Nhân Loại


Người đăng: Knight

Trên tay Vạn là một quả cầu ánh sáng lục giác. Từ nó nổi lên một hư ảnh lập
thể không gian ba chiều.

“Đây là cứ địa chúng ta hiện tại.”

Vạn chỉ vào một điểm sáng bên trong. Tiếp đó hắn bấm vào biểu tượng zoom bên
góc phải bản đồ. Màn ảnh được thu nhỏ lại theo kiểu vệ tinh.

“Và đây là địa phương hiện tại của chúng ta.”

Các trưởng gia tộc nhìn nhau khó hiểu. Đầm lầy bao quanh nơi này biến mất mà
họ không hề hay biết. Mọi ánh mắt đều dồn vào Knight chờ câu trả lời.

Knight rất muốn nói rằng: “đừng nhìn ta, ta không biết gì cả” nhưng cậu mạnh
mẽ nhấn chìm nó xuống, cậu cần tỏ ra mình là người lãnh đạo hợp cách và đây là
một cơ hội để chứng tỏ điều đó.

Theo như quan sát của Knight, thế giới này khác hoàn toàn với thế giới trong
game của cậu vì thế đành đánh liều nói một câu: “Thế giới của chúng ta đã bị
hủy diệt và chúng ta những kẻ cuối cùng còn tồn tại bị dịch chuyển đến nơi
này. Có thể nói đây chính là định mệnh, định mệnh đã đưa tất cả các ngươi cùng
ta đến đây.”

Knight thầm khen mình vì cái lý do hết sức củ chuối mà cậu nghĩ ra được. Các
trưởng gia tộc cũng gật gù cho là phải, đơn giản bởi trong suy nghĩ của họ thì
chúa tể luôn đúng.

Knight hít một hơi thật sâu nói tiếp: “việc chúng ta cần làm bây giờ là làm
sao cho xứng đáng với điều đó, xứng đáng với những gì mà chúng ta nhận được.”

Không khí im lặng một cách quỷ dị, Knight cảm thấy không ổn. Chẳng lẽ cậu đã
nói điều gì sai sao?, Knight len lét liếc xem phản ứng của những người ở đây
đối với điều cậu vừa nói. May thay họ không nhận thấy phản ứng này của cậu.

“Người nói rất đúng. Vậy giờ chúng ta nên làm gì.”

Người lên tiếng là tộc trưởng tộc chiến binh – Cuồng. Knight thật sự bối rối,
cậu chưa lên kế hoạch cho bước tiếp theo, mọi ý định trong đầu cậu bổng chốc
bay mất.

Trong lúc Knight á khẩu thì Ruby đã trả lời thay cậu: “Dĩ nhiên là khám phá
thế giới xung quanh rồi.”

Knight lúc này như với được chiếc phao cứu sinh. Cậu thầm cảm ơn Ruby không
biết bao nhiêu lần, có lẻ lựa chọn sáng suốt nhất của cậu là việc tạo ra cô
nàng này.

“Việc này Người cứ giao cho thần. Tin tưởng sẽ không làm Người thất vọng.”
Pháp nói.

Mang một cái tên đâm chất man như vậy nhưng Pháp lại là phụ nữ. Nàng là tộc
trưởng gia tộc chuyên về ma thuật. Thư Viện Pháp Luận của gia tộc nàng là thư
viện lớn nhất, lưu trữ đầy đủ nhất các sự tích trong Ambrosio và trong đó cũng
sở hữu lượng cấm thuật không hề ít.

Pháp mang dáng vẻ một thiếu nữ chuẩn tri thức. Cặp mắt kính dày cộm phủ dưới
mái tóc hạt dẻ rối bù kéo qua vai. Nàng là điển hình mọt sách vì lúc nào Pháp
cũng ôm khư khư một tập sách trước ngực.

Con người ai chẳng yêu thích cái đẹp, tất cả các nhân vật nữ trong guild nhan
sắc đều hạng tuyệt đỉnh chỉ trừ một số loài như Golbin hay Orc mà thôi.

“Đúng rồi, cô liên lạc với Khí bảo hắn ta cho người ngụy trang lãnh địa đi.
Với khối kiến trúc khổng lồ thế này thì việc chúng ta bị cư dân trên thế giới
này phát hiện là điều rất dễ xảy ra.”

“Hắn ta chắc lại đang thí nghiệm mấy thứ vớ vẩn nào đó rồi.”, Pháp bĩu môi.

Quan hệ giữa hai gia tộc Giả Kim và Ma Thuật không được tốt cho lắm. Giả Kim
thuật chuyên về khoa kỹ còn ma thuật lại dùng các yếu tố siêu nhiên lí giải
nguồn gốc vạn vật, xung đột cũng từ đó mà ra.

“Sinh vật thống trị hành tinh này là gì và vị trí thành trì của chúng hiện
ngươi có nắm giữ?”, Knight hướng về phía Vạn đặt câu hỏi.

Vạn hơi ngúc ngoắc cái đầu, vì phần đầu của hắn được bọc kín trong lớp mũ trụ
nên Knight không biết biểu cảm của hắn như thế nào. Thế nhưng nhìn vào ngôn
ngữ cơ thể của hắn cậu đoán có vẻ Vạn đang lúng túng.

“Haizz. . .cái tên này.”, Knight chửi thầm một câu. Xem ra cậu phải tự thân
vận động rồi. Đối mặt với một nơi chưa được biết đến, việc đầu tiên là cần tìm
hiểu kết cấu và hệ thống cấp bậc trong thế giới này nếu không muốn ăn quả
đắng.

Do đó Knight đưa thêm một số mệnh lệnh: “Các trưởng gia tộc quản lí tốt người
của mình, đừng để chúng đi lung tung cho đến khi chúng ta biết được tại đây
chúng ta có thể và không thể làm gì. Ta không muốn có trường hợp nào đáng tiếc
xảy ra.”

“Việc tiếp theo cần làm là bắt một số cư dân bản địa để tra hỏi. Việc này ta
giao cho cô, Tinh. Với khả năng siêu cường về tinh thần lực của mình, ta nghĩ
cô sẽ không làm ta thất vọng chứ?”

Từ trong hàng ngũ trưởng gia tộc bước ra một người phụ nữ tóc bạc kéo dài quá
hông. Cô ta bước tới đủ gần để Knight thoáng ngửi thấy mùi hương thoang thoảng
trong không khí.

Điều kỳ lạ là dù Tinh đeo băng che mắt lại nhưng cô ta có thể dể dàng di
chuyển qua các địa hình mà không gặp trở ngại gì.

Tinh kéo dãn chiếc phi phong sau lưng qua ngang vai, nàng khẽ cúi xuống hành
lễ: “Tất cả xin theo ý Người.”

Từ đầu tới cuối, mọi hành động của Tinh đều nhẹ nhàng ưu nhã đúng mực, nó thể
hiện một phẩm chất cao quí của tầng lớp quí tộc.

Đã nói hết những gì cần nói, Knight đang tìm cách để kết thúc buổi họp khác
thường này. Suy cho cùng cậu còn quá non kinh nghiệm, những NPC này cũng thế.
Kinh nghiệm của họ gói gọn theo những gì được lập trình từ trước. Tính theo
tuổi thực tế thì bọn họ còn chưa đến một ngày tuổi.

Knight liếc sang Ruby dò hỏi. Cô nàng đáp lại bằng ánh mắt ngơ ngác. Hết cách
Knight đành tuyên bố: “Tạm thời cứ như vậy, cuộc họp đến đây kết thúc. Các
ngươi trở về kiểm tra lại khu vực của mình rồi chờ thông báo tiếp theo của ta”

Khi nói xong câu cuối cùng, cậu cảm thấy như mình vừa thoát lực. Cho đến khi
người cuối cùng rời đi, Tinh có vẻ muốn nói thêm gì đó nên đã ở lại.

“Cô có chuyện gì muốn nói với ta sao?”

Tinh lúc này tỏ ra khá lúng túng nói: “Thần cảm thấy Người không được khỏe.
Thần nhìn thấy tinh thần lực của Người nhiễu loạn trong buổi nói chuyện vừa
rồi.Thần lo Người sẽ. . .”

Knight đưa một ngón tay chặn đầu miệng của Tinh lại. Đến cậu cũng không hiểu
nổi hành động mang tính bộc phát này. Để chữa thẹn, cậu nói:

“Ta ổn. Thật tốt vì nhận được sự quan tâm từ người khác.”

Tinh cười rất tươi, nàng lùi ra sau một chút rồi nói:

“Thần quá lo lắng rồi. Thần xin cáo lui.”

Knight đưa tay chào tạm biệt.

“Tiếp theo ngài tính làm thế nào? Vi hành à?”

Ngoài bốn thiếp thân Ma Vệ canh trước cổng thì trong này chỉ còn mỗi Knight và
Ruby. Như một thói quen, nàng sà vào lòng cậu hỏi.

Đó đúng là điều cậu đang nghĩ tới. Còn gì thú vị hơn khi giả heo ăn thịt hổ.
Knight thích nhất là dạng trí giả giả ngu dù rằng đôi lúc cậu tự nhận mình ngu
thật.

Knight lại kích hoạt một chiếc nhẫn khác trên tay. Một màn hình 3D được dựng
lên trước mặt. Knight sử dụng chức năng zoom dò tìm vị trí dân cư và địa hình
khu vực lãnh địa cậu đang tọa lạc.

Đối với một kẻ mù địa lý như cậu thì công cụ này có ích rất nhiều. Trện màn
hình chỉ toàn một màu xanh và xanh, lâu lâu lẫn vài điểm trắng đại biểu cho
các ngọn đá vôi nằm rải rác.

“Ý. . .ngài nhìn xem thứ gì kìa.”

Ruby bất chợt chỉ vào một chấm nhỏ trên màn hình, nếu không để ý rất khó để
nhận ra. Knight chỉ muốn tự vả vào mặt mình một cái, cái cách cậu đọc bản đồ
chẳng khác nào cưỡi ngựa xem hoa.

Cậu bấm zoom to hết cỡ. Xuất hiện trên màn hình là ba người đàn ông mặc trang
phục du mục và bầy dê của họ.

“Hình như còn nữa.”

Ruby lại chỉ thêm một vài điểm sáng cách vị trí đó không xa. Knight nhích vị
trí dò tìm đến liền phát hiện nơi đây là một trại lính tập trung, số lượng ước
chừng gần 100 người. Có trang bị giáo mác, cung tên đầy đủ.

Và quả nhiên suy nghĩ của cậu đã đúng. Bằng chứng là một người đàn ông có vẻ
như là thủ lĩnh, trên tay ông ta là một lưỡi kiếm dưới dạng khí. Dù chỉ là
hình thức thô sơ nhưng nó đã minh chứng một điều, ở thế giới này có tồn tại ma
thuật hoặc chí ít là dạng năng lượng tương tự như thế.


Trùng Sinh Thành Ma Đế - Chương #5