Người đăng: deptraiconnho4321
Mười năm sau khi trở về Hoa Quả Sơn Tôn Ngộ Không tuyên bố muốn khai sơn thu
đồ đệ phàm là Hầu Tộc đều có thể tham gia thi tuyển.
Thiên hạ Hầu Tộc thanh niên nghe tin lập tức lên đường tới Hoa Quả Sơn tham
gia tuyển chọn . Bọn họ trong lòng đều có chung một mục đích đó là phải bái
cho được Hầu Tộc truyền kỳ Tề Thiên Đại Thánh làm sư phụ.
Ngày thi tuyển trước Hoa Quả Sơn đứng đầy Hầu Tộc tinh anh bọn họ đều ngưng
thần chờ đợi khảo nghiệm tới, đúng giữa trưa trong Hoa Quả Sơn bốc lên sương
mù nồng nặc đem tất cả người tới bao phủ vào trong.
Chưa đợi bọn họ kịp kinh ngạc thì từ trong sương mù truyền tới tiếng nói :
Nghe được tiếng nói đó những thanh niên Hầu Tộc đều kích động vô cùng tranh
nhau tiến về trong sương mù . Vào trong sương mù bọn họ liền sinh ra vô số ảo
ảnh nào là yêu ma phệ thân, khí số hao tận hồn phi phách tán, nào là đọa lạc
luân hồi mãi trong bể khổ.
Đối mặt với các ảo cảnh đó những người tâm cảnh hơi yếu lập tức sợ hãi lui ra
chạy trốn đi khắp nơi chỉ có khoảng trăm người là vượt qua được tiến vào cửa
ải tiếp theo.
Lúc này trước mặt trăm người vượt ải thành công là một diễn võ trường nghìn
thước trong đó có đặt hàng trăm khôi lỗi tay cầm trường côn thần sắc hung hãn
nhìn bọn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.
Từ trên cao tiếng của Tôn Ngộ Không lại vang lên :
Nhưng đừng trách ta không báo trước một khi bước vào diễn võ trường thì các
ngươi thực lực sẽ bị phong xuống Thiên Cực Cảnh thập nhị trọng cùng những khôi
lỗi một dạng hơn nữa thần thông của các ngươi đều không thể thi triển chỉ có
thể dựa vào thân thể lực lượng và võ kỹ chiến thắng chúng . Chúc ngươi may mắn
!!!
Trăm người dự thi nghe vậy thần sắc lộ ra vẻ do dự vốn bọn họ đều đến đây với
quyết tâm bái Tôn Ngộ Không làm sư phụ . Nhưng nhìn thấy hung hiểm của ải thứ
nhất đã làm quyết tâm đó vơi đi rất nhiều nay lại nghe ải này còn hung hiểm
hơn ải trước trăm lần thì rất nhiều người lựa chọn bỏ cuộc . Cuối cùng thì chỉ
có ba mươi người đủ can đảm bước vào ải.
Ba mươi người này vừa vào ải thì cảm thấy bản thân thực lực đúng là bị phong
ấn xuống Thiên Cực Cảnh thập nhị trọng chưa đợi bọn họ kịp thích nghi thì đám
khôi lỗi trước mặt đã lao tới tấn công.
Ba mươi người này lập tức lâm vào cảnh bị vây công bọn họ chỉ có cách tự mình
thi triển các loại vũ kỹ tự mình nghênh kích . Lúc đầu nhờ vào ưu thế vũ kỹ
biến hóa xảo diệu bọn họ ổn chiếm thượng phong đập nát nhiều khôi lỗi.
Nhưng càng kéo dài thì bọn họ bắt đầu hao tổn pháp lực bị đám khôi lỗi không
biết mệt mỏi ép vào tuyệt cảnh . Mới một lúc mà đã có hai mươi người bị đánh
trọng thương bay khỏi lôi đài . Chỉ còn mười người có thể tiếp tục ở lại chiến
đấu trên cơ thể mười người này cũng đã nhiều chỗ bị thương nhưng bọn họ không
chút lui bước vẫn hiên ngang xông lên trong đó có một thiếu niên càng giống
như điên cuồng liều mạng bất chấp tổn thương công kích khôi lỗi những người
khác cũng bị hắn kích thích càng thêm liều mạng chiến đấu.
Cuối cùng dưới sự liều mạng của mười người trăm con khôi lỗi đã bị đánh nát
bản thân bọn họ cũng bị trọng thương chỉ còn nửa cái mạng trong lúc bọn họ
đang nằm thở trên mặt đất thì một luồng bạch quang chói lóa bao phủ bọn họ .
Đợi bọn họ phản ứng kịp thì đã phát hiện mình đang ở trong sơn động xung quanh
tiếng nước chảy róc rách ở trung tâm sơn động có một kim giáp hầu tử đang ngồi
nhìn mười người nói :
Mười người nghe vậy sửng sốt một lúc rồi lập tức quỳ xuống nói :
Tôn Ngộ Không nghe vậy nói :
Mười người nghe vậy hô to :
Tôn Ngộ Không hài lòng gật đầu nói :
Các ngươi đã là ta đệ tử thì từ hôm nay các ngươi cũng sẽ là họ Tôn biết
chưa !!
Chúng đệ tử tuân lệnh !!
Mười người cùng hô to lần nữa.
Tôn Ngộ Không hài lòng nhìn bọn họ một lượt sau đó dừng lại trên người thiếu
niên lúc nãy hung hăng nhất nói :
Thiếu niên đó nhìn Tôn Ngộ Không nói :
Tôn Ngộ Không nhìn Tôn Thân gật đầu nói :
Nói xong hắn ném một Cổ Tiên khí cấp bảo vật về phía Tôn Thân . Tôn Thân trong
ánh mắt ngưỡng mộ của các đồng môn đem bảo vật thu vào . Tiếp đó Tôn Ngộ Không
bắt đầu giảng giải về tu luyện chi đạo cho mười người tận tình giải đáp các
nghi vấn . Có thể thấy hắn thật lòng muốn truyền lại tất cả cho mười người.
.......................
Thời gian thấm thoát đã trăm năm trôi qua khoảng thời gian này Tôn Ngộ Không
mỗi ngày trừ việc uống rượu cùng các huynh đệ ra thì đều dành hết thời gian
còn lại dạy dỗ cho mười đệ tử.
Mười người dưới sự dạy dỗ của hắn thực lực đều nhanh chóng tăng lên thành có
thể độc đương một mặt cường giả nhất là Tôn Thân thực lực của hắn tăng lên
nhanh nhất hôm nay đã là Đại Tiên cấp cao thủ cơ hồ có thể sánh Tôn Ngộ Không
năm đó.
Hôm nay Tôn Ngộ Không đang như thường lệ đốc thúc các đệ tử luyện công thì đột
nhiên có một hầu nhi chạy vào báo :
Tôn Ngộ Không nghe vậy nói :
Hầu nhi nghe lệnh ra ngoài chốc lát sau nó dẫn theo một hán tử béo mập mình
đầy vết thương vào . Hán tử vừa thấy Tôn Ngộ Không thì khóc nói :
Tôn Ngộ Không thấy vậy chạy tới đỡ Bát Giới dậy hỏi :
Trư Bát Giới nghe vậy khóc nói :
Tôn Ngộ Không kinh ngạc hỏi :
Trư Bát Giới trả lời :
Tôn Ngộ Không nghe vậy gật đầu nói :
Nói xong hắn lấy ra Kim Cô Bổng đang muốn thi triển Cân Đẩu Vân thì sau lưng
vang lên tiếng hô :
Tô Ngộ Không quay đầu lại thấy Tôn Thân ở phía sau cũng lấy ra thiết bổng theo
mình bay lên thì nói :
Nói xong hai người cùng thi triển Cân Đẩu Vân mang theo Trư Bát Giới chạy về
phía Thiên Đình Tứ Đại Bộ Châu.
Ba ngày sau ba người tới trước Thiên Đình Tứ Đại Bộ Châu thì thấy trong tự lúc
này tràn đầy thiên ma đang tứ ngược, chém giết ở trung tâm là Ngọc Đế đang bị
vây trong một hắc sắc cầu ,bên cạnh hắn là sư phụ của Tôn Ngộ Không Đường
Huyền Trang đang bị đông cứng lại trong lúc giải cứu.
Tôn Ngộ Không thấy vậy cầm Kim Cô Bổng xông lên đánh giết điên cuồng mở ra một
đường máu tiến tới chỗ hai người khi tới gần hắn vung gậy gầm lên :
Một gậy manh theo lực vạn cân giáng thẳng xuống hắc sắc cầu làm nó nổ tung
thành vô biên hắc khí bao phủ Tôn Ngộ Không và Đường Tăng vào bên trong . Tôn
Ngộ Không thấy vậy một mặt bảo hộ đang hôn mê Đường Tăng một mặt ngưng thần
cảnh giác đề phòng đánh lén.
Đang lúc Tôn Ngộ Không toàn lực đề phòng thì bất chợt Đường Tăng lại mở mắt
nhìn hắn kinh ngạc nói :
Tôn Ngộ Không trả lời :
Không ngờ Đường Tăng nghe xong thì lắc đầu nói :
Đồ ngốc mau đi đi ! Nó không phải Bát Giới mà là Hắc Thiên Ma Thần, Bát
Giới thật sự đã bị nó đoạt xá mấy năm trước sau đó nó đã giết chết Sa Tăng bắt
giữ ta để dụ con đến đây nhằm mục đích chiếm đoạt Bồ Đề truyền thừa trong
người con !
Cái gì ? Hắc Thiên Ma Thần muốn đối phó con ? Sao lại có chuyện như vậy
được !
Tôn Ngộ Không nghe vậy kinh ngạc kêu lên một tiếng.
Đường Tăng giải thích.
Tôn Ngộ Không càng thêm kinh ngạc mấy năm nay hắn cũng đã có qua lại với không
ít cường giả ở Đông Châu danh tiếng của Cửu Đại Thiên Mạch đương nhiên là có
nghe qua, nhưng đối với hắn chúng chỉ là vật trong truyền thuyết sao lại có
thể xuất hiện mình được chứ ?
Còn chưa đợi Đường Tăng lên tiếng thì Trư Bát Giới không phải gọi hắn là Hắc
Thiên Ma Thần đã mở miệng.
Hơi dừng một lát Hắc Thiên Ma Thần lại tiếp tục.
Tôn Ngộ Không nghe vậy quát lớn một tiếng rồi xông về phía Hắc Thiên Ma Thần.
Nhưng đột nhiên cảnh quan của Thiên Đình Tứ Đại Bộ Châu xung quanh hắn ngoài
Thiên Ma ra tất cả lại ầm ầm sụp đổ hóa thành một vùng không gian màu đen.
Tôn Ngộ Không kinh ngạc hét lên.
Hắc Thiên Ma Thần cười lạnh một tiếng.
Nói xong hắn lạnh lùng thân hợp thiên đạo công tới chỗ Tôn Ngộ Không . Tôn Ngộ
Không lúc này tuy đau lòng muốn chết nhưng cũng không khoanh tay chờ chết vung
Kim Cô Bổng phản công . Nhưng do phải bảo vệ Đường Tăng cộng thêm không gian
này lại bày xích lực lượng của hắn cho nên hắn nhanh chóng bị ép xuống hạ
phong không sức đánh trả.
Ngay lúc hắn chuẩn bị khoanh tay chờ chết lúc thì bên tai bỗng vang lên tiếng
của Đường Tăng :
Sau tiếng quát Đường Tăng thiêu đốt huyết lực toàn thân thiêu đốt lửa đỏ đang
hung mãnh lao thẳng vào Hắc Thiên Ma Thần.
Hắc Thiên Ma Thần kêu lên :
Đường Tăng nghe vậy không trả lời chỉ hung mãnh lao về phía Hắc Thiên Ma Thần
chém giết nhưng do trước đó đã trúng độc lực lượng giảm mạnh cho nên dù có
liều mạng sau hai ba chiêu hắn cũng chịu không nổi toàn thân nứt vỡ cuối cùng
ông ta dùng sức tàn ôm lấy Hắc Thiên Ma Thần quát to :
Nói xong cơ thể trương to thành quả cầu thịt ép Hắc Thiên Ma Thần vào trong
chuẩn bị tự bạo . Tôn Ngộ Không thấy vậy quát to :
Không !! Mau dừng lại a !!
Ầm ~~ Ầm ~~ Ầm
Đáng tiêc là hắn kêu quá chậm Đường Tăng đã nổ tung thành triệu mảnh sóng
nhiệt do đó sinh ra cũng nhấn chìm cả Tôn Ngộ Không vào trong.
Khi Tôn Ngộ Không phản ứng kịp thì lại thấy bản thân đang bị một người lôi kéo
chạy đi người đó chính là kẻ đã cùng hắn và Hắc Thiên Ma Thần đi đến nơi này
Tôn Thân.
Tôn Ngộ Không điên cuồng kêu lên :
Tôn Thân không nói tiếng nào dẫn theo Tôn Ngộ Không chạy một mạch thoát khỏi
Tứ Đại Bộ Châu Thiên Đình đi đến trên một hoang sơn hắn mới lên tiếng :
Tôn Ngộ Không điên cuồng lắc đầu nói :
Vào lúc này hắn không khỏi nhớ lại những ngày tháng mình cùng Đường Tăng đi
trên con đường Tây Du vào lúc đó Đường Tăng tuy thường la mắng hắn không oán
trách ông bởi vì hắn hiểu tất cả cũng vì muốn tốt cho hắn muốn hắn bỏ được
thói hư tật xấu làm một người tốt !
Từ lâu địa vị của Đường Tăng trong lòng của Tôn Ngộ Không đã vượt cả thụ
nghiệp ân sư Bồ Đề Tổ Sư ông ta không chỉ là thầy của hắn mà còn là cha của
hắn !
Hiện nay người cha đó chết đi hắn làm sao có thể không đau buồn cho được !
Vào lúc Tôn Ngộ Không đang khóc đến chết đi sống lại đột nhiên lại cảm thấy
bên hông mình bị vật nhọn gì đó đâm vào.
Hắn đưa mắt nhìn lại thì người tập kích không phải ai khác chính là Tôn Thân.
Tôn Thân hét lên một tiếng hóa thành chân thân Lục Nhĩ Mi Hầu mang theo Tổ
Tiên khí thế giết hướng Tôn Ngộ Không . Sự việc liên tục thay đổi khiến Tôn
Ngộ Không không kịp phản ứng thoáng chốc đã bị Lục Nhĩ nuốt lấy cơ thể chỉ còn
dư lại một đạo tàn hồn điên cuồng la lên :
Lục Nhĩ sao ngươi có thể còn sống ?
Người chết không cần biết nhiều !! Ngươi chỉ cần biết từ hôm nay ta sẽ thay
ngươi chăm sóc cho Hầu Tộc Hoa Quả Sơn !
Lục Nhĩ cười lạnh đánh một chưởng về phía tàn hồn Tôn Ngộ Không muốn hoàn toàn
giết chết hắn nhưng lúc này dị biến lại phát sinh từ không gian bắn ra một đạo
kiếm khí hóa giải công kích của Lục Nhĩ cứu đi Tôn Ngộ Không.
Lục Nhĩ thấy vậy nhíu mày lại bất quá cũng không ra tay truy sát bởi vì ở
chung mấy năm ít nhiều trong lòng hắn cũng đã sinh ra một chút tình cảm với
Tôn Ngộ Không.
Lục Nhĩ nghe vậy quỳ xuống nói :
Đế Tân nghe vậy gật đầu nói :
Tôn Thân nghe vậy cung kính nói :
Đế Tân nghe vậy gật đầu nói :
Tốt !! Ngươi lui ra đi !! Trẫm cần làm mấy chuẩn bị cuối cùng.
Vâng !!
Tôn Thân nghe vậy cung kính lui ra để lại Đế Tuấn ở trong sơn động chuẩn bị
những bước cuối cùng của kế hoạch.