Thủy Vô Nhai năm nay mới 45 tuổi, ở cái độ tuổi này mà có thể leo đến vị trí
đệ nhất khách khanh của Thủy Quốc thì tuyệt đối không phải tầm thường, càng
đáng nói hơn Thủy Vô Nhai không phải họ Thủy, hắn được Thủy Quốc hoàng đế ban
cho họ này phải biết nếu họ Ninh là hoàng tộc của Hỏa Quốc thì họ Thủy liền là
Thủy Quốc hoàng tộc, một nhân vật như Thủy Vô Nhai chỉ có thể dùng từ cực kỳ
mạnh để hình dung.
Thủy Vô Nhai thực sự cho đến lúc này vẫn không tin được ngực mình bị đạp một
cước, một cước của Vô Thần không mang theo lực đạo quá mạnh nhưng trong tích
tắc lại có thể kéo dãn được khoảng cách giữa hắn cùng Thủy Vô Nhai, chỉ một
động tác mang tính chữa cháy nhưng lại tinh chuẩn cực kỳ vừa vặn có thể giải
thoát khó khăn cho chính bản thân Vô Thần.
Tất nhiên từ một đòn này Thủy Vô Nhai cũng có thể nhận ra thực lực chân chính
của Vô Thần, Vô Thần căn bản quá yếu, cao thủ với nhau chỉ cần dùng mắt cảm
nhận, cao thủ gặp nhau chỉ cần một chiêu duy nhất có thể đoán được thực lực
của đối phương.
Vô Thần cho cảm Thủy Vô Nhai cảm giác rất khó hiểu, kẻ này không có một chút
thực lực nào trong mắt Thủy Vô Nhai hay nói cách khác thực lực của Vô Thần
không đáng để hắn quan tâm nhưng tốc độ phản ứng của tiểu từ trẻ tuổi kia
trong mắt hắn có thể nói là thế gian xưa nay hiếm, Thủy Vô Nhai đã nhìn thấy
rất nhiều thiên tài trong thiên hạ này nhưng tốc độ phản ứng nhanh như thế kia
thì đây là lần đầu tiên hắn được nhìn thấy.
“Tốc độ xử lý rất đáng sợ, trong đám người trẻ tuổi ta từng gặp căn bản không
có ai có thể so sánh với ngươi nhưng thực lực cỡ này muốn giết Thiết Dã căn
bản là không thể, thực lực cỡ này căn bản không có cách giao dịch cùng Thủy
Quốc lại càng không có tư cách sống ra được khỏi nơi đây”.
Thủy Vô Nhai ngày hôm nay phá lệ, hắn nói nhiều hơn thường ngày rất nhiều bởi
Vô Thần cho hắn sự hứng thú, Thủy Vô Nhai có tổng cộng 15 đệ tử trong đó 10
người là kí danh đệ tử, trong số 10 người này vừa vặn có Thiết Dã một dị năng
nhân A cấp, trong mắt Thủy Vô Nhai học trò của mình căn bản không thể nào chết
được trong tay Vô Thần nhưng đồng thời sâu trong mắt hắn lại cảm nhân Vô Thần
có một thứ gì đó cực kì thần bí, một thứ cảm giác cho dù cao thủ như hắn cũng
không nói thành lời.
Trái với một Thủy Vô Nhai đang suy nghĩ rất nhiều là một Vô Thần lúc này chỉ
thản nhiên nhìn đối phương, sự thực Vô Thần hắn cực kỳ yếu, so với Thủy Vô
Nhai hắn căn bản không có tư cách chiến thắng nhưng Vô Thần đến đây không chỉ
đến một mình.
“Ngươi có chắc chắn thắng được hắn không ?”.
Giọng nói của Vô Thần như có như không vang lên, tất nhiên Vô Thần đang giao
tiếp với chính một linh hồn khác bên trong hắn.
“Rất khó, kẻ này thực lực chỉ sợ đã bước chân vào thánh cảnh, cường giả nhân
loại đến tình trạng này căn bản không còn được gọi là nhân loại nữa rồi, những
kẻ này gần như không thể bị đánh bại có điều nếu ngươi để ta thả sức mà làm ít
nhất ta hứa sẽ không thua”.
Vô Thần nghe xong Vô Niệm trả lời liền nhíu mày lại, hơn ai hết Vô Thần tin
tưởng Vô Niệm, hắn tin tưởng một linh hồn khác đang sống trong người mình và
quả thực những năm tháng thành lập lên Gumiho bản thân Vô Niệm cũng chưa từng
thua, Vô Thần quả thực không thể nào ngờ được có ngày Vô Niệm trời không sợ
đất không sợ phải cẩn trọng như vậy.
Nghĩ đi nghĩ lại Vô Thần cũng rất nhanh gật đầu, cường giả bước vào thánh cảnh
đã là tồn tại mạnh nhất của loài người, đã bước vào cảnh giới này liền được
xưng là thần phải biết mười hai cường giả đứng đầu Hunter công hội cũng chỉ là
thánh nhân cấp mà thôi, trước mặt Vô Thần lúc này là một nhân vật đứng ở đỉnh
thế giới loài người.
“Được, thả sức mà làm chỉ là đừng thua”.
Vô Thần lạnh lùng lên tiếng sau đó nhắm mắt lại, toàn thân hắn thả lỏng phó
mặc toàn bộ quyền chưởng khống thân thể cho Vô Niệm bên trong hắn, cuộc chiến
này chỉ cần Vô Niệm không thua, chỉ cần Vô Thần hắn có cơ hội báo thù thì bất
cứ giá nào hắn cũng có thể bỏ ra.
Nhìn thấy Vô Thần nhắm mắt lại, toàn thân không có một chút lực lượng thậm chí
đến cả dấu hiệu phản kháng cũng không có lại làm Thủy Vô Nhai nhíu mày, nếu
như lúc trước Vô Thần cho hắn cảm giác vô hại cực kỳ thì nay ở bên trong cơ
thể Vô Thần lại tồn tại một thứ khí tức làm Thủy Vô Nhai cảm thấy lành lạnh
sống lưng.
Ánh mắt hắn từ từ híp lại, giọng nói lạnh lùng của Thủy Vô Nhai lúc này không
thể dấu vài phần tán thưởng.
“Che dấu thực lực rất khá, thảo nào chủ nhân của Gumiho lâu như vậy còn chưa
có bị kẻ khác phát hiện”.
Sau khi nói xong cũng là lúc thân hình của Thủy Vô Nhai toàn bộ biến mất, lại
một lần nữa hắn ẩn mình vào không trung, lần này Thủy Vô Nhai liền toàn lực
xuất thủ, hắn thực sự muốn biết tiểu tử trẻ tuổi kia là thần thánh phương nào,
tiểu tử kia có bao nhiêu phần bản lĩnh.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Một lần nữa được nắm quyền kiểm soát thân thể của Vô Thần, khóe miệng của Niệm
khẽ cong lên một nụ cười tự tin, Thủy Vô Nhai tuyệt đối là đối thủ mạnh nhất
mà Niệm gặp kể từ khi đến thế giới loài người, đúng hơn là đối thủ mạnh nhất
mà Niệm gặp kể từ khi hắn sống chung một thân xác với Vô Thần.
Giống như Vô Thần bản thân Niệm có kí ức rất mơ hồ về quá khứ của mình nhưng
hắn chắc chắn một điều mình cùng Vô Thần không phải là một thể, hắn từng có
cuộc sống của mình, từng có cuộc đời của riêng mình chỉ là hắn không cách nào
nhớ ra.
Vô Thần cùng Vô Niệm giống như hai đường thẳng song song nhưng đột nhiên bị
người khác gắn lại với nhau vậy, cả hai cùng không có kí ức về quá khứ, cả hai
cũng bắt đầu từ Chaos thậm chí cả hai đều có một thứ cảm xúc rất mạnh, một thứ
cảm xúc chi phối chính bản thân họ, bất cứ lúc nào chỉ cần có cơ hội nhất định
phải trở lại Chaos.
Nếu như Vô Thần muốn tìm lại ký ức của mình, hắn muốn biết trước 5 tuổi việc
gì đã xảy ra, hắn muốn biết hắn là ai, lý do tồn tại của hắn là gì thì Vô Niệm
lại nhất định phải trở về Chaos lấy lại một thứ thuộc về mình, hắn không rõ
thứ đó ở đâu, không nhớ thứ đó có hình dáng thế nào nhưng hắn bắt buộc phải
trở vềm vật của hắn chắc chắn chỉ thuộc về một mình hắn.
Ánh mắt Vô Niệm lóe lên, đối mặt với Thủy Vô Nhai thánh giai cường giả của
nhân loại hắn lúc này lại tự tin vô cùng, không cầu kỳ hoa mỹ cũng chẳng mang
theo dị năng cường đại nào, một quyền duy nhất đấm ra, một quyền này mạnh mẽ
va chạm với Thủy Vô Nhai.
Thủy Vô Nhai lập tức co rút ánh mắt lại nhưng hiện tại hắn sao có thể dừng tay
được, cả hai cứ thế cứng đối cừng va chạm với nhau sau đó thân hình cả hai
cùng bị đánh bật lai, Vô Niệm lùi lại hơn mười bước mới có thể ổn định thân
hình còn Thủy Vô Nhai tổng cộng chỉ lùi có ba bước.
Điều kì lạ nhất là khuôn mặt của Thủy Vô Nhai cùng Bát Vương Gia, cả hai lập
tức quay lại nhìn nhau, trong mắt cả hai người đều có sự mơ hồ thậm chí không
tin tưởng.
Bát Vương Gia tất nhiên không tin tưởng trên đời có thiên tài nào có thể trực
tiếp ngăn cản một quyền của Thủy Vô Nhai còn Thủy Vô Nhai thì khác, hắn bị đẩy
lùi lại không phải vì thân thể Vô Niệm mạnh mẽ đến mức nào mà là một thứ năng
lược kì dị không thể phá vỡ, một thứ năng lượng kì dị lần đầu tiên Thủy Vô
Nhai gặp phải.
Thiên hạ này cái gì khó bị phá vỡ nhất ?, câu trả lời này có rất nhiều đáp án,
mỗi người đều có một đáp án khác nhau nhưng nếu hỏi Vô Niệm thì hắn chắc chắn
chỉ nhếch miệng mà đáp.
“Chiến Ý”.
Chiến thiên chiến địa chiến quỷ thần, chỉ cần một thân chiến ý đến cả ông trời
Vô Niệm hắn cũng dám đánh, chỉ cần tâm không sợ hãi thì chiến ý liền là thứ
không thể bị phá hủy, Vô Niệm dùng thân thể của Vô Thần một đứa bé vèn vẹn 15
tuổi, một thân thể quá mức yếu đuối so với Thủy Vô Nhai nhưng bằng chiến ý của
mình, hắn tuyệt không dưới đối phương.
Tiếp theo chỉ thấy Thủy Vô Nhai cùng Bát Vương Gia khẽ gật đầu với nhau, cái
gật đầu này làm Vô Niệm có chút nhíu mày sau đó rất nhanh khuôn mặt của hắn
biến thành trầm trọng.
“Chết tiệt, kẻ này là Ma Vũ Song Tu”.
Vô Niệm vừa nói dứt câu lập tức thủy hệ nguyên tố xung quanh đại viện toàn bộ
được tập trung lại đồng thời toàn bộ tòa đại viện của Bát Vương Gia được một
tấm lồng năng lượng cự đại bao phủ, tòa đại viện này được lập lên đã ngốn vô
số tiền bạc chỉ để đổi lấy sự bí mật, lồng năng lượng này được gọi ra chỉ đẻ
che dấu cuộc chiến giữ Vô Niệm cùng Thủy Vô Nhai.
“Thủy Giới – Thủy Ngục”.
Những ngón tay của Thủy Vô Nhai vừa khẽ động lập tức một kết giới màu xanh
hiện lên, tốc độ kết ấn của kẻ này nhanh đến không tưởng, nhanh đến mức Vô
Niệm hắn muốn ngăn cản cũng không có cách nào để rồi toàn thân hắn lập tức bị
một khối nước khổng lồ bao phủ sau đó Thủy Vô Nhai cũng biến mất để lại áp lực
phi thường kinh khủng cho Vô Niệm trong trận.
Cường giả Võ tu mạnh nhất được gọi là Thánh Nhân.
Cường giả ma pháp mạnh nhất được gọi là Thần Nhân.
Thủy Vô Nhai kẻ này không ngờ có thể kéo cả hai đường này lên đến đỉnh phong
của nhân loại, lần đầu tiên cả Vô Niệm cùng Vô Thần mới nhìn thấy một con quái
vật kinh khủng đến mức này.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv
Hãy comment thật nhiệt tình để làm động lực ra chương cho mình.
Hãy đọc truyện tại truyenyy để nhận được những thông báo sớm nhất và liên lạc
cùng tác giả.
P/s. Cầu Thanks bằng facebook ở dưới link ảnh.