền”.

Một quyền duy nhất đánh vào mạng sường Vô Thần, một quyền này đánh thẳng vào
lá phổi của hắn làm Vô Thân phun ra một ngụm máu, một cơn đau đớn giữ dội
truyền thẳng vào đại não hắn.

Thủy Vô Nhai vẫn chưa dừng lại, hắn tiếp tục tiến lên một bước, cổ tay xoay
tròn.

“Sát Nhân Kình – Cực Tộc Sát Quyền”.

Trong một chiêu duy nhất mà cả người Vô Thần bị lõm vào ba chỗ, thân thể hắn
đau đớn vô cùng như bị Thủy Vô Nhai đập nát vậy, nhưng trái với dự đoán của
Thủy Vô Nhai trong ánh mắt Vô Thần không có sợ hãi cũng không có e ngại, trong
mắt hắn chỉ có chiến ý mà thôi.

Nhìn thấy chiến ý trong mắt Vô Thần không hiểu tại sao Thủy Vô Nhai lại cảm
thấy không thoải mái, tất nhiên những thứ làm cho hắn không thoải mái hắn
tuyệt đối muốn phá hủy.

Một nụ cười tà dị hiện lên trên khuôn mặt Thủy Vô Nhai, cổ tay của hắn một lần
nữa rung lên, nắm đấm của hắn lần này vậy mà xuyên thủng cả ngực của Vô Thần.

“Sát Nhân Kình – Phá Diệt Quyền”.

Quyền này của Thủy Vô Nhai trực tiếp đánh xuyên qua người Vô Thần, một quyền
trực tiếp đánh nát trái tim của hắn.

. . . . . . . . . .

Không gian phút chốc trở nên tĩnh lặng, Vô Thần đột nhiên mở bừng mắt sau đó
lùi lại phía sau ba bước cả người hắn ươt đẫm mồ hôi, ánh mắt không thể tin
nhìn Thủy Vô Nhai.

Thủy Vô Nhai vẫn đứng đó khẽ mỉm cười với Vô Thần như không có gì xảy ra nhưng
ẩn trong con mắt đó có một tia sáng cực kỳ khó nhận ra.

“ Tiểu tử, sau nhiệm vụ lần này ngươi tuyệt đối không có cách nào chạy khỏi
tay ta”.

Suy nghĩ trong lòng của Thủy Vô Nhai là vậy nhưng khi quay lại nhìn Bát Vương
Gia hắn liền cung kính cúi đầu.

“Vương gia, tiểu tử này vượt qua kiểm tra rồi”

Vô Thần nghe Thủy Vô Nhai nói thân thể liền run lên, hắn như vừa trải qua một
cơn ác mộng cực kỳ đáng sợ vậy, đây là lần đầu tiên Vô Thần mới có cảm giác
này, cảm giác bản thân mình quá yếu so với đối phương.

Hắn nhìn Thủy Vô Nhai cùng Bát Vương Gia nói cái gì đó nhưng hắn không lúc này
cũng không thể nghe được nữa, hắn thực sự không hiểu tại sao mình lại thua
thảm thế này, hắn thực sự không hiểu tại sao lại bất lực như vậy trước mắt
Thủy Vô Nhai.

“Xin lỗi, ta không biết tại sao nữa nhưng ta thua rồi”.

Ẩn trong lòng mình Vô Niệm lên tiếng, hắn thực sự muốn xin lỗi chủ nhân của
khối thân thể này, hắn thực sự muốn xin lỗi Vô Thần.

Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv

Hãy comment thật nhiệt tình để làm động lực ra chương cho mình.

Hãy đọc truyện tại truyenyy để nhận được những thông báo sớm nhất và liên lạc
cùng tác giả.

P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.


Truyền Kỳ Hunter - Chương #12