Thế Giới Mới


Người đăng: Knight

Điều trước mắt Knight hiện tại quá mức phi khoa học. Cậu vẫn đang ngồi chễm
chệ trên vương tọa và trong lòng là Ruby, cô nàng NPC cậu tạo ra vào những giờ
phút cuối cùng của Ambrosio.

“Chẳng phải. . .”

“Chuyện gì thế ngài Knight?, em làm ngài khó chịu huh?”

Knight hiện không biết nên làm thế nào, tay chân cậu luống cuống đến nổi không
kiểm soát được, cậu run run chạm vào trán Ruby thì phát hiện vầng trán nàng
rất ấm và láng mịn.

“Không thể nào. . .trong Ambrosio không thể nhận biết nhiệt độ nhân vật hay
NPC bất kỳ. . .điều này. . .hay đây là phiên bản uplate của trò chơi?”

Knight lẩm bẩm trong vô thức.

“NPC? Người đang nói gì vậy thưa chúa tể?”

Chứng kiến đôi mắt ngơ ngác của cô gái trong ngực mình, tim Knight bất chợt
rung động thật sâu. Tuy nhiên ngay lập tức cậu phát hiện ra một vấn đề không
hề nhẹ, cô ấy đang khỏa thân và đang cuộn tròn trong lòng cậu.

“Mình đang ôm một cô gái. . .ôi chúa ơi. . .mình thật sự đang ôm một cô gái. .
.không đúng. . .”

Knight đang tự lừa dối chính mình, cậu chưa chấp nhận sự thực rằng cô ấy rất
thực mà không phải một sản phẩm nhân tạo.

Phản ứng cơ thể không biết nói dối. Cơ thể Knight hiện đang phản ứng với độ co
dãn tuyệt vời đến từ Ruby chỉ có điều lí trí cậu chưa thể chấp nhận được sự
thật.

“Người thực sự ổn chứ?”

Ruby đưa đôi bàn tay mảnh khảnh vuốt lấy khuôn mặt Knight làm cậu bình tĩnh
đôi chút, đó cũng chỉ là đôi chút.

“Không. . .à có . . .ta ổn. . .”

Knight trả lời đứt quãng. Sực nhớ đến điều gì, gương mặt trắng bệch của cậu
dần chuyển sang màu đỏ.

“Cô. . .nên mặc đồ vào đi.”

Ruby nghe thế liền hỏi lại: “chẳng phải Người bảo em nên thế này sao?”

Không trả lời thì thôi. Nghe Ruby nói càng khiến Knight xấu hổ hơn, cậu cố
gắng giải thích: “không,, ,không phải. . .cô nên mặc đồ vào trước đã.”

“Người không thích em sao?”

Nhìn biểu cảm tội nghiệp của nàng khiến Knight không đành lòng. Lấy hết can
đảm xoa đầu cô gái, cậu từ tốn nói: “thích chứ và ta sẽ thích hơn nếu e. . .cô
thay một bộ đồ thật đẹp”

“Thật chứ? Em thay ngay.”

Knight phát hiện vấn đề thứ hai, cậu không có trang phục dành cho nữ giới.
Chẳng lẽ để Ruby trần như nhộng thế này chạy khắp nơi tìm quần áo, quan niệm
đạo đức hiện đại không cho phép Knight làm điều đó.

“Khoan đã. . .đợi một lát.”

Knight xém chút giật mình khi Ruby toan nhảy ra ngoài, cậu dùng áo choàng che
lấy Ruby rồi ôm cô đi ra ngoài.

“Chào người!!! thưa chúa tể.”

Khi Knight bước qua, các thiếp thân Ma Vệ liền cúi đầu chào cậu. Vì khoảng
cách khá xa với lại tâm trí cậu đang ở chín tầng mây nên Knight không để ý.

“Mình ngu thật! chẳng phải ở đây còn bốn cô gái khác sao.”

Khéo quá hóa vụng, Knight liền ra lệnh cho các Ma Vệ đưa trang phục đến cho
Ruby. Nếu cậu nhớ không nhầm thì “Ruby” trước kia từng có kho đồ như vậy.

Hiệu suất làm việc các Ma Vệ rất nhanh, chốc lát sau họ mang đến một bộ lễ
phục trắng tinh. “Ruby” trước kia có sở thích khá dị, cô nàng chuyên thiết kế
các trang phục cosplay kiểu cách mà không bán chúng.

Cô nàng tạo ra nhiều đến nổi full rương đồ vẫn không đủ sức chứa, để giải
quyết vấn đề này “Ruby” quyết định tạo ra một phòng chứa trang phục dành riêng
cho các NPC trong guild.

Knight có chút ngập ngừng nhìn bộ trang bị các Ma Vệ mang tới, cậu không biết
nên xử sự thế nào. Cậu nên mặc cho Ruby hay là.

“Để chúng thần mặc vào cho Ngài”

Một thiếp thân Ma Vệ để tóc đuôi ngựa màu băng lam lên tiếng. Knight khựng lại
giây lát rồi nhắm mắt quay mặt ra sau.

“Đúng rồi! không chỉ có Ruby mà những người khác cũng như thế.”

Knight không dùng cụm từ NPC để gọi họ như mọi khi thay vào đó là từ người,
điều đó đại biểu từ trong tiền thức cậu đã chấp nhận sự thật này.

Thời gian còn lại Knight quan sát các NPC hiện trong này. Kẻ mang trên mình bộ
giáp trụ che kín toàn thân này là Nguyên Tố Quân Vương – Vạn, Tổng Tư Lệnh tối
cao guild VN.

Guild VN là tên viết tắt của tên quốc gia nơi cậu từng sinh sống. Trong vô vàn
guild trong Ambrosio thì guild VN chỉ nằm tầm khá, ít người biết đến vì đa
phần các thành viên không tham gia vào những sự kiện do nhà phát hành tổ chức,
thay vào đó họ lại thích thám hiểm các vùng đất hơn.

Đứng sau Vạn là hai trưởng gia tộc phụ trách khu vực 12 và 13. Vì hai khu vực
này nằm sát lâu đài nên họ thường xuyên có mặt tại đây.

Hai người này lần lượt là:

Trưởng gia tộc Hành Quyết – Phán.

Trưởng gia tộc Ảo Mộng – Mộng.

Trong guild có 13 gia tộc chính với các chức năng riêng biệt, lãnh đạo gia tộc
gọi chung là trưởng gia tộc. Ở dưới là các trưởng lão và tộc nhân.

Gia tộc Hành Quyết tên như ý nghĩa, họ thực hiện nhiệm vụ hành quyết, phán xét
những kẻ có tội hay tiêu diệt các thế lực thù địch.

Tạo hình của Phán giống hệt tổng lãnh thiên thần Malthael trong cốt truyện
Diablo, Knight từng vất vả lắm mới xin được nhân dạng này từ nàng sếp của
mình.

Trong các NPC trong Ambrosio thì trường hợp của Mộng đặc biệt hơn cả. Mộng
chuyên về ảo thuật và mộng thuật và Mộng trong Ambrosio là tạo vật duy nhất có
khả năng phát triển đến vô hạn, chỉ có một và duy nhất một Mộng tồn tại trong
Ambrosio. Skynight may mắn trong một lần thám hiểm Vĩnh Ngục đại thế giới thu
được Mộng Tâm, cậu cũng không ngu mà đi công bố lên diễn đàn bởi vào điểm ấy
Ambrosio vẫn còn rất hot.

Mộng là thực thể duy nhất không có hình dạng xác định, có thể gọi Mộng không
tồn tại cũng được mà có tồn tại cũng được vì nó không có bản thể. Đến cả
Knight cũng không biết nhân dạng Mộng thực sự như thế nào, đối với cậu nó là
một thứ rất chi là tâm linh.

Cậu chỉ có thể cảm nhận hiện diện của Mộng quanh mình thông qua một liên kết
đặc biệt kết nối hai người với nhau.

“Mọi chuyện vẫn ổn chứ chúa tể?”

Vạn thắc mắc hỏi. Knight thoáng ngượng khi nghe Vạn hỏi mình. Là một người
hiện đại thì việc lễ nghi rườm rà đối với cậu quá mức xa lạ, hơn nữa việc nhìn
chằm chằm vào người khác là không nên.

“Ổn. . .mọi chuyện vẫn ổn.”, cậu trả lời cho qua chuyện.

“Chúa tể hôm nay có vẻ hơi lạ.”, Phán nhận xét.

“Đó không phải việc của chúng ta. Chúng ta chỉ việc tuân theo lệnh Người là
được.”

Phán hơi mất tự nhiên khi nghe Vạn quở trách, hắn cười khan giải thích: “điều
đó là tất nhiên.”

Knight nghe Vạn nói thế phần nào yên tâm. Chế độ lãnh địa hiện tại không thay
đổi bao nhiêu so với thời trung cổ ở châu Âu. Việc tiếm quyền đoạt ngôi diễn
ra không phải ít và đó là điều cậu đang lo lắng, may thay nó không xảy ra.

“Thưa chúa tể! em đã mặc xong”

Kẻ xưng em duy nhất trong số các NPC tại đây chỉ có Ruby là duy nhất, đó xuất
phát từ mong muốn sở hữu “Ruby” cho riêng cậu, dù rằng điều đó là hèn nhát,
ích kỷ nhưng Knight vui vì cậu đã làm thế.

“Đẹp lắm”

Knight tấm tắt khen, cậu miết nhẹ lọn tóc bạch kim xõa qua đôi tay nhọn của
nàng cười.

“Đúng rồi, có một chuyện mà thần chưa báo cáo!”

Vạn bước tới gần Knight, khẽ cúi đầu rồi nói. Trên tay hắn là ảnh giả lập một
thảo nguyên rộng lớn. Vị trí lãnh địa hiện tại không nằm trong vùng đầm lầy
như trước mà được dịch chuyển đến đây một cách thần không biết quỷ không hay.

“Chuyện này. . .”

Đối với Knight, diễn biến mọi việc xảy ra quá nhanh. Nó giống như một cuốn
phim siêu thực, từ vị trí nhân viện cậu trực tiếp nhảy thẳng lên chức xếp
song, giờ đây không phải là những câu dạ thưa mà là câu lệnh, cậu cần thành
thạo hơn trong các câu lệnh tiếp theo của mình.

“Đúng vậy! đây là thông tin do các trinh sát gia tộc Giả Kim do Khí phái ra
ngoài thu thập được. Chúng ta không còn ở trong Âu Liên đại thế giới nữa.”

Vạn cất giọng đều đều, dường như không có sự việc nào làm vị Tổng Tư Lệnh này
lay động.

“Em nghĩ Người nên triệu tập các trưởng gia tộc lại bàn bạc thì hơn.”

Ruby nói với giọng đầy lo lắng, cô thừa thông minh để hiểu bọn họ đang trong
tình thế gì.

Knight cho là đúng, cậu click vào mục Messeger rồi gửi một loạt tin nhắn khác
nhau, nội dung chung qui là một – triệu tập các trưởng gia tộc.

“Thật may mắn khi nó không biến mất.”

Knight thở phào nhẹ nhõm khi chức năng Messerger còn hoạt động nếu không buộc
phải sử dụng các nguyên liệu tiêu hao để chế tạo và ở thế giới không biết tên
này, Knight không chắc nó có hoạt động hay không.

Những tin nhắn dưới dạng phong thư chắp thêm đôi cánh thiên sứ sau lưng, chúng
hóa thành tia quang tốc lao vun vút về nhiều hướng khác nhau trong lãnh địa.


Trùng Sinh Thành Ma Đế - Chương #3