Con Mồi Và Thợ Săn


Người đăng: Knight

Cuộc đời thiếu nữ cứ thế ra đi. Trong căn tiểu viện cũ nát, tiếng rên rĩ, thở
dốc dồn dập từng nhịp. Khấu Trọng vô tư hành xử mặc kệ đám người Đỗ gia tụ tập
trước sân ngày càng đông.

Thiếu nữ dù cố gắng phản kháng nhưng nàng yếu đến đáng thương, đấu khí một
phần cũng không dùng được. Khoái cảm từ cơ thế truyền đến khiến nàng không
dừng được rên rĩ, nàng giờ đây rất hối hận, hối hận cách mấy cũng không thay
đổi được thực tại.

Hàng lệ tí tách chảy ra từ khóe mắt, nhiều lần nàng muốn cắn lưỡi tự sát nhưng
không thể, nàng không đủ can đảm để chết.

“Kẻ nào dám đả thương con ta, cút ra đây cho lão tử.”

Người chưa đến mà miệng đã đến trước. Từ xa, đoàn người do một trung niên nhân
trán dô cầm đầu chạy tới, những nơi hắn đi qua, đám tộc nhân liền khom người
hành lễ nói: “Đại trưởng lão” và nhường thành một con đường đủ rộng cho đoàn
người đi qua.

Đại trưởng lão toan phá cửa liền cảm thấy không ổn. Theo lời đám tộc nhân, bên
trong là nữ nhi của Nhị trưởng lão nếu hắn phá cửa ra thì danh dự của nàng sẽ
mất hết dù rằng việc nàng bị Khấu Trọng cưỡng hiếp là điều mà ai cũng biết.

“Cút ra đây cho lão tử. Tên khốn kiếp ngươi còn không mau cút ra.”

Khấu Trọng mặc Đại trưởng lão đứng ngoài gào thét. Theo suy đoán của hắn,
thiếu nữ này hẳn có địa vị rất cao trong Đỗ gia nên Đại trưởng lão mới không
dám làm càn.

“Khặc. . .khặc. . .ta nghĩ ra một trò mới. Ta sẽ biến ngươi thành ma sói, để
ngươi tận hưởng cảm giác sống không bằng chết.”

Thiếu nữ không buồn phản ứng. Hắn trích máu huyết từ đầu ngón tay mình đút vào
miệng thiếu nữ.

Theo tính toán của Khấu Trọng, Đại trưởng lão chắc chắn không dám giết hắn,
chưa kể hắn là một Đại Đấu Sư hàng thật giá thật. Nhị trưởng lão chỉ còn cách
gả con gái hắn cho Khấu Trọng may ra mới vơi đi nỗi nhục này.

Tầm nhìn của Khấu Trọng không còn gói gọn trong gia tộc này nữa. Thiên phú
chủng tộc cho phép hắn thôn phệ tinh huyết địch nhân cường hóa bản thân, nhờ
đó hắn phá tan bình cảnh Đấu Sư tiến vào Đại Đấu Sư.

Với khả năng này, hắn sẽ mạnh dần trong chiến đấu. Kể từ sự việc đêm qua, hắn
tin rằng chỉ cần cho hắn thời gian, kể cả kẻ đã ban cho hắn thứ sức mạnh này,
hắn sẽ vượt qua kẻ đó thậm chí giết chết.

Huyết Lang bản tính thị huyết, hiếu sát. Khấu Trọng đang dần bị hung tính
trong nó khống chế mà không hay biết. Dùng thù hận làm chất xúc tác, một Huyết
Lang hoàn chỉnh sẽ là kẻ khát máu, điên cuồng nhất thế gian.

Tất cả đã được sắp đặt từ trước, vận mệnh của hắn đã được an bày ngay từ lần
gặp đầu tiên. Knight cần vỗ béo con dê này thật tốt, sức mạnh nó cung cấp cho
cậu tỉ lệ thuận với thời gian và vốn liếng bỏ ra.

Đã là con người thì sẽ có lòng tham, ích kỷ và nhỏ nhen. Khấu Trọng không cũng
không ngoại lệ, thứ tình cảm phụ tử thiêng liêng ấy đang mất dần khi hắn lựa
chọn con đường này. Sự trả thù của hắn bây giờ chỉ còn là mớ chấp niệm đến từ
quá khứ, một khi đã giải cứu thành công con gái của mình, hắn sẽ chính thức
được giải thoát, chính thức bước vào con đường tà đạo.

Trong một điện thờ khổng lồ. Ngồi giữa chính điện là một thanh niên trẻ tuổi,
hắn khoác trên mình một bộ chiến giáp bạch kim để ngực trần, mái tóc ngân sắc
thả dài qua vai, trên ngực hắn một vết xước dài kéo đến tận khóe miệng.

Hắc gác chân thả người trên chiếc ghế khổng lồ thủy tinh màu tinh thiết sau
lưng. Một tay chống cằm, tay còn lại mân mê chén máu trên tay.

“Qủa nhiên, nồng độ huyết mạch đã đạt 7%, con người đúng là con người, các
ngươi không thể vượt qua cám dỗ từ nó. Chúa tể của ta, Người thật cao tay.”

Chén máu này trước đó Knight bản thể đã trao cho Lang Đế, tộc trưởng tộc sói
bảo quản. Nó được đựng trong một chiếc chén dạng cốc, được làm từ hợp kim đặc
biệt trong game.

Knight phân thân lúc này đang dạo bước tại thảo nguyên Vô Tận, cơ thể này do
Knight chủ thể tạo ra tại thế giới này, nó sẽ không bị thế giới lực bài xích.

Vấn đề liên quan đến thế giới lực, sau khi nhận được báo cáo từ Ngũ hộ pháp,
gia tộc giả kim do Khí lãnh đạo cấp tốc tiến hành các thí nghiệm đồng thời bí
mật bắt cóc người của thế giới này mang về nghiên cứu.

Knight không phản đối vấn đề này, đợi chủ thể tỉnh dậy quyết định, nhiệm vụ
của cậu hiện nay chỉ tăng cấp, du lịch, thám thính mà thôi.

Dù sao Knight là một phân thân của chúa tể, địa vị ngang hàng với các trưởng
gia tộc vì thế cậu được tùy ý lựa chọn đội ngũ hộ vệ theo kèm.

Knight là con người thứ thiệt, không mang huyết thống cường đại như chủ thể mà
lưu giữ phần nhiều tâm tính kiếp trước nên mặc kệ tứ vệ uy hiếp, cậu chọn cho
mình hai nữ giới đến từ tộc Tinh Linh.

“Trước đây ta chưa từng nghĩ có ngày này. Ông trời thật biết trêu ngươi, cho
ta cơ hội hồi nhưng liệu ta có còn là ta hay không?”

Knight vừa đi vừa lẩm bẩm. Từng cơn gió thơm ngát mùi cỏ dại luồn qua mái tóc
bồng bềnh phong trần của cậu. Nhân dạng này khắc hẳn với Knight chủ thể hay
nói cách khác đây là nhân dạng kiếp trước của cậu, chỉ có điều cách điệu thêm
một chút mà thôi.

“Nhà, liệu ta có còn về nhà được không? Tại sao ngươi không xóa ký ức về nàng
của ta? Ta ghét điều đó chủ thể à? Ta muốn về Trái Đất, muốn gặp lại nàng. .
.nhưng điều đó không thể đúng không?”

Knight thở dài, cậu chỉ là một phần trong hắn nhưng hắn là tất cả của cậu. Một
khi chủ thể tỉnh lại sẽ có thêm rất nhiều Knight khác xuất hiện. Trong khoảnh
khác Knight chủ thể tan biến, cậu đã thấy. . .thứ đó.

Ambrosio gắn với rất nhiều truyền thuyết đáng sợ, nhà phát hành cố gắng tạo
càng nhiều sự tích, quái vật, boss ẩn trong đó càng tốt. Và cậu đã thấy một
trong những thứ đáng sợ nhất.

Mười triệu nhân dạng nếu đồng loạt xuất hiện, chủ thể sẽ gửi từng người cụ thể
là vào từng tinh cầu khác nhau. Một khi kết hợp lại sẽ tạo thành thứ sức mạnh
kinh khủng nhưng đi kèm với nó là mười triệu cuộc đời, mười triệu tính cách
khác nhau chỉ khác chủ sở hữu của chúng thay vì Chân Tổ mà là Knight mà thôi.

Liệu chủ thể có cách nào tinh lọc cảm xúc, suy nghĩ của từng nhân dạng hay
không? Knight không biết điều đó, một khi hắn triệu hồi cậu lại, toàn bộ ký ức
nhân sinh của cậu sẽ chuyển dời vào hắn.

“Một đống dữ liệu một khi bị reset thì còn lại gì chứ?”

Knight cười thảm.

“Nhân sinh của ta? Những hồi ức tốt đẹp nhất. . .ta không muốn chúng biến mất.
. .ta sẽ tận hưởng cuộc đời này đến tận giây phút cuối cùng.”

“Đại nhân. . .người. . .”

Knight mỉm cười:

“Ta không sao. . .”

Để tránh phiền phức không cần thiết, cậu ra lệnh cho hai nữ Tinh Linh ẩn nấp
trong chiếc bóng của mình. Mục tiêu Phất Lai thành thẳng tiến.

Trong khu ổ chuột ở Phất Lai thành, ở một góc tối sau trong con hẻm dơ bẩn,
một bóng người cởi trần đang nằm thoi thóp bên vũng máu đặc sệt.

Nhìn kỹ lại mới thấy người này là Hàn Nhạc, từ bả vai hắn những giọt máu tí
tách chảy ra. Dù đã băng bó sơ qua nhưng máu vẫn chảy nếu không nhờ khả năng
hồi phục siêu cường của ma sói có lẽ hắn đã chết.

“Tên tiểu tử khốn kiếp. . .tay của ta. . .tay của ta. . .ta sẽ khiến ngươi
sống không bằng chết.”

Không biết kẻ trong miệng Hàn Nhạc là ai, có vẻ như đó chính là kẻ chặt đứt
cánh tay của hắn. Hai người Hàn Thiết và Hàn Nha đi đâu không rõ, sự việc tối
ngày hôm qua vẫn còn ám ảnh trong mắt hắn.

Sau đòn tấn công của Ngũ hộ pháp, tên Tất Liệt đó không những không bị thương
mà còn mạnh mẽ truy sát bọn hắn. Hắn và hai người kia phải chia nhau ra mà
chạy, cho đến khi gặp phải tên tiểu tử đó.

Sau trận chiến, Hàn Nhạc bị thương nặng cộng với dư lực Thiên Đạo cắn trả làm
hắn thương thế thêm nặng. Nếu hắn không nhanh chân, thứ hắn mất không chỉ dừng
lại ở cánh tay.

Sâu trong mắt Hàn Nhạc lóe lên ngọn lửa thù hận cuồng bạo, chỉ cần hắn hồi
phục, bằng mọi giá hắn sẽ giết chết tên đó.

. ..

Trong mật thất Tiêu gia.

Treo trên giá gỗ là người thanh niên trẻ tuổi. Khắp người hắn chi chít vết
thương, thậm chí có chỗ xương lòi ra trắng hếu.

Ngồi trước hắn là một Tiêu Chiến, tộc trưởng Tiêu gia. Bên cạnh hắn còn có bốn
lão già khác, uy áp bọn chúng tiếp cận Đấu Hoàng cường giả.

“Ta cho ngươi một cơ hội nữa? Ngươi là ai? Từ đâu đến?, dù ngươi có tài giòi
tới đâu cũng đừng mong thoát khỏi nơi này, ngoan ngoãn giao hết những gì ngươi
biết may ra ta cho ngươi cơ hội làm nô tài cho con trai ta.”

Tiêu Chiến thản nhiên dựa người vào ghế ra lệnh.

“Ha ha. . .khặc. . .khặc. . .Phụt.”

Người thiếu niên phun một ngụm nước bọt vào mặt Tiêu Chiến.

“Tốt. . .đánh tiếp cho ta.”

Tiêu Chiến tức giận gầm lên.

“Chát. . .chát. . . “

Hai tên giám ngục liên tiếp dùng roi quất vào người thanh niên nhưng không làm
hắn kêu lên dù chỉ một tiếng, đáp lại chỉ là nụ cười đầy khinh miệt.


Trùng Sinh Thành Ma Đế - Chương #17