Hệ Thống Ngươi Tên Quá Dài, Gọi Meromero Đi.


Người đăng: codegeass981@

…………………

“ Ngươi biết gì chưa, giáo hội hiện giờ đang thanh trừng những kẻ dị giáo đó.”



“ Ghê thật, nghe nói bọn giáo hội dã man lắm.”



“ Dã man !? Phải là ác quỷ đội lốt người mới đúng, bọn chúng chỉ lấy danh nghĩa chúa trời bóc lột chúng ta mà thôi. Tháng trước ở làng tao, một đứa bé tóc đỏ liền bị chúng cho là những kẻ dị giáo, bọn chúng giết thằng bé ngay trước mặt cha mẹ nó.”



“ Trời ạ, đã bọn quý tộc chúng ta đã chịu khổ rồi, bây giờ lại thêm bọn giáo hội nữa. Mà tại sao quốc vương không ngăn cản chúng gì vậy ?”



“ Ngăn cản. Ngươi nghĩ buồn cười gì vậy, ngay cả quốc vương đều là tín đồ của giáo hội thì ngươi bảo ai dám ngăn cản.”



“ Tao cảm giác chiến tranh sắp xảy ra…”



“ Này ! Mày đừng có nói vậy chứ, nếu chiến tranh mà nói thì chúng ta lại bị bắt đi làm pháo hôi cho bọn quý tộc thôi.”



“ Được rồi, bọn mày ăn uống đi thôi. Ăn uống xong còn nghỉ ngơi chiều làm việc.”

Mấy người thường dân này nói chuyện với nhau sau đó bắt đầu ăn uống lo say.



“ Giáo hội…hmmm…Hi vọng chúng không làm phiền mình.”

Mạc Vân nghe mấy người kia nói xong nàng liền trầm tư suy nghĩ.



Ăn xong Mạc Vân liền trả tiền sau đó tiếp tục lên ngựa chạy về phía nam, chạy đến đêm nàng rừng lại trong một khu rừng. Bắt một con thỏ sau đó nhóm lửa nướng ăn.



“ Có lẽ mình nên luyện đôi mắt của mình một chút.”

Ăn xong con thỏ sau đó Mạc Vân thầm nghĩ.



Sau đó Mạc Vân đưa tay lên mắt mình sau đó móc ra rồi bóp nát mắt, máu chảy đầm đìa ra hốc mắt nàng, một giọt máu rơi xuống đất lập tực có hoa cỏ mọc lên từ chỗ đó. Khoảng 1-2 phút sau, từ sâu hốc mắt Mạc Vân đã tái tạo lại con mắt.



Mạc Vân hài lòng, hiện tại nàng cảm mắt được đôi mắt mình nhìn rõ hơn lúc trước.



Sáng sớm hôm sau, Mạc Vân vẫn đang tự móc mắt mình bóp nát sau đó mắt từ hốc mắt nàng lại tái tạo lại. Xung quanh nàng thì khắp nơi đều là máu cùng những bông hoa màu máu thơm ngát, kể cả cỏ dại dưới chân nàng cũng chuyển màu máu.

Tái tạo lại mắt sau đó, giờ phút này Mạc Vân nhìn xa được 120km, lúc trước chỉ có 90km. Đứng dậy sau đó Mạc Vân nhìn xung quanh mình khắp nơi đều là máu, nàng liền sử dụng nước cùng gió để làm sạch quần áo của mình.



Sau đó nàng lên ngựa liền rời đi, rời đi không bao lâu. Từ một phía ven đường một người phụ nữ ngửi thấy mùi hương hoa liền tiến đến chỗ nàng vừa rời khỏi.



“ Thơm quá, mùi hương phát ra từ phía này.”

Lúc này một thanh âm vang lên, một người phụ nữ cầm giỏ đi về phía nàng. Người phụ nữ này tiến về phía mùi hương thơm phát ra liền phát hiện phía trước khắp nơi đều là hoa tươi máu đỏ tươi, người phụ nữ này lập tức nhổ hoa, nhưng mà nàng nhổ mãi cũng không lên. Không cam lòng, người phụ nữ này liền đi gọi người…



Sau đó dần dần tin tức về nhưng bông hoa đỏ rực máu này cũng truyền khắp thủ đô, mặc kệ ai dùng cách nào đều không thể di chuyển nó mảy may cho dù sử dụng kiếm chặt.



Một hôm có người bị bệnh đi qua đây ngửi mùi hoa xong liền khỏi bệnh, từ đó nơi này càng ngày càng nổi tiếng.



Sau đó là tin tức làm hỗn loạn Thánh chế Britannia là hoàng tử Claudius, người thưa kế duy nhất mất tích.



……………………………….

2 năm sau.



Dưới một thung lũng thỉnh thoảng có những cột sáng màu xanh, lục, đỏ, nâu, vàng sau đó thỉnh thoảng là những tiếng sấm sét cùng gió rít gào vang vọng lên. Những năm này hiện tượng kỳ lạ dưới vách núi làm cho ngươi dân xung quanh nói rằng có quỷ ở dưới. Ai ai cũng tránh xa núi đồi quanh thung lũng này.



Lúc này dưới thung lũng hiện ra Mạc Vân thân ảnh, lúc này hai tay nàng đang sử dụng Đại Ngũ Hành Kiếm Khí chém liên tiếp vào người mình, trên người nàng máu tươi dầm dề.



Hai năm nay nàng bắt thú rừng ăn, thỉnh thoảng ra ngoài mua gia vị cùng tìm hiểu tin tức sau đó lại quay lại thung lũng tự ngược mình. Bây giờ tu vi nàng đạt đến Luyện Khí 2 giai trung kỳ dỉnh phong, chỉ kém một chút xíu là đột phá hậu kỳ.



Lúc này Đại Ngũ Hành Kiếm Khí to cùng dài hơn lúc trước gấp đôi, hơn nữa nồng độ dày đặc hơn trước đã không thể nhìn xuyên qua được. Lúc trước chỉ là trạng thái phiêu miểu trong không khí mà thôi…



Hiện giờ mỗi nguyên tô thuộc tính của nàng dài tối đa 100 met.



Trong cơ thể nàng Hắc Ám thuộc tính đề thăng cao nhất. Do những năm nay tu luyện “ Cực Âm Thần Quyết” nguyên nhân hơn nữa nàng có Chí Âm Thần Thể vì vậy lấy tốc độ cực nhanh đề thăng.



Vì vậy tu vì của nàng cũng tiến triển mạnh, cơ thể nàng hấp thu sức mạnh nhiều hơn tỉ lần so với những kẻ cùng giai. Nếu là kẻ bình thường chắc giờ hắn đã là Tiên Thiên Đỉnh giai…



“ Phọt…”

Mạc Vân đưa tay đâm vào đầu mình, máu tươi bắn lên từ đầu Mạc Vân. Rất nhanh vết thương liền lành lại.



“ Bát Mễ Hồng nói một cơ thể mạnh thì mới có thể chứa đựng càng nhiều sức mạnh, hiện giờ mình cảm giác có thể tùy thời đột phá. Có lẽ là đêm nay đi…”

Mạc Vân trong đầu thầm nghĩ. Sau đó nàng liền nhắm mắt ngồi xếp bằng hấp thu xung quanh linh khí.



Hắc Ám thuộc tính chiếm số lớn nhất chảy vào cơ thể Mạc Vân, dần dần Mạc Vân cảm giác trong cơ thể có gì đó đang nới lỏng ra.

“ Crắc”

Một thanh âm thanh thúy vang lên, Mạc Vân mở mắt vui vẻ mỉm cười.



“ Cuối cùng cũng đạt đến hậu kỳ.”

Mạc Vân hưng phân nghĩ.



Sau đó nàng liền lăng không lao lên thung lũng. Trên người nàng bỗng nhiên sáng rực như đèn điện cao áp. Mạc Vân trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.

Đây là những năm nay Mạc Vân tu luyện một môn công pháp Vạn Diễn Tụ Tinh Quyết, môn công pháp này mượn dùng tinh hoa của các ngôi sao rèn luyện thân thể mình, tẩy tạp chất và rèn luyện thân thể, huyết mạch. Cứ đêm đến Mạc Vân lại lăng không đứng cho đến sáng.



“ Ồ……aha…”

Buông ra thần thức Mạc Vân phát hiện nơi những bông hoa mọc lên do máu của mình xung quanh có một bia đá. Nàng đọc bia đá sau đó ngạc nhiển rồi cười khúc khích.



Sau đó nàng liền biến mất trên bầu trời, nàng phi hành đến về phía nam.



“ Bát Mễ Hồng ta muốn quay thưởng. Quay liên tiếp 2 lần.”

Mạc Vân đang phi hành liền nói với Bát Mễ Hồng.



“ Vâng, thưa ngài.”

Thanh âm “ Hệ thống” vang lên sau đó trong đầu nàng, sau đó tiếng quay rèo rèo vang lên rồi tinh tinh tinh.



“ Chúc mừng ngài nhận được: Nương Tịch Tuyền x1, Mãnh Vỡ Mặt Trời x1.”



Nghe được “ Hệ thống” thông báo Nương Tịch Tuyền Mạc Vân trần chờ một chút. Sau đó tâm thần liên hệ hỏi một chút Bát Mễ Hồng.



“ Bát Mễ Hồng, nếu bây giờ ta sử dụng Nương Tịch Tuyền liệu ta còn có bị mất Chí Âm Thần Thể không !?.”



“ Nếu giờ tiểu thư sử dụng Nương Tịch Tuyền chắc chắn sẽ bị mất Chí Âm Thần Thể.”

Bát Mễ Hồng thanh âm vang lên.



“ Vậy à, nếu bây giờ ta dùng 2 lần Nương Tịch Tuyền để nguội thì sẽ có hậu quả gì ? ( Để nguội động vào biến nữ, nóng động vào biến nam.)

Mạc Vân nghi hoặc hỏi Bát Mễ Hồng !?.



“ Không, sẽ không có hậu quả gì thưa tiểu thư. Ngược lại sẽ có hậu quả tốt không tưởng đó chính là nhận được một lần cải tạo lại thân thể. Thậm chỉ cải tạo lại khả năng nhận được “Thôn Phệ Thần Thể”…Hiện tại tiểu thư có Hồng Mông Thần Thể cùng Chí Âm Thần Thể, chỉ cần thêm Thôn Phệ Thần Thể tốc độ tu luyện của tiểu thư sẽ đề cao hơn…”

Bát Mễ Hồng thanh âm vang lên.



“ Thì ra là vậy…”

Mạc Vân vẻ mặt tỉnh ngộ nói sau đó nàng nhìn trong không gian giới chỉ Nương Tịch Tuyền còn có Bom Hạt Nhân Siêu Cấp.



“ Bát Mễ Hồng cho ta xem thông tin Bom Hạt Nhân Siêu Cấp.”

Mạc Vân trong đầu nói với Bát Mễ Hồng.



“ Bom Hạt Nhân Siêu Cấp: Bán kính nổ 5km, bom nổ không gây chất phóng xạ. Sẽ nổ nếu bị kích hoạt hoặc va chạm mạnh”

Nhìn thông tin Bom Hạt Nhân Siêu Cấp xong, trong lòng Mạc Vân vui vẻ.



Dù sao đồ chơi này cũng khá tốt, đến lúc đối địch nàng chỉ cần từ xa ném thật mạnh về phía địch sau đó Kà boom. Chỉ cần một phát đối phương bị quét sạch.



Một lúc sau, Mạc Vân liền ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi sau đó mang ra Nương tịch tuyền đổ lên khắp người. Lập tức nàng mất đi ý thức.



7 ngày sau…..



Mạc Vân mở mắt tỉnh lại sau đó kiểm tra lại thân thể mình.



Phát hiện đầu tiên làm nàng kinh hỉ đó là ngực nàng lớn hơn một chút, làm cho nàng thất vọng là ngực nàng vẫn sân bay…



“ Luyện khí 2 giai hậu kỳ đỉnh phong !!”

Mạc Vân cảm nhận khí tức của mình sau đó kinh hỉ.



Sau đó nàng còn phát hiện rằng không cần ngồi xếp bằng nàng vẫn tu luyện được. Lập tức nàng liền hỏi Bát Mễ Hồng thì biết đây là do nàng may mắn nhận được Thôn Phệ Thần Thể.



Do hiện giờ có Thôn Phệ Thần Thể, Chí Âm Thần Thể, Hồng Mông Thần Thể nên tốc độ tu luyện nàng cực nhanh, nhưng đáng tiếc là độ dung hợp huyết mạch vẫn 0,02%.



“ Có lẽ mình nên tìm C.C sớm một chút sau đó hoàn thành nhiệm vụ. Hiện tại vấn đề huyết mạch để sau vậy.”

Mạc Vân thầm nghĩ, sau đó thân ảnh nàng biến mất trên đỉnh núi. Nàng bước đi trên đường, vừa đi vừa nghỉ ngơi cùng buông ra thần thức.



Rất nhanh lại một năm trôi đi, năm này nàng rút thưởng nhận được Đôi Mắt Thần Chết có thể nhìn được ngày sinh cùng ngày chết của đối phương.



…………………………….

Mùa xuân, tháng 1 năm 1517.



“ C.C không ở phía nam rồi, có lẽ mình nên đi về hướng Tây.”

Mạc Vân thầm nghĩ.



Đã một năm nàng tìm kiếm kỹ càng những vẫn không có dấu vết của C.C, không nhưng không tìm được nàng còn bị giáo hội tấn công, cho là kẻ dị giáo do màu tóc của nàng. Sau đó nàng và giáo hội kết thù, hiện giờ nàng là kẻ bị truy nã…



“ Mạc Vân tiểu thư ! Tôi có chuyện muốn nói.”

Bát Mễ Hồng thanh âm lập tức vang lên.



“ Có chuyện gì vậy !? Đây là lần đầu tiên ngươi chủ động hỏi ta đấy.”

Mạc Vân nghi hoặc hỏi.



“ Hồng Mông đại nhân muốn thu hồi linh hồn tôi về. Ngài nói rằng từ giờ tôi không cần thiết trợ tiểu thư, tiểu thư hiện giờ đã đủ mạnh, hiện giờ tiểu thư phải tự đi quãng đường của mình thôi. Còn 30 phút nữa là tôi sẽ đi, không biết Mạc Vân tiểu thư có gì muốn hỏi không ?”

Bát Mễ Hồng thanh âm vang lên.



“ Bát Mễ Hồng, nếu người thu hồi vậy thì “ Hệ thống” nhiệm vụ cũng bị thu hồi chứ !?”

Mạc Vân vội vàng hỏi, dù sao từ trước tới giờ nàng hoàn toàn dựa dẫm vào Bát Mễ Hồng.



“ Không ! Thực ra “ Hệ thống” do ngài Hồng Mông tạo ra và tôi là hai thứ riếng biệt. Tôi chỉ là người dẫn đường đảm bảo cho tiểu thư đến lúc đủ mạnh, đây là trách nhiệm Hồng Mông đại nhân giao cho tôi. Đến khi ngài đủ mạnh, tôi sẽ tách ra khỏi “ Hệ thống” và trở về với Hồng Mồng đại nhân khi ngài ấy gọi.”

Bát Mễ Hồng cung kính giải thích với Mạc Vân.



“ Vậy nếu ngươi rời đi “ Hệ thống” nhiệm vụ cũng không biến mất ? Nó sẽ không thay đổi gì chứ ?”

Mạc Vân nghi hoặc hỏi.



“ Vâng, “ Hệ thống” nhiệm vụ sẽ không biến mất. Còn về thay đổi phải xem ý tứ nó thôi.”

Bát Mễ Hồng cung kính nói.



“ Ý tứ ? “Hệ thống” có linh tính !?”

Mạc Vân ngạc nhiên nói. Vốn dĩ nàng tưởng rằng “ Hệ thống” không có linh tính, tất cả đều do Bát Mễ Hồng quyết định.



“ Vâng, như đã nói “ Hệ thống” và tôi là hai thứ riêng biệt.”

Mạc Vân nghe xong Bát Mễ Hồng nói, nàng trong lòng bất an. Ai biết cái gọi “ Hệ thống” này là xấu hay tốt chứ.



“ Bát Mễ Hồng, ta mở cho ta bảng danh sách đổi mắt, công pháp, đấu kỹ còn cả sách luyện đan nữa.”



“ Ta chọn cái này, cái này nữa, cái kia,……”

Lập tức Mạc Vân chọn một đống sách công pháp, sách đấu kỹ, sách luyện đan.

Sau đó mắt nàng hiện lên Sharingan, Mangekyou Sharingan, Rinnegan, Byakugan, Tenseigan, Đôi Mắt Tâm Linh, Đôi Mắt Luân Hồi, Đôi Mắt Nhân Quả, Đôi Mắt Ngưng Đọng Thời Gian, Đôi Mắt Nhìn Thấu Tương Lai, v.v ( nhiều quá mấy thím ợ.)



“ Cuối cùng cũng chọn xong……”

Mạc Vân thở dài một hơi nói.



“ Có lẽ mình chọn hơi nhiêu…”

nàng nhìn trong không gian giới chỉ của mình sách chất như núi trong lòng cười khổ nói.



Hỏi Bát Mễ Hồng một chút về những cách tu luyện. Sau đó hai người chào tạm biệt nhau.



“ Mạc Vân tiểu thư ta có một lời khuyên dành cho ngài... !”

Bát Mễ Hồng nói với Mạc Vân, hắn cô ý nói ngân dài. Tựa như xin phép Mạc Vân.



“ Nói đi, là lời khuyên gì ?.”

Mạc Vân nghi hoặc một chút, sau đo nàng gật đầu nói.



“ Tôi nghĩ tiểu thư lên ăn thật nhiều đu đủ cùng uống sữa ! Giờ thì tôi phải đi rồi, tạm biệt !”

Bát Mễ Hồng nói sau đó liền tạm biệt rời đi một cách vội vàng.



“ ăn thật nhiều đu đủ cùng uống sữa ?......hmm….”

Mạc Vân khẽ nói lại câu nói Bát Mễ Hồng lúc rời đi, sau đó nàng khoanh tay trước ngực nghi hoặc nghĩ.



“ Chẳng lẽ…”

Nghĩ tới gì đó nàng nhìn lại ngực của mình, sau đó tức giận dậm chân thật mạnh, trên trán nàng đầy hắc tuyến #.



“ Bát Mễ Hồng !!! Ngươi nhớ đó cho ta !!.”

Mạc Vân ngửa đầu nhìn trời hét lớn, nàng hét một tiếng mây đang nhiều bỗng dưng tan hết sạch, bầu trời quang đãng hẳn.



“ Ồn ào gì vậy! không để cho người ta ngủ nữa hả con bé kia !!!”

Đúng lúc này, một giọng nói trẻ con vang lên trong đầu Mạc Vân.



Sau đó trước mặt Mạc Vân xuất hiện một cô bé 8 tuổi tóc đỏ mắt xanh, khuôn mặt giống loài Elf. Trên tay đứa bé này đang cầm một quyển sách chăm chú đọc, có vẻ như không phải ngủ gì cả…



“ Ngươi là “ Hệ Thống” ? Mà tại sao ngươi lại ra ngoài được !!!”

Nhìn trước mắt đứa bé Mạc Vân giật thốt lên hiếu kỳ vừa hỏi vừa nói.



“ Hả !! “ Hệ thống” ? Này, này ! Tên ta là Mekaze Janetingailus Meraré Samolee para………………Mexoilamo padme salaman. Đây là tên mà Hồng Mông đại nhân đặt cho ta ! Còn tại sao ta lại ra ngoài được ?, đây chỉ là hình chiếu của ta thôi.

Cô bé này liền trả lời sự hiếu kỳ của Mạc Vân.



“ T-ta gọi người là “ Hệ thống” có lẽ gọn hơn.”

Nghe xong tên của cô bé này Mạc Vân im lặng một lúc, sau đó nói.



“ Hả, gọi như vậy mà được hả !? Ta có tên hẳn hoi đó con bé kia ! Tên ta là……… rõ chưa !”

Cô bé tên dài ngoằng này liền tức giận nói.



“ A-ha-ha, vậy ta gọi ngươi là Meromero vậy. Dù sao ta không thể mỗi lần liền nói tên của ngươi như vậy được…”

Mạc Vân nhìn cô bé trước mắt mỉm cười nói.



“ Rồi ! Rồi ! Rồi ! Gọi thế nào tùy ngươi, phiên phức chết. Nói chuyện với ngươi thật là nhàm chán, đồ màn hình phẳng…”

Cô bé ( Meromero ) này liền cảm thấy phiền phức, sau đó nó liền nói một loại, nhưng mà nó chưa nói hết liền bị Mạc Vân cắt ngang.



“ Hả !! Con bé kia, ngươi nói gì cơ…Nói lại ta nghe coi.!”

Mạc Vân nhìn chằm chằm Meromero gằn từng chữ nói.



“ Con bé ? Đó mới là từ ta nói ngươi nghe mới đúng đồ sân bay, đồ màn hình---”

Chưa nói hết lời Meromero liền bị Mạc Vân nhéo má.



“ Đau-Đau quá ngươi làm gì vậy ! Thả ta ra.”

Meromero bị nhéo má liền òa khóc nói.



“ Hôh ~~! Hình chiếu mà cũng biết đau, lạ ghê nha. Bây giờ xin lỗi ta thì ta sẽ dừng tay, nói xin lỗi chị đi nào cô bé. Nếu không nói thì biết hậu quả rồi đó… ~~fufufu…~”

Vừa nói Mạc Vân vẫn chưa dứt tay ra khỏi má cô bé, mà nói với một giọng tràn đầy uy hiếp.



“ E-em xin lỗi, làm ơn tha cho em đi…”

Meromero nói với một giọng đáng thương xin lỗi Mạc Vân.



“ Hừ hừ, thấy ngươi còn bé cho nên ta sẽ tha…”

Mạc Vân thấy Meromero như vậy liền đắc ý cười nói.



“ Ngươi đừng đắc ý, đồ màn hình phẳng, bleu-bleu-bleu.”

Meromero thoát khỏi Mạc Vân sau đó chạy xa nàng rồi lập tức đổi giọng nói. Nói xong nàng liền làm trò rồi biến mất.



“ Xem ra “Hệ thống” do Hồng Mông tạo ra thật vui tính mà.”

Nhìn Meromero biến mất, Mạc Vân nhìn trời quang đãng khẽ mỉm cười nói.

Nói xong nàng liền bắt đầu hành trình tìm kiếm C.C…….( Lúc này Mạc Vân tiến về phía Tây Bắc )

……………………..

P/s: Hôm nay đến đây thôi. Gõ mỏi tay quá hơn 3308 chữ. Các anh chị đọc xong làm ơn nhấn nút “ Cảm ơn” góc trái truyện nhá.



Em xin chân thành cảm ơn các anh chị ủng hộ và các bạn đọc đã theo dõi truyện của mình

Hết chương 13.


Trùng Sinh Phản Nghịch Thiên Đạo - Chương #13